Chính là,thời điểm nhìn Tạ Đông cầm chiếc quần bơi màu sắc sặc sỡ muốn cậu mặc vào, Tề Ninh lập tức lắc đầu như trống bỏi,nói cái gì cũng không chịu.
_”A Ninh à, chúng ta đi biển chơi,cậu định mặc thế ra ngoài sao? Mọi người nhất định sẽ cảm thấy cậu là quái vật,đến, thay.” Tạ Đông cầm quần cố gắng thuyết phục cậu. Tề Ninh cúi đầu đánh giá bộ quần dài áo tay ngắn trên người mình,cảm thấy như vậy rất tốt,không nhất thiết phải thay chiếc quần lòe loẹt trong tay Tạ Đông.
_”Anh hai, em mặc như vậy được không?” Lúc này, Tề Hạ đột nhiên từ trong phòng lao ra. Nhìn bộ đồ bơi trên người cô, thiếu chút nữa đã khiến Tạ Đông cùng Tề Ninh té xỉu.
Tề Ninh luôn biết em gái mình xinh đẹp,nhưng,chưa bao giờ ý thức rõ điểm ấy như giờ phút này. Làn da vô cùng mịm màng,áo tắm cùng quần bơi phô bày hai chân thon dài thẳng tắp. Quyết tâm học Bắc Đại của Tề Ninh lại có chút dao động.
Nếu những kẻ kia thấy Tề Hạ như vậy, chỉ sợ sẽ nhanh chóng hóa thân thành lang sói vồ tới?
_”Em gái, em rất xinh đẹp.” Tạ Đông hồi thần,ngốc ngốc khen một câu.
Tề Hạ vuốt vuốt tóc, cười ngượng ngùng đi tới,gặp quần áo trên người Tề Ninh,nhịn không được hỏi “Anh hai, sao anh còn chưa thay đồ?”
_”Anh em thẹn thùng đó.” Tạ Đông bên cạnh lạnh lạnh tố cáo
Tề Ninh trừng mắt nhìn y,đang chuẩn bị đi thay quần bơi,bỗng bị em gái mình ngăn cản “Anh hai, em biết anh không thích những chỗ đông người. Không bằng mình qua khu suối nước nóng đi,tuy rằng mùa hè ngâm nước nóng không được hợp lý cho lắm, nhưng…”
_Không đâu,cậu có biết khách sạn này nổi tiếng nhờ cái gì sao? Chính vì suối nước nóng ở đây đông ấm hạ lạnh. Cái tên Hạ Noãn Dương cũng bắt nguồn từ đó.
Tề Ninh nghe xong không khỏi sửng sốt,cậu chưa từng nghe qua suối nước nóng mùa hè sẽ chuyển lạnh,bất quá nếu có thể tránh được vận mệnh mặc quần bơi cũng đáng thử một lần.
Vì thế, ba người liền chia tay trước đại sảnh khách sạn. Tạ Đông dẫn Tề Hạ ra bờ cát,Tề Ninh theo chân bồi bàn đi đến suối nước nóng. Mùa hè, suối nước nóng quả thật không mấy người. Tề Ninh ngâm mình trong làn nước lạnh lẽo thoải mái đến mức muốn hô to hai tiếng. Qủa nhiên, Tạ Đông nói không sai,mùa hè nước trong suối này tươi mát như vừa chảy ra từ khe núi,thấm vào ruột gan.
Đây là khu lộ thiên,bốn phía trồng đầy hoa đào cùng cây hạnh. Mặt trên được người điểm thêm những vật trang trí nhỏ, thoạt nhìn vô cùng tinh xảo. Tề Ninh nhấp một ngụm nước hoa quả,thỏa mãn run rẩy ngón chân.
Loáng thoáng có tiếng người truyền đến,thanh âm không lớn,đứt quãng thành tiếng. Tề Ninh giật mình vội vàng đứng dậy,mặc áo tắm vào. Từ sau chuyện của Lý Lượng, cậu trở nên có chút tâm thần không yên, bất quá cẩn thận vẫn hơn.
Lát sau, thanh âm kia càng ngày càng gần,là một giọng nam dễ nghe, cùng tiếng guốc lộc cộc ma sát với mặt đất. Tề Ninh đứng bất động tại chỗ, nhìn thân ảnh càng ngày càng gần, chờ đến khi có thể rõ dung mạo đối phương cùng khóe miệng khẽ nhếch.
Người nọ phát hiện cậu,hơi ngây người một chút, sau đó nở nụ cười ôn hòa.
_”Tối nay tôi sẽ gọi lại.” Người đàn ông nhẹ giọng nói xong liền cúp điện thoại, thẳng tắp đi về phía Tề Ninh.
Tề Ninh có chút hỗn loạn,người vừa tồn tại trong đầu thế nhưng đã sừng sững xuất hiện trước mặt, là ai đều không kịp phản ứng. Huống chi người nọ lại mặc áo tắm màu trắng giống mình,chiếc áo chỉ có một nút thắt đơn giản,phảng phất như chỉ cần tùy tay kéo,nút thắt lập tức bị cởi bỏ,lộ ra thân hình gầy gò bên trong.
Phát hiện suy nghĩ của mình càng bay càng xa, Tề Ninh hoảng hốt vẫy vẫy đầu, nghe thấy người đối diện mang theo giọng nói tràn đầy tiếu ý “Tề Ninh, thật trùng hợp.”
Âu Dương nhìn làn da bóng loáng nhẵn nhụi trên cổ cậu, híp mắt, một lát sau mới hỏi“Cậu đi một mình ư?”
_”Không phải, tôi cùng Tề Hạ, còn có Tạ Đông nữa.” Tề Ninh trả lời,lại nghĩ đến Âu Dương Duệ tựa hồ còn chưa biết Tạ Đông là ai “Tạ Đông là anh em của tôi,đại loại như thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.”
Âu Dương Duệ nhướng mày,lưu quang trong mắt không ngừng chuyển động “Thực thân thiết sao?”
_Vâng.
Âu Dương Duệ vẫn cười,bắt đầu động thủ cởi áo choàng tắm. Chiếc áo trắng kia quả nhiên hệt như trong tưởng tượng,vừa kéo liền rớt ra. Tề Ninh đứng yên tại chỗ cảm thấy yết hầu khô nóng,hình như có cái gì đó muốn chui lên. Thân thể khỏe mạnh gầy gò hiện ngay trước mắt,toàn thân tựa hồ không chút thịt thừa, mỗi phần trên cơ thể phảng phất như đều được tỉ mỉ gọt giũa, chiếc cổ thon dài, lồng ngực rộng lớn. Vòng eo hẹp hữu lực kéo dài xuống, ẩn hiện trong chiếc quần đùi rộng thùng thình màu đen, nối tiếp là cặp chân dài thẳng tắp. Tề Ninh nuốt nuốt nước bọt,nhìn lại thân thể bé nhỏ của mình, không khỏi tự ti.
Giống như cho dù có cố gắng phát triển như thế nào, cũng không thể đạt được tiêu chuẩn như Âu Dương Duệ.
_”Cậu cũng mới tới sao?” Âu Dương Duệ đã ngồi dưới hồ,thân thể rắn chắc thoắng ẩn thoắng hiện trong nước. Tề Ninh vội vàng giữ vững tinh thần “Được một lúc rồi.”
_”Vậy cậu…” Âu Dương dùng tầm mắt quét qua toàn thân cậu, Tề Ninh lập tức hiểu ý “Lúc nãy tôi nghe có người tiến vào, không ngờ…”
Cậu không dám nói nữa,cảm thấy không thể nói trắng là do bản thân xấu hổ,Âu Dương cười tủm tỉm nói “Mau xuống ngâm đi.”
Tề Ninh ừ một tiếng,cúi đầu cởi bỏ nút thắt buộc chặt,cố gắng nửa ngày rốt cuộc mới thành công. Thời điểm đang chuẩn bị thả lỏng,đột nhiên bắt gặp hình ảnh phản chiếu của mình trong mắt Âu Dương Duệ, Tề Ninh lập tức cứng đờ. Tuy rằng cậu đã 27 tuổi,sở hữu tư tưởng của một người đàn ông thành thục, chính là, bị người dùng loại ánh mắt hoàn toàn không chút che giấu nhìn chằm chằm quả thực cảm thấy không được tự nhiên.
Âu Dương Duệ có lẽ cũng cảm nhận được hàm ý trong mắt mình,khẽ khụ một tiếng,cười nói “Mọi người tính toán ở chơi mấy ngày?”
_”Hai ngày.” Tề Ninh như trút được gánh nặng bước vào hồ,loại cảm giác khẩn trương dần dần nhạt xuống.
Thì ra Âu Dương Duệ tới đây tham gia cuộc họp, họp xong vừa lúc mượn suối nước nóng giải tỏa mệt nhọc. Tề Ninh nhìn vẻ mệt mỏi trong mắt anh chợt nhớ đến người này chỉ sống tới 32 tuổi,trong lòng lập tức căng thẳng,không tự chủ nói “Phải chú ý thân thể.”
_”Ừm, đã biết.” Âu Dương Duệ miễn cưỡng lên tiếng,thanh âm hàm chứa vui sướng.
Tề Ninh nhắm lại, giả vờ như không phát hiện độ cong bên môi người nào đó.
Trái tim đập thật nhanh,Tề Ninh lặng lẽ ấn ngực trái. Cậu chưa từng yêu đương,không biết thích một người có giống như bản thân bây giờ: không gặp mặt sẽ tưởng niệm,gặp rồi lại muốn trốn thật xa,không dám để đối phương phát hiện trái tim đang đập loạn nhịp.
Bị thứ tình tố xa lạ chiếm đầy trái tim, phảng phất như nếu tiếp tục xuất hiện thêm cảm xúc sẽ bị tràn ra ngoài.
Đây là một loại cảm giác hoàn toàn bất đồng, trừ bỏ Âu Dương Duệ ra không thể tìm thấy ở bất luận kẻ nào, vừa ngọt ngào lại sầu não,vui sướng cùng ảm đạm.
_”Chuyện đại học nghĩ xong chưa?”Thanh âm của Âu Dương Duệ đột nhiên truyền đến,dưới không gian yên tĩnh phá lệ mị hoặc.
Tề Ninh mở mắt ra,khẽ nhếch miệng “Tôi chuẩn bị đi Bắc Kinh.”
Nghe xong Âu Dương Duệ dừng một chút,nói “Thông suốt rồi sao?”
_Đương nhiên.
_Khi nào thì đi? Mua vé chưa?
Tề Ninh đổi tư thế, chậm rãi trả lời “Ngày kia đi mua vé,phải báo danh trước ngày một tháng chín.”
Âu Dương Duệ im lặng không nói,trong lúc nhất thời chỉ nghe thấy nhịp tim cùng tiếng hít thở của nhau. Tề Ninh quay đầu nhìn thoáng qua,phát hiện Âu Dương Duệ đang nhắm mắt,vì thế cũng không mở miệng, lười nhác ghé lên bờ đá,trong lòng đột nhiên rầu rĩ, nhưng lại không hiểu tại sao.
Bất tri bất giác cảm thấy buồn ngủ, Tề Ninh ngã vào suối nước nóng, ngủ quên lúc nào không hay.
Bởi vì hoàn tâm toàn ý tín nhiệm Âu Dương Duệ,cho nên mới chậm rãi buông lỏng chính mình,tùy ý ngủ say. Có lẽ, sự tồn tại của người này là đặc biệt đối với cậu,còn quan trọng hơn cả Tề Hạ. Trước khi ý thức thoát ly thân thể,Tề Ninh mơ hồ nghĩ.
Âu Dương Duệ đứng dậy quơ áo choàng mặc vào. Thời điểm chuẩn bị kêu Tề Ninh thì phát hiện cậu đã ngủ, khóe miệng vẫn giữ nụ cười thản nhiên. Âu Dương Duệ nhẹ nhàng đi qua,ngồi xổm xuống ngắm nhìn thiếu niên đang say ngủ, vẻ mặt điềm tĩnh an bình tựa như một bộ tranh thủy mặc, đơn giản, lại khiến người ta nhịn không được thưởng thức.
Tề Ninh dừng mắt nhìn chằm chằm Tạ Đông, thẳng đến khi thân ảnh đối phương biến mất không thấy mới thu hồi. Thời điểm phát hiện bản thân thích Âu Dương Duệ, trong lòng cậu kì thật không có bao nhiên xao động, trừ bỏ kinh ngạc cùng chút vui sướng ra không có gì khác. Cậu nghĩ này không hẳn là thích, ấn tượng tốt mà thôi, lúc con người yếu ớt nhất cũng sẽ lẫn lộn cảm giác trong lòng. Tại thời điểm cậu tuyệt vọng bất lực nhất,Âu Dương Duệ đúng lúc xuất hiện,tựa như dòng suối nhỏ sáng sọi từng chút từng chút một đong đầy trái tim chết lặng của cậu. Tề Ninh tưởng cậu chỉ thích được ở bên cạnh đối phương, còn những nhu cầu khác thì không nhất định.
Thẳng đến khi bắt gặp thần sắc vui sướng cùng ngọt ngào trong mắt Tạ Đông,Tề Ninh rốt cuộc hiểu rõ tình cảm chân chính chôn trong lòng mình, lập tức bối rối không thôi.
Bởi vì nghiêm túc,cho nên sợ hãi không được hồi báo,vì vậy mới không khỏi thất kinh.
Lập tức nghĩ đến thân phận,bối cảnh cùng tư tưởng của Âu Dương Duệ,trái tim đập loạn nhịp cuối cùng cũng bình trở lại. Nhân sinh của Âu Dương Duệ vẫn đang tiếp tục, liệu sự xuất hiện của cậu có phá hủy toàn bộ hình ảnh bình yên kia?
Người kia vĩ đại tuyệt nhiên,vô luận như thế nào cũng sẽ không có khả năng thích đàn ông.
Thị trưởng tuổi trẻ tài cao,cả đời định sẵn cưới vợ sinh con. Vì nhân dân cầu phúc lợi a,cậu cần gì phải đứng đây rối rắm có nên nói cho đối phương biết tâm ý của mình hay không chứ?
Quả nhiên, vẫn quá ngây thơ.
Cho dù Âu Dương Duệ tốt với cậu,nhưng nó không đại biểu đối phương sẽ vì cậu mà buông tha tiền đồ vô lượng cùng tương lai tốt đẹp.
Đường đường là thị trưởng một thành phố, nếu bị phát hiện thích đàn ông, khẳng định càng oanh động hơn vụ học sinh giỏi trở thành tội phạm giết người.
Tề Ninh nhẹ nhàng thở hắt một hơi,thu thập mớ hỗn độn trong đầu, xoay người vào nhà.
Cách ngày tháng còn chưa đến một tuần,Tề Hạ nhịn không được sốt ruột,bởi vì anh trai vẫn không tỏ rõ thái độ rốt cuộc có muốn lên Bắc Kinh hay không.
Cho nên vừa thấy Tề Ninh vào nhà,cô lập tức kéo anh mình ngồi xuống,chuẩn bị nhõng nhẽo cứng rắn nài nỉ thay nhau ra trận,lần này không thành công liền xả thân!
Kết quả không đợi cô mở miệng,Tề Ninh đã nói “Tiểu Hạ,em nói cho anh biết,nếu anh không ở đây, gặp phải người xấu em sẽ làm sao?”
Tề Hạ vừa nghe, lập tức biết sự tình có chuyển biến,híp mắt nói “Anh hai, anh cứ yên tâm,từ thứ hai đến sáu em đều ở trường,chỉ có cuối tuần mới về nhà một chuyến. Nếu anh không ở nhà em cam đoan tận lực không đi đâu cả. Cuối tuần có thể qua nhà bạn chơi,người xấu làm sao có cơ hội tiếp cận em?”
_”Nếu lỡ gặp phải một kẻ giống như Lý Phong thì làm sao bây giờ?” Tề Ninh không nhanh không chậm tiếp tục đề tài. Lần này Tề Hạ cắn răng suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nói “Em muốn đi học TaeKwonDo,biết cách bảo hộ mình. Hơn nữa,anh hai,em sẽ tùy thời bỏ một con dao nhỏ vào túi,cho dù người xấu đến đây cũng không sợ.”
Tề Ninh cau mày, không quá đồng ý với cách làm của em gái, lấy dao ra sẽ càng làm bản thân bị thương nặng hơn.
Tề Hạ nhìn cậu,trong lòng nhất thời kêu khổ,cô sợ nhất là vẻ mặt đó của anh trai. Này bình thường thuyết minh mọi chuyện có nguy cơ trở về điểm xuất phát,vì thế cô đành ra đòn sát thủ “Cùng lắm thì em nhờ anh Đông cuối tuần qua đón em,anh Đông thích ăn ngon như vậy,nhất định sẽ vui lòng làm tài xế!”
Lời này xem như đánh trúng trọng điểm,Tề Ninh vuốt tóc cô,cười đến bất đắc dĩ.
_”Anh Hai, anh định chừng nào xuất phát?” Tề Hạ kéo tay cậu,cao hứng muốn chết
_Ngày kia anh đi mua vé,hai hôm nữa chúng ta ra biển chơi.
_Dạ!
Tề Ninh nhìn khuôn mặt vui vẻ của em gái,trong lòng thật sự luyến tiếc,tuy Bắc Kinh cách nơi này không xa,đi máy bay chỉ mất phút, ngồi xe lửa cũng chỉ , tiếng đồng hồ, nhưng vừa nghĩ tới cả học kì không gặp được Tề Hạ vài lần,nội tâm vẫn ảm đạm không thôi.
_”Anh hai, em sẽ thường xuyên đến thăm anh.” Tề Hạ nằm trong lòng cậu, hiểu ý an ủi
_Ừ, hễ có thời gian anh sẽ về với em.
Vì thế, việc Tề Ninh đi Bắc Kinh liền quyết định như vậy. Chuyện học phí tạm thời không cần lo lắng, tổ giáo dục Bắc Đại bên kia lần trước có gọi điện cho cậu,nói suy xét đến hoàn cảnh gia đình Tề Ninh nên miễn toàn bộ học phí. Sự kiện này giảm bớt không ít bất an trong lòng cậu. Tề Ninh không ngờ một trường đại học như Bắc Đại sẽ đưa ra đãi ngộ như vậy,càng không nghĩ tới, mình sẽ may mắn gặp được cơ hội tốt đến thế. Tuy rằng vẫn cảm thấy kì quái,chính là nghĩ đi nghĩ lại đều cảm thấy hết thảy đều hợp lý.
Kế tiếp là chuyện ra biển chơi, đêm trước khi đi Tề Hạ đã bắt đầu chuẩn bị mọi thứ cho chuyến du lịch dã ngoại này.
Dựng lều ngủ bên bờ biển, phía dưới là bãi cát mềm mại, bên tai văng vẳng tiếng sóng biển vỗ nhẹ vào bờ,còn có rất nhiều hải âu phịch cánh bay qua,tưởng tượng tới, Tề Hạ đã cảm thấy hưng phấn không thôi,vì thế lúc làm điểm tâm càng không chuyên tâm.
Tề Ninh gọi điện thoại hẹn Tạ Đông,chuyến này đi mấy tháng liền không gặp,vừa lúc thừa dịp vui chơi một chút.
Tạ Đông tự nhiên đáp ứng,vừa được đi chơi lại có ăn ngon,y làm sao có thể từ chối.
Sáng sớm hôm sau, Tạ Đông đã đứng trước cửa ứng chuông. Tề Ninh xách theo túi đựng thức ăn đồ uống cùng quần áo của hai anh em, Tề Hạ ôm gối khả ái theo sau. Tạ Đông thấy bọn họ xuất hiện,lập tức tiếp nhận túi đồ nặng trịch trong tay Tề Ninh “Chúng ta đi chơi hay chuyển nhà đây?” Tạ Đông nhét hành lý và túi đồ vào cốp, không quên trêu ghẹo.
Tề Hạ đỏ mặt,nhỏ giọng nói “Người ta lần đầu tiên ra biển chơi, nào biết nhiều như vậy a.”
_”Vâng, vâng, vâng,em gái,em chuẩn bị rất là đầy đủ,liền tính sóng thần ập tới,chúng ta vẫn có thể ôm gối của em kịp thời chạy trốn.” Tạ Đông nhìn biểu tình trên mặt Tề Hạ, cười đến vui vẻ. Tề Ninh kéo Tề Hạ lên xe,đóng cửa lại ngăn trở vẻ mặt đắc ý của y.
Phong cảnh ven đường rất đẹp,ánh vàng rực rỡ trong ruộng hoa bao trùm khắp đồi núi. Hoa dại hai bên nhẹ nhàng lắc lư trong gió. Tề Ninh kéo kính xuống, tùy ý cơn gió đánh vào mặt. Đây là một loại cảm giác chân thật, chứng minh cậu còn sống.
Tới bờ biển đã là chuyện của một giờ sau,thái dương sau lưng lên rất cao, tản ra nhiệt khí bức người. Tề Hạ mở dù che nắng cho anh trai,cùng Tạ Đông xách theo hành lý đi vào khách sạn suối nước sóng lớn nhất bờ biển.
Kiến trúc hoa lệ chỉ thường thấy trên tạp chí cứ như vậy hiện ra trước mắt. Tề Ninh hơi sửng sốt một chút,lập tức cười cười,Tề Hạ bên cạnh cũng lộ rõ vẻ vui sướng. Cô lớn như vậy còn chưa tận mắt gặp qua tòa nhà xinh đẹp như vầy đâu,mấy thứ lúc trước xuất hiện trong TV đều là mây bay mây bay a ~~~
_”Đi vào.” Tạ Đông đút tay vào túi quần,khuôn mặt tuấn tú tràn đầy tiếu ý
Tề Ninh đi bên cạnh y,trong lòng hiện lên vô số hình ảnh.
Tạ Đông lần đầu tiên trộm kẹo mạch nha trong nhà cho cậu. Sau khi cha mẹ qua đời, Tạ Đông là người thứ nhất chạy đến,Tạ Đông cùng cậu và Tề Hạ trầm mặc đứng trước phần mộ. Vẻ mặt bình tĩnh của Tạ Đông khi biết cậu đã giết người,Tạ Đông tới thăm cậu trong ngục. Thời điểm mang vợ con tới, trên mặt Tạ Đông một mảnh sáng lạn, Tạ Đông…
Cả đời này, có một người bạn thân như tay chân sát cánh bên cạnh,quả thật là một chuyện hạnh phúc.
_”Nghĩ cái gì? Cười đến vui vẻ như vậy?” Tạ Đông đi qua trêu cậu,trong mắt sáng rọi như ánh mặt trời.
Tề Ninh nhìn y, thản nhiên mỉm cười “Chuyện buồn cười.”
Tạ Đông bĩu môi không nói.
Khách sạn Hạ Noãn Dươg này là do Tạ Đông đặt trước. Thời điểm biết sắp đi chơi, y hùng hổ cướp nhiệm vụ, Tề Ninh ngăn không được cũng không thể nói gì. Cậu biết Tạ Đông chắc chắn rõ cậu túng quẫn,cho nên mới xung phong nhận việc đặt phòng,phần tâm ý này Tề Ninh không đành lòng cự tuyệt.
Gặp bộ dáng quen thuộc của Tạ Đông, Tề Ninh nhịn không được hỏi “Thường tới sao?”
_”Đúng vậy.” Tạ Đông trả lời rất thản nhiên. Tề Ninh cũng không hỏi nữa,khẳng định là cùng đi với tên đã ăn kiềm mạt tịnh y.
Tạ Đông tựa hồ cũng muốn tới nơi này,gương mặt trắng nõn chợt ửng hồng. Tề Ninh đành quay đầu nói chuyện với Tề Hạ, giả vờ như không thấy.
Lúc trước không hề phát hiện,thì ra bộ dáng Tạ Đông đỏ mặt rất là tú sắc khả cơm.
Tề Ninh ác liệt thầm nghĩ,không biết người kia có biết thời điểm Tạ Đông cường hãn sẽ hung dữ đến nào mức nào không. Nếu biết, lập tức sẽ bị dọa chạy hay trực tiếp đảo khách thành chủ, ép người càng thêm gắt gao?
Bắt quá, khả năng sau hẳn lớn hơn một chút.
Dù sao, lấy tính tình của Tạ Đông,muốn y bị áp tương đối khó khăn. Nếu đối phương có năng lực này, kia có thể thuyết minh người kia chắc chắn có tài năng.
Trong lúc miên man suy nghĩ,Tạ Đông đã nhận phòng xong.
Đây là tầng cao nhất của khách sạn,cả lầu chỉ có sáu phòng. Cửa thang máy mở ra,hành lang rộng rãi đủ sức chứa năm sáu người. Dưới chân là thảm ba tư mềm mại,hai bên tường treo tranh của những danh họa nổi tiếng. Ngọn đèn ấm áp nối liền,mang đến một cỗ thần bí xinh đẹp.
Bồi bàn mở cửa phòng ra,Tề Hạ lập tức phấn khích mở to mắt,quay đầu không xác định hỏi “Anh Đông, chúng ta có đi nhầm phòng không?”
Tạ Đông khoái trá tựa vào khung cửa “Em gái, an tâm ở đi,cho dù em muốn sống ở đây cả năm anh Đông vẫn có thể trả được.”
Không chút chần chờ, Tề Hà tựa như chú chim nhỏ hưng phấn vọt vào phòng tổng thống. Tề Ninh đứng ở cửa nhìn theo bộ dáng vui thích của cô,càng thêm kiên định ý tưởng ra Bắc. Âu Dương Duệ nói đúng,chỉ khi bản thân có năng lực mới có thể cho Tề Hạ một tương lai càng tốt đẹp hạnh phúc. Bắc Đại là ván cầu,cậu cần phải nắm chặt trong tay.
_”Vừa lòng sao?” Tạ Đông khoanh tay trước ngực,cực lực tranh công.
Tề Ninh hài lòng ca ngợi “Phi thường vừa lòng,Tạ Đông, anh thật sự là anh em tốt của tôi.”
_Sao tôi có cảm giác như những lời này không được tư nhiên a.
Tề Ninh liếc y một cái, xách hành lý vào phòng.
Phòng Tạ Đông đặt tự nhiên là tốt nhất khách sạn. Đứng trước cửa sổ chấm đất có thể thấy được một mảnh xanh biếc, trên bãi cát rất nhiều người,bọn họ mặc quần bơi hoặc bikini, mỉm cười vui vẻ. Cách đó không xa là biển rộng mĩ lệ,sóng biển ồ ạt đánh vào bờ, lãng mạn phong tình khiến người ta không khỏi say mê.
Tề Ninh thích biển,nhưng không thích mặc quần đùi ra ngoài nghịch nước,càng miễn bàn lăn qua lăn lại trên cát.
Chính là Tề Hạ thích,nên cậu buộc bản thân cũng phải thích.