Một khúc Tiêu Dao cất lên,biểu hiện của 4 người vừa rồi liền thay đổi. Hoàng thượng trước kia chỉ là mịt mờ tình cảm thì giơ. Là vui sướng biểu lộ ra mặt. Hoàng hậu liền hoa dung thất sắc* cuối đầu vò vò khăn tay che đi khuôn mặt đang đầy tức giận. Hoàng thái hậu cũng là vô cùng tức giận,nắm chặt tay đến mức móng tay đã cắm vào da chảy máu tự bao giờ mà không hay. Còn lại Thượng Quan Lâm Thiên là hỗn tạp tư vị giữ khó hiểu,giận dữ và kinh ngạc. Tất cả những đại thần còn lại có mặt đều là kinh ngạc và thán phục,đương nhiên cũng có người lên tiếng chê bai nhưng hết thẩy đều không qua được mắt phượng Trương Lam Nguyệt. Nàng ngưng tay tấu,đứng lên vừa cầm đàn vừa khẽ nói:"Nô tì đã tự bêu xấu chính mình để hoàng thượng và mọi người chê cười rồi."
Khúc Nhan Hạo cố nén xúc động,thở hắt ra một hơi,cố kiềm chế hỏi nhưng ai cũng có thể nghe ra hắn là đang rất khẩn trương cừng vui mừng:
"Trương cô nương quả nhiên khiêm tốn. Bản vương có thể biết ai là người đã dạy cho cô nương khúc cầm này không?"
"Khúc cầm này,là do mẫu thân dạy cho tiểu nữ."
Trương Lam Nguyệt không bịa đặt nói dối,nàng tuy biết khúc này ở kiếp trước nhưng trong bộ âm học của Bạch di nương cũng có khúc này,hơn nữa nhìn trang giấy còn cũ hơn bình thường,hiển nhiên nàng khi sống rất thích khúc nhạc này.
Hoàng thượng nghe nàng nói đến mẫu thân,nhất thời cao hứng hỏi lại:
"Mẫu thân của cô nương là họ Bạch?"
"Dạ,mẫu thân của nô tì quả đúng mang họ Bạch."
Trương Lam Nguyệt bắt đầu mơ hồ có chút nhận ra ý đồ của Khúc Nhan Hạo,khuôn mặt dưới mu sa tựa tiếu phi tiếu. Khúc Nhan Hạo nghe nàng nói vậy liền mừng rỡ hỏi tiếp:
"Phụ thân cô nương thực họ Trương?"
"Dạ đúng vậy thưa hoàng thượng."
"Vậy ngươi tên gì?"
Khúc Nhan Hạo nói đến đây,Trương Lam Nguyệt thực đã nhận ra mục đích Khúc Nhan Hạo. Đây là muốn thăm dò về nàng hoặc mẫu thân Bạch di nương của nàng. Khúc Nhan Hạo có lẽ là cố nhân hoặc người thầm thương trộm nhớ mẫu thân nàng năm xưa,sẵn sàng đổi cả giang sơn của mình lấy mẫu thân,ai nghĩ mâu thân vì quá yêu Thượng Quan Lâm Thiên mà từ chối,sẵn sàng trở thành thất thiếp,cuối cùng lại bị Triệu thị hạ độc mà chết.
*Hoa dung thất sắc:Sắc mặt khó coi
Ngẫm lại,tình yêu của nàng dành cho Thượng Quan Lâm Thiên,quả thật không đáng.
Miên man suy nghĩ một hồi,Trương Lam Nguyệt mới nhận ra Khúc Nhan Hạo và 4 người kia đang vô cùng sốt rột chờ đợi câu trả lời từ nàng,liền nói:
"Nô tì tên Trương Lam Nguyệt."
Nàng trả lời,Thượng Quan Lâm Thiên sắc mặt đen thui liền đứng lên hỏi:
"Ngươi có thể cho tất cả mọi người nhìn ngắm dung mạo của mình hay không?"
Trương Lam Nguyệt liền lập tức lâm vào khó xử. Nàng đang là sợ Thượng Quan Lâm Thiên nhìn thấy mình giống mẫu thân sẽ nghe ngờ. Trong trí nhớ của Thượng Quan Lam Nguyệt không hề có Bạch di nương nhưng lần trước kia đột nhận vào thư phòng nghe trộm Thượng Quan Lâm Thiên,nàng đã thấy bức hoạ của Bạch di nương và có thể chắc chắn,thân thể Thượng Quan Lam Nguyệt lớn lên cùng Bạch di nương chính là một khuôn mặt. Quách Lan cũng bắt đầu nắm chặt tay kìm nén cơ giận,nàng biết chủ tử đang lo lắng bởi như vậy sẽ ảnh hưởng lớn đến việc thu thập thông tin mật của Hương Cư lâu trong bóng tối. Tất cả đều tại nàng,nếu nàng không vì tham tiếc một chút tin tức,chủ tử có phải lâm vào tình trạng này không.
Có lẽ sau chuyện này,nàng (Trương Lam Nguyệt) sẽ không tin tưởng giao nhiệm vụ thu thập cho nàng (Quách Lan) nữa rồi.
Suy nghĩ miên man một hồi,cuối cùng Trương Lam Nguyệt cũng quyết định liều lĩnh một phen,tay nhỏ nhẹ đưa lên vén chiếc mạng che mu sa. Thượng Quan Lâm Thiên lân vào trầm mặc cùng kinh ngạc,Khúc Nhan Hạo nhếch miệng cười một nụ cười vô cùng tươi tắn,hoàng hậu và hoàng thái hậu hai nhười đều giống Thượng Quan Lâm Thiên là kinh sợ cùng trầm mặc,Quách Lan không tránh khỏi ngỡ ngàng khi chủ tử quyết định như vậy,còn lại các quan lai đại thần ai náy nín thở đồng loạt. Trương Lam Nguyệt đôi mắt xuất hiện một tia tức giận rồi rất nhanh biến mất,định mở miệng châm chọc Thượng Quan Lâm Thiên liền bị lời nói Khúc Nhan Hạo đánh gãy:
"Ngươi là nữ nhi của Miên Miên?"
Trương Lam Nguyệt liền thu lại sự chú ý tới Thượng Quan Lâm Thiên,quay ra nhìn Khúc Nhan Hạo. Phải rồi,mẫu thân tên thật là Bạch Miên Miên,giờ có thể chắc chắn Khúc Nhan Hạo đang muốn thăm dò về nàng. Như vậy,chứng minh rằng,nữ hiệp năm đó từ chối hắn,là mẫu thân nàng. Nhưng nếu ý trung nhân của người năm ấy là Thượng Quan Lâm Thiên,vậy sao Khúc Nhan Hạo còn có thể cho hắn ở lại,hơn nữa còn nắm giữ vị trí rất cao trong triều đình Thiên Tang quốc? Tại sao Triệu thị có thể hạ độc chết mẫu thân mà không ai vào cuôc điều tra? Tại sao khi nàng nói họ Trương,không phải ho Thượng Quan,lại có thể chắc chắn nàng là nữ nhi của mẫu thân Bạch Miên Miên? Tại sao giờ cũng không nhận ra,kẻ bị cả Thiên Tang quốc trước sau chê cười là Xấu Nữ Khuynh Tam Thất Thượng Quan Lâm Nguyệt-nữ nhi thực của nàng?
Rốt cuộc,chuyện này còn những khúc mắc gì mà nàng không biết?
Một khúc Tiêu Dao cất lên,biểu hiện của người vừa rồi liền thay đổi. Hoàng thượng trước kia chỉ là mịt mờ tình cảm thì giơ. Là vui sướng biểu lộ ra mặt. Hoàng hậu liền hoa dung thất sắc cuối đầu vò vò khăn tay che đi khuôn mặt đang đầy tức giận. Hoàng thái hậu cũng là vô cùng tức giận,nắm chặt tay đến mức móng tay đã cắm vào da chảy máu tự bao giờ mà không hay. Còn lại Thượng Quan Lâm Thiên là hỗn tạp tư vị giữ khó hiểu,giận dữ và kinh ngạc. Tất cả những đại thần còn lại có mặt đều là kinh ngạc và thán phục,đương nhiên cũng có người lên tiếng chê bai nhưng hết thẩy đều không qua được mắt phượng Trương Lam Nguyệt. Nàng ngưng tay tấu,đứng lên vừa cầm đàn vừa khẽ nói:"Nô tì đã tự bêu xấu chính mình để hoàng thượng và mọi người chê cười rồi."
Khúc Nhan Hạo cố nén xúc động,thở hắt ra một hơi,cố kiềm chế hỏi nhưng ai cũng có thể nghe ra hắn là đang rất khẩn trương cừng vui mừng:
"Trương cô nương quả nhiên khiêm tốn. Bản vương có thể biết ai là người đã dạy cho cô nương khúc cầm này không?"
"Khúc cầm này,là do mẫu thân dạy cho tiểu nữ."
Trương Lam Nguyệt không bịa đặt nói dối,nàng tuy biết khúc này ở kiếp trước nhưng trong bộ âm học của Bạch di nương cũng có khúc này,hơn nữa nhìn trang giấy còn cũ hơn bình thường,hiển nhiên nàng khi sống rất thích khúc nhạc này.
Hoàng thượng nghe nàng nói đến mẫu thân,nhất thời cao hứng hỏi lại:
"Mẫu thân của cô nương là họ Bạch?"
"Dạ,mẫu thân của nô tì quả đúng mang họ Bạch."
Trương Lam Nguyệt bắt đầu mơ hồ có chút nhận ra ý đồ của Khúc Nhan Hạo,khuôn mặt dưới mu sa tựa tiếu phi tiếu. Khúc Nhan Hạo nghe nàng nói vậy liền mừng rỡ hỏi tiếp:
"Phụ thân cô nương thực họ Trương?"
"Dạ đúng vậy thưa hoàng thượng."
"Vậy ngươi tên gì?"
Khúc Nhan Hạo nói đến đây,Trương Lam Nguyệt thực đã nhận ra mục đích Khúc Nhan Hạo. Đây là muốn thăm dò về nàng hoặc mẫu thân Bạch di nương của nàng. Khúc Nhan Hạo có lẽ là cố nhân hoặc người thầm thương trộm nhớ mẫu thân nàng năm xưa,sẵn sàng đổi cả giang sơn của mình lấy mẫu thân,ai nghĩ mâu thân vì quá yêu Thượng Quan Lâm Thiên mà từ chối,sẵn sàng trở thành thất thiếp,cuối cùng lại bị Triệu thị hạ độc mà chết.
Hoa dung thất sắc:Sắc mặt khó coi
Ngẫm lại,tình yêu của nàng dành cho Thượng Quan Lâm Thiên,quả thật không đáng.
Miên man suy nghĩ một hồi,Trương Lam Nguyệt mới nhận ra Khúc Nhan Hạo và người kia đang vô cùng sốt rột chờ đợi câu trả lời từ nàng,liền nói:
"Nô tì tên Trương Lam Nguyệt."
Nàng trả lời,Thượng Quan Lâm Thiên sắc mặt đen thui liền đứng lên hỏi:
"Ngươi có thể cho tất cả mọi người nhìn ngắm dung mạo của mình hay không?"
Trương Lam Nguyệt liền lập tức lâm vào khó xử. Nàng đang là sợ Thượng Quan Lâm Thiên nhìn thấy mình giống mẫu thân sẽ nghe ngờ. Trong trí nhớ của Thượng Quan Lam Nguyệt không hề có Bạch di nương nhưng lần trước kia đột nhận vào thư phòng nghe trộm Thượng Quan Lâm Thiên,nàng đã thấy bức hoạ của Bạch di nương và có thể chắc chắn,thân thể Thượng Quan Lam Nguyệt lớn lên cùng Bạch di nương chính là một khuôn mặt. Quách Lan cũng bắt đầu nắm chặt tay kìm nén cơ giận,nàng biết chủ tử đang lo lắng bởi như vậy sẽ ảnh hưởng lớn đến việc thu thập thông tin mật của Hương Cư lâu trong bóng tối. Tất cả đều tại nàng,nếu nàng không vì tham tiếc một chút tin tức,chủ tử có phải lâm vào tình trạng này không.
Có lẽ sau chuyện này,nàng (Trương Lam Nguyệt) sẽ không tin tưởng giao nhiệm vụ thu thập cho nàng (Quách Lan) nữa rồi.
Suy nghĩ miên man một hồi,cuối cùng Trương Lam Nguyệt cũng quyết định liều lĩnh một phen,tay nhỏ nhẹ đưa lên vén chiếc mạng che mu sa. Thượng Quan Lâm Thiên lân vào trầm mặc cùng kinh ngạc,Khúc Nhan Hạo nhếch miệng cười một nụ cười vô cùng tươi tắn,hoàng hậu và hoàng thái hậu hai nhười đều giống Thượng Quan Lâm Thiên là kinh sợ cùng trầm mặc,Quách Lan không tránh khỏi ngỡ ngàng khi chủ tử quyết định như vậy,còn lại các quan lai đại thần ai náy nín thở đồng loạt. Trương Lam Nguyệt đôi mắt xuất hiện một tia tức giận rồi rất nhanh biến mất,định mở miệng châm chọc Thượng Quan Lâm Thiên liền bị lời nói Khúc Nhan Hạo đánh gãy:
"Ngươi là nữ nhi của Miên Miên?"
Trương Lam Nguyệt liền thu lại sự chú ý tới Thượng Quan Lâm Thiên,quay ra nhìn Khúc Nhan Hạo. Phải rồi,mẫu thân tên thật là Bạch Miên Miên,giờ có thể chắc chắn Khúc Nhan Hạo đang muốn thăm dò về nàng. Như vậy,chứng minh rằng,nữ hiệp năm đó từ chối hắn,là mẫu thân nàng. Nhưng nếu ý trung nhân của người năm ấy là Thượng Quan Lâm Thiên,vậy sao Khúc Nhan Hạo còn có thể cho hắn ở lại,hơn nữa còn nắm giữ vị trí rất cao trong triều đình Thiên Tang quốc? Tại sao Triệu thị có thể hạ độc chết mẫu thân mà không ai vào cuôc điều tra? Tại sao khi nàng nói họ Trương,không phải ho Thượng Quan,lại có thể chắc chắn nàng là nữ nhi của mẫu thân Bạch Miên Miên? Tại sao giờ cũng không nhận ra,kẻ bị cả Thiên Tang quốc trước sau chê cười là Xấu Nữ Khuynh Tam Thất Thượng Quan Lâm Nguyệt-nữ nhi thực của nàng?
Rốt cuộc,chuyện này còn những khúc mắc gì mà nàng không biết?