Những nụ hôn nồng nàn cứ nối tiếp nhau không dứt, đã sớm không nhớ rõ là hôn bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần dường như đều có dư vị khác nhau.
Chỉ có hương vị hòa cùng hơi thở vốn quen thuộc kia, Huỳnh hưởng thụ vị ngọt từ đôi môi của Thu Trường Thiên đến quên cả trời đất, cư nhiên còn có tinh thần mở mắt len lén nhìn hắn.
Rất nhanh Thu Trường Thiên phát hiện Huỳnh không chuyên tâm, tại đầu lưỡi của Huỳnh cắn nhẹ một cái.
Mặc dù nhẹ, nhưng cũng rất đau, miệng Huỳnh lại bị lấp kín, chỉ có thể hừ một tiếng mà rút đầu lưỡi về.
Thu Trường Thiên để cho Huỳnh nằm nghiêng người, y phục đang mặc vẫn chưa cởi ra, vén lên vạt áo liền lộ ra cặp mông vừa cong vừa trắng.
Hạ thân đã căng trướng đến không chịu nổi, cởi quần dài ra, Thu Trường Thiên bảo Huỳnh kẹp chặt hai chân, nâng dục vọng của mình cắm vào.
Đương nhiên, cũng không phải thật sự tiến vào hậu huyệt của Huỳnh, mà là cắm vào khe hở giữa cặp đùi của y.
Chân của Huỳnh vừa trắng vừa trơn, cắm vào cũng không cần đến bôi trơn, nhưng so với khẩu giao còn kém hơn rất nhiều, nhưng nhìn ở trong mắt đã có loại cảm giác làm được đến cuối cùng.
Bởi vì không sợ gây thương tổn cho Huỳnh, Thu Trường Thiên bắt đầu chuyển động.
Tuy rằng rất trơn, nhưng chưa đủ nhiệt, cũng không khiến Huỳnh động tình mà co thắt mãnh liệt , thế nhưng phải khống chế lực đạo, nghĩ như vậy Thu Trường Thiên càng dùng thêm sức va chạm.
Vốn dĩ Huỳnh đang nằm nghiêng người, bị Thu Trường Thiên ra sức đâm chọc, thân mình dần thay đổi thành tư thế nằm úp sấp.
Tuy rằng cảm giác *chân giao này không thể so sánh cùng sáp nhập thật sự, thế nhưng mỗi lần động cũng có cảm giác thoải mái , Thu Trường Thiên không kiềm chế được mà dồn lực va chạm, giữ chặt hông của Huỳnh để cho mông của y vểnh lên, thân thể chạm vào nhau tạo ra tiếng phập phập giống như có tác dụng kích tình .
*chân dao: kẹp chặt đùi, nhét que nhọn vào giữa, dựa theo lực ma sát để tăng khoái cảm =))))
Đầu óc của Huỳnh cũng bắt đầu mơ hồ, động tác của Thu Trường Thiên ngày càng không đúng mực, có mấy lần còn chạm vào huyệt khẩu của Huỳnh, dục vọng cực nóng cọ xát liên tục, khiến y cũng sinh ra khoái cảm.
Thời điểm sáp nhập thật sự, vô luận Thu Trường Thiên phấn khích ra sao cũng chưa từng cuồng loạn như vậy, Huỳnh thuận theo tiết tấu của hắn, cũng sinh ra một cảm giác tiến vào thật sự, tiếng rên rỉ dần phát ra từ trong miệng.
“A…Thiên…”
Thu Trường Thiên như biến thành dã thú, tiếng kêu của Huỳnh chỉ có thể khiến hắn càng thêm thô bạo, mỗi một lần va chạm giống như thả Huỳnh ra giữa không trung.
Huỳnh bắt đầu choáng váng, đột nhiên cảm thấy đau bụng . “Thiên…Thiên…”
Thu Trường Thiên nghĩ Huỳnh đang phấn khích, động tác như trước không dừng, Huỳnh bị giữ đưa lưng về phía hắn nên chỉ có thể vươn tay khua loạn lung tung.
“Thiên…Không được……Thiên…”
Thu Trường Thiên lại đụng chạm thêm một lần, bởi vì thói quen sáp nhập trong hậu đình của Huỳnh, cư nhiên với lực đạo lớn như vậy đã tiến vào hơn một nửa.
“A!”
Không có dược bôi trơn, thoáng cái lại đón nhận tính khí cực đại của Thu Trường Thiên, tuy rằng chỉ vào hơn một nửa cũng đã làm Huỳnh đau đớn đến cả người đổ đầy mồ hôi lạnh.
Thu Trường Thiên bỗng chốc thanh tỉnh, cũng không dám tùy tiện rút ra, Huỳnh vì đau đớn nên hậu huyệt thắt chặt lại , làm Thu Trường Thiên vừa thích vừa đau đớn, “Huỳnh, Huỳnh, thả lỏng, để ta rút ra.”
Huỳnh lại liên tục lắc lắc đầu .
“Huỳnh, ngoan, nghe lời, nhất định ta sẽ không đi vào, ngoan, trước hết để cho ta rút ra.” Vừa nói vừa nhẹ nhàng vuốt ve lưng của Huỳnh.
Bụng của Huỳnh đang đau đớn đã dần bình ổn, từ lâu hậu đình chưa từng trải qua tình trạng này, đột nhiên bị sáp nhập cũng rất đau, Huỳnh giống như một con mèo xù lông, được Thu Trường Thiên an ủi vuốt ve một lần liền trầm tĩnh trở lại.
Thu Trường Thiên chậm rãi rút phân thân ra, vật kia không có nhỏ đi dù chỉ một chút mà vẫn dựng thẳng như trước.
Thu Trường Thiêm tạm thời không rảnh để ý cái đó, vội vàng kiểm tra hậu đình của Huỳnh, chỉ đỏ lên một chút.
Toàn thân Huỳnh vô lực lại bị Thu Trường Thiên đùa nghịch, nghiêng người nằm ở trên giường, Thu Trường Thiên xuống giường đến bên cạnh một ngăn tủ lục lọi một hồi, sau đó lại quay về trèo lên giường.
“Ta thoa dược giúp ngươi.”
Huỳnh kiệt sức đến ngay cả mắt cũng không mở được, “Đau.”
“Ta biết, không có chảy máu, chỉ cần thoa một chút dược, sẽ hết đau đớn.”
Nói xong cũng không đợi Huỳnh đồng ý liền đổ dược vào trong tay, đầu tiên là xoa nhẹ ở mặt ngoài, chờ Huỳnh hoàn toàn thả lỏng mới ấn một ngót út vào.
Thu Trường Thiên đang tập trung bôi thuốc cho Huỳnh, liếc nhanh đến cặp đùi tuyết trắng của y, bởi vì vừa rồi bị Thu Trường Thiên va chạm mạnh bạo đã tạo thành một mảng hồng .
Thu Trường Thiên đổ thêm một ít dược bôi lên đùi Huỳnh, tiếp tục xoa bóp, “Có đau không?”
Huỳnh chậm rãi mở to mắt, “Không đau.”
Thu Trường Thiên mỉm cười nhìn Huỳnh,” Thực ngoan.”
Bôi xong dược, Thu Trường Thiên kéo lấy cái chăn đắp lên người Huỳnh, “Ngủ đi.”
Huỳnh cố tình ngọ nguậy thân mình, phía sau lại đụng tới vật vừa cứng vừa nóng gì đó.
“Đừng nhúc nhích.” Thu Trường Thiên ôm Huỳnh vào ngực, thắt chặt cánh tay, “Một lúc sẽ ổn thôi.”
Huỳnh lại không nghe lời, cố ý dùng mông cọ xát dục vọng của Thu Trường Thiên.
“Huỳnh.”
Huỳnh quay đầu, “Cứng quá.”
Thu Trường Thiên thở dài bất đắc dĩ.
Huỳnh thò tay qua, nắm lấy nam căn của hắn, “Ta dùng tay giúp ngươi được không?”
“Ngươi không mệt sao?”
Huỳnh nghĩ nghĩ, liền gật đầu, “Có chút mệt a.”
Nếu không phải Thu Trường Thiên hiểu rất rõ tính cách của Huỳnh , thật đã nghĩ hắn không phải thật lòng muốn giúp mình.
Bàn tay nhỏ nhắn của Huỳnh có chút mồ hôi ẩm ướt, rất nóng cũng thật mềm mại, thông thạo mà chuyển động từ trên xuống dưới, ngón tay cố ý khiêu khích lỗ nhỏ trên đỉnh phân thân.
Hô hấp của Thu Trường Thiên dần nặng nhọc, hắn tìm kiếm đôi môi đỏ mọng êm ái của Huỳnh, một lần nữa lại hôn lên.
Dục vọng bình ổn lại bị châm ngòi thêm lần nữa, cuối cùng cũng bắn ra.
Sau dư âm của đợt cao trào vừa nãy Thu Trường Thiên liền ôm lấy Huỳnh, nhìn tinh hoa vừa bắn ra trong tay y, còn dính một chút lên trên chăn.
“Thiên.”
“Ân?”
“Vừa rồi, đau bụng.”
Thu Trường Thiên giật mình mở to hai mắt, hất tung chăn, đặt bàn tay to sờ lên cái bụng đã hơi nhô ra, “Đau như thế nào?”
Vẻ mặt của Huỳnh cũng thật sự nghiêm túc, “Không biết, nhưng hiện tại không đau nữa”
“Đau lúc nào? Sao không nói với ta .”
“Huỳnh có nói a.”
Nhưng căn bản hắn không nghe thấy a, bất quá hiện tại vấn đề này không quan trọng, Thu Trường Thiên bật dậy vội vàng mặc quần áo, dùng ngoại sam quấn quanh Huỳnh rồi chạy đi tìm Bạch Qùy.
Bạch Qùy liếc mắt, dùng thái độ khinh thường nói với Thu Trường Thiên, “Chẳng phải đã nói với ngươi không được hành phòng rồi sao.”
Thu Trường Thiên biết đứa nhỏ và Huỳnh không có chuyện gì, tâm trạng bất an lo lắng cũng dần thả lỏng, tuyệt không để ý Bạch Qùy dùng thái độ gì với hắn.
“Huỳnh đã uống rất nhiều dược an thai của ngươi rồi mà, sao bụng lại đột nhiên đau nhói.”
“Việc này không phải đột nhiên, nguyên nhân còn không phải do tên cầm thú nhà ngươi sao.”
“Ta chưa có làm đến cuối a.”
Lý Thi Thi đứng bên cạnh mặt đã đỏ giống hệt trái táo, Huỳnh thì lại ngồi một bên chơi đùa với Thu Minh, đương nhiên Tiểu Thu Anh vẫn bám dính lấy tiểu ca ca không rời.
“Việc không làm đến cuối không có liên quan, Huỳnh có thai, đứa nhỏ mới được ba tháng, nhất thiết phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đầy đủ, ta đề nghị các ngươi ngủ riêng đi.”
Thu Trường Thiên lập tức phản đối, “Không được!”
“Ngươi còn muốn hài tử hay không a?”
“Đương nhiên ta muốn hài tử, chia phòng thì không được.”
Bạch Qùy thực bó tay với tính cách trẻ con của hắn lúc này, hắn tức giận cũng không biết nói cái gì tốt.
Thu Trường Thiên thấy Bạch Qùy nghiêm túc như vậy, thái độ cũng mềm xuống, “Có biện pháp khác không?”
Bạch Qùy nuốt nước miếng, vẫn không thể đem lời muốn nói nuốt xuống, “Ngươi là cầm thú a!”
Những nụ hôn nồng nàn cứ nối tiếp nhau không dứt, đã sớm không nhớ rõ là hôn bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần dường như đều có dư vị khác nhau.
Chỉ có hương vị hòa cùng hơi thở vốn quen thuộc kia, Huỳnh hưởng thụ vị ngọt từ đôi môi của Thu Trường Thiên đến quên cả trời đất, cư nhiên còn có tinh thần mở mắt len lén nhìn hắn.
Rất nhanh Thu Trường Thiên phát hiện Huỳnh không chuyên tâm, tại đầu lưỡi của Huỳnh cắn nhẹ một cái.
Mặc dù nhẹ, nhưng cũng rất đau, miệng Huỳnh lại bị lấp kín, chỉ có thể hừ một tiếng mà rút đầu lưỡi về.
Thu Trường Thiên để cho Huỳnh nằm nghiêng người, y phục đang mặc vẫn chưa cởi ra, vén lên vạt áo liền lộ ra cặp mông vừa cong vừa trắng.
Hạ thân đã căng trướng đến không chịu nổi, cởi quần dài ra, Thu Trường Thiên bảo Huỳnh kẹp chặt hai chân, nâng dục vọng của mình cắm vào.
Đương nhiên, cũng không phải thật sự tiến vào hậu huyệt của Huỳnh, mà là cắm vào khe hở giữa cặp đùi của y.
Chân của Huỳnh vừa trắng vừa trơn, cắm vào cũng không cần đến bôi trơn, nhưng so với khẩu giao còn kém hơn rất nhiều, nhưng nhìn ở trong mắt đã có loại cảm giác làm được đến cuối cùng.
Bởi vì không sợ gây thương tổn cho Huỳnh, Thu Trường Thiên bắt đầu chuyển động.
Tuy rằng rất trơn, nhưng chưa đủ nhiệt, cũng không khiến Huỳnh động tình mà co thắt mãnh liệt , thế nhưng phải khống chế lực đạo, nghĩ như vậy Thu Trường Thiên càng dùng thêm sức va chạm.
Vốn dĩ Huỳnh đang nằm nghiêng người, bị Thu Trường Thiên ra sức đâm chọc, thân mình dần thay đổi thành tư thế nằm úp sấp.
Tuy rằng cảm giác chân giao này không thể so sánh cùng sáp nhập thật sự, thế nhưng mỗi lần động cũng có cảm giác thoải mái , Thu Trường Thiên không kiềm chế được mà dồn lực va chạm, giữ chặt hông của Huỳnh để cho mông của y vểnh lên, thân thể chạm vào nhau tạo ra tiếng phập phập giống như có tác dụng kích tình .
chân dao: kẹp chặt đùi, nhét que nhọn vào giữa, dựa theo lực ma sát để tăng khoái cảm =))))
Đầu óc của Huỳnh cũng bắt đầu mơ hồ, động tác của Thu Trường Thiên ngày càng không đúng mực, có mấy lần còn chạm vào huyệt khẩu của Huỳnh, dục vọng cực nóng cọ xát liên tục, khiến y cũng sinh ra khoái cảm.
Thời điểm sáp nhập thật sự, vô luận Thu Trường Thiên phấn khích ra sao cũng chưa từng cuồng loạn như vậy, Huỳnh thuận theo tiết tấu của hắn, cũng sinh ra một cảm giác tiến vào thật sự, tiếng rên rỉ dần phát ra từ trong miệng.
“A…Thiên…”
Thu Trường Thiên như biến thành dã thú, tiếng kêu của Huỳnh chỉ có thể khiến hắn càng thêm thô bạo, mỗi một lần va chạm giống như thả Huỳnh ra giữa không trung.
Huỳnh bắt đầu choáng váng, đột nhiên cảm thấy đau bụng . “Thiên…Thiên…”
Thu Trường Thiên nghĩ Huỳnh đang phấn khích, động tác như trước không dừng, Huỳnh bị giữ đưa lưng về phía hắn nên chỉ có thể vươn tay khua loạn lung tung.
“Thiên…Không được……Thiên…”
Thu Trường Thiên lại đụng chạm thêm một lần, bởi vì thói quen sáp nhập trong hậu đình của Huỳnh, cư nhiên với lực đạo lớn như vậy đã tiến vào hơn một nửa.
“A!”
Không có dược bôi trơn, thoáng cái lại đón nhận tính khí cực đại của Thu Trường Thiên, tuy rằng chỉ vào hơn một nửa cũng đã làm Huỳnh đau đớn đến cả người đổ đầy mồ hôi lạnh.
Thu Trường Thiên bỗng chốc thanh tỉnh, cũng không dám tùy tiện rút ra, Huỳnh vì đau đớn nên hậu huyệt thắt chặt lại , làm Thu Trường Thiên vừa thích vừa đau đớn, “Huỳnh, Huỳnh, thả lỏng, để ta rút ra.”
Huỳnh lại liên tục lắc lắc đầu .
“Huỳnh, ngoan, nghe lời, nhất định ta sẽ không đi vào, ngoan, trước hết để cho ta rút ra.” Vừa nói vừa nhẹ nhàng vuốt ve lưng của Huỳnh.
Bụng của Huỳnh đang đau đớn đã dần bình ổn, từ lâu hậu đình chưa từng trải qua tình trạng này, đột nhiên bị sáp nhập cũng rất đau, Huỳnh giống như một con mèo xù lông, được Thu Trường Thiên an ủi vuốt ve một lần liền trầm tĩnh trở lại.
Thu Trường Thiên chậm rãi rút phân thân ra, vật kia không có nhỏ đi dù chỉ một chút mà vẫn dựng thẳng như trước.
Thu Trường Thiêm tạm thời không rảnh để ý cái đó, vội vàng kiểm tra hậu đình của Huỳnh, chỉ đỏ lên một chút.
Toàn thân Huỳnh vô lực lại bị Thu Trường Thiên đùa nghịch, nghiêng người nằm ở trên giường, Thu Trường Thiên xuống giường đến bên cạnh một ngăn tủ lục lọi một hồi, sau đó lại quay về trèo lên giường.
“Ta thoa dược giúp ngươi.”
Huỳnh kiệt sức đến ngay cả mắt cũng không mở được, “Đau.”
“Ta biết, không có chảy máu, chỉ cần thoa một chút dược, sẽ hết đau đớn.”
Nói xong cũng không đợi Huỳnh đồng ý liền đổ dược vào trong tay, đầu tiên là xoa nhẹ ở mặt ngoài, chờ Huỳnh hoàn toàn thả lỏng mới ấn một ngót út vào.
Thu Trường Thiên đang tập trung bôi thuốc cho Huỳnh, liếc nhanh đến cặp đùi tuyết trắng của y, bởi vì vừa rồi bị Thu Trường Thiên va chạm mạnh bạo đã tạo thành một mảng hồng .
Thu Trường Thiên đổ thêm một ít dược bôi lên đùi Huỳnh, tiếp tục xoa bóp, “Có đau không?”
Huỳnh chậm rãi mở to mắt, “Không đau.”
Thu Trường Thiên mỉm cười nhìn Huỳnh,” Thực ngoan.”
Bôi xong dược, Thu Trường Thiên kéo lấy cái chăn đắp lên người Huỳnh, “Ngủ đi.”
Huỳnh cố tình ngọ nguậy thân mình, phía sau lại đụng tới vật vừa cứng vừa nóng gì đó.
“Đừng nhúc nhích.” Thu Trường Thiên ôm Huỳnh vào ngực, thắt chặt cánh tay, “Một lúc sẽ ổn thôi.”
Huỳnh lại không nghe lời, cố ý dùng mông cọ xát dục vọng của Thu Trường Thiên.
“Huỳnh.”
Huỳnh quay đầu, “Cứng quá.”
Thu Trường Thiên thở dài bất đắc dĩ.
Huỳnh thò tay qua, nắm lấy nam căn của hắn, “Ta dùng tay giúp ngươi được không?”
“Ngươi không mệt sao?”
Huỳnh nghĩ nghĩ, liền gật đầu, “Có chút mệt a.”
Nếu không phải Thu Trường Thiên hiểu rất rõ tính cách của Huỳnh , thật đã nghĩ hắn không phải thật lòng muốn giúp mình.
Bàn tay nhỏ nhắn của Huỳnh có chút mồ hôi ẩm ướt, rất nóng cũng thật mềm mại, thông thạo mà chuyển động từ trên xuống dưới, ngón tay cố ý khiêu khích lỗ nhỏ trên đỉnh phân thân.
Hô hấp của Thu Trường Thiên dần nặng nhọc, hắn tìm kiếm đôi môi đỏ mọng êm ái của Huỳnh, một lần nữa lại hôn lên.
Dục vọng bình ổn lại bị châm ngòi thêm lần nữa, cuối cùng cũng bắn ra.
Sau dư âm của đợt cao trào vừa nãy Thu Trường Thiên liền ôm lấy Huỳnh, nhìn tinh hoa vừa bắn ra trong tay y, còn dính một chút lên trên chăn.
“Thiên.”
“Ân?”
“Vừa rồi, đau bụng.”
Thu Trường Thiên giật mình mở to hai mắt, hất tung chăn, đặt bàn tay to sờ lên cái bụng đã hơi nhô ra, “Đau như thế nào?”
Vẻ mặt của Huỳnh cũng thật sự nghiêm túc, “Không biết, nhưng hiện tại không đau nữa”
“Đau lúc nào? Sao không nói với ta .”
“Huỳnh có nói a.”
Nhưng căn bản hắn không nghe thấy a, bất quá hiện tại vấn đề này không quan trọng, Thu Trường Thiên bật dậy vội vàng mặc quần áo, dùng ngoại sam quấn quanh Huỳnh rồi chạy đi tìm Bạch Qùy.
Bạch Qùy liếc mắt, dùng thái độ khinh thường nói với Thu Trường Thiên, “Chẳng phải đã nói với ngươi không được hành phòng rồi sao.”
Thu Trường Thiên biết đứa nhỏ và Huỳnh không có chuyện gì, tâm trạng bất an lo lắng cũng dần thả lỏng, tuyệt không để ý Bạch Qùy dùng thái độ gì với hắn.
“Huỳnh đã uống rất nhiều dược an thai của ngươi rồi mà, sao bụng lại đột nhiên đau nhói.”
“Việc này không phải đột nhiên, nguyên nhân còn không phải do tên cầm thú nhà ngươi sao.”
“Ta chưa có làm đến cuối a.”
Lý Thi Thi đứng bên cạnh mặt đã đỏ giống hệt trái táo, Huỳnh thì lại ngồi một bên chơi đùa với Thu Minh, đương nhiên Tiểu Thu Anh vẫn bám dính lấy tiểu ca ca không rời.
“Việc không làm đến cuối không có liên quan, Huỳnh có thai, đứa nhỏ mới được ba tháng, nhất thiết phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đầy đủ, ta đề nghị các ngươi ngủ riêng đi.”
Thu Trường Thiên lập tức phản đối, “Không được!”
“Ngươi còn muốn hài tử hay không a?”
“Đương nhiên ta muốn hài tử, chia phòng thì không được.”
Bạch Qùy thực bó tay với tính cách trẻ con của hắn lúc này, hắn tức giận cũng không biết nói cái gì tốt.
Thu Trường Thiên thấy Bạch Qùy nghiêm túc như vậy, thái độ cũng mềm xuống, “Có biện pháp khác không?”
Bạch Qùy nuốt nước miếng, vẫn không thể đem lời muốn nói nuốt xuống, “Ngươi là cầm thú a!”