Ngày hôm sau, giới truyền thông đã biết gia tộc Lương gia nhận cháu nuôi, nhưng không cho biết người đó là ai, hình ảnh, tuổi, chỉ có cái tên Lương Hy Băng là được công bố ngoài ra tất cả chỉ còn là bí ẩn.
2 Năm sau.
Trong hai năm nay anh Âu Dương Quân Thần đã lục tung tất cả thành phố ở Mỹ nhưng vẫn không tìm thấy cô, anh chắc rằng đã có một người nào đó che mắt tất cả thông tin của cô, nên mới không tìm thấy.
Tại nơi khác nói đúng hơn là sân bay, một cô gái bước từ trong bước ra, dáng vẻ cô ấy toát lên vẻ lạnh lùng, nhưng quyến rũ, cô gái mặt một chiếc váy màu đen bó sát, cùng đôi giày cao gót màu đen, tôn lên làn da trắng hồng của cô gái, mái tóc màu bạch kim ngang vai được xõa tùy ý trên vai, đôi mắt xanh thăm thẩm cuốn hút người nhìn, các bạn đã biết đây là ai chưa, còn ai vào đây nữa nữ phụ của chúng ta Hoàng Mộc Hy Tử chứ ai.
Tháo mắt kinh ra nhìn xung quanh môi mấp máy:- Bắc Kinh ta đã trở lại_ Xon bước đến chiếc xe đang đậu ngay trước.
- Chào mừng tiểu thư trở lại_ Quản gia thấy cô cúi đầu cung kính nói.
- Được rồi_ Cô đưa hành lý cho tên vệ sĩ, bước lên xe.
- Quản gia ông cho xe đến khu nhà ổ chuột ở đường X, giùm tôi_ Cô nói.
- Vân thưa tiểu thư_ Quản gia gật đầu, nhưng trong lòng khó hiểu tại sao người như tiểu thư lại đến nơi đó chứ. Nhưng cũng không dám hỏi.
15’ sau
- Tới rồi thưa tiểu thư_ Dừng lại là nơi ở lúc trước của cô, cô bước xuống xe, nhìn vào con dường quen thuộc nhưng xa lạ, mình từng đi qua hằng ngày. Đi thẳng vào trong, cô bắt giác cảm thấy đau lòng, ba cô, người cho cô tình thường đầu tiên ở đây đang đứng sửa lại nơi bị thủng một lỗ lớn, nhìn ông có vẻ gầy gì hơn trước rồi.
- Ba..._ Cô nghẹn ngào kêu lên, nghe tiếng nói quen thuộc ông buông nhửng sợi dây xuống quay ra đằng sau.
- Ba, con nhớ ba lắm_ Cô chạy lại ôm ông vào lòng.
- Hy Tử phải không, con về rồi_ Ông cũng không tin đây là con gái của ông
- Con là Hy Tử đây, con về rồi, từ nay chúng ta có thể sống chung với nhau rồi_ Cô gật đầu.
- Vào nhà thôi_ Ông nói, cô cản lại:- Không cần đâu ba chúng ta sẽ không sống ở đây nữa, chúng ta đến nhà mới thôi.
- Để ta đi dọn đồ_ ông nói.
- Không cần, ba chỉ cần đi theo con là được_ Cô nói dắt ông đến xe.
Trên xe ông hỏi;- 2 năm nay con sống sao?
- Con sống rất tốt, con được một gia đình nhận nuôi_ Cô trả lời.
- Vậy cái tên ông chủ kia đâu.
- Tên biến.....à tên đó con nghỉ việc rồi_ Cô định nói tên biến thái dó nhng7 nhanh chóng sửa lại.
- Ừ, ta cũng yên tâm rồi....khụ...khụ_ Ông nói, nhưng đột nhiên họ mạnh, trên tay còn có một ít máu.
- Ba bị gì vậy?- Cô lo lắng khi thấy ông ho ra máu.
- Ta không....sao đâu...khụ....khụ_ Ông xua tay. Nhưng lại ho tiếp.
- Ho như vậy mà còn bảo không sao, quản gia đến bệnh viện cho tôi_ Cô lo lắng nói, với quản gia.
- Ta bảo không sao mà_ Ông lo lắng nói.
- Ba à có phải ba có gì giấu con không_ Cô nghi ngờ.
- Ta....
- Thưa tiểu thư đã đến bệnh viện rồi_ Quản gia cắt ngang lời của ông.
- Vào thôi_ Cô dìu ông đi.
30’ sau
- Mời tiểu thư theo tôi_ Bác sĩ từ trong phòng khám bước ra, cô đi theo bác sĩ
- Không biết ba tôi...._ Cô nói lập lững.
- Ba cô hiện giờ đang mắt phải bệnh ung thư, giai đoạn 2 gần chuyển sang giai đoạn cuối rồi_ Bác sĩ ôn tồn nói.
- Vậy có cách nào chữa trị không bác sĩ_ Cô nhẹ nhàng nói, nhưng có ai biết trong lòng cô đang năng nề, người ba cô cho cô biết thế nào yêu thương mắc phải căn bệnh quái ác ấy sao.
- Chữa trị cũng có nhưng chỉ có sấp xuất thành công là 20%, nếu không thành công ông sẽ có nguy cơ thành người thực vật suốt đời_ Bác sĩ nói, cô chấn động
- Vậy bác sĩ có nghĩ ai có thể sẽ chữa trị được không_ C6 hỏi.
- Có, đó là bác sĩ nổi tiếng thế giới Lục Tình_ Bác sĩ nói.
- Được, tôi mời cô ấy về_ Cô nói chắc chắn.
- Cô chắc chứ, tôi nghe nói cô ấy không dễ dàng chấp nhận chữa trị cho ai đâu_ Bác sĩ e dè nói.
- Chắc chắn, bác sĩ cứ cho ba tôi nhập viện đi, tôi sẽ nói thời gian sau_ Cô nói.
- Được, tôi cũng mong có thể thấy được thần thoại trong giới y học Lục Tình.
CÀNG NGÀY CÀNG NHẢM ĐÚNG KHÔNG CÁC BẠN. NHƯNG TÁC GIẢ SẼ CỐ GẮNG Ở NHỮNG CHƯƠNG SAU. CÁC BẠN CÓ THƯƠNG TỚ, YÊU TRUYỆN CỦA TỚ THÌ NHẤN THEO DÕI ĐỂ CẬP NHẬT NHỮNG CHƯƠNG MỚI NHẤT NHA, VÀ NHỚ ĐỀ CỬA TRUYỆN CHO TÁC GIẢ CÓ ĐỘNG LỰC VIẾT TIẾP.
TRUYỆN CÙNG TÁC GIẢ:
THIÊN THẦN GÃY CÁNH.
CÔ NÀNG LẠNH LÙNG! ANH YÊU EM RẤT NHIỀU.
ỦNG HỘ HAI TRUYỆN NÀY CỦA TÁC GIẢ VỚI NHÉ.
CẢM ƠN NHIỀU.
2 Năm sau.
Trong hai năm nay anh Âu Dương Quân Thần đã lục tung tất cả thành phố ở Mỹ nhưng vẫn không tìm thấy cô, anh chắc rằng đã có một người nào đó che mắt tất cả thông tin của cô, nên mới không tìm thấy.
Tại nơi khác nói đúng hơn là sân bay, một cô gái bước từ trong bước ra, dáng vẻ cô ấy toát lên vẻ lạnh lùng, nhưng quyến rũ, cô gái mặt một chiếc váy màu đen bó sát, cùng đôi giày cao gót màu đen, tôn lên làn da trắng hồng của cô gái, mái tóc màu bạch kim ngang vai được xõa tùy ý trên vai, đôi mắt xanh thăm thẩm cuốn hút người nhìn, các bạn đã biết đây là ai chưa, còn ai vào đây nữa nữ phụ của chúng ta Hoàng Mộc Hy Tử chứ ai.
Tháo mắt kinh ra nhìn xung quanh môi mấp máy:- Bắc Kinh ta đã trở lại_ Xon bước đến chiếc xe đang đậu ngay trước.
- Chào mừng tiểu thư trở lại_ Quản gia thấy cô cúi đầu cung kính nói.
- Được rồi_ Cô đưa hành lý cho tên vệ sĩ, bước lên xe.
- Quản gia ông cho xe đến khu nhà ổ chuột ở đường X, giùm tôi_ Cô nói.
- Vân thưa tiểu thư_ Quản gia gật đầu, nhưng trong lòng khó hiểu tại sao người như tiểu thư lại đến nơi đó chứ. Nhưng cũng không dám hỏi.
15’ sau
- Tới rồi thưa tiểu thư_ Dừng lại là nơi ở lúc trước của cô, cô bước xuống xe, nhìn vào con dường quen thuộc nhưng xa lạ, mình từng đi qua hằng ngày. Đi thẳng vào trong, cô bắt giác cảm thấy đau lòng, ba cô, người cho cô tình thường đầu tiên ở đây đang đứng sửa lại nơi bị thủng một lỗ lớn, nhìn ông có vẻ gầy gì hơn trước rồi.
- Ba..._ Cô nghẹn ngào kêu lên, nghe tiếng nói quen thuộc ông buông nhửng sợi dây xuống quay ra đằng sau.
- Ba, con nhớ ba lắm_ Cô chạy lại ôm ông vào lòng.
- Hy Tử phải không, con về rồi_ Ông cũng không tin đây là con gái của ông
- Con là Hy Tử đây, con về rồi, từ nay chúng ta có thể sống chung với nhau rồi_ Cô gật đầu.
- Vào nhà thôi_ Ông nói, cô cản lại:- Không cần đâu ba chúng ta sẽ không sống ở đây nữa, chúng ta đến nhà mới thôi.
- Để ta đi dọn đồ_ ông nói.
- Không cần, ba chỉ cần đi theo con là được_ Cô nói dắt ông đến xe.
Trên xe ông hỏi;- 2 năm nay con sống sao?
- Con sống rất tốt, con được một gia đình nhận nuôi_ Cô trả lời.
- Vậy cái tên ông chủ kia đâu.
- Tên biến.....à tên đó con nghỉ việc rồi_ Cô định nói tên biến thái dó nhng7 nhanh chóng sửa lại.
- Ừ, ta cũng yên tâm rồi....khụ...khụ_ Ông nói, nhưng đột nhiên họ mạnh, trên tay còn có một ít máu.
- Ba bị gì vậy?- Cô lo lắng khi thấy ông ho ra máu.
- Ta không....sao đâu...khụ....khụ_ Ông xua tay. Nhưng lại ho tiếp.
- Ho như vậy mà còn bảo không sao, quản gia đến bệnh viện cho tôi_ Cô lo lắng nói, với quản gia.
- Ta bảo không sao mà_ Ông lo lắng nói.
- Ba à có phải ba có gì giấu con không_ Cô nghi ngờ.
- Ta....
- Thưa tiểu thư đã đến bệnh viện rồi_ Quản gia cắt ngang lời của ông.
- Vào thôi_ Cô dìu ông đi.
30’ sau
- Mời tiểu thư theo tôi_ Bác sĩ từ trong phòng khám bước ra, cô đi theo bác sĩ
- Không biết ba tôi...._ Cô nói lập lững.
- Ba cô hiện giờ đang mắt phải bệnh ung thư, giai đoạn 2 gần chuyển sang giai đoạn cuối rồi_ Bác sĩ ôn tồn nói.
- Vậy có cách nào chữa trị không bác sĩ_ Cô nhẹ nhàng nói, nhưng có ai biết trong lòng cô đang năng nề, người ba cô cho cô biết thế nào yêu thương mắc phải căn bệnh quái ác ấy sao.
- Chữa trị cũng có nhưng chỉ có sấp xuất thành công là 20%, nếu không thành công ông sẽ có nguy cơ thành người thực vật suốt đời_ Bác sĩ nói, cô chấn động
- Vậy bác sĩ có nghĩ ai có thể sẽ chữa trị được không_ C6 hỏi.
- Có, đó là bác sĩ nổi tiếng thế giới Lục Tình_ Bác sĩ nói.
- Được, tôi mời cô ấy về_ Cô nói chắc chắn.
- Cô chắc chứ, tôi nghe nói cô ấy không dễ dàng chấp nhận chữa trị cho ai đâu_ Bác sĩ e dè nói.
- Chắc chắn, bác sĩ cứ cho ba tôi nhập viện đi, tôi sẽ nói thời gian sau_ Cô nói.
- Được, tôi cũng mong có thể thấy được thần thoại trong giới y học Lục Tình.
CÀNG NGÀY CÀNG NHẢM ĐÚNG KHÔNG CÁC BẠN. NHƯNG TÁC GIẢ SẼ CỐ GẮNG Ở NHỮNG CHƯƠNG SAU. CÁC BẠN CÓ THƯƠNG TỚ, YÊU TRUYỆN CỦA TỚ THÌ NHẤN THEO DÕI ĐỂ CẬP NHẬT NHỮNG CHƯƠNG MỚI NHẤT NHA, VÀ NHỚ ĐỀ CỬA TRUYỆN CHO TÁC GIẢ CÓ ĐỘNG LỰC VIẾT TIẾP.
TRUYỆN CÙNG TÁC GIẢ:
THIÊN THẦN GÃY CÁNH.
CÔ NÀNG LẠNH LÙNG! ANH YÊU EM RẤT NHIỀU.
ỦNG HỘ HAI TRUYỆN NÀY CỦA TÁC GIẢ VỚI NHÉ.
CẢM ƠN NHIỀU.