Edit: Tiểu Mun (TieuMun)
"Đem hy vọng phó thác ở trên người lão tam, ta còn có thể hiểu được, nhưng mạng sống cũng đem phó thác ở trên người hắn là thế nào?" Hứa Thanh có chút không hiểu, nếu là đem chuyện làm rạng rỡ tổ tiên nhà mình phó thác ở trên người Lý lão tam cậu còn hiểu là thế nào, nhưng còn chuyên mang cả mạng sống ra là chuyện gì a?
Lý Trường Phong nghe vậy thở dài càng nặng nề hơn, đem chuyện mình tìm Lưu đồ tể nhờ vả và chuyện Lý lão tam muốn dùng tiền dư trong nhà khảo thí tiếp lên trên cẩn thận nói một lần với Hứa Thanh, "Cho nên, cha mẹ vừa nghe liền cảm thấy chỉ cần thi đậu, nơi nào còn sợ không có cơm ăn, không có tiền mua lương thực, liền đồng ý việc này, không nhân lúc còn sớm cầm tiền đi mua lương thực."
Hứa Thanh không biết phải đánh giá như thế nào, nói dễ nghe thì vì tiền đồ nhi tử nhà mình, nói khó nghe chính là mơ mộng hão huyền, cậu nhớ rõ Tạ thẩm từng nói qua Lý lão tam này có được danh tú tài cũng đã phi thường không dễ dàng, còn muốn đi thi lên.
"Bỏ đi, chuyện này chúng ta đừng quan tâm tới, tối hôm qua chắc là không ngủ được đi, xem này, vành mắt cũng biến đen." Lý Trường Phong không muốn quản chuyện Lý gia, nhìn chằm chằm quầng mắt thâm đen của Hứa Thanh, liền biết đêm qua cậu ngủ không ngon.
Hứa Thanh xoa xoa ấn đường, cả đêm qua cậu đều nghĩ đến chuyện của Lý tiểu ca nhi, đúng là không nghỉ ngơi được tốt, "Đi ngủ một lát đi." Lý Trường Phong đưa Hứa Thanh trở về phòng, chờ Hứa Thanh nằm xuống, hắn đang chuẩn bị đi ra ngoài thì bị Hứa Thanh kéo lại, "Ngươi bồi ta ngủ một lát đi, một mình ta ngủ không được."
Lý Trường Phong không nói gì liền nằm xuống bên cạnh Hứa Thanh, không bao lâu liền ngủ rồi, ngược lại Hứa Thanh không ngủ, nhìn vành mắt hắn so với cậu còn đen hơn, nếu không phải Hứa Thanh kêu Lý Trường Phong bồi mình ngủ, không chừng người này còn bận rộn làm việc cả ngày với cơ thể mệt mỏi một đêm không ngủ.
Thời tiết nóng bức, đồng ruộng ngày càng khô cạn, Tiểu Bảo lười biếng nằm liệt trên mặt đất, muốn từ trên mặt đất dính chút hơi mát, Hứa Thanh cùng Lý Trường Phong ngủ một giấc này trực tiếp từ buổi sáng ngủ tới buổi chiều, nếu không phải bụng Hứa Thanh không ngừng kháng nghị kêu to, không biết hai người còn ngủ tới khi nào đâu!
Gà trong nhà đã từ gà con nho nhỏ biến thành gà lớn mập mạp, tuy rằng thời tiết nóng bức nhưng cũng không ảnh hưởng rất lớn đối với chúng, mỗi ngày Hứa Thanh đều sẽ cho gà, lừa, chó, heo trong nhà uống một chút linh tuyền, bảo đảm chúng nó khỏe mạnh, gà cũng đã bắt đầu đẻ trứng, Lý Trường Phong vẫn nấu canh trứng, thuận tiện còn chuẩn bị lấy chút nước ở trong giếng, lại phát hiện nước trong giếng đã cạn hơn phân nửa.
"Có chuyện gì vậy?" Hứa Thanh thấy sắc mặt Lý Trường Phong không tốt.
"Mực nước giếng giảm xuống hơn phân nửa."
"Sớm muộn gì cũng gây ra kết quả như ngày hôm nay, chúng ta sớm có chuẩn bị, cũng không sợ." Thấy Lý Trường Phong còn buồn chán, Hứa Thanh liền nói sang chuyện khác, "Không phải ngươi đào bẫy rập ở trên núi sao? Ngày mai đi xem đi, nói không chừng thu hoạch lớn nha."
Lý Trường Phong lúc này mới nhớ tới chuyện bẫy rập, "Hiện tại ta liền đi, chậm trễ lại không tốt, ngươi ở nhà chờ ta." Nói xong liền chuẩn bị đồ đạc muốn lên núi, Hứa Thanh sửng sốt, "Hôm nay trời cũng sắp tối rồi!"
"Không sao, không sao, đi nhanh trở về nhanh." Nói xong liền cõng sọt lớn rời đi, Hứa Thanh không có biện pháp đành phải dặn dò Lý Trường Phong chú ý một chút, chờ Lý Trường Phong đi rồi, Hứa Thanh mới đi tới bên cạnh giếng xem xét mực nước biến hóa, tình huống không tốt, nghĩ vậy Hứa Thanh lại đội ánh mặt trời chói chang đi ra khỏi cổng, đi vào ruộng đất đã khô cạn bên cạnh, cẩn thận ngồi xổm xuống nhìn nhìn mặt đất có chút khô nứt.
Lý Trường Phong đi một chuyến này còn không tới một canh giờ đã trở về.
Trong sọt có ba con gà rừng, hai con thỏ, cũng coi như là được mùa.
Lý Trường Phong thu thập sạch sẽ, bôi muối lên, rồi treo ở dưới mái hiên, chờ ngày mai ánh nắng mặt trời ló dạng lại phơi mấy ngày, liền có thể giữ được thật lâu.
Tạ thẩm nói, ca nhi đang mang thai không thể ăn quá nhiều món ăn hoang dã nên hiện tại Hứa Thanh không thể ăn quá nhiều.
Sau khi ăn xong hai người ở trong sân hóng mát, Hứa Thanh suy nghĩ vẫn là nói ra chuyện trong lòng, "Ngày mai ngươi đi đón đệ ca nhi tới nhà chúng ta ở mấy ngày đi." Lý Trường Phong gật đầu, "Được, ta thấy hắn ở nhà ngược lại sẽ ngày càng nghiêm trọng, chi bằng đón tới đây ở thay đổi tâm tình."
"Vậy buổi sáng ngày mai ngươi qua đi, hôm nay ta đã trải giường rồi, đón tới sớm một chút, nếu không nắng to." Hứa Thanh nóng nên chỉ mặc một cái áo đơn nhưng trên trán vẫn lấm tấm mồ hôi.
Lý Trường Phong lấy ra khăn lau khô mồ hôi giúp Hứa Thanh, dùng bàn tay to nhẹ nhàng quạt ở bên tai cậu, nhưng gió tạo ra cũng chẳng đủ để cảm thấy mát mẻ hơn, Hứa Thanh nóng không chịu được, đột nhiên nhớ tới có một thứ có thể dùng làm quạt tay, quạt hương bồ!
Vừa lúc cách nhà không xa có mấy cây có thể dùng làm quạt hương bồ, trời hôm nay cũng rất nóng, lá trên cây cũng đều khô lại, cũng bớt đi một bước, Hứa Thanh kêu Lý Trường Phong đi cắt hai lá khô còn tương đối nguyên vẹn đem về, bắt đầu chỉ huy Lý Trường Phong làm quạt hương bồ.
Đầu tiên là "Xé tai".
Để cho hai lá quạt hương bồ cân đối, tròn đều và đẹp mắt, phải xé bớt phần lá dư hai bên xuống.
Sau đó là "Cắt lá".
Hứa Thanh chỉ chỉ lá cây xung quanh, Lý Trường Phong liền đem lá cây xung quanh cắt rớt.
Tiếp theo chính là "Cắt tai", cắt xong tai liền lấy một cây búa ra, bắt đầu đóng tay cầm cho quạt hương bồ, tay cầm của quạt hương bồ có màu đen, dùng búa đập sẽ chuyển thành màu trắng, hơn nữa cũng phải đem lá cây đập cho mở rộng ra, quá trình này được gọi là "Tay cầm búa".
Bằng cách này, một cái quạt hương bồ đơn giản lại lớn đã được làm ra, Lý Trường Phong và Hứa Thanh thay phiên nhau quạt, chỉ trong chốc lát, hai người liền cảm thấy khô nóng trên người giảm đi rất nhiều, "Thật là thoải mái!" Hứa Thanh cảm thán nói, nếu hôm nay trời đổ chút mưa, sẽ càng tốt hơn.
Lý Trường Phong lấy quạt hương bồ trong tay Hứa Thanh, nhẹ nhàng quạt giúp cậu, hắn thấy Hứa Thanh quạt vừa mạnh vừa nhanh, sợ cậu không để ý nặng nhẹ, vạn nhất quá mức mát mẻ lại sinh bệnh, vậy thì phiền toái, "Trường Phong, ngươi xem," Hứa Thanh ý bảo Lý Trường Phong nhìn những ngôi sao trên bầu trời đêm.
Bầu trời đêm ở hiện đại không được mỹ lệ như bầu trời đêm ở đây, Hứa Thanh cứ thế nhìn ngôi sao trên bầu trời, qua một lát lại bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, thân mình cậu cũng càng ngày càng nặng, rất nhiều thời điểm bất tiện.
Hứa Thanh rất nhanh đã ngủ rồi, Lý Trường Phong cũng không yên tâm, muốn ôm cậu trở về phòng, lại sợ bụng Hứa Thanh bị gập lại, không còn cách nào, đành phải đánh thức Hứa Thanh dậy, cùng nhau trở về phòng nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau khi Hứa Thanh tỉnh lại, Lý Trường Phong đã đi rồi, cậu ăn cơm sáng mà Lý Trường Phong đã đặt ở trong bếp, sau đó quét tước phòng ở một lần, rồi ngồi ở nhà chính làm quần áo cho hài tử.
Mấy ngày nay cảm giác thành tựu lớn nhất của cậu cũng chính là có thể tự mình làm quần áo, quần áo hôm nay Lý Trường Phong mặc chính là cậu vừa mới làm xong không lâu, Lý Trường Phong mặc vào, Hứa Thanh mới thật sự cảm nhận được cảm giác thỏa mãn mà Tạ thẩm nói đến là thế nào.
Hứa Thanh ngồi một bên làm quần áo, Tiểu Bảo vẫn luôn nằm dưới chân cậu canh giữ, cho dù không có ai nói chuyện với Hứa Thanh, cậu cũng không cảm thấy cô đơn một mình.
Qua một canh giờ, Lý Trường Phong cất xe lừa, đỡ Lý tiểu ca nhi vẻ mặt tái nhợt trở lại.
Hứa Thanh thấy Lý tiểu ca nhi sắc mặt tái nhợt vô lực, "Đây là?" Lý Trường Phong lắc đầu, ý bảo Hứa Thanh đừng hỏi ở trước mặt Lý tiểu ca nhi, cho dù hắn nghe không thấy.
Hứa Thanh lập tức đi qua đỡ Lý tiểu ca nhi, cảm nhận được thân thể hắn lạnh lẽo, còn hơi hơi phát run, thấy Hứa Thanh đỡ mình, Lý tiểu ca nhi kéo ra một nụ cười với Hứa Thanh, há miệng thở dốc, không tiếng động nói tiếng cảm ơn, vừa ngẩng đầu lên Hứa Thanh liền nhìn thấy trên cổ Lý tiểu ca nhi một đường bầm xanh tím!
Hứa Thanh cả kinh, lúc này truy hỏi Lý Trường Phong cũng không tốt, liền cùng Lý Trường Phong đỡ Lý tiểu ca nhi tiến vào gian phòng đã thu thập tốt, đắp chăn lên cho hắn, thời tiết hôm nay tuy nóng bức, nhưng Lý tiểu ca nhi lại lạnh đến phát run.
Ra khỏi phòng, Lý Trường Phong lấy ra mấy gói thuốc, cùng Hứa Thanh vào phòng bếp, đây là thuốc của Lý tiểu ca nhi, hôm nay còn chưa có uống đâu, đem đi nấu một ít cho hắn uống.
"Đệ ca nhi hắn.."
Hứa Thanh không nói hết câu, mà dùng ngón tay chỉ chỉ vào cổ mình, Lý Trường Phong nhóm lửa, trầm ngâm nói: "Đêm hôm qua trộm thắt cổ, may mắn phát hiện sớm, bằng không, vốn dĩ hôm nay ta đi cũng là muốn cùng cha mẹ bọn họ nói một tiếng rồi đón đệ ca nhi lại đây, kết quả lại xảy ra việc này, ta liền trực tiếp hỏi ý nguyện đệ ca nhi, sau đó liền đưa hắn về đây."
Hứa Thanh gật đầu, cậu cũng là sợ đệ ca nhi sẽ luẩn quẩn trong lòng, không thể ngờ được là xảy ra thật, cũng may mắn phát hiện sớm, bằng không, "Đây là thuốc gì a?"
Lý Trường Phong đậy nắp nồi lại, nhẹ nhàng nói: "Là Lâm lão đại phu kê thuốc cho đệ ca nhi, nói uống xong chỗ thuốc này sẽ nhìn lại lỗ tai hắn, ngươi đi ra ngoài đi, thuốc này mùi nồng!" Hứa Thanh lắc đầu, nói Lý Trường Phong tiếp tục nhóm lửa đi, còn mình thì mở ra nắp nồi giả bộ nhìn nhìn, nhân cơ hội rót vào trong nồi thuốc chút linh tuyền, sau đó đậy nắp lên.
"Ta đi ra ngoài đây, đệ ca nhi khẳng định không ăn cơm, ta đi nhà kho lấy chút đồ bổ cho thân thể, hầm gà rừng cho đệ ca nhi ăn." Nói xong liền đi khỏi phòng bếp, Lý Trường Phong nhìn bóng dáng Hứa Thanh rời đi, nói với theo: "Ngươi chậm một chút, chờ lát nữa ta đi lấy."
Lý tiểu ca nhi nằm ở trên giường, ngửi hương vị tươi mát của chăn mới, vươn tay trong ổ chăn, nhẹ nhàng xoa xoa cổ còn đau, thiếu chút nữa, chỉ thiếu chút nữa là hắn có thể rời đi cái thế giới làm hắn thống khổ này.
Giữa trưa hầm gà rừng Hứa Thanh cũng trộm bỏ vào chút linh tuyền, cậu tiếp tục uống canh xương hầm, để Lý tiểu ca nhi ăn nhiều gà rừng, "Ta đang có thai, Tạ thẩm nói không thể ăn nhiều, ngươi ăn nhiều một chút, nhìn ngươi gầy quá." Nói xong chỉ thấy Lý tiểu ca nhi cười với mình, Hứa Thanh mới phản ứng lại, Lý tiểu ca nhi căn bản không nghe thấy mình nói cái gì.
Lý Trường Phong nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Hứa Thanh, đem chén canh gà hắn múc đầy đặt ở trước mặt Lý tiểu ca nhi, nhìn Lý tiểu ca nhi, ý bảo Lý tiểu ca nhi ăn.
Lý tiểu ca nhi nhìn chén canh gà trước mắt, lại thấy ánh mắt Hứa Thanh và Lý Trường Phong dịu dàng quan tâm, nước mắt bất giác liền chảy dài xuống dưới, khi chuyện này xảy ra, cha mẹ bọn họ cũng không đánh tam ca dù chỉ một chút, vẫn là nhị ca trở về hung hăng đánh tam ca, những người khác còn lôi kéo, hắn tuy rằng nghe không thấy, cũng biết nguyên do trong đó.
Dù sao hắn cuối cùng cũng phải gả đi ra ngoài, điếc và không điếc khác nhau, cũng chính là gả tốt và gả xấu khác nhau, nhà bọn họ không lấy tiền đi mua lương thực, đem hết thảy đều đặt ở trên người tam ca, trúng, liền không cần lo lắng bất cứ điều gì, nếu như không trúng, tam ca còn có mọi người trong nhà, mà hắn, chỉ là một ca nhi.
"Mau ăn đi."
Lý Trường Phong cũng mặc kệ Lý tiểu ca nhi có nghe hay nhìn thấy không, trực tiếp cầm chén đũa đưa đến trong tay Lý tiểu ca nhi, Hứa Thanh lấy khăn tay ra giúp Lý tiểu ca nhi lau nước mắt, hiện tại cậu nói cái gì Lý tiểu ca nhi cũng không nghe thấy, chi bằng hành động nhiều hơn.
Ăn cơm trưa xong Lý tiểu ca nhi cảm thấy thân thể lạnh lẽo bắt đầu ấm áp lại, cũng bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, Hứa Thanh biết là linh tuyền phát huy tác dụng, liền kêu Lý tiểu ca nhi trở về phòng nghỉ ngơi, chính mình cùng Lý Trường Phong dọn dẹp chén đũa.
Cũng may mắn nhà Hứa Thanh bọn họ ở sau núi, nên khi bọn họ hầm gà ăn, mùi thơm cũng không bay vào tới trong thôn, bằng không người khác ngửi được mùi thơm này, còn không biết sẽ nghị luận như thế nào, hiện giờ cơm còn không có mà ăn, nhà Hứa Thanh bọn họ còn có thịt ăn, điều này nếu là để cho bọn họ biết thế nào cũng có chuyện.
"Uống canh xương hầm tới ngán rồi đi, cũng không biết làm sao để cho ngươi uống đỡ ngán." Lý Trường Phong vừa rửa chén vừa hỏi Hứa Thanh, Hứa Thanh thật sự uống tới chán ngán rồi, đã uống canh xương hầm liên tục hơn mười ngày, "Có chút, bất quá ta đây còn có canh để uống, rất nhiều người ngoài kia chỉ sợ ngay cả rau dại cũng không có để đào."
Lý Trường Phong đang nghĩ xem có biện pháp nào để thay đổi khẩu vị cho Hứa Thanh, nghe vậy liền đáp "Không sao, chúng ta không trộm không cướp, có nói cũng là nói ta vận khí tốt, gặp gỡ được một tức phụ nhi tốt như ngươi."
Hứa Thanh vứt cho Lý Trường Phong một ánh mắt, "Ít rót mê hồn canh cho ta, rửa xong chén ngươi cũng nghỉ ngơi một chút đi, dù sao hôm nay chúng ta cũng không có việc gì làm, liền ăn ngủ, ngủ ăn dưỡng mỡ đi." Rất nhiều người muốn dưỡng mỡ mà không có cơ hội dưỡng đâu..