- Anh ơi cho em hỏi, anh Lâm Phong có trên lớp k ạ?-Thúy Nga hỏi 1 bạn cùng lớp với Lâm Phong.
Người con trai kia là 1 người k ưa Lâm Phong, liền hỏi:"Em là gì của cậu ta?"
- Dạ....em là bạn gái_Thúy Nga trả lời
- Ừm....nhìn em cũng xinh đấy._Người con trai kia vuốt cằm Thúy Nga nói. Thúy Nga phản kháng hất tay hắn ra.
- Anh đừng có động chân động tay, tôi....tôi....
- Anh đùa thôi mà_Người con trai cười cười.
Lâm Phong đi đến, thấy Thúy Nga đang nói chuyện với 1 người con trai khác, anh k có lấy 1 cái nhíu mày, chỉ đơn giản đứng lại đó 1 chút, nói
- Đó là bạn gái tao.
- Anh Lâm Phong_Thúy Nga cười nói r đi đến cạnh Lâm Phong.
Người con trai kia cười khẩy:"Đúng là bạn gái Lâm Phong, quả nhiên luôn là 1 cô gái xinh đẹp."
- Thì sao?_Lâm Phong bình thản hỏi
- k có gì, chỉ là có chút thinh thích cô bé này nên trêu chút thôi mà._Người con trai kia cười nhếch mép ngạo nghễ r bước đi.
Lâm Phong k nói gì đi vào lớp, Thúy Nga lẽo đẽo theo sau.
- Em tìm anh có chuyện gì?_Lâm Phong ngồi xuống ghế mệt mỏi nói
- Trưa này em muốn cùng ăn trưa với anh._Thúy Nga nói nhỏ nhẹ.
- Em về lớp đi, trưa nay anh bận r.-Lâm Phong nói, mắt nhắm lại 1 cách mệt mỏi.
Thúy Nga buồn chán đành quay về lớp.
Đồng thời trống cũng vang lên, 1 tiết học mới lại bắt đầu.
Lâm Phong khi thấy Thúy Nga dời đi, cũng k cảm thấy có lỗi. Chỉ là anh vẫn đang suy nghĩ về Như Nguyệt, 1điều gì đó từ Nguyệt khiến anh cảm thấy hưng phấn và khá vui vẻ.
- Mới có 6 năm, cô bé năm ấy đã lớn r, mặc dù không chút nhan sắc nhưng rất....đáng yêu và cá tính.
___
"Hắt xì!"
- Xí, lại bị người ta rủa sau lưng đây mà, ăn ở thất đức có khác!
Giọng trâm biếm của Ánh Chi lại vang lên dù là trong giờ học
- Không có đâu, tớ là bị dị ứng với mùi trên người cậu đó, mùi gì vậy, k giống nước hoa lắm thì phải.
Cả lớp cười rầm lên vì ý nghĩa của câu nói đó.
Tôi cũng hơi cười, lần đầu tiên tôi cười khi bật lại những lời khiếm nhã từ Ánh Chi.
Có khi nào cãi nhau với cô nàng, lại khiến cho tôi yêu đời k ta. Đúng thế, cãi nhau với cô nàng chính là việc k thể thiếu hàng ngày ở trên lớp, nó sẽ mất đi cái vui của thời cấp 3 đầy giông bão này của tôi.
- Anh ơi cho em hỏi, anh Lâm Phong có trên lớp k ạ?-Thúy Nga hỏi 1 bạn cùng lớp với Lâm Phong.
Người con trai kia là 1 người k ưa Lâm Phong, liền hỏi:"Em là gì của cậu ta?"
- Dạ....em là bạn gái_Thúy Nga trả lời
- Ừm....nhìn em cũng xinh đấy._Người con trai kia vuốt cằm Thúy Nga nói. Thúy Nga phản kháng hất tay hắn ra.
- Anh đừng có động chân động tay, tôi....tôi....
- Anh đùa thôi mà_Người con trai cười cười.
Lâm Phong đi đến, thấy Thúy Nga đang nói chuyện với 1 người con trai khác, anh k có lấy 1 cái nhíu mày, chỉ đơn giản đứng lại đó 1 chút, nói
- Đó là bạn gái tao.
- Anh Lâm Phong_Thúy Nga cười nói r đi đến cạnh Lâm Phong.
Người con trai kia cười khẩy:"Đúng là bạn gái Lâm Phong, quả nhiên luôn là 1 cô gái xinh đẹp."
- Thì sao?_Lâm Phong bình thản hỏi
- k có gì, chỉ là có chút thinh thích cô bé này nên trêu chút thôi mà._Người con trai kia cười nhếch mép ngạo nghễ r bước đi.
Lâm Phong k nói gì đi vào lớp, Thúy Nga lẽo đẽo theo sau.
- Em tìm anh có chuyện gì?_Lâm Phong ngồi xuống ghế mệt mỏi nói
- Trưa này em muốn cùng ăn trưa với anh._Thúy Nga nói nhỏ nhẹ.
- Em về lớp đi, trưa nay anh bận r.-Lâm Phong nói, mắt nhắm lại 1 cách mệt mỏi.
Thúy Nga buồn chán đành quay về lớp.
Đồng thời trống cũng vang lên, 1 tiết học mới lại bắt đầu.
Lâm Phong khi thấy Thúy Nga dời đi, cũng k cảm thấy có lỗi. Chỉ là anh vẫn đang suy nghĩ về Như Nguyệt, 1điều gì đó từ Nguyệt khiến anh cảm thấy hưng phấn và khá vui vẻ.
- Mới có 6 năm, cô bé năm ấy đã lớn r, mặc dù không chút nhan sắc nhưng rất....đáng yêu và cá tính.
___
"Hắt xì!"
- Xí, lại bị người ta rủa sau lưng đây mà, ăn ở thất đức có khác!
Giọng trâm biếm của Ánh Chi lại vang lên dù là trong giờ học
- Không có đâu, tớ là bị dị ứng với mùi trên người cậu đó, mùi gì vậy, k giống nước hoa lắm thì phải.
Cả lớp cười rầm lên vì ý nghĩa của câu nói đó.
Tôi cũng hơi cười, lần đầu tiên tôi cười khi bật lại những lời khiếm nhã từ Ánh Chi.
Có khi nào cãi nhau với cô nàng, lại khiến cho tôi yêu đời k ta. Đúng thế, cãi nhau với cô nàng chính là việc k thể thiếu hàng ngày ở trên lớp, nó sẽ mất đi cái vui của thời cấp 3 đầy giông bão này của tôi.