Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Tiêu rối rắm một lát, cảm thấy chắc chắn là do anh bị ảo giác, dù bị cô dỗ như trẻ con thì cũng thể hiện cô ấy đau lòng vì anh.
Cẩn thận ngẫm, anh lại phát hiện khoảng cách giữa hai người cũng quá gần, tối qua họ ôm nhau ngủ cả đêm như thế này?
Tiến triển hơi nhanh, Diệp Tiêu có hơi mơ hồ, quan trọng nhấy là, anh cảm thấy tiến triển này cũng rất nghiêm túc và có ý nghĩa, lại hoàn thành trong lúc mơ hồ, khiến anh có vài phần chột dạ, vài phần tiếc nuối.
Họ còn chưa tuyên bố quan hệ của bọn họ trước tất cả mọi người, còn chưa bố trí phòng xong, chưa chọn được ngày lành, chưa có một buổi tiệc đầy đủ nghi thức, đính hôn và cầu hôn, còn chưa kết hôn…
Dừng! Diệp Tiêu ngăn
.