Trăng thanh gió mát..
Là thời điểm thích hợp nhất để giết người, lúc này tất cả mọi người đều chìm trong giấc ngủ, còn ta thì ở đây nghĩ cách làm thế nào để trèo tường?
Nhìn những người phía trước thân thủ thoăn thoắt bay qua, ta ở trước bức tường tự hỏi, đi qua như thế nào đây, chẳng lẽ bay qua như bọn họ sao? Trừ phi ta mọc ra đôi cánh.
Đại hán đứng ở phía sau “Sao ngươi còn chưa vào?”
“Tôi…tôi không biết vào như thế nào?” ta cười cười bất đắc dĩ.
“Cái gì? Ngay cả tường cũng không trèo qua được,vậy ngươi còn làm sát thủ làm gì, qua đây, cho ngươi, lấy cái này mà trèo tường”.
Thì tôi vốn dĩ không phải là sát thủ, ta nhỏ giọng nói thầm, nhận lấy dây thừng đã có móc, thử xem, ừm, ném lên, sau đó dùng hết sức lực, cố sức trèo lên, trèo…trượt xuống dưới…..lại trèo……lại trượt……lại trèo…….
“Ta không thể chịu được nữa, tiểu tử, rốt cuộc ngươi còn muốn trèo tới bao giờ?” Đại hán không kiên nhẫn nói xong liền lấy tay giúp ta chống đỡ.
Ta lập tức ngăn hắn lại, tự mình cố gắng trèo lên, rốt cuộc cũng lên được cái tường chết tiệt này, nhưng khi ta nhìn xuống phía dưới, chẹp… xuống thế nào đây. Lúc vừa rồi ta trèo thấy tường này có vẻ cao, hiện tại mà nhảy xuống không biết có gãy vài cái xương không nhỉ, ta cũng chưa muốn thành tên què đâu.
“Này, tên ngốc kia, ngươi còn muốn trên đó bao lâu nữa hả, còn không mau nhảy xuống, ngươi có tin ta cho một đao giết chết ngươi hay không, ngươi đúng là sát thủ kém nhất mà ta từng gặp”.
“Thúc giục, thúc giục, thúc giục, lúc nào cũng chỉ thúc giục, sao ông không tự mà đi giết đi, còn tìm tôi làm cái quái gì?”
“Ta đúng là hối hận khi tìm ngươi, giờ ta chỉ muốn ngay lập tức giết người diệt khẩu”.
Vừa nghe hắn nói như vậy ta lập tức nhảy xuống. Đau quá….xoa xoa cái mông ê ẩm, ta đang nhìn quanh tìm bóng người, quái lạ, sao không thấy ai? Họ đâu? Không phải nói cùng nhau hành động sao? Thật quá kì quái? Chạy hết rồi ư? Đừng có nói bỏ ta lại một mình chứ. Trời ạ…người ta nói hoàng cung chẳng khác gì mê cung, không có ai dẫn đường thì biết làm thế nào bây giờ, bây giờ ta rất muốn quay lại nhưng nghĩ đến cái tên sau tường kia, ta cũng rút lại lời vừa nói, hắn mà thấy sẽ giết ta mất. Đành phải tự mình tìm đường khác đi ra vậy.
Trăng thanh gió mát..
Là thời điểm thích hợp nhất để giết người, lúc này tất cả mọi người đều chìm trong giấc ngủ, còn ta thì ở đây nghĩ cách làm thế nào để trèo tường?
Nhìn những người phía trước thân thủ thoăn thoắt bay qua, ta ở trước bức tường tự hỏi, đi qua như thế nào đây, chẳng lẽ bay qua như bọn họ sao? Trừ phi ta mọc ra đôi cánh.
Đại hán đứng ở phía sau “Sao ngươi còn chưa vào?”
“Tôi…tôi không biết vào như thế nào?” ta cười cười bất đắc dĩ.
“Cái gì? Ngay cả tường cũng không trèo qua được,vậy ngươi còn làm sát thủ làm gì, qua đây, cho ngươi, lấy cái này mà trèo tường”.
Thì tôi vốn dĩ không phải là sát thủ, ta nhỏ giọng nói thầm, nhận lấy dây thừng đã có móc, thử xem, ừm, ném lên, sau đó dùng hết sức lực, cố sức trèo lên, trèo…trượt xuống dưới…..lại trèo……lại trượt……lại trèo…….
“Ta không thể chịu được nữa, tiểu tử, rốt cuộc ngươi còn muốn trèo tới bao giờ?” Đại hán không kiên nhẫn nói xong liền lấy tay giúp ta chống đỡ.
Ta lập tức ngăn hắn lại, tự mình cố gắng trèo lên, rốt cuộc cũng lên được cái tường chết tiệt này, nhưng khi ta nhìn xuống phía dưới, chẹp… xuống thế nào đây. Lúc vừa rồi ta trèo thấy tường này có vẻ cao, hiện tại mà nhảy xuống không biết có gãy vài cái xương không nhỉ, ta cũng chưa muốn thành tên què đâu.
“Này, tên ngốc kia, ngươi còn muốn trên đó bao lâu nữa hả, còn không mau nhảy xuống, ngươi có tin ta cho một đao giết chết ngươi hay không, ngươi đúng là sát thủ kém nhất mà ta từng gặp”.
“Thúc giục, thúc giục, thúc giục, lúc nào cũng chỉ thúc giục, sao ông không tự mà đi giết đi, còn tìm tôi làm cái quái gì?”
“Ta đúng là hối hận khi tìm ngươi, giờ ta chỉ muốn ngay lập tức giết người diệt khẩu”.
Vừa nghe hắn nói như vậy ta lập tức nhảy xuống. Đau quá….xoa xoa cái mông ê ẩm, ta đang nhìn quanh tìm bóng người, quái lạ, sao không thấy ai? Họ đâu? Không phải nói cùng nhau hành động sao? Thật quá kì quái? Chạy hết rồi ư? Đừng có nói bỏ ta lại một mình chứ. Trời ạ…người ta nói hoàng cung chẳng khác gì mê cung, không có ai dẫn đường thì biết làm thế nào bây giờ, bây giờ ta rất muốn quay lại nhưng nghĩ đến cái tên sau tường kia, ta cũng rút lại lời vừa nói, hắn mà thấy sẽ giết ta mất. Đành phải tự mình tìm đường khác đi ra vậy.