Lạc Việt Các như thường ngày, người ra kẻ vào tấp nập.
Trên tầng cao nhất của tòa lầu các, một Trần Minh Quân khác đang ngồi ung dung thưởng thức ấm trà thơm ngon.
Có lẽ toàn bộ người trong Thiên Hạ này, bao gồm cả Long Thiên Vấn cũng sẽ không tài nào ngờ được bộ phân thân cuối cùng của Trần Minh Quân lại ngang nhiên ở nơi này.
Chu Lượng đẩy cửa tiến vào bên trong, đem toàn bộ ngăn cách trận pháp mở ra, đi đến trước mặt bẩm báo: " Công tử, ta đã bắt được liên hệ với người của Ma Môn.
"
Trần Minh Quân đặt chén trà xuống, phe phẩy quạt giấy, hỏi: " Là người của môn phái nào? "
Chu Lượng đáp: " Dựa theo yêu cầu của công tử, là người của Hợp Hoan Tông.
"
Nghe đến ba chữ Hợp Hoan Tông Trần Minh Quân không nhịn được, nhếch miệng tạo thành một đường cong tà dị.
Chu Lượng tràn đầy vẻ không hiểu, hỏi: " Tại sao công tử lại muốn đến Hợp Hoan Tông? "
Lấy thân phận, tiền tài, danh tiếng của công tử hiện giờ muốn dạng nữ nhân nào mà không được? Tội gì đến Hợp Hoan Tông?
Trần Minh Quân liếc hắn một cái, đặc biệt còn nhìn thoáng qua khoảng trống giữa hai chân, lắc đầu nói: " Ngươi không hiểu được.
"
Nữ tử thông thường chơi đùa thì chơi đùa, ngoài ra không đem lại giá trị gì.
Nhưng nữ tử ở Hợp Hoan Tông thì khác, tuy rằng đều là tấm chiếu trải sắp nát nhưng chơi đùa sẽ còn tăng lên tu vi nha.
Huống hồ trong tay hắn còn có không ít công pháp song tu đây.
Chu Lượng sợ công tử nhà mình chủ quan, nhắc nhở: " Công tử, Hợp Hoan Tông không đơn giản như trong tưởng tượng đâu.
"
" Phương pháp tu luyện của bọn họ rất cực đoan, Thải Bổ.
"
" Nếu như cỗ phân thân này của công tử bị hút khô, tổng thể tu vi sẽ giảm mạnh, gặp phản phệ.
"
Trần Minh Quân đã không còn là đứa trẻ lên ba, những hung hiểm này hắn cũng đã sớm lường trước được cho nên chỉ khẽ nói: " Yên tâm.
"
Thế giới này chung quy vẫn chỉ tôn sùng hai điểm, thực lực và lợi ích.
Mà cả hai thứ này, hiện giờ hắn đều rất tự tin.
Đã Trần Minh Quân tự mình có tính toán riêng, Chu Lượng không nhiều lời nữa.
" Ba ngày sau, người của Hợp Hoan Tông sẽ gửi thư nói địa điểm tập hợp.
Lão phu không tiện can thiệp quá sâu, xin công tử bảo trọng.
"
Nói xong, Chu Lượng lui ra ngoài.
Tu vi của Chu Lượng đã bị bạo lộ một phần cho nên Hoàng Thượng luôn phái người âm thầm theo dõi.
Hành động lần này của Trần Minh Quân lại cần được bảo mật tuyệt đối cho nên hắn không thể can thiệp quá nhiều được, tránh cho lộ ra hành tung của cỗ phân thân nắm vai trò quan trọng này.
Sự tồn tại của bộ phân thân này, ngoại trừ Chu Lượng ra thì không có người nào có thể biết.
Đây cũng là sự chuẩn bị, đề phòng tình huống xấu nhất có thể xảy ra.
Trần Minh Quân ngắm nhìn bầu trời rộng lớn bên ngoài cửa sổ, trầm ngâm hồi lâu.
Hợp Hoan Tông là Ma Môn được xếp vào hàng ngũ Thần Tông, lực chiến đấu thậm chí còn cao hơn một số Ma Môn khác.
Hắn tự hỏi lựa chọn này của mình liệu có đúng không.
Ba bộ phân thân, hắn tính đi ba con đường khác nhau: Võ, Đạo, Ma.
Đạo Thể cần tập hợp vô số loại Đạo để có thể tiến cảnh, việc hắn phải đến Ma Môn để tu luyện là khó tránh khỏi.
Nhưng người Ma Môn bản tính hung tàn, thủ đoạn tàn nhẫn, đem cỗ phân thân quan trọng nhất gửi gắm vào đó hắn thực sự cũng có chút không yên lòng.
Thôi, dù sao vẫn còn bộ phân thân đang cùng Long Thiên Vấn lên đường đến Đạo Tông.
Ma Môn có thể không từ thủ đoạn nhưng Đạo Tông chắc hẳn an toàn.
Hành tung của bộ phân thân đó ( tạm gọi là Đạo Quân) cũng chỉ có một mình Long Thiên Vấn biết, độ an toàn chia năm mươi năm mươi.
Tại sao lại chỉ có năm mươi năm mươi?
Bởi vì mối quan hệ của hắn với Long Thiên Vấn đã có không ít người biết, vẫn có nguy cơ bại lộ.
Chỉ mong mọi người đều tin tưởng hắn đã đến Chiến Thần Điện, không điều tra tung tích của Long Thiên Vấn thôi.
......
Nhất Khí Hóa Tam Thanh, Trần Minh Quân mới chỉ luyện được tầng thứ nhất là Phân Thân cho nên cả ba bộ phân thân của hắn lúc này, cảnh giới đều chỉ dừng lại ở Luyện Khí Đỉnh Phong.
Con đường phải đi không ai đoán trước được điều gì, nhân lúc rảnh rỗi hắn lại bắt đầu điên cuồng cắn đan tu luyện.
Chỉ có thực lực càng mạnh mẽ mới khiến hắn càng thêm an tâm.
.........
Ba ngày thoáng cái là qua, người của Hợp Hoan Tông rốt cuộc chủ động liên hệ với Trần Minh Quân.
Trần Minh Quân khoác lên người một bộ áo choàng đen, sử dụng Dịch Dung Thuật thay đổi tướng mạo, nhân lúc nửa đêm rời khỏi Lạc Việt Các đến địa điểm tập hợp.
Đợi đến khi Trần Minh Quân tới nơi, chỗ này đã có không ít người tụ tập.
Đảo mắt qua một hồi, hắn giật mình phát hiện trong số những người ở đây, đại đa số đều là thiếu nữ xinh đẹp.
Hợp Hoan Tông, ta chọn đúng rồi!
Mặc dù bề ngoài vẫn như cũ bảo trì vẻ bình thản nhưng nội tâm đã sung sướng đến nở hoa, nhất là khi nghĩ đến cảnh song tu....
Lựa chọn quá chính xác!
Những cô gái trẻ này ngoại trừ đều xinh đẹp ra còn có một đặc điểm chung, tu vi yếu kém.
Trần Minh Quân âm thầm phỏng đoán: " Hợp Hoan Tông xưa nay trọng nữ khinh nam, có lẽ những cô nàng này dám gia nhập là vì ôm mộng đổi đời.
"
Phương pháp tu luyện của Hợp Hoan Tông khác với toàn bộ những tông môn còn lại, nghe nói trong môn này có một bộ công pháp trụ cột mang đặc tính không nhìn tư chất, chỉ cần thải bổ đủ nhiều là có thể nhanh chóng nâng cao tu vi.
Ngoài ra, còn có một loại hack khác đó là cướp đoạt thiên phú của lô đỉnh.
Công pháp này thoạt nghe thì nghịch thiên, nhưng cũng có yêu cầu của riêng nó.
Chất lượng của lô đỉnh!
Lô đỉnh tư chất càng cao thì tu vi tinh tiến càng nhanh, mấu chốt nhất là phải hai bên cùng tình nguyện.
Tùy tiện tìm lô đỉnh không khó, khiến cho lô đỉnh tình nguyện dâng hiến mới không dễ làm.
Tuy nhiên, lấy thủ đoạn của Ma Môn, cái khó này cũng không là gì cả.
Trần Minh Quân chưa từng xem qua bộ công pháp này nên không biết nhược điểm của nó là gì, nhưng hắn vững tin vào quan điểm của mình.
Trên đời này không có thứ gì là hoàn hảo cả, ngay cả công pháp cũng vậy.
Tiếp tục chờ đợi thêm nửa canh giờ, người phụ trách của Hợp Hoan Tông rốt cuộc mở miệng: " Các ngươi xếp thành hàng dọc, từng người một đọc lên thông tin cá nhân của mình.
"
" Ví dụ như họ tên, tuổi tác, địa chỉ, người thân, vân vân và mây mây.
"
Mọi người lập tức làm theo, nhanh chóng xếp thành một hàng dọc, riêng chỉ có Trần Minh Quân ung dung đi đến đứng ở vị trí cuối cùng.
Trần Minh Quân vốn nghĩ đơn giản, đến thì cũng đã đến, không việc gì phải vội nhưng ai ngờ biểu hiện này của hắn lại thu hút sự chú của một nữ đệ tử Hợp Hoan Tông.
Đi thẳng đến chỗ Trần Minh Quân, nàng hỏi: " Ngươi tên gì? Người ở đâu? Năm nay bao nhiêu tuổi? "
Trần Minh Quân khẽ giật mình, gãi gãi đầu, rõ ràng mình xếp ở cuối hàng a, vì sao lại bị hỏi đầu tiên?
Bất quá hắn vẫn thành thật trả lời: " Tại hạ họ Ma tên Quân, người gốc ở Thạch Sơn Thành.
Người thân không có, lớn lên trong cô nhi viện, tuổi tác hai mươi mốt.
"
Để đối phương tin tưởng, hắn còn cố ý lấy ra một tờ xác nhận lý lịch đã được đích thân thành chủ thành Thạch Sơn đóng dấu.
Người nữ đệ tử kia tiếp nhận lấy tờ giấy, đọc thoáng qua một hồi mới khẽ gật đầu, nói với hắn: " Từ nay về sau, ngươi đi theo ta.
"
Trần Minh Quân: "??? "
Nhanh như vậy đã chọn ta làm đối tác song tu rồi?
Thôi được, nể tình ngươi cũng xinh đẹp, ta đây miễn miễn cưỡng cưỡng đồng ý vậy.
Thế là Trần Minh Quân theo người nữ đệ tử Hợp Hoan Tông này đi sang một bên chờ đợi những người khác báo danh.
Giờ đứng gần Trần Minh Quân mới để ý tới một chuyện, cô gái này thế nào cũng chưa đến hai mươi tuổi vậy mà tu vi cũng đã Đạo Tàng Cảnh.
Chẳng lẽ là lão bà bà phục dụng Thanh Xuân Vĩnh Trú Đan?
Hẳn là! Kiểu như vậy trong tiểu thuyết mạng cũng không hiếm lạ.
Thậm chí có rất nhiều nhân vật đã sống mấy ngàn năm nhưng miêu tả vẫn không khác thiếu nữ mười sáu, tuổi trăng tròn.
Thấy đối phương cứ nhìn chằm chằm vào mình, nữ đệ tử của Hợp Hoan Tông nhoẻn miệng cười hỏi: " Sao vậy? "
Trần Minh Quân ngượng ngùng, gãi gãi đầu đáp: " Cô nương thật xinh đẹp.
"
Nghe có người khen mình xinh, nữ đệ tử cười như hoa tươi nở rộ, hỏi: " Thật sao? "
Trần Minh Quân gật gật đầu: " Rất đẹp.
"
Nhân lúc nàng đang vui vẻ, Trần Minh Quân hỏi: " Trông cô nương đẹp như thế, không biết năm nay đã đến tuổi xuất giá chưa? "
Thay vì hỏi thẳng nàng bao nhiêu tuổi, một câu hỏi tối kỵ đối với phái nữ, Trần Minh Quân lựa chọn một câu hỏi đường vòng.
Ở thế giới này, phái nữ thường thường đến hai mươi tuổi sẽ lấy chồng cho nên người ta gọi tuổi hai mươi của các thiếu nữ là tuổi xuất giá .
Quả nhiên khi nghe câu hỏi này, thiếu nữ không tỏ ra tức giận chút nào, một đôi mắt phượng xinh đẹp chớp động tựa hồ có thể làm cho vô số thiếu niên điên đảo.
Nàng không trả lời mà chỉ cười duyên một cái, hỏi ngược lại: " Thế nào? Muốn cưới ta sao? "
Trần Minh Quân trông thấy bộ dạng này của đối phương, khẽ nuốt nước bọt ực một cái.
Giang hồ đồn đại quả nhiên không sai, nữ tử ma môn người nào cũng như yêu tinh vậy, đẹp đến mê hồn người.
Một cỗ tà hỏa dâng lên, Trần Minh Quân hận không thể ngay lập tức đem đối phương ép vào tường làm chuyện bậy bạ.
Đảo mắt thấy tiểu đệ đệ của Trần Minh Quân đang bắt đầu vươn mình lên biểu tình, nụ cười của nữ đệ tử Hợp Hoan Tông lại càng thêm xinh đẹp.
Chân Mộng: Chú thích một chút!
Phân Thân ở Chiến Thần Điện sau sẽ gọi Võ Quân.
Ma Môn gọi Ma Quân.
Đạo Tông gọi Đạo Quân.
Lý do: Nếu chỉ gọi là Ma, Võ, Đạo thì cảm giác sẽ bị trùng rất nhiều, dễ rối.
Mà đặt Quân Đạo, Quân Ma, Quân Võ thấy cứ kỳ kỳ cho nên gọi ngược lại..