Nghe tới cái tên Hạo Ninh, cả Hiểu Linh cùng Bác Minh đều ngân ngẩn trong phút chốc.
Tiếng xe lăn..
anh ấy là đang đi cùng bệnh nhân tiếp theo của mình sao? Hai người cũng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng im lặng rời tới một góc ít người chú ý.
Lần trước ở sinh nhật Lăng lão, tất cả đã thỏa thuận cùng nhau, bên cạnh Hiểu Linh sẽ chỉ là Lăng Ngạo Đình, thân phận Lăng Hạo Ninh kia sẽ dừng lại ở mức độ trợ lý cũ của cô ấy thôi.
Lăng Hạo Ninh vẫn tiếp tục đi làm những công việc của hắn mà ai trong số những người biết sự thật đều cố hết sức tránh gặp thân phận này.
Giang Nhã Hân ngồi trên xe lăn hưởng thụ soái ca ân cần chăm sóc.
Nhà cô đợt này như gặp vận rủi.
bắt đầu từ Nhã Phương không nhận được những vai diễn mà chị ấy mong muốn, danh tiếng cũng không quá ổn định.
Việc anh trai cô chơi bời đua xe bị bắt đưa lên công an lập tức lan trên các mặt báo.
Công ty Giang thị thì liên tục kiểm tra thanh tra thuế rồi cả công an kinh tế tới điều tra.
Nhã Hân ẩn ẩn thấy chuyện này có dính dáng tới những lời đe dọa của Cố Hiểu Linh nhưng hoàn toàn không có chứng cớ.
Rồi đến bản thân cô lại kỳ lạ bị xe tông mà nhập viện.
Cho dù cô năm lần bảy lượt yêu cầu điều tra tai nạn vì nghi có người muốn hãm hại mình, nhưng kết luận của cảnh sát lại luôn chỉ là cô bất cẩn qua đường vừa lúc trùng điểm mù của tài xế khi lùi xe nên mới có tai nạn ấy.
Mọi thứ đều như đang chống lại cô vậy.
Điều duy nhất khiến Giang Nhã Hân vui vẻ thời điểm này chính là mời được Lăng trợ lý tới giúp mình tập phục hồi mà không cần tốn quá nhiều công sức.
Một người như Lăng trợ lý từng làm việc cho rất nhiều thế gia dần trở thành đối tượng săn đón đối với những gia tộc nhỏ hơn muốn khẳng định mình.
Cô mời được anh ấy làm việc cho mình chẳng phải sau này sẽ có những câu chuyện làm quà với các thiên kim tiểu thư hay các thiếu gia từng thuê Lăng Hạo Ninh sao.
Mà vị Lăng trợ lý này còn cực được lòng bọn họ.
Nếu khéo léo, Nhã Hân có thể dùng hòn đá này để leo lên làm quen với những thế gia top trên cả nước.
Lăng Hạo Ninh nở một nụ cười chuẩn mực chậm rãi đẩy xe lăn cho Giang Nhã Hân.
Nếu không phải tổ chức phát hiện trong số nơi trú ẩn của đám phản động kia là tài sản dưới danh nghĩa của Giang thị và trùng hợp thay nữ nhi nhà này vừa bị tai nạn thì hắn cũng không muốn đến gần nữ nhân rắn rết này.
Hồ sơ công việc của hắn viết rất rõ lịch sử đã từng trợ lý cho những ai.
Nữ nhân kia hết dò hỏi chuyện của các vị kia lại thỉnh thoảng nói xấu Hiểu Linh, tỏ vẻ mình là người đáng thương.
Thật khiến hắn buồn nôn.
Nếu không phải Ngạo Đình đã nhìn thấy dấu vết Bác Minh cùng Thừa Minh ra tay với Giang gia thì hắn cũng đã đạp thêm cho cái nhà này một cước rồi.
- Giang tiểu thư muốn mua thứ gì? Tặng cho Giang tổng thì khăn hoặc cà vạt có vẻ hợp lý.
Giang Nhã Hân gật đầu:
- Em cũng muốn mua cho ba khăn choàng.
Ông ấy dạo này lạnh nên ho nhiều quá.
Em thật lo lắng cho ông ấy.
Ba là trụ cột của Giang gia, em chỉ có thể giúp ích một chút vậy.
Trong đầu Ngạo Đình phỉ nhổ, ông ta ho là do hút nhiều thuốc có được hay không, nhưng khuôn miệng vẫn mỉm cười đáp lại:
- Tiểu thư thật có lòng.
Giang Nhã Hân vui vẻ chọn khăn, đôi lúc ngại ngùng nhờ Ngạo Đình đeo thử xem thế nào.
Tất cả những hành động đó đều được thu vào đáy mắt hai người vẫn đứng tránh trong cửa hàng nãy giờ.
Xem chừng chuyện này sẽ không nhanh chóng kết thúc với cái tính cách lựa chọn, phân vân của Giang Nhã Hân.
Hiểu Linh mím môi đăm đăm nhìn từng động tác của Ngạo Đình mà lòng không khỏi lên men.
Cô biết rất rõ đây là công việc của anh ấy, Ngạo Đình cũng chỉ đang diễn mà thôi.
Anh ấy cũng chưa từng có hành động hay câu nói mập mờ với nữ nhân kia.
Lý trí nói cô không cần phải khó chịu nhưng trái tim vẫn rấm rứt gặm c ắn không yên.
Cô không muốn nhìn hay nghe thêm bất kỳ điều gì nữa.
Hiểu Linh nắm tay Bác Minh nhẹ nói:
- Chúng ta đi thôi.
Không cần phải né bọn họ nữa.
bg-ssp-{height:px}
Vừa nói cô vừa sải bước ra quầy tính tiền điềm nhiên như thể nãy giờ không hề chú ý tới những người khác xuất hiện trong cửa hàng:
- Thanh toán dùm tôi mấy chiếc này đi.
Giọng nói của Hiểu Linh làm Ngạo Đình ngây người trong giây lát.
Tại sao cô ấy lại ở đây? Nhưng hắn không dám quay lại đột ngột, bây giờ thân phận hắn là Lăng Hạo Ninh, sẽ không thể nào phản ứng mạnh như vậy khi gặp thân chủ cũ được.
Nhưng không chỉ hắn.
Giang Nhã Hân cũng lập tức nhận ra giọng nói ấy, cô ta vội vàng gọi lớn:
- Cố Hiểu Linh.
Chờ.
Rồi chẳng còn bộ dạng giả vờ yếu đuối, cô ta ra lệnh:
- Đẩy tôi qua đó.
Ngạo Đình sắc mặt lạnh đi nhưng vẫn ưu nhã làm theo yêu cầu của nữ nhân kia.
Hắn cũng muốn giải thích cho Hiểu Linh một chút.
Thấy tình hình có vẻ không ổn, Bác Minh lập tức thanh toán tiền rồi đứng lại phía sau Hiểu Linh, lịch sự hỏi:
- Giang tiểu thư có việc gì không? Chúng tôi đang vội.
Hiểu Linh cũng xoay người đối diện với người đang đi tới chờ đợi.
Giang Nhã Hân hùng hổ chất vấn:
- Chuyện xảy ra với nhà tôi đều do cô làm đúng không, Cố Hiểu Linh.
Nếu cô nghĩ tôi đắc tội cô thì cứ nhắm vào tôi đây này, sao lại hại gia đình tôi.
Giang gia đâu có lỗi gì với cô.
Cô làm vậy không thấy mình độc ác sao?
Hiểu Linh đáp cũng không thèm đáp lại mà quay sang hỏi Bác Minh:
- Mấy nay Giang gia có chuyện gì sao, anh Bác Minh? Em bận rộn cũng không chú ý tin tức lắm.
Bác Minh mỉm cười đáp:
- Cũng không có gì nhiều lắm.
Mấy công ty của Giang thị thanh tra kiểm tra thuế phát hiện sai phạm nên bị công an kinh tế vào cuộc điều tra, khả năng cao là trốn thuế.
Thêm nữa gần đây anh trai Giang tiểu thư đây đua xe trái phép bị bắt tạm giam lên mặt báo.
Em bận rộn phát triển sự nghiệp tới thời gian đi chơi cùng bọn anh cũng khó có được thì ai lại phiền em những chuyện không liên qua đó.
Cái bộ dạng kẻ tung người hứng của đôi nam nữ kia khiến Giang Nhã Hân giận tím mặt lại chẳng thể phát tác vì bọn họ không nói với cô mà cũng chỉ trần thuật lại sự việc.
Hiểu Linh gật gù đã rõ rồi quay sang Giang Nhã Hân:
- Tôi cảm thấy nhà cô nên gọi thầy giải xui thì hơn.
Người đang làm, trời đang nhìn, không làm sai thì không phải sợ, còn đã khuất tất thì phải chịu hậu quả sớm muộn mà thôi.
Cô cũng đừng nên ăn không nói có như vậy, rất không hay đâu.
Thật may cho cô là tôi không có thói quen ghi âm /h, nếu không bạn trai tôi là luật sư ngay đây có thể kiện cô tội vu khống đấy, Giang tiểu thư ạ.
Nói xong, cũng chẳng để Giang Nhã Hân kịp nói gì thêm, Ngạo Đình cũng chưa kịp lên tiếng, Hiểu Linh liền khoác tay Bác Minh rời khỏi.
Ngạo Đình ngây ngẩn người.
Cô ấy không thèm nhìn hắn lấy một giây nào hết, chào hỏi cũng không.
Hiểu Linh xem hắn như không khí mà lướt qua làm tim hắn không nhịn được nhói một cái.
Không được..
hắn phải lập tức giải thích với cô ấy, dù mạo hiểm cũng phải giữ Hiểu Linh lại.
Đúng lúc này, ánh mắt đầy cảnh cáo của Bác Minh nhìn tới khiến hắn sững lại.
Ngạo Đình lúc này mới lấy lại chút lý trí.
Bại lộ thân phận không chỉ nguy hiểm cho hắn mà ngay cả Hiểu Linh cũng sẽ nguy hiểm.
Từ khẩu hình miệng của Bác Minh hắn bắt được một chữ CHỜ.
Tốt.
Hắn nhẫn nại..