- Này nghe nói trên kia có mấy tên được lắm - Một cô gái tóc dài hơn vai được uốn lọn trong rất gợi cảm . Cái áo cúp ngực ôm trọn bộ ngực căng tròn mà nhiều người ham muốn .
- Vậy sao ? - Một cô gái khác hỏi lại .
- Chả biết , nhưng cũng đáng thử !
________
- Nhìn cũng được lắm - Khẽ mấp máy đôi môi cong gợi cảm một cô gái ỏng ẹo chả biết từ đâu tới ôm chầm lấy Hoàng Vũ .
- Dịch vụ ? - Anh nhướn mày nhìn Vincent .
- Chả biết - Vincent nhún vai hững hờ nhìn cô gái ăn vận hở hang đang quấn quýt lấy Hoàng Vũ , làm những hành động cực kì chướng mắt .
- Chưa muốn chết thì tránh ra ? - Nó nhấp môi tí rượu , buông ra từng chữ nhẹ như không nhưng hàm ý lại đậm mùi nguy hiểm . Nhếch môi , mọi người trong căn phòng lúc này cực kì thảnh thơi cứ như đang xem kịch vui trước mắt .
- Còn đi học mà đòi tranh với chị à ? Cưng còn non lắm nhé - Tiến tới , tay vuốt mặt nó . Dáng đứng hơi khom lưng nên toàn bộ ngực đầy dặn đều được phô ra do cái cổ áo xẻ quá sâu . Da mặt nó thật sự rất mịn và đẹp , khiến người khác chạm vào nhưng khó mà rời ra . Nhẹ nhàng hất bàn tay theo nó là Bẩn thỉu ra khỏi gương mặt mình , dùng khăn giấy ướt lau nhẹ qua chỗ bị chạm như thể vừa chạm vật bẩn khiến cô ta không thể không tức giận .
- Dám dùng bàn tay bẩn thỉu kia chạm vào tôi ?! Chết đi , tạp chủng ! - Chẳng ai hay chẳng ai biết từ đâu nó có con dao bạc trong tay . Cũng chẳng ai kịp nhìn thấy con dao đang ghim chặt xuống bàn tay trắng nõn của người con gái kia . Chỉ kịp nghe tiếng hét thất thanh rồi phán đoán tình hình .
- Con khốn !! Sao mày dám ?! - Cô ta hét lên , cố tìm cách để rút tay ra khỏi con dao , máu cứ vậy nương theo con dao trào ra ngoài . Do mũi đặc biệt thính nên mùi tanh sộc vào khiến nó nhíu mày khó chịu , nhưng lại rất thích thú khi nhìn nét mặt của con người đang quỳ dưới chân nó khóc không ra nước mắt . Chỉ biết la hét cầu xin .
- Mùi vị thật kinh tởm ! - Đưa ngón tay quệt một vệt máu từ bàn tay của cô ta , nó đưa vào miệng , chiếc lưỡi ấm ướt từ từ càn quét hết máu dính trên ngón tay như thể nó đang nuốt chửng cô . Khiến cô ta không khỏi rùng mình , sợ hãi . Fin , Bảo Khang , hắn cũng không thể ngờ nó lại có thể làm chuyện như vậy . Còn bốn người còn lại , bao gồm cả Nhật Nguyên đều không có phản ứng gì xem như chuyện thường tình . Ai làm việc nấy chẳng ai để ý đến cô gái đang gào thét .
- Kinh tởm ! Sao mày lại có thể làm một việc kinh tởm đến vậy ! - Không trả lời , nụ cười chất chứa sự điên loạn trong đó đang xoáy vào tròng mắt cô ta . Rút dao ra , nhìn cô ta chạy khỏi căn phòng và không dám quay đầu lại lấy một cái . Nhếch môi , nó ném con dao vào sọt rác . Nó nâng ly rượu uống như không có gì , một tay kéo kéo , thả thả với cái Ipad trong tầm nhìn . Còn về cô gái vừa vuột chạy khỏi phòng , thì hoảng sợ đến mức suýt ngất , cũng may là có bạn cô ta đưa đến bệnh viện để băng bó nên không sao .
- Đáng sợ thật , nhưng cũng tuyệt thật !! Cậu tuyệt thật nha - Fin kéo nó vào lòng ôm lấy ôm để , còn hôn cái chụt lên gò má nó . Nhìn lại đồng hồ , cũng đã trễ giờ cơm tối , day day thái dương mệt mỏi đứng dậy .
- Về!!
Cả bọn đồng loạt đứng lên , người cho tay vào túi , người chỉnh trang quần áo .
- Tôi có bảo hai người à ? - Nó lườm Vincent , Nicky .
- Thôi mà thôi mà , dù sao cũng đã lâu không gặp cần gì khó tính thế - Nicky cười lấy lòng , tay đặt lên vai đẩy nó đi .
- Ở chung ? - Hắn lên tiếng sau một lúc im lặng . Hai tên kia gật đầu như bổ củi , nụ cười vô cùng sát gái nhìn nó . Nhưng vừa nhìn thấy biểu tình không hài lòng của nó liền ỉu xìu và dẹp ngay nét mặt đó .
- Ở đây ai quản ? - Nó hỏi Vincent .
- Anh đã bàn giao xong , em không cần lo ! - Anh chàng chắc nịch khẳng định với nó .
- Quán của anh ta , sao cô quan tâm ? Chẳng lẽ ... - Nhật Nguyên im lặng nãy giờ cũng chịu lên tiếng .
- Cứ tin theo những gì anh nghĩ - Nó đã sớm nhìn thấu suy nghĩ của Nhật Nguyên . Chuyện nó là chủ sở hữu Frost chỉ có Hoàng Vũ , hai tên kia mới biết . Nhật Nguyên là trợ lí đặc biệt của nó nên trước sao cũng biết , chẳng qua biết sớm hơn chút cũng không sao . Anh chàng nhún vai tỏ vẻ đã hiểu , nhanh chân bước theo sau mọi người.
Lúc ra cũng như lúc vào , người người ngước nhìn ngưỡng mộ , người người cung kính cúi đầu . Kiêu hãnh bước trên chiếc thảm đỏ được trải sẵn từ trong ra xe , cả bọn 8 người 8 phòng thái , 8 nét mặt khác nhau nổi bật giữa lũ tạp nham đang ôm lòng ganh ghét.
Chiếc xe lăn bánh đều đều , đi qua một đoạn những bãi cỏ xanh mườn mượt , những dãy nhà với những con người bình thường sống không lo không nghĩ khiến nó bỗng cảm thấy hơi tủi thân . Khung cảnh thật đẹp ! Ít nhất là so với tâm trạng của nó lúc này . Bên trong xe thì náo loạn rất chi hỗn độn , cái quắc mắt đầy uy lực , nó khiến cho những cái miệng đang hoạt động tần suất lớn im bặt không dám hé nửa lời . Ngả người vào lòng hắn , nó thích thú vùi mặt vào tham lam ngửi lấy mùi hoắc hương quyến rũ . Hắn cũng vậy chả bao giờ bỏ qua cơ hội để ngửi lấy mùi kẹo sữa lạ lùng tỏa ra từ cô gái lạnh lùng và quỷ quyệt nhưng ngay lúc này lại như là mèo con nũng nịu , tay hắn luồn vào mái tóc khiến nó dễ chịu và nằm im hưởng thụ . Bị xem như chốn không người , những con người bình thường vốn trong trạng thái hững hờ có cấp độ , hôm nay cứ y như trẻ con , so đo từng chút một với hắn và nó , cả hai chỉ biết nhìn nhau thở dài .
- Này nghe nói trên kia có mấy tên được lắm - Một cô gái tóc dài hơn vai được uốn lọn trong rất gợi cảm . Cái áo cúp ngực ôm trọn bộ ngực căng tròn mà nhiều người ham muốn .
- Vậy sao ? - Một cô gái khác hỏi lại .
- Chả biết , nhưng cũng đáng thử !
________
- Nhìn cũng được lắm - Khẽ mấp máy đôi môi cong gợi cảm một cô gái ỏng ẹo chả biết từ đâu tới ôm chầm lấy Hoàng Vũ .
- Dịch vụ ? - Anh nhướn mày nhìn Vincent .
- Chả biết - Vincent nhún vai hững hờ nhìn cô gái ăn vận hở hang đang quấn quýt lấy Hoàng Vũ , làm những hành động cực kì chướng mắt .
- Chưa muốn chết thì tránh ra ? - Nó nhấp môi tí rượu , buông ra từng chữ nhẹ như không nhưng hàm ý lại đậm mùi nguy hiểm . Nhếch môi , mọi người trong căn phòng lúc này cực kì thảnh thơi cứ như đang xem kịch vui trước mắt .
- Còn đi học mà đòi tranh với chị à ? Cưng còn non lắm nhé - Tiến tới , tay vuốt mặt nó . Dáng đứng hơi khom lưng nên toàn bộ ngực đầy dặn đều được phô ra do cái cổ áo xẻ quá sâu . Da mặt nó thật sự rất mịn và đẹp , khiến người khác chạm vào nhưng khó mà rời ra . Nhẹ nhàng hất bàn tay theo nó là Bẩn thỉu ra khỏi gương mặt mình , dùng khăn giấy ướt lau nhẹ qua chỗ bị chạm như thể vừa chạm vật bẩn khiến cô ta không thể không tức giận .
- Dám dùng bàn tay bẩn thỉu kia chạm vào tôi ?! Chết đi , tạp chủng ! - Chẳng ai hay chẳng ai biết từ đâu nó có con dao bạc trong tay . Cũng chẳng ai kịp nhìn thấy con dao đang ghim chặt xuống bàn tay trắng nõn của người con gái kia . Chỉ kịp nghe tiếng hét thất thanh rồi phán đoán tình hình .
- Con khốn !! Sao mày dám ?! - Cô ta hét lên , cố tìm cách để rút tay ra khỏi con dao , máu cứ vậy nương theo con dao trào ra ngoài . Do mũi đặc biệt thính nên mùi tanh sộc vào khiến nó nhíu mày khó chịu , nhưng lại rất thích thú khi nhìn nét mặt của con người đang quỳ dưới chân nó khóc không ra nước mắt . Chỉ biết la hét cầu xin .
- Mùi vị thật kinh tởm ! - Đưa ngón tay quệt một vệt máu từ bàn tay của cô ta , nó đưa vào miệng , chiếc lưỡi ấm ướt từ từ càn quét hết máu dính trên ngón tay như thể nó đang nuốt chửng cô . Khiến cô ta không khỏi rùng mình , sợ hãi . Fin , Bảo Khang , hắn cũng không thể ngờ nó lại có thể làm chuyện như vậy . Còn bốn người còn lại , bao gồm cả Nhật Nguyên đều không có phản ứng gì xem như chuyện thường tình . Ai làm việc nấy chẳng ai để ý đến cô gái đang gào thét .
- Kinh tởm ! Sao mày lại có thể làm một việc kinh tởm đến vậy ! - Không trả lời , nụ cười chất chứa sự điên loạn trong đó đang xoáy vào tròng mắt cô ta . Rút dao ra , nhìn cô ta chạy khỏi căn phòng và không dám quay đầu lại lấy một cái . Nhếch môi , nó ném con dao vào sọt rác . Nó nâng ly rượu uống như không có gì , một tay kéo kéo , thả thả với cái Ipad trong tầm nhìn . Còn về cô gái vừa vuột chạy khỏi phòng , thì hoảng sợ đến mức suýt ngất , cũng may là có bạn cô ta đưa đến bệnh viện để băng bó nên không sao .
- Đáng sợ thật , nhưng cũng tuyệt thật !! Cậu tuyệt thật nha - Fin kéo nó vào lòng ôm lấy ôm để , còn hôn cái chụt lên gò má nó . Nhìn lại đồng hồ , cũng đã trễ giờ cơm tối , day day thái dương mệt mỏi đứng dậy .
- Về!!
Cả bọn đồng loạt đứng lên , người cho tay vào túi , người chỉnh trang quần áo .
- Tôi có bảo hai người à ? - Nó lườm Vincent , Nicky .
- Thôi mà thôi mà , dù sao cũng đã lâu không gặp cần gì khó tính thế - Nicky cười lấy lòng , tay đặt lên vai đẩy nó đi .
- Ở chung ? - Hắn lên tiếng sau một lúc im lặng . Hai tên kia gật đầu như bổ củi , nụ cười vô cùng sát gái nhìn nó . Nhưng vừa nhìn thấy biểu tình không hài lòng của nó liền ỉu xìu và dẹp ngay nét mặt đó .
- Ở đây ai quản ? - Nó hỏi Vincent .
- Anh đã bàn giao xong , em không cần lo ! - Anh chàng chắc nịch khẳng định với nó .
- Quán của anh ta , sao cô quan tâm ? Chẳng lẽ ... - Nhật Nguyên im lặng nãy giờ cũng chịu lên tiếng .
- Cứ tin theo những gì anh nghĩ - Nó đã sớm nhìn thấu suy nghĩ của Nhật Nguyên . Chuyện nó là chủ sở hữu Frost chỉ có Hoàng Vũ , hai tên kia mới biết . Nhật Nguyên là trợ lí đặc biệt của nó nên trước sao cũng biết , chẳng qua biết sớm hơn chút cũng không sao . Anh chàng nhún vai tỏ vẻ đã hiểu , nhanh chân bước theo sau mọi người.
Lúc ra cũng như lúc vào , người người ngước nhìn ngưỡng mộ , người người cung kính cúi đầu . Kiêu hãnh bước trên chiếc thảm đỏ được trải sẵn từ trong ra xe , cả bọn người phòng thái , nét mặt khác nhau nổi bật giữa lũ tạp nham đang ôm lòng ganh ghét.
Chiếc xe lăn bánh đều đều , đi qua một đoạn những bãi cỏ xanh mườn mượt , những dãy nhà với những con người bình thường sống không lo không nghĩ khiến nó bỗng cảm thấy hơi tủi thân . Khung cảnh thật đẹp ! Ít nhất là so với tâm trạng của nó lúc này . Bên trong xe thì náo loạn rất chi hỗn độn , cái quắc mắt đầy uy lực , nó khiến cho những cái miệng đang hoạt động tần suất lớn im bặt không dám hé nửa lời . Ngả người vào lòng hắn , nó thích thú vùi mặt vào tham lam ngửi lấy mùi hoắc hương quyến rũ . Hắn cũng vậy chả bao giờ bỏ qua cơ hội để ngửi lấy mùi kẹo sữa lạ lùng tỏa ra từ cô gái lạnh lùng và quỷ quyệt nhưng ngay lúc này lại như là mèo con nũng nịu , tay hắn luồn vào mái tóc khiến nó dễ chịu và nằm im hưởng thụ . Bị xem như chốn không người , những con người bình thường vốn trong trạng thái hững hờ có cấp độ , hôm nay cứ y như trẻ con , so đo từng chút một với hắn và nó , cả hai chỉ biết nhìn nhau thở dài .