Rầm......... Người phá cửa không ai khác là Thiên
- Anh Thiên - Ả Như nói giọng ngọt xớt ( oẹ )
- Cô thôi đi - Thiên chạy ra đỡ Vi dậy
- Vi, em không sao chứ? - Thiên lộ lắng hỏi han
- Em xin lỗi - Vi nói mà hai dòng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt hoàn mĩ
- Không, là do anh, chúng ta quay lại nhé - Thiên, Vi gật đầu nhẹ
- Thôi đi hai anh chị, ngồi đó tình cảm một hồi con Vi nó mất mau chết luôn rồi còn đâu - Tiên nói xong có 2 con người mặt đỏ chín như quả cà chua nhưng rồi Thiên cũng đưa Vi đến bệnh viện
- Thôi về - Nhật
- Khoan đã, đi đâu mà vội mà vàng mà vấp phải dây mà quàng phải đá, xử đã - Nhi
- Đã ngu mà còn cứ thích nói, phải là “Đi đâu mà vội mà vàng,mà vấp phải đá mà quàng phải dây” - Huy
- Tôi thì lúc nào chả đúng, do anh không nhận ra thôi, mà không cần anh khen - Nhi, Huy đang có khuôn mặt vui vẻ thì chuyển sang đen xì
- Tôi có khen cô à, là tôi sửa sai cho cô đấy bà nội - Huy
- Ủa, vậy hả? - Nhi ngu ngơ
- Hahahaa - Hắn
- Thôi đi cha nội, cười như con khỉ mà còn bày đặt cười - Nó liếc xéo hắn
- Cô nên nhớ điệu cười này làm chết bao nhiêu trái tim rồi nhớ, với lại tôi có rất nhiều fan hâm mộ nha - Hắn
- Thế á, ghê quá - Nó
- Chứ sao - Hắn đắc chí
- Xí, có con hâm nó nằm trên mộ mới thích anh - Nó đá đểu
- Cô ......cô - Hắn lắp bắp
- Tôi làm sao? - Nó
- Ừ thì...à, tôi đang định nói là lưỡi cô không xương như sức sát thương thì vô cùng lớn đấy - Hắn sau một hồi lắp bắp cũng suy nghĩ ra cái câu để đốp chát lại nó
- Cám ơn đã khen, nhưng mà tôi tự biết là tôi giỏi - Nó lại tự mãn
- Thôi đi hai người này - Tiên
Nhi bước đến chỗ bọn ả đang đứng, bước đến đâu bọn ả lùi lại đến đấy, cuối cùng là vào đường cùng, Nhi tiến lại chỗ bọn ả nói nhỏ với bọn ả :
- Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, tôi cảnh cáo các cô, cấm đụng vào bạn tôi nếu không thì CHẾT - Nhi nhấn mạnh chữ chết
- Về - Nó lạnh lùng ra lệnh
Sau khi bạn nó và bọn hắn khuất bóng thì bọn ả vẫn không chịu khuất phục, vẫn bày mưu tính kế hãm hại tụi nó...Vi thì vết thương không nặng lắm nên vô bệnh viện băng bó một chút rồi lại về nhà nghỉ ngơi...Mà tính ra sau này còn khổ dài dài
AD Shyn
_____________ End chap 27 __________
Hơi ngắn m.n thông cảm nha ^^
Tặng bài ........
Thêm vàoTải vềPhản hồi sẻ
lượt nghe 2,276,870
Lời bài hát Bên Anh Đêm Nay
phiên bản 1/2
Đóng góp: giahungnham
Binz:
Chưa uống nhưng sao anh như người đang say.
Chắc là say em, chắc là say nắng, chắc là say tình.
Anh rất muốn nói em tuyệt vời đêm nay
JC, Sino, Da Poet
JC Hưng:
Có bóng dáng ai sau lưng anh bờ vai này
Trao anh tin nhắn anh ngủ ngon
Và những ấm áp kia xin giữ ở mãi đây
Giờ rất muốn ra anh yêu em rất nhiều
Sau bao nhiêu cơn giông anh mới biết, em rất tuyệt vời.
Đâu, đâu cần giống ai
Chorus:
Chạm vào nơi ấy 1 lần để phút giây ngọt ngào sẽ không bao giờ tàn phai
Nàng là hơi ấm dịu dàng vội xoá đi vệt dài vẫn lăn trên đôi hàng mí
Cho anh xin đêm nay, đêm nay đêm nay (x4)
Binz:
Hold up
Straigh down from the underground
Em đến khuấy động không gian anh là sao?
Tóc như là mây em cười như là nắng
Khi trước giờ quanh anh toàn là thundercloud
Em dừng nơi đây khi anh say mềm
Dừng nơi đây khi đôi tay cần
Chút quan tâm cùng vài phút yêu thương nếu có lỡ quan tâm điều đó cũng bình thường
Anh biết người theo em không thiếu (không thiếu)
Hay là kén cho nên em không chịu (không chịu)
Dịu dàng, nhỏ nhẹ và khó hiểu
Người như vậy bảo sao nhạc anh không feel
Hey tóc đẹp, giầy đẹp như diva
Mờ ảo như 1 làn khói shisha
Đêm nay em đẹp là vì ai?
Nếu vì anh thì bên anh đêm nay nha
Anh muốn có vệt son em trên áo
Em hỏi: “Anh thấy em đẹp ở chỗ nào?”
Anh nói là đẹp hết thì em nói anh xạo
Em cứ như vậy anh biết phải làm sao giờ?
Toàn câu hỏi khó anh làm sao giờ?
Như đổi vần đổi flow từ bao giờ
Ngay câu 4, cần gì lí do, nụ cười em là, điều anh muốn đó
JC Hưng:
Chạm vào nơi ấy 1 lần để phút giây ngọt ngào sẽ không bao giờ tàn phai
Nàng là hơi ấm dịu dàng vội xoá đi vệt dài vẫn lăn trên đôi hàng mí
Cho anh xin đêm nay, đêm nay đêm nay (x4)
Hook:
Giữ lấy những thứ lâu nay anh cần
Vì đôi bàn tay anh không thể lau đi hết những vết thương
Trong em bao ngày, trong anh bao ngày qua
JC Hưng: Chạm vào nơi ấy 1 lần để phút giây ngọt ngào sẽ không bao giờ tàn phai
Nàng là hơi ấm dịu dàng vội xoá đi vệt dài vẫn lăn trên đôi hàng mí
Cho anh xin đêm nay, đêm nay đêm nay (x4)
Rút gọn
Vi đi mãi, đi mãi, hiện tại cô cũng không biết mình đi đâu, đôi chân vô thức dẫn dắt cô đi, mọi người đi đường đều chỉ trỏ vào cô, vì sao ư? Một cô gái trẻ đẹp lại lang thang một mình dưới trời mưa, khuôn mặt thì đẫm nước, chắc nhìn vào ai cũng nghĩ trên khuôn mặt kia là nước mưa nhưng họ đâu biết rằng đó là những giọt nước mắt mặn chát...
...Bộp... Đang đi thì cô bị một người mặc đồ đen đánh lén, tuy cô có võ nhưng bây giờ thì trong trí óc cô làm gì còn nhận thức để mà phòng thủ được thế nên cô bị bắt cóc và lôi vào xe, chiếc xe BMW màu đen nhanh như chớp chạy đi, để lại một làn khói mịt mù...
¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬
- Yahhh, Vi đi đâu mà giờ chưa về nữa - Tiên lo lắng
- Hình như nó đi với anh mà Thiên - Nó quay sang nhìn Thiên hỏi, trong giọng nói chứa đầy sự lo lắng
- Tụi anh...chia tay rồi - Thiên nói, đôi mắt vô hồn nhìn vào khoảng không gian vô tận nhưng trong lòng anh đang rất lo lắng
- Sao lại chia tay...sao anh lại để nó đi chứ - Nhi
- Đúng đó...sao mày lại để cho Vi đi vậy chứ - Hắn
- Cô ấy muốn vậy mà, thôi thì cứ để thuận theo tự nhiên đi - Thiên
- ...Chát..._Đây là lần thứ hai trong ngày tôi tát anh đấy, anh có phải đàn ông không vậy? Nó muốn đi là cứ để cho nó đi sao, anh nghĩ nó nói chia tay nó muốn lắm à, trong lòng nó thế nào anh đâu có biết, anh có biết là anh nói chia tay nó đã phải nhốt mình trong phòng không ăn không uống suốt một tuần liền không hả? Anh có biết là suốt một tuần đó nó chỉ sống trong nước mắt và đau khổ không hả? - Nó tát Thiên, sao anh nó lại không hiểu chứ, sao lại không giữ Vi lại chứ?
- Anh...xin lỗi - Thiên lại rơi nước mắt, đàn ông thì sao? Đàn ông cũng có lúc phải rơi nước mắt chứ bộ, như anh đây này, làm sao mà có thể kiềm chế để nước mắt không trào ra được
- Xin lỗi tôi thì được gì, có xin lỗi thì đi xin lỗi cái người mà anh yêu ý, nó mà làm sao thì tôi không tha cho anh đâu - Nó mắng xối xả, đúng là bực thật mà, người gì mà IQ thì cao vùn vụt mà EQ thì chỉ bằng con kiến thế không biết
- Vi...anh...anh xin lỗi - Thiên nói rồi bật dậy chạy nhanh ra khỏi nhà, tụi nó và tụi hắn đứng xem mà cũng phải sợ, sợ vì trước thái độ của nó
...Thiên chạy khắp nơi tìm Vi, toàn thân ướt sũng, đến đâu anh cũng không ngừng gào thét gọi tên Vi, ai cũng cảm thấy tội nghiệp cho anh, chắc là thất tình đây mà...Đang đi thì anh nghe mấy tiếng bàn tán, người dân thì tụ lại xung quanh, hình như họ đang nói về một cô gái trẻ xinh đẹp, bị ô tô đâm phải. Sao? Một cô gái trẻ bị ô tô đâm ư? Không lẽ...Vi của anh...không, chắc không thể nào đâu...Tuy suy nghĩ là vậy nhưng trong Thiên không khỏi lo lắng, anh vội vàng chạy lại cái nơi xảy ra tai nạn kia, là một cô gái, thật xinh đẹp nhưng...đó không phải là Vi, thật may...Anh lại chạy đi khắp nơi tìm kiếm nhưng hoàn toàn thất vọng, không có một chút bóng dáng nào của Vi...Anh thất vọng quay trở về nhà...
- Sao rồi? Tìm được Vi chưa? - Tiên sốt sắng hỏi
- ................................. - Thiên im lặng, chỉ lắc nhẹ đầu thay cho câu trả lời
- Shitttt...anh mà không tìm được nó về đây cho tôi thì anh coi chừng - Nó mất bình tĩnh định lao vào giáng cho Thiên mấy bạt tai, mà không phải là nó hỗn láo gì đâu nhá, chẳng qua là mất bình tĩnh nên mới vậy thôi, chứ thật ra nó thương anh hai lắm chứ, đứa nào mà làm anh hai nó mất một cọng tóc thì mất mạng như chơi
- Trời ơi, bĩnh tĩnh lại đi Trâm à, cô làm vậy chỉ làm mọi việc rối thêm thôi - Hắn cố gắng ngăn nó lại
- ................................... - Nó cũng chịu nghe lời, im lặng ngồi xuống, công nhận hắn có sức ảnh hưởng lớn ghê
- Hay là... - Tiên
- Hay là sao? - Cả bọn đồng thanh
- Hay là Vi bị bắt cóc - Tiên nói tiếp
- Tầm bậy tầm bạ, nó như thế thì ai mà bắt cóc được chứ - Nhi phản bác
- Không, đó là trường hợp rất dễ có thể xảy ra, Vi đang buồn nên không chắc chắn là sẽ an toàn đâu - Hắn đồng ý với ý kiến của Tiên
- Vậy thì bây giờ làm sao mới có thể tìm ra Vi? - Huy
- IQ mày để làm màu à, phải nghĩ cách chứ sao nữa - Nhật
- Thì ai mà chả biết là phải suy nghĩ, nhưng mà suy nghĩ cách gì mới kiếm được kìa, mày la mày còn ngu hơn tao nữa ý - Huy
- Đúng rồi, định vị...định vị GPS, chúng ta có thể định vị để tìm Vi mà - Thiên đang suy nghĩ bỗng nhiên đập tay cái bốp, nêu ra ý kiến của mình
- Ờ ha, sao mà lúc gặp khó khăn thì IQ nó giảm đột xuất thế nhờ, có thế mà nghĩ chẳng ra - Nhi
- Làm nhanh đi - Nó lạnh lùng ra lệnh, sát khí đang dâng ngùn ngụt, thật là không dễ chọc giận đâu nha, núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào
...Thế là tụi nó và tụi hắn ngồi xuống, chăm chú vào cái màn hình điện thoại, rất may nha, điện thoại chưa cúp nguồn là tốt rồi, cuối cùng cũng bắt được sóng định vị. Tụi nó và tụi hắn tập trung nhìn vào cái chấm đỏ đang di chuyển trên màn hình điện thoại, theo như chỉ dẫn thì cái chấm đỏ đó đang di chuyển về vùng ngoại ô, phía Tây Bắc...
- Nhìn màn hình thì tất cả rõ rồi chứ? - Hắn hỏi
- Rõ - Đồng thanh ( Sao giống trong quân đội nhỉ? )
- Vậy bây giờ ra gara lấy xe, nhớ là đi motor phân khối lớn nha, đi oto dễ bị phát hiện lắm - Hắn
- Ok - Đồng thanh
- Tôi chở Trâm, Huy chở Nhi, Nhật chở Tiên, còn Thiên thì tự túc là hạnh phúc đi ông bạn - Hắn phân công, tranh thủ lợi dụng cơ hội
- Sao anh lại chở tôi chứ? Tôi không muốn đi với anh chút nào - Nó lại bỏ cái vẻ lạnh lùng mà quay lại cái vẻ bướng bỉnh thường ngày, phồng mang trợn má lên mà cãi
- Ờ đúng đó, sao lại kêu cái tên vừa xấu, vừa ngu lại còn tự mãn chở tôi chứ - Nhi cũng gân cỗ lên mà cãi
- Tôi cũng không muốn đi với cái tên thần kinh lung linh dẫm phải đinh này đâu - Tiên cũng bướng bỉnh cãi lại
- CÁC CÔ ĐANG NÓI AI ĐÓ HẢ? - Huy và Nhật cùng nhau phun mưa vào mặt Nhi và Tiên
- Anh sao lại ngu đến mức không biết là anh thế hả? - Nhi bĩu môi nhìn Huy
- Còn anh nữa, dây thần kinh của anh đứt hết nên não không được thông à? Cả mình mà cũng không biết - Tiên cũng đốp chát lại
- Thôi thôi, các cô chịu khó chút đi...hay là muốn bạn của các cô gặp nguy hiểm - Hắn can ngăn, quả thật là thiên sứ hòa bình mà ( Hòa bình cái khỉ gì? Tụi nó im thì lấy lời văn đâu ra mà ta viết)
- Hừ...nhường các anh lần này - Nó
...Thế là cả bọn đi lấy motor, hắn chở nó, Huy chở Nhi, Nhật chở Tiên, còn Thiên thì một mình một xe. Cả bọn vừa đi vừa theo dõi chấm màu đỏ trên màn hình, hình như nó đang di chuyển nhanh hơn, có ý gì đây, hay là phát hiện ra có người theo dõi rồi, mà thôi kệ, có phát hiện hay không cũng đâu quan trọng, quan trọng là việc cứu Vi kia kìa...