Ngu Điềm mới vừa gật đầu xong, bên kia Tưởng Ngọc Minh cũng kết thúc cuộc điện thoại, cười nhìn Ngu Điềm đi về bàn của bọn họ.
Tưởng Ngọc Minh thấy bữa tối hôm nay vô cùng có giá trị.
Anh ta nói chuyện điện thoại một hồi, vốn còn hơi lo lắng, nhưng ngoài dự kiến, Ngu Điềm lại rất nhiệt tình với anh ta.
Hai người bắt đầu lên kế hoạch phổ cập chuyên đề khoa học về chỉnh hình, xác định một số phương hướng có thể phổ biến, thương lượng để Tưởng Ngọc Minh sau khi về phác thảo ra đề cương cho mỗi nhánh, bàn đi bàn lại cuối cùng quyết định làm năm chuyên đề phổ cập y học chỉnh hình.
Công tác chuyên nghiệp tạm hạ màn, Tưởng Ngọc Minh bắt đầu âu lo sầu khổ vì không biết làm sao để chuyển chủ đề sang sinh hoạt cá nhân, lại thấy Ngu Điềm khéo hiểu lòng người mở lời trước.
“Bác sĩ Tưởng, ngày thường anh có sở thích gì không?”
“Thích ra ngoài hoạt động hay thích ở trong nhà? Nếu ra ngoài thì thích chạy bộ hay là leo núi? Ở nhà thì thích làm gì?”
………….
Ngu Điềm không chỉ tinh tế thăm dò sở thích của Tưởng Ngọc Minh mà còn hỏi cả ngày tháng năm sinh, hơn nữa còn là tuyển thủ đá bóng thẳng, thoải mái phóng khoáng trực tiếp hỏi Tưởng Ngọc Minh thích kiểu con gái nào.
Rõ ràng người lên kế hoạch theo đuổi là Tưởng Ngọc Minh, nhưng cuối cùng anh ta lại bị Ngu Điềm hỏi tới phát ngượng.
“Thích kiểu con gái nào, anh chưa từng hẹn hò, nhưng chỉ cần đối phương tính cách đơn thuần, có thể hiểu được công việc của anh, không chê anh bận là được…”
Tưởng Ngọc Minh rất vừa lòng với câu trả lời của bản thân, đã thể hiện rất rõ chính mình chưa từng yêu đương, là một người đàn ông ngây thơ, lại bên cạnh đó cho thấy mình không phải dạng công tử phong lưu, mà có thể hiểu được bác sĩ công việc rất bận rộn, hoàn toàn là đang nói đến Ngu Điềm.
Anh ta có chút thẹn thùng mà nhìn Ngu Điềm: “Thật ra chỉ cần là người anh quen biết là được, một người tiêu hóa nội bộ, hiểu được gốc gác đối phương…”
Ngu Điềm nghe xong, quả nhiên trịnh trọng gật đầu.
Chẳng qua bữa cơm này, dường như chỉ có Tưởng Ngọc Minh căng thẳng hồi hộp, bởi vì Ngu Điềm mặc dù hỏi những vấn đề riêng tư này nhưng trên mặt lại là vẻ vô tư, không để ý, cả quá trình Ngôn Minh đều bình tĩnh tự nhiên ngồi ở bên cạnh uống trà, tâm trạng rất tốt. Anh ngày thường ít nói ít cười nhưng giờ phút này cũng nhẹ cong khóe môi.
Trong lòng Tưởng Ngọc Minh càng cảm động không nói nên lời, không thể ngờ được Ngôn Minh không vội tìm đối tượng mà lại quan tâm tới chuyện chung thân đại sự của bạn bè như vậy, nhìn thấy bạn tốt có hy vọng thoát kiếp độc thân, còn cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng. Đây chính là nhân vật trong truyền thuyết, chỉ cần bạn bè tốt hơn mình, bản thân liền vui mừng!
Người bạn như Ngôn Minh này, Tưởng Ngọc Minh cho rằng mình đã kết bạn đúng rồi!**
Tưởng Ngọc Minh rất vừa lòng với bữa cơm này, Ngu Điềm cũng vậy.
Chỉ cần giới thiệu đối tượng cho Tưởng Ngọc Minh đã có thể đổi lấy năm cơ hội hợp tác với Ngôn Minh, còn tặng kèm năm chuyên đề phổ cập khoa học của Tưởng Ngọc Minh, quả thật là lời to rồi!
Nhưng đi đâu tìm người để giới thiệu cho Tưởng Ngọc Minh đây.
Mấy bạn nữ còn độc thân qua lại thân thiết với Ngu Điềm đều học y, cho dù là đàn chị đàn em thì cũng đều tốt nghiệp cùng trường, không phù hợp với yêu cầu của Tưởng Ngọc Minh, mà tiêu chí mà Tưởng Ngọc Minh đưa ra là người bên cạnh Ngu Điềm, hiểu tận gốc rễ…
Người quen gần mình lại đang muốn yêu đương…
Ngu Điềm trầm tư, vắt óc suy nghĩ, điện thoại bỗng vang lên, là Nhậm Nhã Lệ gọi tới.
Từ sau lần trước gặp được Ngôn Minh, Nhậm Nhã Lệ liên tục quấn lấy Ngu Điềm hỏi phương thức liên lạc của Ngôn Minh, Ngu Điềm cũng không cho. Nhậm Nhã Lệ ngược lại không hề nhụt chí, mỗi ngày đều kiên trì nói chuyện phiếm với Ngu Điềm, chia sẻ món ngon, tin tức vỉa hè, thường xuyên qua lại, hai người vậy mà trở thành bạn bè.
Sau khi trò chuyện, Ngu Điềm mới nhận ra, Nhậm Nhã Lệ tuy có chút kiêu căng tùy hứng nhưng tính tình thẳng thắn, làm người đơn thuần, chưa từng yêu đương, vì đọc quá nhiều tiểu thuyết liệt nam sợ triền nữ trên thị trường nên mới cho rằng nữ theo đuổi nam chỉ cần nhiệt tình bám đuôi và đủ chân thành thì kiểu gì cũng sẽ thành công.
Hiện giờ nghĩ lại, Nhậm Nhã Lệ thấy hành vi lúc trước của mình theo đuổi Tề Tư Hạo cũng khá xấu hổ, sau đó còn xin lỗi Ngu Điềm và Tề Tư Hạo. Mặc dù biết Ngu Điềm không phải là bạn gái của Tề Tư Hạo, Tề Tư Hạo vẫn còn độc thân nhưng cũng không tiếp tục dây dưa với Tề Tư Hạo nữa.
Giờ phút này, ở đầu bên kia điện thoại, Nhậm Nhã Lệ lại bắt đầu phàn nàn về chính sách bức ép và độc đoán của mẹ cô ta: “Mẹ tôi rất muốn tôi tới đài truyền hình hoặc đài phát thanh làm việc, nhưng tôi không muốn mà. Nơi đó môi trường làm việc quá áp lực, các đồng nghiệp đều lớn tuổi.”
“Tôi thấy nhiều bạn bè xung quanh cũng tự làm truyền thông, phát sóng trực tiếp này, xem ra còn rất phát đạt. Có một số người trực tiếp trở thành MC dẫn chương trình hay cover kịch truyền thanh*. Cách sống có nhiều chứ chẳng ít, tôi cũng muốn thử tự mình gây dựng sự nghiệp truyền thông, làm streamer xem sao. Giọng của tôi cũng có thể phát huy, nhưng mẹ tôi lại cho rằng livestream bán hàng không phải là nghề nghiệp đứng đắn, cật lực phản đối…”
*Kịch truyền thanh (广播剧): là một loại hình biểu diễn được thực hiện hoàn toàn bằng âm thanh, không có yếu tố hình ảnh, thường dựa trên đối thoại của nhân vật, tận dụng triệt để nhạc đệm, hiệu ứng âm thanh để người nghe tự mình tưởng tượng ra khung cảnh.
Dù cho mẹ của Nhậm Nhã Lệ hy vọng cô ta chuyên tâm sự nghiệp thì cô ta vẫn chỉ khao khát tình yêu.
“Hơn nữa tôi rất muốn yêu đương, tôi thật sự muốn tìm một người bạn trai là bác sĩ, từ nhỏ đã đặc biệt muốn làm bác sĩ, cảm thấy làm bác sĩ rất ngầu, cứu chữa người bệnh, vô cùng vĩ đại, đáng tiếc là thành tích không đủ thi đậu đại học y, hiện giờ chỉ hy vọng có thể tìm được một người bác sĩ làm bạn trai, anh ấy bận cũng không sao, tôi bằng lòng làm vợ hiền mẹ đảm…”
Ngu Điềm đang định an ủi Nhậm Nhã Lệ, đột nhiên phanh gấp.
Từ từ, cô chợt bừng tỉnh, đây không phải là đối tượng xem mắt thích hợp nhất với Tưởng Ngọc Minh sao?
Nhậm Nhã Lệ lớn lên xinh đẹp, tính cách đơn thuần, hiện tại kiêu căng cũng đã sửa bớt lại, một lòng muốn tìm bạn trai là bác sĩ, đối với nghề nghiệp bác sĩ tràn ngập filter thần tượng, còn không phải là lựa chọn phù hợp nhất?
Ngu Điềm nháy mắt đã lên ý tưởng xong: “Cô có muốn làm trợ lý giúp tôi vận hành tài khoản truyền thông phổ cập khoa học một khoảng thời gian không? Chỗ tôi không giống mấy streamer quảng cáo hàng, tôi chỉ là người phổ biến kiến thức y học. Cầm cái danh này đi nói với mẹ cô cũng là công việc có thể diện, có ý nghĩa,”
Ngu Điềm càng nói càng cảm thấy thích hợp, gần đây cô có rất nhiều chuyên đề muốn làm nhưng vì sức người có hạn nên đang muốn tìm một người đáng tin cậy phụ giúp.
“Đúng lúc tôi đang có mấy đề tài phổ cập khoa học sắp tới sẽ thực hiện, tôi bận đi lấy tư liệu bên khoa mắt, nếu cô đồng ý thì giúp tôi liên hệ với bác sĩ bên khoa chỉnh hình nhé? Cũng là bác sĩ ở bệnh viện trực thuộc, người rất tốt, còn là đàn anh của tôi, vẻ ngoài cũng khá điển trai, hơn nữa còn đang độc thân!”
Nói tới đây, Ngu Điềm càng hưng phấn: “Cô tới chỗ tới vừa có thể rèn luyện vừa có cơ hội tự mình trải nghiệm công tác, cứ lấy hết sự chuyên nghiệp của cô ra mà dùng, trước tiên xem đây có phải là công việc mà cô mong muốn hay không.”
**
Chuyên đề bên khoa chỉnh hình của Tưởng Ngọc Minh giao cho Nhậm Nhã Lệ phụ trách, bên khoa mắt của Ngôn Minh có nhiều thứ phải chú ý hơn nên Ngu Điềm quyết định tự mình làm.
Từ lần trước Ngôn Minh đề cập tới việc phẫu thuật thẩm mỹ tiêm axit hyaluronic có thể dẫn tới di chứng mù lòa, Ngu Điềm đã chú ý đến vấn đề này, cô tìm kiếm các từ khóa tương ứng trên một số nền tảng xã hội và chia sẻ. Trong ba tháng gần đây, trên địa bàn thành phố Dung, liên tiếp phát hiện hơn chục vụ tai biến do phẫu thuật thẩm mỹ tương tự.
Bệnh nhân bị di chứng tới khoa mắt của Ngôn Minh tìm bác sĩ cũng bắc đầu tăng lên, thậm chí độ tuổi của người bệnh đang có xu hướng trẻ hóa.
Ngu Điềm bắt đầu nhắn tin riêng cho những nạn nhân đang cố bảo vệ quyền lợi của mình hoặc những người muốn vạch trần các cơ sở thẩm mỹ y tế bất lương trên mạng xã hội.
Tuy rằng Ngôn Minh rất bận nhưng tối hôm sau vẫn dành thời gian hẹn Ngu Điềm ra quán cà phê.
Ngôn Minh có chút khó hiểu trước hành vi tiếp xúc với bệnh nhân của Ngu Điềm:” Tôi là bác sĩ khoa mắt bệnh viện top 3 tự mình đứng trước ống kính nói, giải thích những điểm mọi người cần chú ý trong những trường hợp tương tự và rủi ro tiềm tàng trong phẫu thuật thẩm mỹ mắt không phải là được rồi sao? Cần gì phải liên hệ với người bệnh?”
Ngu Điềm biết Ngôn Minh nói có lý.
Thật ra những video ngắn phổ cập khoa học y tế trước đó cũng đã nói rõ rủi ro, căn nguyên gây bệnh, làm thế nào để phòng ngừa và xử lý, đem tất cả tư liệu đều bày ra,tốt nhất có thể vừa học vừa chơi, cách tiếp cận nhẹ nhàng mà hài hước, thuận tiện cho việc tuyên truyền, như vậy được coi là rất đầy đủ rồi, nhưng Ngu Điềm vẫn cứ cảm thấy thiếu gì đó.
Cô cũng biết, có một số video phổ cập khoa học trị liệu, đặc biệt là bệnh hiếm thấy, streamer thậm chí còn tìm được bệnh nhân để quay, kiểu video này có số lượt xem cao hơn hẳn những video chỉ đơn giản truyền đạt kiến thức nói chung. Bởi vì mọi người đều thích tìm kiếm cái lạ.
Ở trước mặt Ngôn Minh, Ngu Điềm gọi điện thoại cho Đới Hâm, trình bày chủ đề mà lần này mình muốn làm. Đới Hâm là streamer lớn có lượng fan hùng hậu đưa ra góp ý với Ngu Điềm…có thể tìm vài cô gái làm phẫu thuật thẩm mỹ thất bại rồi bị mù tới để làm tư liệu sống.
Ngu Điềm đến giờ vẫn còn nghĩ tới lời này của Đới Hâm…
“Xét từ góc độ truyền thông mà nói, người khác gặp bất hạnh sẽ kích thích tâm lý muốn ăn dưa của quần chúng.”
“Những cô gái này vốn dĩ cần được đưa ra ngoài ánh sáng để xin sự giúp đỡ của mọi người, các cô ấy sẽ không để ý em dùng tài khoản truyền thông để giúp mình mở rộng phạm vi bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng đâu. Hơn nữa chính các cô ấy cũng là nhân chứng sống, video của em sẽ càng có sức thuyết phục, kiến nghị mà em đưa ra cũng sẽ có sức ảnh hưởng hơn, tính chân thật của video sẽ mang đến cho người xem cảm giác đáng tin cậy…”
“Ảnh trước khi phẫu thuật, đặc biệt là ảnh sau khi phẫu thuật, làm mờ phần mắt của nạn nhân đi, những chỗ khác thì cứ để công khai, cảm giác tương phản mãnh liệt này chắc chắn có thể thu hút sự chú ý của quần chúng.”
Nhưng hiện tại, cùng là góp ý cho đề tài này, Ngôn Minh lại nhất quyết không cho, môi anh mím thành một đường, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.
“Căn cứ vào đạo đức nghề nghiệp, tôi sẽ không tiết lộ thông tin bệnh nhân của mình cho bất kỳ ai. Nếu cô liên hệ được với những người bệnh ở trên mạng thì đó là năng lực của cô, nhưng tôi kiên quyết không đồng ý việc thuyết phục bệnh nhân công khai phẫu thuật thẩm mỹ thất bại.”
“Những bệnh nhân trẻ tuổi đi làm phẫu thuật thẩm mỹ vốn đã yêu cái đẹp hơn người bình thường, dễ mắc chứng lo âu về ngoại hình, hoặc không tự tin về vẻ ngoài của bản thân. Nhưng bất kể là loại này, đều không muốn đứng ra trước ống kính bóc trần vết sẹo của chính mình.”
Ngôn Minh ngừng một chút: “Đương nhiên, có một số người vì để bảo vệ quyền lợi của bản thân mà không còn cách nào khác phải lợi dụng truyền thông ngôn luận, công khai thảm cảnh của mình nhằm thu hút sự chú ý của mọi người. Tuy nhiên những cô gái chịu hậu quả di chứng của phẫu thuật thẩm mỹ đó chưa chắc đã ý thức được mình sẽ phải đối mặt với những gì sau khi lan truyền rộng rãi trải nghiệm của bản thân.”
“Nếu chỉ đăng bài trên tài khoản cá nhân, đa phần sẽ không thu hút được sự chú ý. Cho dù có, cũng chỉ là người thân bạn bè xung quanh, bọn họ phần lớn sẽ bày tỏ cảm thông và thấu hiểu. Nhưng nếu đăng trên một số tài khoản khác thì hiệu quả sẽ không giống vậy.”
Ngôn Minh liếc mắt nhìn Ngu Điềm: “Đặc biệt là loại tài khoản truyền thông giống như của cô, sở hữu không ít lưu lượng, độ truyền bá rộng. Những bệnh nhân đó đều là những cô gái còn rất trẻ, mặc dù lúc đầu đồng ý quay chụp nhưng sau đó phải đối mặt với miệng đời xói chảy vàng, có khi sẽ không chống đỡ được.”
“Dư luận đối với những người phẫu thuật thẩm mỹ thất bại đôi khi sẽ chỉ có châm chọc… Tại sao cô lại muốn phẫu thuật thẩm mỹ? Vì sao không đem tiền tiêu vào những thứ có thể nâng cao thành tích hoặc năng lực chuyên môn của bản thân mà lại đi phẫu thuật thẩm mỹ? Không phẫu thuật thẩm mỹ thì sẽ chết à? Phẫu thuật thẩm mỹ nên bị như vậy là xứng đáng! Người khác còn không có cơm ăn, cô lại có tiền đi phẫu thuật thẩm mỹ, cô không xui xẻo thì ai xui xẻo?”
Giọng điệu Ngôn Minh rất bình tĩnh, từ từ kể ra, phân tích tường tận tỉ mỉ: “Phẫu thuật thẩm mỹ để lại di chứng nặng nề trên người những cô gái trẻ này, thân thể đã phải chịu rất nhiều tổn thương, lúc này nếu còn gặp phải bạo lực mạng, vậy thì sẽ hoàn toàn sụp đổ, như vậy là không công bằng đối với bệnh nhân.”
“Sau khi phẫu thuật thẩm mỹ thất bại, nội tâm người bệnh đang ở trong trạng thái tâm lý vô cùng yếu ớt. Bọn họ sẽ xem tài khoản truyền thông của cô là con đường duy nhất để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của bản thân, khi tuyệt vọng cái gì cũng dám thử, hoặc trong lúc kích động đồng ý đứng ra làm nhân chứng sống. Như vậy quả thực có thể đưa những cơ sở thẩm mỹ bất lương đó ra ngoài ánh sáng, giúp các cô ấy bảo vệ quyền ở một mức độ nhất định, nhưng chính các cô ấy có thể cũng không biết rõ, một khi công khai trước dư luận sẽ xuất hiện những ảnh hưởng tiêu cực nào.”
Trước đó nghe Đới Hâm góp ý, Ngu Điềm đã từng động tâm, vì việc công khai trên mạng xã hội là để bảo vệ quyền lợi cho những bệnh nhân đó nên bọn họ sẽ không ngại ngần xuất hiện trên tài khoản của Ngu Điềm. Nếu có được tư liệu chân thực thì mức độ phổ cập khoa học sẽ lớn hơn, nhưng cô lại chưa từng suy nghĩ sâu xa như Ngôn Minh.