...Từ sự việc ngày hôm đó, hắn và mấy đứa kia đã dọn ra khỏi nhà nó để về nhà hắn ở, căn nhà đầy ắp tiếng cười giờ chỉ còn lại hai con người_nó và Nhi. Nó buồn_buồn vì hắn không tin nó, buồn vì hắn quan tâm Trang, còn Nhi, đâu phải cô không buồn, nhưng mà cô hận nhiều hơn, hận vì bạn bè, anh trai nó lại không hề tin nó mà quay sang bênh vực con nhỏ kia, đây có lẽ là một cú sốc lớn cho cả hai..._Trong một nơi nào đó...
- Mày điều tra được gì chưa? - Người 1
- Rồi, đúng là hồ ly tinh mà - Người 2
- Lại nữa sao, hình như chẳng biết nhục - Người 3
- Anh nói quá chính xác - Người 1
- Phải cho một trận nên thân mới được - Người 4
- Like câu nói của mày - Người 5
- Hai đứa kia dạo này sao rồi - Người 3
- Vẫn bình thường - Người 2
........................................................................................Quay về nhà nó nhé..................................................................................
- Hú, Trâm ơi, dậy chưa đấy, tớ mua đồ ăn về rồi nè - Nhi vừa đi mua đồ ăn về đã om sòm cả lên
-............................................. - Đáp lại bằng một sự im lặng
- Trời ơi, đừng nói giờ này chưa dậy nha - Nhi gắt gỏng, dậm chân rầm rầm đi lên phòng
...Cạch...
- OH MY GOD - Nhi hét toáng cả lên khi nhìn vào căn phòng
- Trời ơi, điếc hết cả tai, làm gì mà hét ghê vậy Nhi - Nó nhíu mày khó chịu
- Cậu còn nói nữa, hồi nay tớ ra ngoài phòng có như vầy không hả, giờ thì quần áo ở đâu mà nhiều thế kia - Nhi gắt gỏng
- À, tớ đang lựa đồ, chuẩn bị đi đây tí ý mà - Nó
- Đi đâu? - Nhi khó hiểu
- Thì đi chơi chứ đi đâu - Nó
- Nhưng mà chơi ở đâu ý chứ? - Nhi
- Đi dạo được chưa - Nó
- Vậy...cho tớ đi với nhá? - Nhi hí hửng
- Cậu nghĩ tớ sẽ nói không? - Nó thừa biết tính của cô bạn mình mà, đã quyết làm cái gì thì có trời mới ngăn được
- HURA...cậu là người hiểu tớ nhất - Nhi vui mừng
- Thôi thôi, đừng đứng đó mà nịnh bợ nữa, đi thay quần áo mau lên - Nó vơ đại một bộ đầm của Nhi rồi đẩy cô bạn vào phòng tắm
...5 phút sau...
- Xong rồi, đi thôi nà - Nhi từ trong phòng tắm bước ra với bộ đầm nó vừa chọn...à mà nói là lấy đại thì đúng hơn
- Woahh, ciu-te muốn xỉu luôn hà - Nó sáng mắt, Nhi mà...sao mà không xinh cho được
- Hehe, ta thừa biết - Nhi tự đắc
- Thôi đi bà...à, tớ mới nghĩ ra cái này nè - Nó nói thầm gì đó vào tai Nhi
- Í í, được á - Cái câu nó vừa nói làm cô bạn hí hửng
- Vậy đứng đây chờ tớ đi thay đồ nha - Nó nói xong rồi chạy lại tủ đồ, lục lọi gì đó rồi bay thẳng vào phòng tắm
...5 phút sau...
Cánh cửa phòng tắm bật mở, từ trong đấy bước ra một...mỹ nam với ngoại hình hơi nhỏ tí nhưng khuôn mặt lại cực đẹp zai khiến Nhi nhìn muốn chảy nước dãi...và...mỹ nam đó là...nó đấy ạ!
- Ê, gì mà nhìn tớ muốn chảy nước dãi luôn vậy? - Nó quơ quơ tay trước mặt Nhi
- Trời, đẹp trai dữ vậy - Nhi nói mà hai con mắt hình trái tim
- Đương nhiên - Nó
- Mà sao có tóc con trai hay vậy? - Nhi hỏi
- Ai biết đâu, nãy lục tủ kiếm đồ đi chơi thì thấy ở đâu trong đó ý nên lấy luôn - Nó
- Còn đồ boy ở đâu? - Nhi lại hỏi
- Thì hồi bên Pháp ý, tụi mình đi siêu thị mua đồ, tớ đi ngang qua thấy bộ đồ con trai xinh xinh nên quơ luôn, mà tớ chưa nghĩ tới việc sẽ dùng đến nó luôn đấy - Nó
- Ồ, bây giờ cậu sẽ đóng vai làm người yêu của tớ nha - Nhi mừng rỡ
- Ừ, mà này... - Nó khều khều tay Nhi
- Hửm? - Nhi
- Nếu tớ mà là con trai thật ý, cậu nói tớ làm người yêu của cậu mà không ngại à? - Nó
- Nếu cậu là con trai ý hả? Nấu vậy dù có đẹp trai tới cỡ nào thì tớ cũng chả nói vậy đâu - Nhi
- Vậy thôi, giờ đi thôi - Nó nói rồi kéo Nhi ra ngoài
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>
...Ngoài phố...
...Cũng lại là mấy lời bàn tán về nó và Nhi, nhưng lần nãy vì nó giả trai nên sức hút còn mãnh liệt hơn nữa khiên đám đông bao vây đồi chụp hình với hai đứa như người nổi tiếng vậy ý. Thật không may là đám đông chen lấn khiến nó bị ngã trật chân, Nhi phải vừa đỡ nó vừa hét mãi thì mọi người mới buông tha cho tụi nó...
- Nè, cậu có sao không? - Nhi lo lắng
- À, không sao đâu, bị trật chân chút thôi mà - Nó nói để làm Nhi an lòng chứ thực ra chân nó đau lắm, vừa lúc đó...
- Ưm... - Cả nó và Nhi bị ai đó bịt thuốc mê từ đằng sau làm Nhi ngất lịm, còn nó vẫn còn có một chút ý thức, nó cố gắng dùng chân để leo xuống nhưng chân nó đang rất đau, nó cố vùng vẫy nhưng điều đó chỉ khiến nó càng thêm đau và mất ý thức thôi...và cuối cùng thì nó cũng ngất lịm theo Nhi...
.
.
.
.
.
...Tụi nó được đưa đến một khu nhà bỏ hoang nào đó...Nhi bị nhốt ở một phòng còn nó thì bị nhốt ở một phòng khác...
_Phòng nó bị nhốt
> Một xô nước lạnh làm nó nhanh chóng tỉnh dậy và cũng chẳng ngạc nhiên lắm khi người bắt nó là Trang
- Haha, tỉnh rồi à? - Ả Trang
- Lại là cô sao? - Nó hờ hững, vẻ mặt không quan tâm
- Chứ mày nghĩ là ai hả? Con ranh cướp bồ người khác - Ả Trang giáng vào má nó một bạt tai, dấu tay in rõ trên gương mặt trắng hồng. Thật may mắn cho ả là phần thân trên của nó đang bị trói chứ không là mặt của ả ta bố mẹ cũng không nhận ra nữa đấy chứ
- Tao cứ tưởng là cái bọn cứ suốt ngày ăn không ngồi rồi, rồi rảnh rỗi kêu gâu gâu ý mà - Nó móc
- Tao giết mày - Ả Trang nói, tay bóp chặt cổ nó, nó cố dùng chân để đá ả ta, nhưng vì vết thương lúc nãy ở chân nên nó có giãy giụa bao nhiêu cũng vô ích, nó mong, nó mong hắn sẽ đến cứu nó ra khỏi cái nơi chết tiệt này, nhưng nó không thể thành hiện thực được rồi...
...Ả ta bóp chặt cổ nó, tay cầm con dao, rạch đủ mọi nơi trên người nó, nhất là ở phía chân vì ả ta biết nó bị đau chân...Sau một lúc, nó cũng chìm vào giấc ngủ sâu...
>>
- Thả Trâm ra - Người đá cửa là Thiên, Thiên chứ không phải hắn...
- Anh Thiên, sao anh lại đến đây - Ả Trang
- Cô tưởng tôi bênh vực cô sao? Đó chỉ là kế hoạch tôi nghĩ ra để cho cô nếm mùi thôi, nhưng không ngờ...lại làm khổ Trâm thế này - Thiên
- Hừ...Vậy mà tôi cứ ngu muội, bị các người mê hoặc, vậy thì phải giết cả anh luôn rồi - Ả Trang nhếch mép
- Không dễ như vậy đâu - Và sau đó là một cuộc đánh nhau banh xác...kết quả cuối cùng là Thiên đã bắn vào chân phải của ả Trang làm ả không thể nhúc nhích...
...Còn Thiên nhanh chóng đưa Trâm vào bệnh viện, sau đó gọi cho Huy đến cứu Nhi ra khỏi căn phòng đó...
AD Sone
_________________________________ End chap 37____________________________
Haizz, tình tiết tiếp theo sẽ vô cùng gay cấn à nha, mọi người nhớ đón xem nha!
Chiều hôm đó...- Oáp...- Nó vừa ngáp vừa dụi dụi mắt trông như con mèo con dễ thương ý, rồi bỗng nhiên nó khẽ cười...nó đang nhớ lại giấc mơ lúc nãy, là mơ hay thật nhỉ? Nó tự hỏi, nếu là thật thì tốt quá rồi (vẫn còn đang nghĩ là mơ đây)
- Ui da...đói bụng quá đi...sáng giờ chả được ăn gì cả - Nó mếu máo với cái bụng đói rỗng
- Xuống nhà ăn thôi - Nó tung chăn, bật dậy khỏi chiếc giường xinh xắn mà đi xuống nhà...
Phòng khách...
- Trời ơi, coi con heo kìa, ngủ gì mà giờ mới dậy vậy mày - Tiên trêu
- Tao buồn ngủ chứ bộ - Nó
- Em vào bếp ăn sáng đi kìa - Hắn quan tâm
- Hứ...không thích - Nó vẫn còn đang giận hắn đây mà
- Đi ăn đi - Hắn
- Đã bảo không thích rồi mà - Nó cãi bướng
- ANH BẢO ĐI ĂN MAU LÊN - Hắn rất rất khó chịu vì thái độ của nó, nó vẫn còn giận hắn ư, hắn xin lỗi rồi mà...à mà quên, lúc đấy nó ngủ thì làm sao mà nghe được chứ...
- ANH CÓ QUYỀN GÌ MÀ HÉT LÊN VỚI TÔI CHỨ, TÔI ĐÃ BẢO KHÔNG MUỐN ĂN RỒI MÀ - Nó cũng bực bội mà hét lên với hắn, còn mấy đứa kia thì vẫn còn đang không biết chuyện gì xảy ra, hôm qua còn vợ vợ, chồng chồng ngọt ngào lắm cơ mà...
- Đi lên đây - Hắn làm mặt lạnh rồi kéo nó lên phòng để lại những bộ mặt ngơ ngác
Phòng nó...
- Em sao lại không chịu ăn chứ? - Khác với cái bộ mặt hồi nãy thì bây giờ lại ân cần chăm chút nó...
- Tôi không thích ăn đấy, liên quan tới anh à - Nó hờ hững
- Thôi mà, anh xin lỗi mà - Hắn xuống nước xin lỗi nó
- Hứ - Nó quay mặt sang chỗ khác nhưng thực ra đang rất vui
- Bây giờ có ăn không? - Thay đổi độ ý nhờ
- Đương nhiên là...không - Nó
- Ồ, không ăn thì anh kiss nhé - Hắn tỏ vẻ mặt nham hiểm làm nó mồ hôi tuôn ròng ròng
- Ây ây...đừng mà...em ăn...em ăn là được chứ gì - Tình thế đảo ngược nhỉ? Nãy ai còn hào hùng lắm cơ mà
- Oh, vậy xuống ăn đi - Hắn
- Người gì đâu mà khó thấy ớn - Nó nói, đương nhiên là nói trong bụng chứ làm sao giám nói ra, không may còn bị ăn kiss nữa è
...Thế là nó xuống bếp ăn sáng, hắn thì theo bên cứ bắt nó ăn cái này cái kia làm nó muốn chóng hết cả mặt, nhưng cũng đành chịu, biết làm sao được chứ...
_____________________________TUA NHANH NHA_______________________________
Sáng hôm sau...
- Ê mấy đứa, bữa nay thứ mấy nhỉ? - Tiên
- Thứ hai chứ thứ mấy em - Nhật
- Ngày nhiêu ý nhở? - Lại hỏi
- Ngày tháng - Nhật lơ đãng, vừa coi tivi vừa trả lời câu hỏi
- Ai da, bữa nay phải đi học đó - Nó hối hả từ trên lầu chạy xuống
- Có sao đâu, nghỉ cũng được mà - Thiên ung dung
- Nhưng bữa nay em nổi hứng, muốn đi học à - Nó
- Ừ, vậy thì đi thôi - Hắn nói rồi ra ngoài lấy xe
............................................................................................
..............................................................................................
.............................................................................................
...................................................................................... (đoạn này là lúc đi trên xe ha)
...Nó nổi hứng đi trước nên dọt cái vèo còn tụi kia thì cứ ung dung vừa đi vừa hít thở không khí trong lanh, nên cuối cùng là bị nó bỏ sau một khúc...Nó đang đi lên cầu thang thì...
- Ây da, ai đây ta? Cuối cùng thì con hồ ly cũng chịu vác mặt đi học nhỉ? - Ố ồ, mới sáng ra đã gặp ngay ả Trang, ngày xui của nó rồi...
- Chà chà, mới chưa gặp mặt tôi có mấy hôm mà đã nhớ đến vậy hay sao mà còn vác mặt đến đây tìm tôi - Nó cũng không vừa, thừa biết là ả ta có ý đồ “tốt” đây mà
- Ừm, nhớ lắm, nhớ cái bản mặt chó của mày lắm - Ả ta nghiến răng ken két
- Đương nhiên, mặt tôi xinh lung linh còn hơn minh tinh lại tỏa sáng xập xình thì ai mà không nhớ cho được - Nó đã bay lên tầng mây để chơi đánh cờ với tiên ông roài...
- Hứ...á - Ả ta đang vênh mặt thì bỗng dưng lấy tay nó chạm vào người mình rồi ngã xuống, tay trái (giả) đập vào thành cầu thang rồi khuôn mặt bỗng chốc trở nên nhăn nhó, khổ sở...Nó còn đang chưa biết chuyện gì xảy ra thì đã thấy bóng dáng của hắn và cả đám nữa...Không cần não hoạt động hết công suất thì nó vẫn có thể biết được là đây lại là trò mèo của ả Trang, cũng giống lần trước nhưng mà lần này cái mà ả muốn đoạt được...chính xác là HẮN...Nhưng nó chắc chắn là bạn bè nó sẽ bênh vực nó mà, thân nhau từ nhỏ chứ bộ, lần này nó đặt cả niềm tin vào anh hai và đám bạn của nó rồi...
- Em làm gì vậy hả Trâm? Sao lại đẩy cô ấy xuống chứ - Hắn là người đầu tiên chạy lại đỡ ả
- Em không làm gì hết, giống lần trước ý mà - Nó vẫn đang còn nghĩ rằng đám bạn của nó sẽ đứng ra mà ủng hộ về phía nó chứ, lần nào chả vậy, vả lại nó làm đúng mà...Nhưng nó vẫn hơi tức vì hắn quan tâm cô ta và vì...hắn lần này sẽ nghi oan cho nó rồi...
- Giống làm sao được, chính mắt anh đã nhìn thấy mà - Hắn tức giận
- Em đã bảo là em không có làm mà, sao anh kì quá vậy? - Nó cũng tức giận không kém
- Tao không ngờ mày lại là người như vậy đấy Trâm - Vi lạnh lùng nhìn nó
- Gì chứ? - Nó ngạc nhiên, đừng nói là Vi không tin nó nha...
- Đúng đấy, anh không có một đứa em gái như em, đã làm lại còn không chịu nhận - Thiên cũng vậy rồi
- Anh hai... - Mắt nó đã rưng rưng rồi, nước mắt sắp chảy ra rồi...
- Ừ, bạn bè với nhau bao lâu nay mà mày như thế đó hả? - Tiên cũng lạnh lùng nhìn nó
- Tôi cũng nghĩ như họ đấy, thật đáng tiếc khi quen và làm bạn một người như cô - Ngay cả Huy cũng bị gì rồi
- Bạn bè sao? Hôhô, thật may là tôi chưa có bị cô làm gì đấy, ác độc - Nhật lạnh lùng phũ bỏ một câu, sau tất cả, giờ nó mới biết...nó đã đặt niềm tin vào bạn bè quá lớn rồi, ngay cả họ cũng không hề tin nó, chỉ có Nhi là chưa nói gì thôi, chắc kết quả cung như mấy người kia thôi...
- Mây người bị gì vậy? Sao lại đổ oan cho Trâm chứ - ...Ồ, khác xa với nó nghĩ, Nhi lại bênh vực nó rồi, nó vẫn còn bạn bè bên cạnh rồi, nhưng chỉ có Nhi thôi, những người bạn kia đâu rồi chứ...
- Thấy chưa, ngay cả họ cũng không thèm tin em đấy Trâm à, chỉ có Nhi thôi, cô bị gì vậy Nhi, rõ ràng là chính tay Trâm đã đẩy cô ấy xuống đấy - Hắn rất rất tức giận vì người con gái hắn yêu đã làm lại còn không chịu nhận (chưa chắc anh ơi)
- Ồ, nếu anh nghĩ vậy thì cứ cho là vậy đi, anh có thể dắt cô ta lên phòng y tế - Nó lạnh lùng đáp trả hắn - Còn mấy người, không thích làm bạn với tôi thì cứ đi, tôi không cấm, ok? - Rồi quay sang lũ bạn à mà không...giờ thì người dưng đúng hơn...
- Em... - Hắn đang rất bực bội, hắn quả thật không ngờ tới ngày này, chính người con gái hắn yêu ra tay đẩy cô bạn kia xuống, lại còn không chịu nhận, phải làm sao chứ? Có phải hắn đã tin lầm người...
- Được rồi, đã vậy thì cô với tôi chia tay, không còn quan hệ - Hắn
- Ồ, tôi đang định nói đấy, nhưng thật không may, chậm một bước rồi - Nó hờ hững, người con trai nó yêu không tin nó, để rồi hắn sẽ phải hối hận vì đã không tin nó, nó định sẽ giải quyết ổn thỏa mọi chuyện rồi sẽ đi đây đó để khuây khỏa...
- Cô... - Hắn tức giận nhưng cũng phải nhanh chóng dìu ả Trang xuống phòng y tế, hắn sợ sẽ không kiềm chế nổi mà ra tay với nó mất...Còn ả Trang thì vui mừng khôn xiết, kế hoạch có vẻ vô cùng thành công nhỉ
...Sau khi hắn đi...
- Huy - Nhi lạnh lùng
- Sao vợ? - Huy vui vẻ
- Không vợ vợ, chồng chồng gì hết, chia tay - Nhi lạnh lùng buông một câu
- Được thôi - Huy cố làm ra vẻ hờ hững, nhưng trong thân tâm...anh đang mong chuyện này sẽ mau kết thúc (chuyện gì ấy nhỉ?)
- Cặn bã - Cả đám buông thẳng một câu rồi quay lưng bỏ đi, trong lòng cảm thấy vô cùng... (Tự đoán đi nha)
...Sau khi cả đám đi...
- Nhi à, cậu tin tớ không - Cũng có đôi lúc nó cũng thật yếu đuối, chỉ có khi nó cần được bảo vệ thì nó mới ưng cậu tớ thôi...
- Đương nhiên rồi, tớ tin cậu sẽ không làm vậy mà - Nhi nhẹ nhàng ôm nó, cô biết, nó cố tỏ ra mạnh mẽ vậy thôi nhưng nó cần được chở che, tin tưởng...
- Cảm ơn... - Nó khẽ cười
- Vì điều gì cơ chứ? - Nhi
- Vì đã tin tớ - Nó nói khẽ
AD Sone
_______________________________________________________________________________
...Thật ra thì có uẩn khúc gì phía sau câu chuyện? Tại sao bạn bè lại không tin nó, cho đến cả anh hai cũng không tin nó, chỉ có mỗi Nhi thôi...Thật ra thì tất cả mọi chuyện ra sao? Tất cả sẽ được tiết lộ ở những chap sau nha, ủng hộ truyện nèo (^_^)...