Trên đường đi, phần lớn thời gian đều yên tĩnh.
Hạ Bắc rõ ràng mang tâm sự, thỉnh thoảng lại dùng hai tay cầm vô lăng.
“Tiểu Bẳc.”
Sờ Trần phá vỡ sự bình tĩnh, “Thứ hai tới, Dược phẩm Bắc
Trằn sẽ được thành lập, dến hôm đó đừng có biến mắt như hôm nay.
cỏn có, mấy ngây gần đây, công ty sẽ vô cùng bận bịu, nếu có thời gtan thi cặu qua đó giúp một chút.”
Hạ Bắc lơ đảng đáp, “Em hiếu rồi, Trần Ca.”
Khóe miệng Sở Trần khẽ giật, “Đảy có phải là Hạ tam thiếu gia mà ta biết, từng hỏi ta muốn giang sơn hay mỹ nhân không?”
Thân thể Hạ Bắc run lên, có chút thất thần, tay lái trong tay đột ngột đập mạnh, suýt chút nữa va chạm với chiếc xe trước mặt.
Sau khi Hạ Bắc toát mồ hôi lạnh, anh ta mới định thần lại, cười khổ nói: “Trần Ca, em hiện tại giang sơn cỏn chưa đánh xuống, đã đánh mất mỹ nhân rồi.”
Sở Trần liếc nhìn Hạ Bắc, “Hôm nay ta gọi mầy cuộc đều không bảt mảy, đều lả vi nũ’ nhân sao?”
Hạ Bắc nghiến rãng, “Đúng vây.
em sẽ nói với Trần Ca về chuyện này khi chúng ta đến quán bar…
” Hạ Bắc dừng lại, “Nói không chừng, em còn phải phiền phức Trần Ca một chút.”
Vùng ven sông Dương Thành, đường phố đầy những quán Bar.
San sát các quán bar, đủ loại lớn nhò được xây dựng tại đây, điều này đã trờ thành một đặc sắc của khu vực này.
Xe của Hạ Bắc đậu ở bãi đậu xe trước một quán bar tên là [21].
Sở Trần sau khi xuống xe liền liếc mắt nhìn xung quanh, hầu như đều là xe sang, cửa ra vào của
quán bar được trang trỉ khỉ phái phi thường.
“Tiểu Bắc, người bạn cùa cậu lai lịch cũng không nhó nha.”
Sờ Trần cười, “Tuy nhiên, tên của quán bar có vè hơi lạ, 21 Bar.”
“Đào tỷ luôn thích làm những việc không ai ngờ, chẳng hạn như quán bar này, em cũng chỉ mới biết thôi.”
Hạ Bắc vừa đi vừa nói, “Phú nhị đại ở Dương Thành số lượng không ít, Đào tỳ có thẻ coi là chị đại trong giới của chúng tôi…”
Hạ Bắc dừng lại, không khỏi liếc nhìn Sở Trần, ‘Trần Ca, có rất nhiều người lần đầu gặp Đào Tỳ sẽ có chút thất thố, vì vậy xin anh cũng đừng thất lễ.”
Sở Trần liếc nhìn Hạ Bắc, “Đào tỷ
của cậu là sài lang hồ báo hay sao?”
Hạ Băc xấu hổ, “Anh nổi điều này cũng đừng đế những người theo đuổi Đào tỳ nghe thấy, đúng rồi, Đào tỷ tên đằy đủ là Giang Ánh Đào.”
Hai người vừa nổi chuyện, vừa hướng tởi cửa 21 Bar.
Ngày đầu tiên mờ cừa khai trương, có thể thấy được vị Đào tỷ trong miệng Hạ Bắc nhân khí tốt thế nào, bãi đậu xe đầy xe sang, lẵng hoa trước cửa cũng sắp đặt ở đầy ven đường.
Người phục vụ cùa quán bar, mặc quần áo chỉnh tề đứng ò’ cửa, tươi cười chào hỏi.
Một người đàn ông trung niên mặc vest đứng cửa đón khách,
*xron9 n9ày đầu tiên mở cửa có rất nhiều người trong giới tới ung hộ.
“Giang Thúc.”
Hạ Bắc và Sờ Trần đi tới.
Người đàn ông trung niên nhìn qua mỉm cười, “Tiểu Bắc đến rồi, mau vào đi, tiểu thư đã đặt trước một phòng cho các cậu.”
Một người phục vụ cao gầy dẫn Sở Trằn hai người họ đi vào, Hạ Bắc cũng đi theo Sờ Trần giới thiệu danh tính của người đàn ông trung niên ờ cửa, ông ta là một vị quản gia trong nhà Giang Ánh Đào, quán bar này Giang Ánh Đào mở ra, chắc hẳn cũng do vị Giang thúc này quản lý.
Trong sảnh tầng một cùa quán bar, tiếng kim loại nặng gây âm
thanh chắn động màng nhĩ.
Mấy người lên lầu hai, đẳy cừa một cãn phòng, sau khi cánh cừa dóng lại, thế giới mới trở nên yên tĩnh.
“Yên tĩnh giữa sự ồn ã, lại còn có thể thường thức khung cảnh bên ngoài, thiết kế này coi như không tệ.”
Sờ Trần không khòi tán thưởng, “Đánh giá từ quy mô, thiết kế, bối cảnh, .
của quán bar này, 21 Bar chẳng mấy chốc sẽ bùng nổ roi.
“Đào tỷ chính là như vậy, tùy tiện chơi đùa chút gì, đều có thể kiếm tiền.”
Hạ Bắc cán thán.
“Vừa rồi vị Giang quản gia kia
không phái dã nòi, gian phòng này là cho mấy người băng hưu các cậu chuẩn bị?? Sao lại không có ai vậy?”
Sờ Trần tò mò hỏi.
“Còn ba người nữa, chắc là vẫn đang trên đường.”
Hạ Bắc nổi, “Thật ra, em không có nhóm bạn có thể giãi bày tâm sự, gặp gỡ Đào tỷ cũng là một lần ngẫu nhiên, còn lại, đều là bạn nhậu.”
Cánh cửa càn phòng được đẩy ra.
Sở Trần ngẳng đầu nhìn sang, tâm trí gần như chấn động..