Quy định của bản tự: Bản tự phổ độ hữu duyên nhân, người nào tới cũng đều có nhân duyên. Con tìm thấy một người thay thế là có thể xuống núi, nếu người không gặp ai có duyên với mình thì sẽ ở lại trong chúa cả đời, thắp nhang niệm phật…
Thì ra là vậy……thảo nào ngày đó tên tiểu hòa thượng kia lại cười sung sướng như thế……Giờ nhớ lại thấy thật kinh khủng…Hóa ra là hắn muốn kéo ta lại để làm ‘Hòa thượng’ thay cho hắn! Rất giỏi! Tên phương trượng kia cũng rất giỏi! Anh biết toàn bộ vậy mà còn giữ tôi lại. Tôi đây nhất định sẽ cho các người nhìn thấy rõ bản lĩnh của tiểu hồ đồ này!!!
Một ngày nọ, phương trượng sai ta đi quét sân, ta quét lá cây gom lại một chỗ rồi……..nướng khoai lang……kết quả thiếu chút nữa là thiêu rụi cả chùa, các sư huynh đều tìm đến để trách mắng ta, ta khóc lóc đi tìm phương trượng kể lể, phương trượng liền tới dạy dỗ mấy người đó cho ta!!! Ha ha….từ nay trở về sau, có cho tiền bọn họ cũng không dám bắt ta quét sân nữa!!!
Lại một ngày khác, phương trượng sai ta đi giặt tất cho hắn, đương nhiên là ta phải làm tròn bổn phận rồi, mỗi cái tất ta đều chà thật kĩ……Kết quả có thể đoán ra, tất của phương trượng đều bị hỏng…….Phương trượng hỏi ta rằng: Tại sao lại giặt chiếc tất nào cũng thành ra như vậy?. Ta đáp: Bởi vì người là phương trượng, dùng cái gì cũng phải đặc biệt một chút! Phương trượng mỉm cười gật đầu, nói cám ơn ta! Từ đó về sau trong chùa không ai dám bảo ta giặt cái gì nữa! (Các sư huynh nói: Ai mà muốn làm hỏng tất thì cứ giao hết cho cậu mà giặt)
Một ngày nào đó, ta thật sự là rất ghét khi người khác gọi ta là…..Quá Mau! Cho nên ta tuyên bố trước mặt mọi người….Ai còn gọi ta là Quá Mau nữa thì ta sẽ làm cho hắn đẹp mặt! Đáng tiếc không có một ai nghe ta nói, ngày đó ta bị họ họi không dưới một nghìn lần….kết quả vào lúc ban đêm, toàn bộ sư huynh nào gọi ta là Quá Mau thì….(tìm nhà xí, do cả buổi tối bị tào tháo đuổi…….Tới ngày thứ hai lúc họ đi tìm ta tính sổ thì phương trượng đã lao tới dạy dỗ một trận, vậy là cả ngày hôm đó mông mọi người đều không dám ngồi lên đâu). Hiện giờ tất cả mọi người đã biết cho dù Quá Mau làm điều gì sai thì phương trượng tuyệt đối sẽ che chở cho cậu ta. Tại sao????
Một ngày, ta đang đi dạo trong chùa thì thấy con heo siêu cấp béo vô địch, thật đáng yêu……Kết quả là ta đem vô số đồ ăn tới cho heo ăn….heo chết……..thế là có vô số tin đồn đại. Lời đồn thứ nhất là con heo đó bị ta làm thịt rồi cho vào nồi, lời đồn thứ hai là con heo ăn no tới mức bội thực mà chết, là do chết vì đồ ăn của ta! Lời đồn thứ ba…..ha ha….đó chính là ta đưa con heo lên núi, để nó thi chạy với những con heo nhỏ khác, cuối cùng thi đấu hăng quá mà chết…….Cho dù là lời đồn nào thì nhị sư huynh đau lòng nhất ôm lấy vợ heo kia, khóc thê thảm đau đớn tới ba ngày ba đêm (Về sau ta mới biết được, cuộc sống trong chùa này cô đơn hiu quạnh quá, không có vợ nên sư huynh mới nuôi một con heo, coi như vợ để bớt cô đơn) Các sư huynh ôm toàn bộ nào là vợ gà, vợ mèo, vợ chó, có cả vợ vịt nữa, gắng hết sức tránh ta càng xa càng tốt………..Sau khi nhị sư huynh bớt đau buồn thì đã thông minh ra, biết ta sợ nhện nên đã tìm một con nhện làm vợ, thấy hắn ta còn hôn nhẹ lên vợ nhện, cả người ta nổi hết cả da gà, tránh xa ngay lập tức…
“Tiểu phương trượng, xin chào”. Đáng lẽ định gọi là tiểu bá vương như lại sợ cậu ta trả thù, mọi người nhất trí gọi cậu ta là tiểu phương trượng! Địa vị thật cao quý…không ai dám đắc tội….
“Ha ha, tốt.” Có lễ độ, có triển vọng đấy. Từ giờ trở đi ta chính thức được thăng chức, là nữ phương phượng đầu tiên từ xưa tới nay! Ha ha ha………..thủ lĩnh đám hòa thượng, bản thân ta vẫn không quên tự tìm thú vui cho mình, nhưng thú vui ở đâu ra?
“Tiểu phương trượng, có người lên núi tìm cậu kìa.” Đại sư huynh cung kính đứng ở một nơi cách xa ta nhất, dùng thiên lý truyền âm nói chuyện với ta. Haizzz…ta chỉ là đi nhặt củi, đúng lúc hắn lại đi qua ta, ta nhặt thế nào mà ‘sơ ý’ đánh vào đầu của hắn, hại hắn hôn mê mất hơn một tháng, còn để lại di chứng là vừa nghe nói ta đi nhặt củi là hắn lại đau đầu! Cứ như là Đường Tăng niệm chú vòng kim cô vậy. (Đại sư huynh: Đó tuyệt đối không phải sơ ý, ngày đó hắn vô duyên vô cớ lấy một thanh gỗ ra trước mặt ta, nói là muốn được xem thiết đầu công, cuối cùng lại đập vào đầu ta tới chết, chảy máu không ngừng……)
“Người đó từ đâu tới?”
“Hắn tự xưng là Long công tử.”
Long công tử??? Mắt ta sáng lên……ha ha….ta đang lo không tìm được thú vui, không ngờ bây giờ lại có kẻ tự dẫn xác tới cửa, miếng thịt đã tới tay sao có thể không hưởng được. “Lập tức đi chuẩn bị, tôi muốn đích thân gặp mặt!”
Vừa nghe thấy ta muốn đích thân gặp mặt, toàn bộ chùa đều niệm “Vãng sinh chú”. Ta thèm vào, chẳng phải là lần trước ta tự mình gặp một người, giúp hắn quy y, nhưng thiếu chút nữa còn cạo hắn tới chết. Nhất hồi sinh, nhị hồi thục, tam hồi tứ hồi (Đừng, tiểu phương trượng, đừng ấn dao sâu quá). Đi đi đi! Không tin thực lực của ta thế kia à, hôm nay ta sẽ cho ngươi mở thật to mắt mà ngắm đao pháp của ta.
Quy định của bản tự: Bản tự phổ độ hữu duyên nhân, người nào tới cũng đều có nhân duyên. Con tìm thấy một người thay thế là có thể xuống núi, nếu người không gặp ai có duyên với mình thì sẽ ở lại trong chúa cả đời, thắp nhang niệm phật…
Thì ra là vậy……thảo nào ngày đó tên tiểu hòa thượng kia lại cười sung sướng như thế……Giờ nhớ lại thấy thật kinh khủng…Hóa ra là hắn muốn kéo ta lại để làm ‘Hòa thượng’ thay cho hắn! Rất giỏi! Tên phương trượng kia cũng rất giỏi! Anh biết toàn bộ vậy mà còn giữ tôi lại. Tôi đây nhất định sẽ cho các người nhìn thấy rõ bản lĩnh của tiểu hồ đồ này!!!
Một ngày nọ, phương trượng sai ta đi quét sân, ta quét lá cây gom lại một chỗ rồi……..nướng khoai lang……kết quả thiếu chút nữa là thiêu rụi cả chùa, các sư huynh đều tìm đến để trách mắng ta, ta khóc lóc đi tìm phương trượng kể lể, phương trượng liền tới dạy dỗ mấy người đó cho ta!!! Ha ha….từ nay trở về sau, có cho tiền bọn họ cũng không dám bắt ta quét sân nữa!!!
Lại một ngày khác, phương trượng sai ta đi giặt tất cho hắn, đương nhiên là ta phải làm tròn bổn phận rồi, mỗi cái tất ta đều chà thật kĩ……Kết quả có thể đoán ra, tất của phương trượng đều bị hỏng…….Phương trượng hỏi ta rằng: Tại sao lại giặt chiếc tất nào cũng thành ra như vậy?. Ta đáp: Bởi vì người là phương trượng, dùng cái gì cũng phải đặc biệt một chút! Phương trượng mỉm cười gật đầu, nói cám ơn ta! Từ đó về sau trong chùa không ai dám bảo ta giặt cái gì nữa! (Các sư huynh nói: Ai mà muốn làm hỏng tất thì cứ giao hết cho cậu mà giặt)
Một ngày nào đó, ta thật sự là rất ghét khi người khác gọi ta là…..Quá Mau! Cho nên ta tuyên bố trước mặt mọi người….Ai còn gọi ta là Quá Mau nữa thì ta sẽ làm cho hắn đẹp mặt! Đáng tiếc không có một ai nghe ta nói, ngày đó ta bị họ họi không dưới một nghìn lần….kết quả vào lúc ban đêm, toàn bộ sư huynh nào gọi ta là Quá Mau thì….(tìm nhà xí, do cả buổi tối bị tào tháo đuổi…….Tới ngày thứ hai lúc họ đi tìm ta tính sổ thì phương trượng đã lao tới dạy dỗ một trận, vậy là cả ngày hôm đó mông mọi người đều không dám ngồi lên đâu). Hiện giờ tất cả mọi người đã biết cho dù Quá Mau làm điều gì sai thì phương trượng tuyệt đối sẽ che chở cho cậu ta. Tại sao????
Một ngày, ta đang đi dạo trong chùa thì thấy con heo siêu cấp béo vô địch, thật đáng yêu……Kết quả là ta đem vô số đồ ăn tới cho heo ăn….heo chết……..thế là có vô số tin đồn đại. Lời đồn thứ nhất là con heo đó bị ta làm thịt rồi cho vào nồi, lời đồn thứ hai là con heo ăn no tới mức bội thực mà chết, là do chết vì đồ ăn của ta! Lời đồn thứ ba…..ha ha….đó chính là ta đưa con heo lên núi, để nó thi chạy với những con heo nhỏ khác, cuối cùng thi đấu hăng quá mà chết…….Cho dù là lời đồn nào thì nhị sư huynh đau lòng nhất ôm lấy vợ heo kia, khóc thê thảm đau đớn tới ba ngày ba đêm (Về sau ta mới biết được, cuộc sống trong chùa này cô đơn hiu quạnh quá, không có vợ nên sư huynh mới nuôi một con heo, coi như vợ để bớt cô đơn) Các sư huynh ôm toàn bộ nào là vợ gà, vợ mèo, vợ chó, có cả vợ vịt nữa, gắng hết sức tránh ta càng xa càng tốt………..Sau khi nhị sư huynh bớt đau buồn thì đã thông minh ra, biết ta sợ nhện nên đã tìm một con nhện làm vợ, thấy hắn ta còn hôn nhẹ lên vợ nhện, cả người ta nổi hết cả da gà, tránh xa ngay lập tức…
“Tiểu phương trượng, xin chào”. Đáng lẽ định gọi là tiểu bá vương như lại sợ cậu ta trả thù, mọi người nhất trí gọi cậu ta là tiểu phương trượng! Địa vị thật cao quý…không ai dám đắc tội….
“Ha ha, tốt.” Có lễ độ, có triển vọng đấy. Từ giờ trở đi ta chính thức được thăng chức, là nữ phương phượng đầu tiên từ xưa tới nay! Ha ha ha………..thủ lĩnh đám hòa thượng, bản thân ta vẫn không quên tự tìm thú vui cho mình, nhưng thú vui ở đâu ra?
“Tiểu phương trượng, có người lên núi tìm cậu kìa.” Đại sư huynh cung kính đứng ở một nơi cách xa ta nhất, dùng thiên lý truyền âm nói chuyện với ta. Haizzz…ta chỉ là đi nhặt củi, đúng lúc hắn lại đi qua ta, ta nhặt thế nào mà ‘sơ ý’ đánh vào đầu của hắn, hại hắn hôn mê mất hơn một tháng, còn để lại di chứng là vừa nghe nói ta đi nhặt củi là hắn lại đau đầu! Cứ như là Đường Tăng niệm chú vòng kim cô vậy. (Đại sư huynh: Đó tuyệt đối không phải sơ ý, ngày đó hắn vô duyên vô cớ lấy một thanh gỗ ra trước mặt ta, nói là muốn được xem thiết đầu công, cuối cùng lại đập vào đầu ta tới chết, chảy máu không ngừng……)
“Người đó từ đâu tới?”
“Hắn tự xưng là Long công tử.”
Long công tử??? Mắt ta sáng lên……ha ha….ta đang lo không tìm được thú vui, không ngờ bây giờ lại có kẻ tự dẫn xác tới cửa, miếng thịt đã tới tay sao có thể không hưởng được. “Lập tức đi chuẩn bị, tôi muốn đích thân gặp mặt!”
Vừa nghe thấy ta muốn đích thân gặp mặt, toàn bộ chùa đều niệm “Vãng sinh chú”. Ta thèm vào, chẳng phải là lần trước ta tự mình gặp một người, giúp hắn quy y, nhưng thiếu chút nữa còn cạo hắn tới chết. Nhất hồi sinh, nhị hồi thục, tam hồi tứ hồi (Đừng, tiểu phương trượng, đừng ấn dao sâu quá). Đi đi đi! Không tin thực lực của ta thế kia à, hôm nay ta sẽ cho ngươi mở thật to mắt mà ngắm đao pháp của ta.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Quy định của bản tự: Bản tự phổ độ hữu duyên nhân, người nào tới cũng đều có nhân duyên. Con tìm thấy một người thay thế là có thể xuống núi, nếu người không gặp ai có duyên với mình thì sẽ ở lại trong chúa cả đời, thắp nhang niệm phật…
Thì ra là vậy……thảo nào ngày đó tên tiểu hòa thượng kia lại cười sung sướng như thế……Giờ nhớ lại thấy thật kinh khủng…Hóa ra là hắn muốn kéo ta lại để làm ‘Hòa thượng’ thay cho hắn! Rất giỏi! Tên phương trượng kia cũng rất giỏi! Anh biết toàn bộ vậy mà còn giữ tôi lại. Tôi đây nhất định sẽ cho các người nhìn thấy rõ bản lĩnh của tiểu hồ đồ này!!!
Một ngày nọ, phương trượng sai ta đi quét sân, ta quét lá cây gom lại một chỗ rồi……..nướng khoai lang……kết quả thiếu chút nữa là thiêu rụi cả chùa, các sư huynh đều tìm đến để trách mắng ta, ta khóc lóc đi tìm phương trượng kể lể, phương trượng liền tới dạy dỗ mấy người đó cho ta!!! Ha ha….từ nay trở về sau, có cho tiền bọn họ cũng không dám bắt ta quét sân nữa!!!
Lại một ngày khác, phương trượng sai ta đi giặt tất cho hắn, đương nhiên là ta phải làm tròn bổn phận rồi, mỗi cái tất ta đều chà thật kĩ……Kết quả có thể đoán ra, tất của phương trượng đều bị hỏng…….Phương trượng hỏi ta rằng: Tại sao lại giặt chiếc tất nào cũng thành ra như vậy?. Ta đáp: Bởi vì người là phương trượng, dùng cái gì cũng phải đặc biệt một chút! Phương trượng mỉm cười gật đầu, nói cám ơn ta! Từ đó về sau trong chùa không ai dám bảo ta giặt cái gì nữa! (Các sư huynh nói: Ai mà muốn làm hỏng tất thì cứ giao hết cho cậu mà giặt)
Một ngày nào đó, ta thật sự là rất ghét khi người khác gọi ta là…..Quá Mau! Cho nên ta tuyên bố trước mặt mọi người….Ai còn gọi ta là Quá Mau nữa thì ta sẽ làm cho hắn đẹp mặt! Đáng tiếc không có một ai nghe ta nói, ngày đó ta bị họ họi không dưới một nghìn lần….kết quả vào lúc ban đêm, toàn bộ sư huynh nào gọi ta là Quá Mau thì….(tìm nhà xí, do cả buổi tối bị tào tháo đuổi…….Tới ngày thứ hai lúc họ đi tìm ta tính sổ thì phương trượng đã lao tới dạy dỗ một trận, vậy là cả ngày hôm đó mông mọi người đều không dám ngồi lên đâu). Hiện giờ tất cả mọi người đã biết cho dù Quá Mau làm điều gì sai thì phương trượng tuyệt đối sẽ che chở cho cậu ta. Tại sao????
Một ngày, ta đang đi dạo trong chùa thì thấy con heo siêu cấp béo vô địch, thật đáng yêu……Kết quả là ta đem vô số đồ ăn tới cho heo ăn….heo chết……..thế là có vô số tin đồn đại. Lời đồn thứ nhất là con heo đó bị ta làm thịt rồi cho vào nồi, lời đồn thứ hai là con heo ăn no tới mức bội thực mà chết, là do chết vì đồ ăn của ta! Lời đồn thứ ba…..ha ha….đó chính là ta đưa con heo lên núi, để nó thi chạy với những con heo nhỏ khác, cuối cùng thi đấu hăng quá mà chết…….Cho dù là lời đồn nào thì nhị sư huynh đau lòng nhất ôm lấy vợ heo kia, khóc thê thảm đau đớn tới ba ngày ba đêm (Về sau ta mới biết được, cuộc sống trong chùa này cô đơn hiu quạnh quá, không có vợ nên sư huynh mới nuôi một con heo, coi như vợ để bớt cô đơn) Các sư huynh ôm toàn bộ nào là vợ gà, vợ mèo, vợ chó, có cả vợ vịt nữa, gắng hết sức tránh ta càng xa càng tốt………..Sau khi nhị sư huynh bớt đau buồn thì đã thông minh ra, biết ta sợ nhện nên đã tìm một con nhện làm vợ, thấy hắn ta còn hôn nhẹ lên vợ nhện, cả người ta nổi hết cả da gà, tránh xa ngay lập tức…
“Tiểu phương trượng, xin chào”. Đáng lẽ định gọi là tiểu bá vương như lại sợ cậu ta trả thù, mọi người nhất trí gọi cậu ta là tiểu phương trượng! Địa vị thật cao quý…không ai dám đắc tội….
“Ha ha, tốt.” Có lễ độ, có triển vọng đấy. Từ giờ trở đi ta chính thức được thăng chức, là nữ phương phượng đầu tiên từ xưa tới nay! Ha ha ha………..thủ lĩnh đám hòa thượng, bản thân ta vẫn không quên tự tìm thú vui cho mình, nhưng thú vui ở đâu ra?
“Tiểu phương trượng, có người lên núi tìm cậu kìa.” Đại sư huynh cung kính đứng ở một nơi cách xa ta nhất, dùng thiên lý truyền âm nói chuyện với ta. Haizzz…ta chỉ là đi nhặt củi, đúng lúc hắn lại đi qua ta, ta nhặt thế nào mà ‘sơ ý’ đánh vào đầu của hắn, hại hắn hôn mê mất hơn một tháng, còn để lại di chứng là vừa nghe nói ta đi nhặt củi là hắn lại đau đầu! Cứ như là Đường Tăng niệm chú vòng kim cô vậy. (Đại sư huynh: Đó tuyệt đối không phải sơ ý, ngày đó hắn vô duyên vô cớ lấy một thanh gỗ ra trước mặt ta, nói là muốn được xem thiết đầu công, cuối cùng lại đập vào đầu ta tới chết, chảy máu không ngừng……)
“Người đó từ đâu tới?”
“Hắn tự xưng là Long công tử.”
Long công tử??? Mắt ta sáng lên……ha ha….ta đang lo không tìm được thú vui, không ngờ bây giờ lại có kẻ tự dẫn xác tới cửa, miếng thịt đã tới tay sao có thể không hưởng được. “Lập tức đi chuẩn bị, tôi muốn đích thân gặp mặt!”
Vừa nghe thấy ta muốn đích thân gặp mặt, toàn bộ chùa đều niệm “Vãng sinh chú”. Ta thèm vào, chẳng phải là lần trước ta tự mình gặp một người, giúp hắn quy y, nhưng thiếu chút nữa còn cạo hắn tới chết. Nhất hồi sinh, nhị hồi thục, tam hồi tứ hồi (Đừng, tiểu phương trượng, đừng ấn dao sâu quá). Đi đi đi! Không tin thực lực của ta thế kia à, hôm nay ta sẽ cho ngươi mở thật to mắt mà ngắm đao pháp của ta.