“Anh nghĩ trong đó viết gì?” Gabriella hăm hở hỏi khi cô nhìn xuống bức thư trong tay chồng cô.
“Thì cứ mở nó ra là biết ngay,” Rufus thì thầm vẻ khoan dung.
Sáu tháng hôn nhân, năm trong số đó vô cùng hạnh phúc, đã mang lại nhiều thay dổi cho cả hai người, Gabriella hài lòng ghi nhận.
Họ đã có đám cưới được ban phước ở nhà thờ, ở giữa gia đình và bạn bè , Holly là cô dâu phụ và cô bé vô cùng tự hào về việc đó. Và họ vui sướng tặng Holly một con ngựa nhỏ mà nó hằng mong ước và cô bé vô cùng quý con ngựa.
Rufus thường xuyên khẳng định với Gabriella mặc dù cô mang bầu sáu tháng nhưng đối với anh cô vẫn rẩt đẹp, và vì cô tình yêu dành cho Rufus, và tình yêu anh dành cho cô, cô cũng cảm thấy mình rất đẹp.
Rufus thay đổi nhiều nhất, từ một kẻ hay nhìn sự việc một cách u ám , bây giờ anh trở thành một người chồng và một ông bố đáng yêu và dễ tính. Một ông chồng vô cùng đáng yêu, Gabriella khẽ mỉm cười nhớ niềm vui mà cô nhận được lúc họ nằm trên giường sáng nay.
Trước khi họ phải tới gặp David Breswster…
Sáu tháng đã trôi qua, và ông luật sư đòi họ phải tới văn phòng găp ông hôm nay.
Ông đã đưa cho họ một bức thư, trên ghi “Gửi Gabriella và Rufus”, với lời xin lỗi, “Tôi biết anh chị đã từng gặng hỏi nếu có một điều gì trong di chúc của Ông Gresham mà anh chị cần biêt không, nhưng lá thư này thực ra không phải là một phần của di chúc.” David Brewster rầu rĩ “Và nó chỉ được mở ra nếu anh chị quyết định vẫn sống với nhau sau thời gian sáu tháng. Tôi nhận thấy anh chị đã quyết định làm vậy, đúng không…?” Ông hỏi khi bao dung nhìn cái bụng bầu của Gabriella.
Bàn tay Rufus nắm chặt tay Gabriella. “Cô ấy thậm chí sẽ không chạy xa hơn ngưỡng cửa được nếu cô ấy muốn thử chạy trốn cháu!” Anh quả quyết với một chút vẻ ngạo mạn còn rơi rớt lại.
“May mắn là em không muốn!” Gabriella trả lời trêu chọc.
“Tôi thật sự hài lòng về cả hai người,” ông luật sư ấm ap nói với họ khi ông nhìn xuống tay họ lúc họ bước ra ngoài. “Tôi chắc chắn đây chính là điều mà Ông Gresham mong đợi.”
Rufus nhìn xuông bức thư vẫn còn dán kín khi hai vợ chồng đã vào trong xe anh đang đỗ ở ngoài văn phòng ông David Brewster. “Anh biết bố anh lắm, anh cũng nghĩ đây chính xác là điều mà ông mong đợi.” anh mỉm cười yêu thương.
“Anh mở đi,” Gabriella khuyến khích, dựa vào vai Rufus khi anh mở thư.
“Gabriella và Rufus thương yêu của bố,
Khi hai con đọc thư này, bố biết lời chia vui của bố là hợp pháp rồi, và hai con đã quyết định kết hôn thật sự với nhau, và David đã xé bỏ đơn ly hôn bố đã nhờ ông ấy chuẩn bị trước trong trường hợp bố đã phạm một sai lầm khủng khiếp.
Những tài liệu này, cùng với bản hợp đồng của Gabriella nhận nợ James ba mươi nghìn bảng đã bị xé bỏ năm tháng trước, đã được ủy thác, như Rufus sẽ nói, cho lò hỏa táng.
Nhưng việc các con đang đọc bức thư này cho bố biêt bố đã không phạm sai lầm, và hai con đã nhận thức được, như bô đã nhận thức được từ rất lâu, ràng hai con là để dành cho nhau. Hay tha lỗi cho ông già này vì sự can thiệp này, nhưng bố yêu cả hai con, và chỉ muốn hai con được hạnh phúc.
Rufus, từ trong tim, Gabriella là con bố, và bố thực lòng hy vọng lúc này con bé là tình yêu trong tim con, hy vọng con sẽ bảo vệ và yêu thương con bé suốt đời.
Gabriella, Rufus là đứa con trai mà bất kỳ người đàn ông nào cũng tự hào có được, và bố hy vọng lúc này nó là người đàn ông mà con tự hào gọi là chồng, và con sẽ yêu thương và tôn trọng nó mãi mãi.
Các con yêu quý của bố, bô không thể mong muốn hay hy vọng điều kỳ diệu hơn lúc này, khi hai con cuối cùng cũng tìm thấy nhau. Bố hy vọng các con sẽ yêu nhau, sẽ cùng nhau tạo dựng một gia đình, và sẽ già đi cùng nhau. Hãy làm thế và tình yêu của bố sẽ theo các con.
Hãy chắc chắn rằng lúc này bố đang cùng Heather của bố, và hai chúng ta sẽ luôn bên cạnh các con. Niềm tự hào và tình yêu của hai chúng ta dành cho các con sẽ không bao giờ thay đổi.
James”
“Chúa ơi…!” Rufus rên lên vì cảm động, mắt rưng rưng lệ khi anh quay lại nhìn Gabriella.
“Ôi, James…!” Gabriella lặng người, không kìm nổi nước mắt rơi như mưa trên má cô.
Rufus vòng tay ôm cô vào trong lòng an ủi. “Em là tình yêu trong tim anh, của cuộc đời anh, và anh thề với em anh sẽ không để bất cứ việc gì, bất cứ ai làm hại em nữa!” anh long trọng hứa với cô.
“Và anh là tình yêu của đời em, người đàn ông em tự hào được gọi là chồng em, và em sẽ yêu thương và tôn trọng anh suốt đời,” Gabriella quả quyết với anh khi cô dựa vào anh.
Con trai của họ, James Heath Gresham, ra đời ba tháng sau, Và cả gia đình vô cùng yêu thương chào đón thành viên mới.
“Anh nghĩ trong đó viết gì?” Gabriella hăm hở hỏi khi cô nhìn xuống bức thư trong tay chồng cô.
“Thì cứ mở nó ra là biết ngay,” Rufus thì thầm vẻ khoan dung.
Sáu tháng hôn nhân, năm trong số đó vô cùng hạnh phúc, đã mang lại nhiều thay dổi cho cả hai người, Gabriella hài lòng ghi nhận.
Họ đã có đám cưới được ban phước ở nhà thờ, ở giữa gia đình và bạn bè , Holly là cô dâu phụ và cô bé vô cùng tự hào về việc đó. Và họ vui sướng tặng Holly một con ngựa nhỏ mà nó hằng mong ước và cô bé vô cùng quý con ngựa.
Rufus thường xuyên khẳng định với Gabriella mặc dù cô mang bầu sáu tháng nhưng đối với anh cô vẫn rẩt đẹp, và vì cô tình yêu dành cho Rufus, và tình yêu anh dành cho cô, cô cũng cảm thấy mình rất đẹp.
Rufus thay đổi nhiều nhất, từ một kẻ hay nhìn sự việc một cách u ám , bây giờ anh trở thành một người chồng và một ông bố đáng yêu và dễ tính. Một ông chồng vô cùng đáng yêu, Gabriella khẽ mỉm cười nhớ niềm vui mà cô nhận được lúc họ nằm trên giường sáng nay.
Trước khi họ phải tới gặp David Breswster…
Sáu tháng đã trôi qua, và ông luật sư đòi họ phải tới văn phòng găp ông hôm nay.
Ông đã đưa cho họ một bức thư, trên ghi “Gửi Gabriella và Rufus”, với lời xin lỗi, “Tôi biết anh chị đã từng gặng hỏi nếu có một điều gì trong di chúc của Ông Gresham mà anh chị cần biêt không, nhưng lá thư này thực ra không phải là một phần của di chúc.” David Brewster rầu rĩ “Và nó chỉ được mở ra nếu anh chị quyết định vẫn sống với nhau sau thời gian sáu tháng. Tôi nhận thấy anh chị đã quyết định làm vậy, đúng không…?” Ông hỏi khi bao dung nhìn cái bụng bầu của Gabriella.
Bàn tay Rufus nắm chặt tay Gabriella. “Cô ấy thậm chí sẽ không chạy xa hơn ngưỡng cửa được nếu cô ấy muốn thử chạy trốn cháu!” Anh quả quyết với một chút vẻ ngạo mạn còn rơi rớt lại.
“May mắn là em không muốn!” Gabriella trả lời trêu chọc.
“Tôi thật sự hài lòng về cả hai người,” ông luật sư ấm ap nói với họ khi ông nhìn xuống tay họ lúc họ bước ra ngoài. “Tôi chắc chắn đây chính là điều mà Ông Gresham mong đợi.”
Rufus nhìn xuông bức thư vẫn còn dán kín khi hai vợ chồng đã vào trong xe anh đang đỗ ở ngoài văn phòng ông David Brewster. “Anh biết bố anh lắm, anh cũng nghĩ đây chính xác là điều mà ông mong đợi.” anh mỉm cười yêu thương.
“Anh mở đi,” Gabriella khuyến khích, dựa vào vai Rufus khi anh mở thư.
“Gabriella và Rufus thương yêu của bố,
Khi hai con đọc thư này, bố biết lời chia vui của bố là hợp pháp rồi, và hai con đã quyết định kết hôn thật sự với nhau, và David đã xé bỏ đơn ly hôn bố đã nhờ ông ấy chuẩn bị trước trong trường hợp bố đã phạm một sai lầm khủng khiếp.
Những tài liệu này, cùng với bản hợp đồng của Gabriella nhận nợ James ba mươi nghìn bảng đã bị xé bỏ năm tháng trước, đã được ủy thác, như Rufus sẽ nói, cho lò hỏa táng.
Nhưng việc các con đang đọc bức thư này cho bố biêt bố đã không phạm sai lầm, và hai con đã nhận thức được, như bô đã nhận thức được từ rất lâu, ràng hai con là để dành cho nhau. Hay tha lỗi cho ông già này vì sự can thiệp này, nhưng bố yêu cả hai con, và chỉ muốn hai con được hạnh phúc.
Rufus, từ trong tim, Gabriella là con bố, và bố thực lòng hy vọng lúc này con bé là tình yêu trong tim con, hy vọng con sẽ bảo vệ và yêu thương con bé suốt đời.
Gabriella, Rufus là đứa con trai mà bất kỳ người đàn ông nào cũng tự hào có được, và bố hy vọng lúc này nó là người đàn ông mà con tự hào gọi là chồng, và con sẽ yêu thương và tôn trọng nó mãi mãi.
Các con yêu quý của bố, bô không thể mong muốn hay hy vọng điều kỳ diệu hơn lúc này, khi hai con cuối cùng cũng tìm thấy nhau. Bố hy vọng các con sẽ yêu nhau, sẽ cùng nhau tạo dựng một gia đình, và sẽ già đi cùng nhau. Hãy làm thế và tình yêu của bố sẽ theo các con.
Hãy chắc chắn rằng lúc này bố đang cùng Heather của bố, và hai chúng ta sẽ luôn bên cạnh các con. Niềm tự hào và tình yêu của hai chúng ta dành cho các con sẽ không bao giờ thay đổi.
James”
“Chúa ơi…!” Rufus rên lên vì cảm động, mắt rưng rưng lệ khi anh quay lại nhìn Gabriella.
“Ôi, James…!” Gabriella lặng người, không kìm nổi nước mắt rơi như mưa trên má cô.
Rufus vòng tay ôm cô vào trong lòng an ủi. “Em là tình yêu trong tim anh, của cuộc đời anh, và anh thề với em anh sẽ không để bất cứ việc gì, bất cứ ai làm hại em nữa!” anh long trọng hứa với cô.
“Và anh là tình yêu của đời em, người đàn ông em tự hào được gọi là chồng em, và em sẽ yêu thương và tôn trọng anh suốt đời,” Gabriella quả quyết với anh khi cô dựa vào anh.
Con trai của họ, James Heath Gresham, ra đời ba tháng sau, Và cả gia đình vô cùng yêu thương chào đón thành viên mới.