" Ngày hôm nay là ngày Chiến Thần Điện mở cửa tuyển nhận học sinh mới, nhưng cũng chỉ nhận những người vượt qua được cuộc thi nhập môn.
"
Võ Văn Long dẫn theo đội ngũ trùng trùng điệp điệp đi tới trước cửa của Chiến Thần Điện, trên đường đi vẫn không ngừng giới thiệu về cuộc khảo nghiệm.
" Mỗi một năm nội dung thi sẽ thay đổi, nhưng bố cục chung vẫn được phân ra thành: Thi Văn, Thi Võ.
"
" Đặc biệt, Thi Võ sẽ còn phân chia ra thành: Tướng, Binh.
"
" Tướng thi đánh trận, chiến lực.
"
" Binh thì thường sẽ về đề tài đội hình đội ngũ, thực chiến.
"
" Cụ thể thì ta không thể đoán được bởi vì người ra đề sau khi đưa ra nội dung thi sẽ bị nhốt lại cho đến khi cuộc thi kết thúc.
"
Võ Quân vừa đi theo vừa lẳng lặng nghe, hắn không ngờ ở phương thế giới này vậy mà có nét tương đồng với quê hương hắn đến như vậy.
Cuộc thi này khiến cho hắn liên tưởng đến Thi Đại Học.
Người ra đề sẽ bị giam lỏng từ trước khi cuộc thi bắt đầu một khoảng thời gian, đợi đến khi cuộc thi kết thúc mới được trở về với gia đình.
Mục đích làm như vậy là để đảm bảo tính công bằng cho cuộc thi, không tiết lộ ra nội dung sẽ xuất hiện trong đề thi.
" Được rồi, chúng ta đã đến cổng của Chiến Thần Điện! "
Theo tiếng hô của Võ Văn Long, cả đội ngũ dừng bước lại, tất cả đều tràn ngập sự tò mò ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Khác xa so với trong tưởng tượng của mỗi người, Chiến Thần Điện không nằm ở trên núi cao chạm vào mây trắng, cũng không ở địa phương vắng vẻ ít người mà nằm ngay tại khu vực trung tâm của Trung Vực.
Từ bên ngoài nhìn vào, nơi này là một pháo đài sở hữu tường thành cao tận trời xanh, trên tường thành còn để lộ ra vô số đầu pháo.
Có lính gác nghiêm ngặt, có năm tôn người khổng lồ gác cổng.
Toàn bộ khiến người ta khi nhìn vào, trong lòng sinh ra cảm giác không gì có thể công phá được pháo đài này!
Giọng nói mang theo vẻ kinh ngạc của Tử Vi bất ngờ vang lên: " Cự Nhân Tộc vẫn còn hậu nhân? "
Võ Quân tò mò hỏi: " Cái gì là Cự Nhân Tộc? "
Bởi vì Võ Quân, Đạo Quân, Ma Quân đều do Trần Minh Quân sử dụng Nhất Khí Hóa Tam Thanh tạo thành cho nên tin tức một trong ba người nhận được, hai người còn lại cũng sẽ nhận được.
Tử Vi Đế Kiếm được trang bị trên người Đạo Quân nhưng vẫn nhận được hình ảnh do Võ Quân truyền về.
Tử Vi giải thích: " Cự Nhân Tộc là một tộc người tồn tại từ thời Kỳ Thái Cổ, mỗi một người đều là Thiên Sinh Thần Lực, sức khỏe phi phàm.
"
" Nhưng cho đến Thượng Cổ, nghe nói tộc này từng đắc tội với một vị cường giả dẫn đến họa diệt tộc.
"
" Bây giờ đã là thời kỳ Tứ Hoàng, thật không ngờ người đời sau của tộc này còn tồn tại.
"
Võ Quân nghe cái hiểu cái không, hỏi: " Thời đại Tứ Hoàng? "
Tử Vi nói: " Thời đại của Tứ Đại Hoàng Triều cho nên gọi thời đại Tứ Hoàng.
"
Võ Quân A một tiếng, thì ra còn có chuyện như vậy.
Hắn hỏi: " Ma Quân, tiến độ tu luyện linh hồn lực thế nào rồi? "
Ma Quân phản hồi: " Còn cần chút ít thời gian nữa nhưng đan dược sắp hết rồi.
"
Đạo Quân lên tiếng: " Nếu vậy thì để ta giúp sức một chút đi.
"
Võ Quân lo lắng nói: " Cuộc thi nhập môn của Chiến Thần Điện sắp bắt đầu rồi, các ngươi nhanh lên một chút.
"
Đạo Quân lười biếng nói: " Muốn nhanh thì phải từ từ.
"
..........
Sau khi tất cả đội ngũ của các phương thế lực tụ tập đủ, từ trên cao nhìn xuống thấy giống như một bầy kiến đang xếp hàng chỉnh tề bên ngoài Chiến Thần Điện.
" Đông! "
Tiếng chuông đồng vang lên, cửa lớn của Chiến Thần Điện rốt cuộc mở.
Hai người một nam, một nữ tuổi tác trung niên từ bên trong Chiến Thần dẫn theo hai chi đội ngũ đi ra.
Nam tử thân mặc chiến giáp, tướng mạo uy nghiêm, cưỡi trên lưng mãnh hổ.
Nữ tử mặc đạo bào xanh, khí chất đoan trang xinh đẹp, ngồi khoanh chân trên lưng bạch hạc.
Từ cách ăn mặc cho đến khí chất của hai người không khó đoán ra bọn họ đại biểu cho Văn và Võ.
Nam tử giới thiệu trước: " Tên của ta là Trương Mạnh Hùng, lần này đảm nhiệm làm người giám sát thi võ.
"
Nữ tử cũng tự mình giới thiệu: " Tên của ta là Đỗ Thanh Thủy, đảm nhiệm người giám sát thi văn.
"
" Các ngươi, người nào lựa chọn thi Văn thì xếp thành một hàng dọc trước mặt người giám sát.
"
Những người tập hợp ở đây có nhiều lắm, phải mất hơn một canh giờ mới có thể xếp thành hai hàng dọc chỉnh tề được.
Trương Mạnh Hùng nói: " Người thi võ thì đi theo ta.
"
Dứt lời, hắn đi trước dẫn đường, cả một hàng dọc dài gần trăm vạn người nghiêm chỉnh đi theo sau.
Đợi đến khi những người thi võ đi vào trong xong, Đỗ Thanh Thủy mới nói: " Những ai thi văn thì đi theo ta đi.
"
.........
Bước vào bên trong Võ Quân bất ngờ phát hiện nơi này từ bên ngoài nhìn vào thì có vẻ như không được rộng lắm nhưng vào rồi mới thấy nó rộng lớn cỡ nào, chí ít tổng diện tích cũng có thể sánh ngang một quận lớn trên Địa Cầu.
Khắp nơi có vô số doanh trại được bố trí ngay hàng thẳng lối, còn điểm đến của bọn họ có lẽ là pháo đài ở phía trước.
Pháo đài này tường thành thấp hơn cái ở bên ngoài rất nhiều, cũng không có người khổng lồ gác cổng mà chỉ có hai vị lão giả ngồi xếp bằng ở hai bên cổng.
Trương Mạnh Hùng chắp tay, khom lưng cung kính nói với hai vị lão giả: " Chương lão, Lộc lão ta dẫn người đến làm bài thi nhập môn.
"
Gọi Chương lão, Lộc lão hai vị lão giả nghe vậy mới mở hờ đôi mắt nhăn nheo, trong con ngươi lóe lên kim quang, khí tức như vực sâu biển lớn khiến cả đoàn người trong chớp mắt xuất hiện cảm giác có một tòa núi lớn đè lên người mình.
Rất nhiều người sợ quá, quỳ xuống thở dốc.
Nhưng cũng có người duỗi thẳng sống lưng, không hề sợ sệt.
Chỉ riêng Võ Quân thản nhiên che miệng ngáp một cái.
Hành động này lập tức thu hút đến sự chú ý của cả hai vị lão giả, ánh nhìn của bọn họ đều khẽ đảo qua Võ Quân sau đó lại nhắm mắt lại thu hồi khí thế, nói khẽ: " Không tệ.
"
Sở dĩ Võ Quân có thể ung dung được như vậy là bởi vì nhục thân hắn đã trải qua chín trăm chín mươi chín lần đập đi xây lại, cường độ đã vượt xa so với người khác chín trăm chín mươi chín lần.
Lại thêm hắn biết cách thoát lực, đem uy áp thuận theo thân thể truyền thẳng xuống dưới đất.
Cửa vào pháo đài chậm rãi mở ra, Trương Mạnh Hùng dẫn theo đoàn người thi võ bước vào bên trong.
Quang cảnh bên trong pháo đài này khác xa so với nơi bọn họ vừa đi qua, bên trong có đình đài lầu các xa hoa lộng lẫy, có võ đài, có vườn hoa, còn có võ đài.
Trương Mạnh Hùng tiếp tục dẫn theo bọn hắn vào trong một khu kiến trúc rộng lớn, đã được bố trí sẵn đệm và bàn, nói: " Các ngươi tự mình lựa chọn vị trí, nửa canh giờ sau bắt đầu vào giờ thi.
"
Đám người nhao nhao lựa chọn những vị trí ngồi cách xa bàn giám thị, khu vực giữa phòng là khu vực được cạnh tranh nhiều nhất.
Võ Quân ung dung đi đến bàn thi thuộc hàng đầu tiên, vị trí ngay phía đối diện với bàn giám thị.
Dù sao thi ở đây cũng không quay cóp được, lựa chọn vị trí nào chẳng giống nhau.
Nếu như trên Địa Cầu hắn còn có chút lòng tin vào trình độ lươn lẹo trong thi cử nhưng nơi này là thế giới Huyền Huyễn, cường giả chỉ cần ngồi im một chỗ là đã có thể nắm rõ nhất cử nhất động của từng thí sinh.
Như thế thì lươn kiểu gì?
Nửa canh giờ trôi qua, kẻ mạnh đắc ý chọn được bàn ở vị trí thuận lợi, kẻ yếu thì bất đắc dĩ ngồi trên bàn đầu.
Trương Mạnh Hùng quay trở lại cùng với hai vị giám thị khác nữa, cả ba người bắt đầu phát đề thi.
Nơi này dù sao cũng là thế giới tu luyện cho nên không xuất hiện cảnh phát đề thi từng bàn mà là trực tiếp thôi động linh lực đem đề thi phát ra, vừa nhanh vừa tiện.
" Lần này có tổng cộn chín trăm chín mươi chín mã đề thi, câu hỏi xoay quanh tính thực dụng trên chiến trường.
"
" Thời gian làm bài, bắt đầu! "
Tất cả thí sinh bắt đầu làm bài, có người vừa đọc xong đề đã lập tức đặt bút xuống viết cũng có người vò đầu bứt tóc không biết nên trả lời như thế nào.
Trần Minh Quân lật xem toàn bộ mười câu hỏi của mình, cảm thấy đề thi cũng không quá khó, chủ yếu đều là tình huống thường gặp khi đánh trận thôi.
Câu hỏi một: Phương pháp tốt nhất để đối phó với kỵ binh là gì?
Câu hỏi hai: Trong một cuộc chiến, khi phe ngươi là bên phải thủ thành nhưng số lượng quân lính ngươi đang có lại ít hơn rất nhiều so với quân địch.
Ngươi sẽ làm thế nào để giành được chiến thắng? Tại sao?
Câu hỏi ba: Đối thủ của ngươi là một vị tướng tài thành danh đã lâu, trong cuộc đối đầu với hắn ngươi bất ngờ phát hiện hắn không lợi hại như mọi người đồn thổi.
Khi quân của hắn thất bại và rút lui, ngươi có thừa thế xông lên tiêu diệt hay không? Tại sao?
.....
Cho đến câu hỏi khó nhất của đề bài, câu hỏi số mười Võ Quân mới cần phải suy nghĩ cẩn thận.
Đề bài: Khi quân của bạn gặp phải mai phục của quân địch, chỉ có một lối thoát duy nhất là tiến vào rừng rậm có nhiều rắn độc, bạn sẽ chọn giải quyết như thế nào? Lưu ý, cảnh giới của đám rắn độc kia rất cao và số lượng có rất nhiều, quân đội của bạn sẽ không giữ được an toàn sau khi tiến vào khu rừng.
Đây thực sự là một câu hỏi rất khó, lấy một người đam mê phim chiến thuật, truyện chiến thuật, trò chơi chiến thuật như hắn cũng gặp phải khó khăn..