Thượng Quan Lâm Vân vừa khỏi Vị Ương hiên,bên ngoài lại tiếp tục truyền ra tiếng mở cửa,Trương Lam Nguyệt quay đầu lại hỏi:"A,về rồi hả?"
Hai từ "Huyên Huyên" cuối cùng còn chưa được thốt ra,Trương Lam Nguyệt đã lập tức im lặng sững sờ rồi nhanh chóng thu liễm sát khí cùng sững sờ,thay vào đó là sự dịu dàng tin tưởng nhìn người đang mang bộ dạng hớt hải kia. Trước mặt nàng là một nữ tử xinh đẹp,khuôn mặt không chút phần son,vận một bộ y phục màu trắng,cho người ta cảm giác thanh bình,tinh khiết khi ở cạnh. Nữ tử này,là Thượng Quan Lâm Ly. Theo trí nhớ của Thượng Quan Lam Nguyệt,trước kia,mỗi khi nàng bị các tỉ muội ăn hiếp,ngoài Thượng quan Lâm Hiên còn có Thượng Quan Lâm Ly giúp đỡ,bảo hộ nàng.
Thượng Quan Lâm Ly cùng Thượng Quan Ngọc Kỷ đều là nữ nhi của Liễu di nương,hơn nữa còn là hai tỉ muội song sinh nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược nhau. Trong trí nhớ của Thượng Quan Lam Nguyệt,Thượng Quan Lâm Ly là mẫu tiểu thư khêu các thực thụ. Một nữ tử xinh đẹp,dịu dàng,không hề tâm ngoan thủ lạc,không màng đến danh phận hay tranh đấu,thủy chung đối xử tốt với tất cả hạ nhân xung quanh nên được nhiều người yêu quý,trong đó có cả Huyên Huyên và Thượng Quan Lam Nguyệt. Hơn nữa,từ khi Thượng Quan Lam Nguyệt chuyển vào ở trong Vị Ương hiên,tiền tiêu vặt hàng tháng đều bị bớt hơn phân nữa,chính Thượng Quan Lâm Ly và Liễu di nương đã lấy tiền dành dụm hàng tháng lén cho Thượng Quan Lam Nguyệt,nhờ vậy nên Thượng Quan Lam Nguyệt và Huyên Huyên mới có thể chống đỡ cho đến bây giờ.
Ngược lại,Thượng Quan Ngọc Kỷ thân là song sinh với Thượng Quan Lâm Ly nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược. Nàng ta không phải một kẻ tâm ngoan thủ lạc như Triệu thị hay Thượng Quan Lâm Vân mà là một kẻ không có đầu óc. Thượng Quan Ngọc Kỷ trong lòng nói của đan chúng nổi tiếng là một vị tiểu thư chua ngoa như giấm,một kẻ vô cùng háo sắc,cứ thấy công tử,thậm chí hài tử nhà ai đẹp mã một chút là đòi mang về làm nam sủng lại hay lớn tiếng đánh đập hạ nhân trong nhà cũng như những người dân xung quanh nên không kẻ nào thích nàng ta. Cũng chỉ vì Thượng Quan Ngọc Kỷ mà danh phận trong nhà của Liễu di nương đã bị giảm xuống không ít,nàng ta còn nói Liễu di không có đầu óc,không thích tranh đấu chỉ tổ hại bản thân,lại cấu kết với Triệu thị chống lại chính mẹ ruột của mình.
Nghĩ đến Thượng Quan Ngọc Kỷ mà Trương Lam Nguyệt chỉ biết thở dài. Liễu di nương là một nữ nhân tốt bụng,bà giống Thượng Quan Lâm Ly,không hề có tâm cơ tranh đấu,chỉ mong một cuộc sống yên bình. Trước đây,mỗi khi Thượng Quan Lam Nguyệt phạm lỗi đều phải trốn nhờ ở Liễu Nguyệt hiên của Liễu di nương,di nương đã luôn bảo vệ Thượng Quan Lam Nguyệt những lúc như thế,đều này làm cho cả Trương Lam Nguyệt cũng thấy cảm động vô cùng. Chỉ tiếc,một người như vậy,rốt cuộc lại sinh ra một nữ nhi như xấu bụng Thượng Quan Ngọc Kỷ.
Thượng Quan Lâm Ly lén lút đứng ngoài Vị Ương hiên,đợi Thượng Quan Lâm Vân ly khai một lúc mới dám tiến vào trong. Nàng không phải sợ Thượng Quan Lâm Vân mà là lo lắng cho Trương Lam Nguyệt. Nàng lo,Trương Lam Nguyệt thân mang trọng bệnh,nay lại Thượng Quan Lâm Vân đến thăm,chỉ sợ đến để sẽ gây bất lợi cho nàng (TLN). Nếu giờ nàng (THLL) tiến bào,không những không thể cứu vớt,chỉ sợ làm lộ chuyện hàng tháng,để cả Vị Ương hiên lẫn Liễu Nguyệt hiên đề bị cắt tiền tiêu vặt thì Trương Lam Nguyệt cơ như chỉ còn một con đường đó là từ từ chết vì đói.
Thượng Quan Lâm Vân bước chân ra khỏi Vị Ương hiên với vẻ mặt vô cùng dữ tợn,phảng phất cả khó hiểu cùng ngạc nhiên làm Thượng Quan Lâm Ly nhíu mày. Thượng Quan Lâm Van bình thường ly khai nơi này đều là bộ dạng hả hê hoặc nén cười,sao hôm nay lại chuyển thành tức giận. Có lẽ nào,Thượng Quan Lam Nguyệt thay đổi,không còn ngốc nghếch tin vào Thượng Quan Lâm Vân? Nghĩ đến đây,Thượng Quan Lâm Ly gương mặt xinh đẹp cơ hồ ánh lên niềm vui sướng,tốt quá rồi,nếu thực sự như vậy thì nàng và Liễu di nương có thể phần nào bớt đi nỗi lo lắng,cả Bạch di nương cũng có thể yên tâm nhắm mắt rồi. Nghĩ đến đây,Thượng Quan Lâm Ly thấy người nhẹ nhõm hẳn ra,nụ cười ôn nhu hiện lên làm vẻ thanh nhã cùng thuần tuý lại càng rạng rỡ thêm. Nàng nhanh chóng xông vào Vị Ương hiên.
Trương Lam Nguyệt mắt đối mắt Thượng Quan Lâm Vân,bộ dạng hớt hải nhưng nụ cười lại vạn phần ôn hoà,lại không hề giả dối,rất giống như một tỉ tỉ nhìn muội muội thân yêu của mình,trong lòng bỗng ấm áp thập phần. Kiếp trước nàng không có gia đình,không có bạn bè,việc gì cũng đơn độc một mình thực hiện,nội tâm từ đó chỉ toàn bóng tối và cô độc. Kiếp này,tuy Thượng Quan Lam Nguyệt bị người đời chán ghét,bị cha ruột cùng mẹ cả rắc tâm hãm hại nhưng ít nhất nàng còn có di nương kiên cường vò nàng đấu tranh Huyết Nguyệt Độc,còn có nha đầu Huyên Huyên thông minh cùng chính mình nguyện chịu đựng gian khó,còn có đại ca yêu thương quan tâm,còn có cả nhị tỉ và Liễu di nương sẵn sàng vì chính mình mà hi sinh tiền tích cóp.
Những điều này,đối với một bóng ma cô độc như Trương Lam Nguyệt,thực sự là quá tốt rồi.
Thượng Quan Lâm Ly điều hoà lại nhịp thở,không dấu nổi vui mừng nhìn Trương Lam Nguyệt trước mặt. Đúng như những gì nàng nghĩ,tứ muội nàng 14 năm ngây ngốc tin lời Triệu thị cuối cùng cũng thấu hiểu mọi chuyện. Trước đây khi gặp ai Thượng Quan Lam Nguyệt cũng đều cuối đầu không dám ngẩng lên,ngay cả thở cũng không dám,bộ dạng nhút nhát vô cùng. Còn bây giờ,nàng ấy đã có thể ngẩng cao đầu,mặc kệ khuôn mặt xấu xí đầy sẹo,trong mắt vẫn tràn đầy tự tin cùng lãnh đạm. Thực sự là quá tốt a!
Giọng nói nhẹ nhàng của Trương Lam Nguyệt kéo Thượng Quan Lâm Vân trở lại:
"Nhị tỉ,người đến đây có chuyện gì không?"
"A,không có gì quan trọng lắm. Ta đến đưa tiền cho muội. Ta vừa ngay nó Triệu thị tháng này sẽ cắt tiền tiêu vặt của muội nên đến sớm hơn."
Thượng Quan Lâm Vân lắc đầu,lấy trong ống tay áo ra một túi những xâu tiền leng keng nhét vào tay Trương Lam Nguyệt,muốn nhanh chóng rời đi thì bị Trương Lam Nguyệt giữ lại:
"Nhị tỉ,tâm ý của người,Thượng Quan Lam Nguyệt xin nhận. Nhưng bắt đầu từ tháng sau,người không cần phải đem tiền qua cho ta nữa đâu."
Thượng Quan Lâm Vân sửng sốt,đến nửa ngày cũng chưa nói được lời nào còn Trương Lam Nguyệt đã chậm rãi nói:
"Người không cần sửng sốt. Ta không phải chưa quá ít mà ta muốn tự mình đứng lên,muốn tự mình chống lại Triệu thị. Ta không muốn cứ mãi dựa vào tiền của người và Liễu di nương."
Nếu Thượng Quan Lam Nguyệt là người không hiểu sự đời,vậy những lời này là có sức thuyết phục nhất,quả nhiên Thượng Quan Lâm Ly vừa nghe xong dần thu liễm vẻ sửng sốt,thay vào là lo lắng hỏi:
"Muội thế liệu có ổn?"
"Tỉ không cần lo. Ta ổn."
Nghe Trương Lam Nguyệt nói chắc chắn,Thượng Quan Lâm Vân cuối cùng chỉ biết thở dài ly khai Vị Ương hiên. Huyên Huyên liền từ cửa bước vào,vẻ mặt ngỡ ngàng giống như đã nghe được câu chuyện lúc nãy. Trương Lam Nguyệt trở lại vẻ lãnh đạm,ngồi xuống bàn,tay đưa ly trà lên miệng nhấm nháp,nói:
"Muội cũng không cần phải ngạc nhiên,ta đã có tính toán cả rồi."
Thượng Quan Lâm Vân vừa khỏi Vị Ương hiên,bên ngoài lại tiếp tục truyền ra tiếng mở cửa,Trương Lam Nguyệt quay đầu lại hỏi:"A,về rồi hả?"
Hai từ "Huyên Huyên" cuối cùng còn chưa được thốt ra,Trương Lam Nguyệt đã lập tức im lặng sững sờ rồi nhanh chóng thu liễm sát khí cùng sững sờ,thay vào đó là sự dịu dàng tin tưởng nhìn người đang mang bộ dạng hớt hải kia. Trước mặt nàng là một nữ tử xinh đẹp,khuôn mặt không chút phần son,vận một bộ y phục màu trắng,cho người ta cảm giác thanh bình,tinh khiết khi ở cạnh. Nữ tử này,là Thượng Quan Lâm Ly. Theo trí nhớ của Thượng Quan Lam Nguyệt,trước kia,mỗi khi nàng bị các tỉ muội ăn hiếp,ngoài Thượng quan Lâm Hiên còn có Thượng Quan Lâm Ly giúp đỡ,bảo hộ nàng.
Thượng Quan Lâm Ly cùng Thượng Quan Ngọc Kỷ đều là nữ nhi của Liễu di nương,hơn nữa còn là hai tỉ muội song sinh nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược nhau. Trong trí nhớ của Thượng Quan Lam Nguyệt,Thượng Quan Lâm Ly là mẫu tiểu thư khêu các thực thụ. Một nữ tử xinh đẹp,dịu dàng,không hề tâm ngoan thủ lạc,không màng đến danh phận hay tranh đấu,thủy chung đối xử tốt với tất cả hạ nhân xung quanh nên được nhiều người yêu quý,trong đó có cả Huyên Huyên và Thượng Quan Lam Nguyệt. Hơn nữa,từ khi Thượng Quan Lam Nguyệt chuyển vào ở trong Vị Ương hiên,tiền tiêu vặt hàng tháng đều bị bớt hơn phân nữa,chính Thượng Quan Lâm Ly và Liễu di nương đã lấy tiền dành dụm hàng tháng lén cho Thượng Quan Lam Nguyệt,nhờ vậy nên Thượng Quan Lam Nguyệt và Huyên Huyên mới có thể chống đỡ cho đến bây giờ.
Ngược lại,Thượng Quan Ngọc Kỷ thân là song sinh với Thượng Quan Lâm Ly nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược. Nàng ta không phải một kẻ tâm ngoan thủ lạc như Triệu thị hay Thượng Quan Lâm Vân mà là một kẻ không có đầu óc. Thượng Quan Ngọc Kỷ trong lòng nói của đan chúng nổi tiếng là một vị tiểu thư chua ngoa như giấm,một kẻ vô cùng háo sắc,cứ thấy công tử,thậm chí hài tử nhà ai đẹp mã một chút là đòi mang về làm nam sủng lại hay lớn tiếng đánh đập hạ nhân trong nhà cũng như những người dân xung quanh nên không kẻ nào thích nàng ta. Cũng chỉ vì Thượng Quan Ngọc Kỷ mà danh phận trong nhà của Liễu di nương đã bị giảm xuống không ít,nàng ta còn nói Liễu di không có đầu óc,không thích tranh đấu chỉ tổ hại bản thân,lại cấu kết với Triệu thị chống lại chính mẹ ruột của mình.
Nghĩ đến Thượng Quan Ngọc Kỷ mà Trương Lam Nguyệt chỉ biết thở dài. Liễu di nương là một nữ nhân tốt bụng,bà giống Thượng Quan Lâm Ly,không hề có tâm cơ tranh đấu,chỉ mong một cuộc sống yên bình. Trước đây,mỗi khi Thượng Quan Lam Nguyệt phạm lỗi đều phải trốn nhờ ở Liễu Nguyệt hiên của Liễu di nương,di nương đã luôn bảo vệ Thượng Quan Lam Nguyệt những lúc như thế,đều này làm cho cả Trương Lam Nguyệt cũng thấy cảm động vô cùng. Chỉ tiếc,một người như vậy,rốt cuộc lại sinh ra một nữ nhi như xấu bụng Thượng Quan Ngọc Kỷ.
Thượng Quan Lâm Ly lén lút đứng ngoài Vị Ương hiên,đợi Thượng Quan Lâm Vân ly khai một lúc mới dám tiến vào trong. Nàng không phải sợ Thượng Quan Lâm Vân mà là lo lắng cho Trương Lam Nguyệt. Nàng lo,Trương Lam Nguyệt thân mang trọng bệnh,nay lại Thượng Quan Lâm Vân đến thăm,chỉ sợ đến để sẽ gây bất lợi cho nàng (TLN). Nếu giờ nàng (THLL) tiến bào,không những không thể cứu vớt,chỉ sợ làm lộ chuyện hàng tháng,để cả Vị Ương hiên lẫn Liễu Nguyệt hiên đề bị cắt tiền tiêu vặt thì Trương Lam Nguyệt cơ như chỉ còn một con đường đó là từ từ chết vì đói.
Thượng Quan Lâm Vân bước chân ra khỏi Vị Ương hiên với vẻ mặt vô cùng dữ tợn,phảng phất cả khó hiểu cùng ngạc nhiên làm Thượng Quan Lâm Ly nhíu mày. Thượng Quan Lâm Van bình thường ly khai nơi này đều là bộ dạng hả hê hoặc nén cười,sao hôm nay lại chuyển thành tức giận. Có lẽ nào,Thượng Quan Lam Nguyệt thay đổi,không còn ngốc nghếch tin vào Thượng Quan Lâm Vân? Nghĩ đến đây,Thượng Quan Lâm Ly gương mặt xinh đẹp cơ hồ ánh lên niềm vui sướng,tốt quá rồi,nếu thực sự như vậy thì nàng và Liễu di nương có thể phần nào bớt đi nỗi lo lắng,cả Bạch di nương cũng có thể yên tâm nhắm mắt rồi. Nghĩ đến đây,Thượng Quan Lâm Ly thấy người nhẹ nhõm hẳn ra,nụ cười ôn nhu hiện lên làm vẻ thanh nhã cùng thuần tuý lại càng rạng rỡ thêm. Nàng nhanh chóng xông vào Vị Ương hiên.
Trương Lam Nguyệt mắt đối mắt Thượng Quan Lâm Vân,bộ dạng hớt hải nhưng nụ cười lại vạn phần ôn hoà,lại không hề giả dối,rất giống như một tỉ tỉ nhìn muội muội thân yêu của mình,trong lòng bỗng ấm áp thập phần. Kiếp trước nàng không có gia đình,không có bạn bè,việc gì cũng đơn độc một mình thực hiện,nội tâm từ đó chỉ toàn bóng tối và cô độc. Kiếp này,tuy Thượng Quan Lam Nguyệt bị người đời chán ghét,bị cha ruột cùng mẹ cả rắc tâm hãm hại nhưng ít nhất nàng còn có di nương kiên cường vò nàng đấu tranh Huyết Nguyệt Độc,còn có nha đầu Huyên Huyên thông minh cùng chính mình nguyện chịu đựng gian khó,còn có đại ca yêu thương quan tâm,còn có cả nhị tỉ và Liễu di nương sẵn sàng vì chính mình mà hi sinh tiền tích cóp.
Những điều này,đối với một bóng ma cô độc như Trương Lam Nguyệt,thực sự là quá tốt rồi.
Thượng Quan Lâm Ly điều hoà lại nhịp thở,không dấu nổi vui mừng nhìn Trương Lam Nguyệt trước mặt. Đúng như những gì nàng nghĩ,tứ muội nàng năm ngây ngốc tin lời Triệu thị cuối cùng cũng thấu hiểu mọi chuyện. Trước đây khi gặp ai Thượng Quan Lam Nguyệt cũng đều cuối đầu không dám ngẩng lên,ngay cả thở cũng không dám,bộ dạng nhút nhát vô cùng. Còn bây giờ,nàng ấy đã có thể ngẩng cao đầu,mặc kệ khuôn mặt xấu xí đầy sẹo,trong mắt vẫn tràn đầy tự tin cùng lãnh đạm. Thực sự là quá tốt a!
Giọng nói nhẹ nhàng của Trương Lam Nguyệt kéo Thượng Quan Lâm Vân trở lại:
"Nhị tỉ,người đến đây có chuyện gì không?"
"A,không có gì quan trọng lắm. Ta đến đưa tiền cho muội. Ta vừa ngay nó Triệu thị tháng này sẽ cắt tiền tiêu vặt của muội nên đến sớm hơn."
Thượng Quan Lâm Vân lắc đầu,lấy trong ống tay áo ra một túi những xâu tiền leng keng nhét vào tay Trương Lam Nguyệt,muốn nhanh chóng rời đi thì bị Trương Lam Nguyệt giữ lại:
"Nhị tỉ,tâm ý của người,Thượng Quan Lam Nguyệt xin nhận. Nhưng bắt đầu từ tháng sau,người không cần phải đem tiền qua cho ta nữa đâu."
Thượng Quan Lâm Vân sửng sốt,đến nửa ngày cũng chưa nói được lời nào còn Trương Lam Nguyệt đã chậm rãi nói:
"Người không cần sửng sốt. Ta không phải chưa quá ít mà ta muốn tự mình đứng lên,muốn tự mình chống lại Triệu thị. Ta không muốn cứ mãi dựa vào tiền của người và Liễu di nương."
Nếu Thượng Quan Lam Nguyệt là người không hiểu sự đời,vậy những lời này là có sức thuyết phục nhất,quả nhiên Thượng Quan Lâm Ly vừa nghe xong dần thu liễm vẻ sửng sốt,thay vào là lo lắng hỏi:
"Muội thế liệu có ổn?"
"Tỉ không cần lo. Ta ổn."
Nghe Trương Lam Nguyệt nói chắc chắn,Thượng Quan Lâm Vân cuối cùng chỉ biết thở dài ly khai Vị Ương hiên. Huyên Huyên liền từ cửa bước vào,vẻ mặt ngỡ ngàng giống như đã nghe được câu chuyện lúc nãy. Trương Lam Nguyệt trở lại vẻ lãnh đạm,ngồi xuống bàn,tay đưa ly trà lên miệng nhấm nháp,nói:
"Muội cũng không cần phải ngạc nhiên,ta đã có tính toán cả rồi."
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Thượng Quan Lâm Vân vừa khỏi Vị Ương hiên,bên ngoài lại tiếp tục truyền ra tiếng mở cửa,Trương Lam Nguyệt quay đầu lại hỏi:"A,về rồi hả?"
Hai từ "Huyên Huyên" cuối cùng còn chưa được thốt ra,Trương Lam Nguyệt đã lập tức im lặng sững sờ rồi nhanh chóng thu liễm sát khí cùng sững sờ,thay vào đó là sự dịu dàng tin tưởng nhìn người đang mang bộ dạng hớt hải kia. Trước mặt nàng là một nữ tử xinh đẹp,khuôn mặt không chút phần son,vận một bộ y phục màu trắng,cho người ta cảm giác thanh bình,tinh khiết khi ở cạnh. Nữ tử này,là Thượng Quan Lâm Ly. Theo trí nhớ của Thượng Quan Lam Nguyệt,trước kia,mỗi khi nàng bị các tỉ muội ăn hiếp,ngoài Thượng quan Lâm Hiên còn có Thượng Quan Lâm Ly giúp đỡ,bảo hộ nàng.
Thượng Quan Lâm Ly cùng Thượng Quan Ngọc Kỷ đều là nữ nhi của Liễu di nương,hơn nữa còn là hai tỉ muội song sinh nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược nhau. Trong trí nhớ của Thượng Quan Lam Nguyệt,Thượng Quan Lâm Ly là mẫu tiểu thư khêu các thực thụ. Một nữ tử xinh đẹp,dịu dàng,không hề tâm ngoan thủ lạc,không màng đến danh phận hay tranh đấu,thủy chung đối xử tốt với tất cả hạ nhân xung quanh nên được nhiều người yêu quý,trong đó có cả Huyên Huyên và Thượng Quan Lam Nguyệt. Hơn nữa,từ khi Thượng Quan Lam Nguyệt chuyển vào ở trong Vị Ương hiên,tiền tiêu vặt hàng tháng đều bị bớt hơn phân nữa,chính Thượng Quan Lâm Ly và Liễu di nương đã lấy tiền dành dụm hàng tháng lén cho Thượng Quan Lam Nguyệt,nhờ vậy nên Thượng Quan Lam Nguyệt và Huyên Huyên mới có thể chống đỡ cho đến bây giờ.
Ngược lại,Thượng Quan Ngọc Kỷ thân là song sinh với Thượng Quan Lâm Ly nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược. Nàng ta không phải một kẻ tâm ngoan thủ lạc như Triệu thị hay Thượng Quan Lâm Vân mà là một kẻ không có đầu óc. Thượng Quan Ngọc Kỷ trong lòng nói của đan chúng nổi tiếng là một vị tiểu thư chua ngoa như giấm,một kẻ vô cùng háo sắc,cứ thấy công tử,thậm chí hài tử nhà ai đẹp mã một chút là đòi mang về làm nam sủng lại hay lớn tiếng đánh đập hạ nhân trong nhà cũng như những người dân xung quanh nên không kẻ nào thích nàng ta. Cũng chỉ vì Thượng Quan Ngọc Kỷ mà danh phận trong nhà của Liễu di nương đã bị giảm xuống không ít,nàng ta còn nói Liễu di không có đầu óc,không thích tranh đấu chỉ tổ hại bản thân,lại cấu kết với Triệu thị chống lại chính mẹ ruột của mình.
Nghĩ đến Thượng Quan Ngọc Kỷ mà Trương Lam Nguyệt chỉ biết thở dài. Liễu di nương là một nữ nhân tốt bụng,bà giống Thượng Quan Lâm Ly,không hề có tâm cơ tranh đấu,chỉ mong một cuộc sống yên bình. Trước đây,mỗi khi Thượng Quan Lam Nguyệt phạm lỗi đều phải trốn nhờ ở Liễu Nguyệt hiên của Liễu di nương,di nương đã luôn bảo vệ Thượng Quan Lam Nguyệt những lúc như thế,đều này làm cho cả Trương Lam Nguyệt cũng thấy cảm động vô cùng. Chỉ tiếc,một người như vậy,rốt cuộc lại sinh ra một nữ nhi như xấu bụng Thượng Quan Ngọc Kỷ.
Thượng Quan Lâm Ly lén lút đứng ngoài Vị Ương hiên,đợi Thượng Quan Lâm Vân ly khai một lúc mới dám tiến vào trong. Nàng không phải sợ Thượng Quan Lâm Vân mà là lo lắng cho Trương Lam Nguyệt. Nàng lo,Trương Lam Nguyệt thân mang trọng bệnh,nay lại Thượng Quan Lâm Vân đến thăm,chỉ sợ đến để sẽ gây bất lợi cho nàng (TLN). Nếu giờ nàng (THLL) tiến bào,không những không thể cứu vớt,chỉ sợ làm lộ chuyện hàng tháng,để cả Vị Ương hiên lẫn Liễu Nguyệt hiên đề bị cắt tiền tiêu vặt thì Trương Lam Nguyệt cơ như chỉ còn một con đường đó là từ từ chết vì đói.
Thượng Quan Lâm Vân bước chân ra khỏi Vị Ương hiên với vẻ mặt vô cùng dữ tợn,phảng phất cả khó hiểu cùng ngạc nhiên làm Thượng Quan Lâm Ly nhíu mày. Thượng Quan Lâm Van bình thường ly khai nơi này đều là bộ dạng hả hê hoặc nén cười,sao hôm nay lại chuyển thành tức giận. Có lẽ nào,Thượng Quan Lam Nguyệt thay đổi,không còn ngốc nghếch tin vào Thượng Quan Lâm Vân? Nghĩ đến đây,Thượng Quan Lâm Ly gương mặt xinh đẹp cơ hồ ánh lên niềm vui sướng,tốt quá rồi,nếu thực sự như vậy thì nàng và Liễu di nương có thể phần nào bớt đi nỗi lo lắng,cả Bạch di nương cũng có thể yên tâm nhắm mắt rồi. Nghĩ đến đây,Thượng Quan Lâm Ly thấy người nhẹ nhõm hẳn ra,nụ cười ôn nhu hiện lên làm vẻ thanh nhã cùng thuần tuý lại càng rạng rỡ thêm. Nàng nhanh chóng xông vào Vị Ương hiên.
Trương Lam Nguyệt mắt đối mắt Thượng Quan Lâm Vân,bộ dạng hớt hải nhưng nụ cười lại vạn phần ôn hoà,lại không hề giả dối,rất giống như một tỉ tỉ nhìn muội muội thân yêu của mình,trong lòng bỗng ấm áp thập phần. Kiếp trước nàng không có gia đình,không có bạn bè,việc gì cũng đơn độc một mình thực hiện,nội tâm từ đó chỉ toàn bóng tối và cô độc. Kiếp này,tuy Thượng Quan Lam Nguyệt bị người đời chán ghét,bị cha ruột cùng mẹ cả rắc tâm hãm hại nhưng ít nhất nàng còn có di nương kiên cường vò nàng đấu tranh Huyết Nguyệt Độc,còn có nha đầu Huyên Huyên thông minh cùng chính mình nguyện chịu đựng gian khó,còn có đại ca yêu thương quan tâm,còn có cả nhị tỉ và Liễu di nương sẵn sàng vì chính mình mà hi sinh tiền tích cóp.
Những điều này,đối với một bóng ma cô độc như Trương Lam Nguyệt,thực sự là quá tốt rồi.
Thượng Quan Lâm Ly điều hoà lại nhịp thở,không dấu nổi vui mừng nhìn Trương Lam Nguyệt trước mặt. Đúng như những gì nàng nghĩ,tứ muội nàng 14 năm ngây ngốc tin lời Triệu thị cuối cùng cũng thấu hiểu mọi chuyện. Trước đây khi gặp ai Thượng Quan Lam Nguyệt cũng đều cuối đầu không dám ngẩng lên,ngay cả thở cũng không dám,bộ dạng nhút nhát vô cùng. Còn bây giờ,nàng ấy đã có thể ngẩng cao đầu,mặc kệ khuôn mặt xấu xí đầy sẹo,trong mắt vẫn tràn đầy tự tin cùng lãnh đạm. Thực sự là quá tốt a!
Giọng nói nhẹ nhàng của Trương Lam Nguyệt kéo Thượng Quan Lâm Vân trở lại:
"Nhị tỉ,người đến đây có chuyện gì không?"
"A,không có gì quan trọng lắm. Ta đến đưa tiền cho muội. Ta vừa ngay nó Triệu thị tháng này sẽ cắt tiền tiêu vặt của muội nên đến sớm hơn."
Thượng Quan Lâm Vân lắc đầu,lấy trong ống tay áo ra một túi những xâu tiền leng keng nhét vào tay Trương Lam Nguyệt,muốn nhanh chóng rời đi thì bị Trương Lam Nguyệt giữ lại:
"Nhị tỉ,tâm ý của người,Thượng Quan Lam Nguyệt xin nhận. Nhưng bắt đầu từ tháng sau,người không cần phải đem tiền qua cho ta nữa đâu."
Thượng Quan Lâm Vân sửng sốt,đến nửa ngày cũng chưa nói được lời nào còn Trương Lam Nguyệt đã chậm rãi nói:
"Người không cần sửng sốt. Ta không phải chưa quá ít mà ta muốn tự mình đứng lên,muốn tự mình chống lại Triệu thị. Ta không muốn cứ mãi dựa vào tiền của người và Liễu di nương."
Nếu Thượng Quan Lam Nguyệt là người không hiểu sự đời,vậy những lời này là có sức thuyết phục nhất,quả nhiên Thượng Quan Lâm Ly vừa nghe xong dần thu liễm vẻ sửng sốt,thay vào là lo lắng hỏi:
"Muội thế liệu có ổn?"
"Tỉ không cần lo. Ta ổn."
Nghe Trương Lam Nguyệt nói chắc chắn,Thượng Quan Lâm Vân cuối cùng chỉ biết thở dài ly khai Vị Ương hiên. Huyên Huyên liền từ cửa bước vào,vẻ mặt ngỡ ngàng giống như đã nghe được câu chuyện lúc nãy. Trương Lam Nguyệt trở lại vẻ lãnh đạm,ngồi xuống bàn,tay đưa ly trà lên miệng nhấm nháp,nói:
"Muội cũng không cần phải ngạc nhiên,ta đã có tính toán cả rồi."