Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thi Từ phụ trách dẫn dắt mấy vị nghiên cứu sinh tư chất bình thường, nhưng vẫn tính là chăm chỉ nghe lời, không tiếc nhọc lòng dạy bảo.
Học kỳ này sắp kết thúc, xuân đi hạ đến, tranh thủ lúc rảnh rỗi, nàng đến tiệm massage "Heat" hưởng thụ.
Một góc của lầu hai, mở ra không gian rất lớn, tường có màu tím nhạt, cây cỏ xanh biếc, hoa cắm tao nhã tú lệ, đây là nơi khiến người ta có thể buông lỏng.
Tóc dài của Thi Từ cuốn sau gáy, trên mặt đắp một lớp mặt nạ bùn màu trắng rất dày, nằm thư thư phục phục để cho kỹ thuật viên có thủ pháp thành thạo ôn nhu xoa bóp cho nàng.
"Cô thật là biết hưởng thụ."
Trong phòng chỉ có hai cái giường nằm, bên kia là một dãy ghế sô pha màu trắng làm bằng da thật, ở đó lúc này treo một cái áo gió Hermes birkin màu trắng.
Người vừa đến phi thường cao, một đầu tóc nhuộm bạch kim, viền mắt thâm thúy, môi dày mũi cao, vóc người cực tốt, có lồi có lõm, đá rơi giày cao gót bằng da xuống đất, hướng về cái giường còn lại nằm lên, "Ôi, mệt chết chị đây."
Tiếng nói hùng hồn bất cần, giọng nữ lanh lảnh, quyến rũ lại pha chút trầm thấp của nam giới.
Con mắt Thi Từ không cần mở cũng biết là ai, "Chị Miu, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến đây?"
"Mới từ Mỹ trở về. Đã lâu không gặp cô, qua đây nhìn cô một cái đó."
Một vị kỹ thuật viên khác bước vào, chuẩn bị máy móc cùng mỹ phẩm dưỡng da phục vụ cho chị ta.
Chị Miu nằm xuống, cười như không cười liếc Thi Từ một cái, "Chúc mừng cô thất tình a!"
Thi Từ: "..."
Chị Miu thư thư phục phục nằm đắp mặt nạ, toàn thân thả lỏng hưởng thụ massage, "Đúng rồi, gần đây cô ta đóng phim rất bận, nói vậy nghĩa là đã lâu không làm phiền cô đúng không?"
Thi Từ cười một cái, "Chuyện này còn phải cảm ơn chị."
Trước đó Văn Văn còn rời đi rất tiêu sái, sau lại tựa hồ là không cam lòng, chạy tới Heat tìm Thi Từ nhiều lần, rồi lại đi Nam đại ngăn cản nàng, ảnh hưởng đến sinh hoạt của Thi Từ.
Thi Từ khuyên cô ta rất nhiều, sau lại xin chị Miu hỗ trợ chiếu cố cô ta.
Chị Miu họ Mâu, lúc sinh ra là giới tính nam, hiện tại là giới tính nữ.
Gia tộc lập nghiệp từ bất động sản, cũng đầu tư sản nghiệp văn hóa, ở quốc nội này một phần ba rạp chiếu phim đều là của nhà chị ta.
Chị ta đứng thứ hai trong nhà, sinh ra đã giỏi giang, hơn nữa còn phi thường nỗ lực, thành tích học tập xuất sắc, cùng Thi Từ là đồng học ở đại học Stanford, cầm MBA liền về nước trước.
"Cảm ơn chị cái gì, lúc trước cũng là do chị vô ý tác hợp các cô," Chị Miu nói, "Hiện tại phải phụ trách giúp cô khắc phục hậu quả, cái này gọi là quản giết cũng phải quản chôn."
Thi Từ câm lặng một giây, "...Hôm nào mời chị ăn cơm."
Chị Miu phất tay một cái, "Giữa chúng ta còn khách khí như vậy."
Năm đó chị Miu bởi vì giới tính không được thừa nhận lẫn thấu hiểu, bản thân tự ý phẫu thuật xong liền bị người trong nhà cắt đứt kinh tế, là Thi Từ vị bạn lâu năm này hỗ trợ mới không khiến cho sinh hoạt quá mức chật vật, ân tình đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết này đều không thể quên.
Thi Từ cười cười, "Chỉ là muốn cảm ơn chị thôi."
Hai vị kỹ thuật viên massage đều đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ, vô cùng thanh tĩnh.
"Chị không nghĩ tới cô có thể ở cạnh cô ta lâu như vậy, cô ta cũng quá dính người, còn luôn chiếm tiện nghi của cô, đem cô biến thành ATM miễn phí. Đối với cô lại yêu cầu cái này cái kia..." Chị Miu nhắm mắt lại, miệng cũng không nhàn rỗi, "Cô thật đúng là tốt tính. Chị vốn còn muốn giúp cô hả giận, cô ngược lại thì tốt rồi, biết được cô ta đang thử vai, còn kêu chị đi chào hỏi."
Thi Từ cười nhạt.
"Quên đi, không nói chuyện này, để cô ta qua một bên đi. Chị lại thay cô giới thiệu một cô..."
Thi Từ bất đắc dĩ nói: "Chị, chị như vậy cũng quá giống Đinh nữ sĩ, em đã có một bà mẹ rồi!"
Chị Miu cũng biết tính cách của Đinh nữ sĩ và yêu cầu đối với Thi Từ, không nhịn được cười.
"Vậy cô đi chơi cùng chị nhiều một chút đi chứ, đừng có ở mãi trong trường học, đều sắp biến thành con mọt sách..." Chị Miu mở mắt ra, tràn đầy phấn khởi nói, "Bất quá trong trường đại học có không ít nữ sinh đại học trẻ tuổi thân thể nẩy nở...Nữ sinh đáng yêu cũng không thiếu."
Chị Miu, sinh ra giới tính nam, hiện tại giới tính nữ, tính hướng thích nữ.
Thi Từ vẫn cứ bất đắc dĩ nói: "Em tạm thời không muốn nói chuyện yêu đương."
"Oh? Cô tổn thương vì tình à?" Chị Miu kinh ngạc, "Cô thế mà lại thích Văn Văn?"
Thi Từ khe khẽ thở dài một hơi.
Chị Miu: "Nói một chút cho chị nghe."
Thi Từ: "Em là rất yêu thích cô ấy, lúc chúng em bên nhau em luôn chăm sóc từng chút cuộc sống của cô ấy, cô ấy thích làm nũng nhưng những chuyện này đều không quan hệ, em còn cảm thấy rất đáng yêu. Em ở bên Văn Văn, em biết cô ấy đối với em có khả năng vẫn còn do dự, em cũng hiểu được, nói cho cùng em cũng không đủ thích cô ấy."
Chị Miu liếc mắt nhìn nàng một cái. Thi Từ rất có nguyên tắc, nói chia tay liền chia tay, quyết đoán không dây dưa lằng nhằng, tâm cũng rất mềm, còn lén lút chăm sóc cô ta.
Có thể Văn Văn kỳ thực đã sớm bên cạnh người khác, lại không bỏ được Thi Từ, muốn một chân đạp hai thuyền.
Chị Miu liền không nói chân tướng cho nàng biết.
"Liên quan với tình yêu, em còn chờ mong một thứ khác."
Chị Miu sờ đầu lông mày đen dày trên khuôn mặt mộc của mình một hồi, "?"
"Loại cảm giác đó, cảm giác thích đến có chút đau lòng, đã gặp cô ấy liền cảm thấy xung quanh hết thảy đều là sấm sét, không kìm lòng được, phát ra từ nội tâm..."
"Mối tình đầu của cô là cái cảm giác này sao?"
Thi Từ nhẹ giọng nói: "Cô ấy cho em biết tình yêu là dáng vẻ gì, khiến em trưởng thành rất nhiều, em vẫn cứ chờ mong gặp được tình yêu."
Chị Miu im lặng vài giây mới nói: "Thi Từ cô cũng thật là người có chủ nghĩa lãng mạn."
"Bất quá đây là người chỉ có thể gặp không thể cầu, có người cả đời đều không gặp được, mà em có thể đã không còn cơ hội thứ hai..." Thanh âm Thi Từ hạ thấp xuống.
"Đúng vậy, cô đều bị trời cao ân sủng thành bộ dạng này! Cũng nên có chừng có mực chứ!" Chị Miu nhìn nàng xì một tiếng khinh bỉ.
Có gia thể, có khuôn mặt, có vóc người, có đầu óc, có tình thú, còn có thể kiếm tiền, còn từng có tình yêu oanh oanh liệt liệt.
Quả thực là quá khiến người khác ước ao ghen tị!
Thi Từ bị chị ta chen vào một câu như thế, lại bật cười.
Một đôi mắt hoa đào trời sinh, mi mắt thâm thúy, đồng sắc hơi nhạt, cười lên mũi hơi nhăn, đuôi mắt cong lên, không tốn chút công sức phóng điện chỉ trong vài phút.
Chị Miu nghĩ may mà chính mình có cảm giác bản thân cũng tương tự như vậy, người bình thường ở trước mặt nữ nhân này sẽ tự ti thành thế nào a!
Bấy giờ, Trần Nhất Nhất đẩy cửa bước vào, ánh mắt đầu tiên rơi xuống trên người Thi Từ, lại liếc sang trên người chị Miu, "Xuống dưới uống một ly chứ?"
Lầu một vẫn chưa tới thời điểm kinh doanh, Trần Nhất Nhất tự mình pha rượu cho các nàng.
"Hôm nay xem ra là hưởng phước từ Thi Từ, làm phiền Trần lão bản rồi, chị muốn một ly Bloody Mary." Chị Miu chống tay, chớp mắt cười.
Trần Nhất Nhất đáp lại, xem Thi Từ, "Cậu uống gì?"
Thi Từ nói: "Không uống, cho mình nước lọc là được rồi."
Không chờ Trần Nhất Nhất nói chuyện, chị Miu nghi hoặc mà nhìn nàng chằm chằm, "Nhiều lần thấy cô đều không uống, cô kiêng rượu rồi sao?"
Thi Từ nói: "Cũng không phải, ở bên ngoài không uống mà thôi."
Trần Nhất Nhất đảo mắt không hề nói gì, chuẩn bị vật liệu pha chế Blood Mary, một lúc sau mới nói: "Rất lâu rồi đi, hình như hai ba năm gần đây đều chưa từng thấy cậu uống rượu bên ngoài."
Thi Từ cười khẽ, "Lâu như vậy sao? Mình đều không nhớ rõ."
Chị Miu không chút biến sắc đưa ánh mắt quét qua quét lại giữa hai người bọn họ.
Trần Nhất Nhất không nói nữa, cô bắt đầu pha rượu, hướng về Boston lắc lắc bình Riga đá, lại lần lượt thêm rượu Vodka Pháp ml, nước cà chua ml, hai ba thìa tương ớt, một chút muối ăn và bột tiêu đen, ml nước chanh, dầu tương ớt bốn vị đặc biệt, dùng thìa khuấy đều, sau đó tách bình lắc ra, rolling.
Thủ pháp của cô thành thạo, cổ tay cẩn thận lật đổi trên không, một loạt động tác thẳng thắn dứt khoát, khá đẹp mắt, mái tóc dài thoáng tung bay trên không trung, phối hợp với cô tạo thành tướng mạo anh khí, cực kỳ tiêu sái.
Bỏ thêm chút đá vào ly Blood Mary, chị Miu nhấp một ngụm, hướng Trần Nhất Nhất nâng cốc lên, quay đầu nhìn Thi Từ, "Chị xem cô a, chính là ngột ngạt lâu ngày, nếu không chị dẫn cô đi giải tỏa một hồi?"
Nếu bàn về việc mở party hay ăn chơi, chị Miu là số một số hai, chị ta giao hữu rộng khắp, thích náo nhiệt, bất luận ở giới nào cũng đều có ba lạng bạn tốt, Thi Từ cùng Văn Văn ở một party do chị ta tổ chức mà quen biết.
"Gần đây em khá bận, không có tâm tư."
"Cô bây giờ vẫn độc thân, còn không có tâm tư?" Chị Miu lại nhíu mày, "Chị chọn cho cô, chị biết cô thích chân dài ưa nhìn mà."
Bản thân Trần Nhất Nhất rót một ly Whisky, nghe như thế động tác hơi ngừng lại, rất nhanh lại trở về hình dáng ban đầu, uống một ngụm rượu.
Thi Từ vẫn là lắc đầu một cái, "Em chưa từng thích qua loại hình này..."
Lời của nàng đột nhiên gián đoạn, một ít ký ức lâu năm đột nhiên không kịp chuẩn bị bỗng quay về.
"Oh! Come on..." Chị Miu còn muốn giựt giây nàng, thấy vẻ mặt trên mặt Thi Từ không đúng, chị ta ngẩn người, suy nghĩ một chút, bừng tỉnh, "Cô... Cô còn nhớ rõ chuyện lần đó?"
Trần Nhất Nhất và chị Miu hai người đều là bạn lâu năm của Thi Từ, trong ấn tượng của các nàng Thi Từ đều là chưa nói đã hàm chứa ý cười, gặp chuyện đều mang theo phong thái tự tin, khắp nơi lơ đãng thong dong. Nàng cũng sẽ để cho người nhà quấy nhiễu đến mình, bất quá đó là một loại mềm lòng cưng chiều mặc cho họ quấy nhiễu .
Nhưng lúc này nàng lại lộ ra một loại vẻ mặt bị quấy nhiễu rất phức tạp.
"Ai..." Hai mắt chị Miu phát sáng, "Chị thực sự là hiếu kỳ buổi tối ngày hôm ấy nữ sinh mà cô xuân phong một đêm rốt cuộc là thần thánh phương nào a! Khiến cô như thế nhớ mãi không quên!"
Trần Nhất Nhất nhìn Thi Từ, mi tâm nhíu lại, ngữ khí lại có vẻ như nhẹ nhàng trêu chọc hỏi chị Miu, "Ai bảo chị lúc đó tặng cho Thi Từ, bằng không chị liền biết rốt cuộc là thần thánh phương nào rồi."
Hai người ngồi tại đây nghe xong phản ứng lại không giống nhau, chị Miu là cười như không cười nhìn lại Trần Nhất Nhất, Thi Từ không cười, muốn nói lại thôi, nhưng mà có thể thấy được nàng rất không thích trò trêu chọc như vậy.
Chị Miu nói: "Cô xem Nhất Nhất cũng hiếu kỳ, Thi Từ cô cứ nói đi, đến cùng vì sao lại nhớ mãi không quên, cô gái kia kỹ thuật trên giường rất tốt sao?"
"Nhắc tới cũng kỳ quái, đều đã qua đêm với cậu mà sao cậu lại không biết tướng mạo cô ta?" Trần Nhất Nhất hỏi.
"Đúng! Chị đã nói với cô, " Chị Miu cùng Trần Nhất Nhất thảo luận, "Lúc đó chị cũng không biết là ai, đó là trợ lý an bài cho chị, hắn sẽ không tùy tiện tìm người trong ngành, chỉ nói đó là một thực tập sinh cần cơ hội xuất đạo..."
"Sau dó Thi Từ gọi cho chị, chị mới bảo trợ lý đi điều tra, hắn cũng không xác định thân phận, nhưng dù sao cũng qua từng vòng từng vòng quan hệ nhờ tới được, kết quả hắn phí đi chút thời gian rốt cuộc tìm được cô bé kia."
"Ồ?" Trần Nhất Nhất phát ra một tiếng.
"Nữ sinh kia qua sang năm không lâu liền xuất đạo, nhân khí rất tốt, ra đơn khúc, còn quảng cáo nữa. Nhưng Thi Từ vừa nhìn thấy video của cô ta liền nói đêm đó không phải người này, cô nói có kỳ quái hay không?"
Lần này Trần Nhất Nhất thật sự không hiểu, nhìn Thi Từ, "Đúng đấy, không phải cậu không biết cô ta lớn lên trông như thế nào sao? Tại sao lại có thể xác định người đó không phải cô ta?"
Chị Miu cũng nhìn nàng.
Thi Từ uống một ngụm nước, cũng không tính thỏa mãn lòng hiếu kỳ của các nàng, "Đây là chuyện riêng của mình, mình không muốn chia sẻ với hai người."
Nàng đặt ly nước xuống, "Hôm nay mình về trước."
Dứt lời, hướng về các nàng vẫy tay, khởi thân đi trước.
Chị Miu cùng Trần Nhất Nhất nhìn nhau một hồi, Trần Nhất Nhất thả mắt xuống.
"Chuyện này xảy ra lúc nó mới vừa về nước không lâu, cũng gần ba năm gì đó, nó cũng không nói đêm đó đến cùng xảy ra chuyện gì, chỉ kêu chị hỏi thăm cô bé đêm đó là ai, cái khác cũng không chịu nói." Chị Miu một mặt muốn nhiều chuyện lại không có cách nào giải quyết hiếu kỳ trong lòng tiếc nuối biểu hiện.
"Vậy tới tìm tiểu minh tinh kia hỏi một chút có lẽ có thể biết được?"
"Hiện tại còn chưa phải là tiểu minh tinh, bây giờ mới là tiểu hoa đán có lưu lượng, mọi cử động đều có thể lên top search, hành trình cũng bận rộn, con mắt hướng lên chỗ cao, chị đây còn thực sự tự mình đi tìm cô ta một lần, cũng không có hỏi rõ, cô ta cũng không dám không nể mặt chị, nhưng lại chỉ là một kẻ giả ngu không biết chuyện mà thôi..."
"Cho nên a..." Chị Miu buông tay, biểu thị không có cách nào.
Trần Nhất Nhất im lặng một hồi nói: "Có phải là Thi Từ không uống rượu ở bên ngoài liên quan tới lần đó?"
Chị Miu suy nghĩ một chút, kinh ngạc nói: "Đúng thật, từ đêm đó chị chưa từng thấy nó uống ở bên ngoài!"
Chị ta chà chà vài tiếng, "Chị đây thực sự hiếu kỳ lắm rồi!"
----------------------------------------------------------
Phổ cập kiến thức:
Những người có giới tính sinh học là nữ, bản dạng giới là nữ, xu hướng tính dục thích nam giới nhưng thể hiện giới là nam tính thì được gọi là tomboy.
Người có giới tính sinh học nữ, bản dạng giới nữ, thích nữ, thể hiện bên ngoài là nữ/trung tính/nam tính thì đều được gọi là lesbian.
Những người có liên giới tính, nghĩa là vừa có bộ phận sinh dục nam vừa có bộ phận sinh dục nữ thì được gọi là lưỡng tính, người trong trường hợp này sẽ phải chọn một giới tính và phẫu thuật để loại bỏ bộ phận sinh dục dư thừa nhằm đảm bảo sức khoẻ và sự phát triển lành mạnh.
Những người có giới tính sinh học là nam nhưng bản dạng giới là nữ, tức là người đó luôn nghĩ mình là nữ và đi chuyển giới, đó gọi là người hoán tính, hay người chuyển giới.
Trường hợp của chị Miu, ban đầu có giới tính sinh học là nam, nhưng vì bản dạng giới là nữ nên sau đó chuyển giới thành nữ, thể hiện giới là nữ tính, nhưng xu hướng tính dục vẫn là thích nữ, và trường hợp này tuy ít nhưng không phải hiếm.
Vậy nên, bản dạng giới của một người hoàn toàn không liên quan gì đến xu hướng tính dục của người đó. Tức là việc một nguời muốn bản thân mình là ai không liên quan tới việc người họ thích là ai. Cũng như một người muốn mình là nam hay nữ không liên quan tới việc họ thích nam hay nữ.
Cảm ơn vì đã đọc!