EDITOR: YUKI
BETA: YUKI
-oo-
Sau bữa tối, Harry và Ron tìm thấy Draco, nói với cậu ta về sự khác thường của Alice, và đây là do Leo nói cho Harry biết.
"Mình gặp cậu ấy ở trong sân, sau đó mình quay trở lại phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor để tắm, sau khi đi ra thì thấy cậu ấy đứng ở trước cửa phòng vệ sinh nữ —— chuyện này có nghĩa là cậu ấy trực tiếp đi đến chỗ đó. Cậu ấy rất rõ nơi mình muốn đến của mình là ở đâu!"
Harry nói, "Trong kiếp trước của mình, lúc ấy mình bị dẫn đi bởi giọng nói của tử xà, còn cậu ấy thì sao? Có thể là cậu ấy cũng giống như vậy! Chuyện này có nghĩa là cậu ấy có thể nghe hiểu xà ngữ!"
"Thậm chí," —— cậu ấy chính là người thừa kế Slytherin. Harry kích động nói, nhưng cậu nhanh chóng bình tĩnh lại, "Nhưng không đúng."
Voldemort mới là hậu duệ duy nhất của Slytherin.
"Đúng vậy là không đúng, gia tộc của Leo là một gia tộc lâu đời ở Đức. Gia tộc Hydson không có quan hệ gì với gia tộc Slytherin." Draco thở dài một hơi rất dài. "Tuy rằng người nói được xà ngữ rất thưa thớt, nhưng không phải chỉ có thành viên gia tộc Slytherin mới có thể nói được xà ngữ."
"Mở cửa căn phòng bí mật chỉ cần một người biết nói xà ngữ là được." Harry nói. "Tuy nhiên truyền thuyết nói rằng chỉ có hậu duệ của Slytherin mới có thể khống chế được tử xà."
Draco nhăn mày lại một chút, "Tại sao cậu lại biết mở cửa căn phòng bí mật chỉ cần người biết nói xà ngữ là được?"
"Mình đã mở ra một lần, cửa vào căn phòng bí mật là ở phòng vệ sinh nữ đó, ở chỗ đó có một vòi nước khắc hình con rắn, chỉ cần dùng xà ngữ nói ' mở ra ', thì cửa căn phòng bí mật sẽ bị mở ra." Harry nói.
Draco ngạc nhiên một chút, "Hèn gì mình mở không ra được!" Draco bực bội nói, "Mình luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, vì mật khẩu của Salazar luôn luôn là ' Slytherin là người vĩ đại nhất trong tứ đại đầu sỏ ', mình đã thử rất nhiều lần nhưng đều thất bại, mình còn tưởng rằng mình tìm lầm!"
Harry giật giật khóe miệng một chút, Draco vỗ ả vai Harry, "Yên tâm đi, cho dù có xuất hiện thêm một hậu duệ Slytherin khác, mình cũng tin chắc là cậu sẽ giỏi hơn hắn ta rất nhiều!"
Harry ngây người một lúc, sau đó rũ mắt xuống và thở dài, "Thật ra, thật ra mình thật sự không phải là hậu duệ của Slytherin......" Cậu nói, "Thật sự xin lỗi, lúc trước không có nói rõ ràng với cậu, bởi vì lúc ấy mình còn chưa tin tưởng cậu, mình sợ cậu sẽ âm thầm báo cáo với kẻ thần bí.. Mình không phải là trời sinh biết nói xà ngữ, mà là khi mình còn nhỏ kẻ thần bí muốn gϊếŧ chết mình, nhưng lại bị lời nguyền phép thuật của mẹ mình bắn ngược trở lại, cho nên một mảnh linh hồn của hắn đã nhập vào cơ thể mình, và cho mình một ít thiên phú thuộc về hắn —— ví dụ như xà ngữ."
Cậu nói với Draco về những suy đoán của Dumbledore.
"Ý cậu là, cái tên khốn bám ở sau ót của Quirrell mà chúng ta nhìn thấy hồi năm thứ nhất mới là hậu duệ của Slytherin?!" Draco hít một hơi thật sâu. Cậu che miệng lại, tức giận nói, "Tên đó có chỗ nào giống Salazar chứ?! Hắn ta thậm chí còn không có tóc nữa!"
...... Rốt cuộc cậu có ám ảnh với tóc đen bao nhiêu vậy!?
Harry nghĩ thầm, "Vậy thì......" Cậu nói một cách lo lắng, "Chắc chắn là do mảnh linh hồn trong cuốn sổ nhật ký khống chế tử xà."
Draco giống như có vẻ không thể chấp nhận được, cậu mở to đôi mắt màu xám và nhìn Harry, "Nhưng...... Nhưng......"
Draco có chút không thể tiếp thu được, Harry lo lắng nhìn cậu, Draco trầm mặc một lúc, "...... Được rồi, chuyện này không thể trách cậu......"
Harry thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói với giọng điệu trầm thấp, "Vậy về sau cậu sẽ không đối xử tốt với mình nữa, có đúng không?"
"Mình đối xử tốt với cậu không phải vì cậu là hậu duệ của Slytherin, mình đối xử tốt với cậu bởi vì cậu thật sự là một đứa trẻ rất tốt." Draco xoa xoa đầu của Harry.
Harry nhịn không được, mỉm cười.
"Tuy rằng mình rất thất vọng và tiếc nuối khi cậu không phải là hậu duệ của Salazar, có lẽ mình không thể làm cha đỡ đầu của cậu...... Nhưng cho dù không phải, cậu cũng rất giỏi." Draco mỉm cười, sau lại nhíu mày lại, "Mình chỉ có thể nói rằng chỗ mà kẻ thần bí có thể giống Salazar một chút có lẽ là khả năng sáng tạo thần chú...... Trường Sinh Linh Giá," Draco hít sâu một hơi, "Tên kia, thật sự rất có thiên phú, là một người rất tài giỏi, cái thần chú kia thật sự rất rất khó để thành công, nhưng hắn ta lại làm được lúc đó hắn ta mới bao nhiêu tuổi chứ? Hai mươi tuổi? tuổi? Hay vẫn là tuổi?"
"Khi hắn ta còn là một học sinh, hắn ta biết về sự tồn tại của Trường Sinh Linh Giá, sờ soạng từ vô số những manh mối rách nát và tìm ra con đường chính xác —— đây là một chuyện rất đáng sợ, bởi vì chuyện này dường như lại sáng tạo cơ hội một lần nữa cho hắn, chỉ hành động mạnh mẽ và thực hiện một cách quyết đoán.
Tham vọng to lớn không phải là một chuyện xấu ở Slytherin. Xem xét từ phương diện này, có lẽ hắn là học sinh ưu tú nhất ở Hogwarts. Đúng vậy, được rồi, mình phải thừa nhận, hắn cũng rất ưu tú, là một Slytherin đủ tiêu chuẩn...... Nhưng hắn không có tư cách trở thành hậu duệ của gia tộc Slytherin, bởi vì người của gia tộc Slytherin sẽ không biến bản thân thành bộ dáng chật vật như vậy."
Draco thở dài, "Rõ ràng là khi hắn ta cố ý muốn gϊếŧ chết cậu, linh hồn của hắn đã quen bị chia cắt. Hắn là một thiên tài. Mỗi một cái Trường Sinh Linh Giá đều giữ lại máu, linh hồn và sức mạnh cơ thể của hắn, đây là một chuyên vô cùng khó khăn."
"Xin lỗi?" Ron nói, "Máu, linh hồn, sức mạnh cơ thể có nghĩa là gì"
Draco suy nghĩ một chút, "Mình không biết mình có thể nói rõ ràng không, đây là kết luận nghiên cứu của Rowena về phép thuật của Phù thủy. Cơ thể Phù thủy là một khế ước rất lớn, nó tượng trưng cho sự sống linh hồn và máu chứa đựng ma lực, mối quan hệ giữa chúng rất phức tạp."
Draco do dự một lát để sắp xếp lại ngôn từ của mình, "Khi cậu thiết lập một liên hệ với những thứ khác trên thế giới, đó chính khế ước của thân thể cậu cùng với khế ước của thân thể khác thành lập một khế ước mớic, ví dụ như mình, sau khi khế ước thân thể ' Gryffindor ' chết, nó ở vô số khế ước trên thế giới ký kết với khế ước thân thể không có quan hệ gì với mình là ' Draco '. Phản ứng trực tiếp nhất là, Gryffindor là một trong bốn người có quyền lực tối cao nhất ở Hogwarts, nhưng Draco lại là một học sinh bình thường ở Hogwarts —— không có gì khác với những học sinh khác. Hãy lấy Salazar làm ví dụ mà nói, nếu y cũng mất đi khế ước thân thể ' Slytherin ', vậy thì khế ước được thành lập giữa y và tử xà sẽ không được kế thừa sang cơ thể của khế ước thân thể mới."
"Mà linh hồn chính là sức mạnh của sự sống. Giống như sức mạnh sự sống của Muggle được cất giữ ở đầu và trái tim, mà Phù thủy thì có thể lấy sức mạnh sự sống từ những bộ phận đó ra, cho dù đầu bị héo rút, trái tim ngừng đập, thì Phù thủy vẫn có thể sống —— bằng chứng rõ ràng nhất là Hogwarts có rất nhiều hồn ma như vậy, đây là bằng chứng để chứng minh sức mạnh và sự sống của bọn họ vẫn chưa biến mất ——một loại sức mạnh sự sống khác được kéo dài giống như chúng ta vậy, mình không biết tại sao, khi một lần nữa có được khế ước thân thể mình có thể thành lập liên hệ với thế giới này một lần nữa."
"Mà máu chứa đựng phép thuật phức tạp nhất. Phép thuật của máu có quan hệ với khế ước thân thể, và nó cũng có một chút quan hệ với linh hồn." Draco lại một lần nữa phải suy nghĩ lựa chọn từ cho phù hợp, "Máu," cậu nói rất chậm, giống như đang suy xét lời nói, "Máu của Phù thủy chứa đựng các sức mạnh phép thuật khác nhau, giống như vân tay ở Muggle vậy. Ở một ngàn năm trước, nó là một biện pháp để chứng minh thân phận.
Không có dấu vân tay giống nhau, cũng không có máu chứa đựng sức mạnh phép thuật giống nhau, nhưng nếu là người thuộc cùng một gia tộc, thì trong máu sẽ ẩn chứa sức mạnh phép thuật giống nhau —— đây là tầm quan trọng của huyết mạch. Một ngàn năm trước có gia tộc cực kỳ am hiểu phép thuật biến hình, có gia tộc thì cực kỳ am hiểu độc dược, có gia tộc trời sinh là đã có thể thân thiết với thực vật, có gia tộc thì có thể khống chế được động vật. Đây là bởi vì huyết thống của bọn họ quyết định sức mạnh trong máu của họ, sức mạnh trong máu quyết định thiên phú và khả năng sử dụng phép thuật của họ ——"
Ron có một chút không thể hiểu được những lời này, "Vậy thì, cậu nói, cậu nói kẻ thần bí ——? Là vì cái gì vậy?"
"Năm nhất hắn phải trú ngụ ở trên cơ thể của Quirrell, cậu phải biết rằng hồn ma không thể thành lập liên hệ với những người khác, điều đó có nghĩa là hắn đã giữ lại được phần lớn sức mạnh của mình —— khi là linh hồn, hắn còn giữ lại được một phần nhỏ của khế ước thân thể, nhưng đó không đủ để hắn có được thân thể, nhưng ít nhất cũng đủ để hắn thành lập liên hệ với người khác —— ngoài ra pháp lực của hắn không yếu, rõ ràng là hắn có được dòng máu ẩn chứa phép thuật —— nhưng năm nhất hắn đã từng nói qua, hắn chỉ còn linh hồn và hơi thở —— hắn đã không được xem là một con ' người ', khế ước thân thể của hắn, sức mạnh sự sống, và pháp lực đã hoàn toàn trộn lẫn vào nhau. Nếu hắn muốn sống lại, nhất định phải đem ba loại sức mạnh này ra mới có thể lại một lần nữa trở thành con ' người '——"
Thịt của người hầu, máu của kẻ thù, xương cốt của cha.
Harry bỗng nhiên nhớ tới cảnh tượng sống lại lúc trước của Voldemort.
Thịt của người hầu và xương cốt của cha một lần nữa tạo thành "Khế ước thân thể", mà máu của kẻ thù cho hắn pháp lực —— cộng với sức mạnh sự sống của chính hắn ——
Nima cái câu thần chú này giống như thần chú sống lại a...... Cách một ngàn năm thời gian, Harry thật lòng rất bội phục Rowena Ravenclaw.
"Ravenclaw thật sự...... Rất, rất thông minh."
"Cô nàng yêu thích nghiên cứu các loại đồ vật." Draco mỉm cười, "Mình rất thích đôi mắt cô nàng khi đang nghiêm túc. Nó tỏa sáng và vô cùng xinh đẹp."
Draco nghỉ một lát và tiếp tục nói: "Đối với những thiên phú đặc biệt khác, ví dụ biết nói xà ngữ, người biết nói xà ngữ là trời sinh ra đã có, nhưng cũng có thể học được xà ngữ. Có nghĩa là, loại thiên phú này không thuộc về sức mạnh của huyết thống, bởi vì thiên phú của máu là dựa vào kế thừa, cho nên không thể học được. Ví dụ như Hagrid, thiên phú trong máu khiến bác ấy có thể khống chế được động vật, nhưng khả năng biến hình của chú ấy thì lại rất tệ."
"Rowena nói, xà ngữ thuộc về thiên phú của linh hồn. Harry cậu đã chứng minh suy đoán của cô nàng là chính xác." Draco có vẻ hơi đau đầu một chút, "Mình rất ghét các kiểu học thuật nghiên cứu này, cái này khiến cho đầu của mình choáng váng, tuy nhiên Rowena đã làm một cái nghiên cứu rất thú vị và đã đưa ra một hiện tượng thú vị: Xà ngữ được phân theo cấp bậc, sinh ra được thiên phú xà ngữ và sau này học được xà ngữ khi cùng nhau ra lệnh cho một con rắn, thì con rắn đó sẽ ưu tiên phục vụ cho người sinh ra đã có thiên phú xà ngữ."
"Tuy nhiên, điều đó có nghĩa là tử xà không phải chỉ nghe lệnh hậu duệ của Slytherin, mà là phục tùng với người sinh ra là đã có thiên phú xà ngữ? Bởi vì khả năng xà ngữ của mình thuộc về thiên phú của linh hồn của kẻ thần bí, cho nên mình bị tử xà phán xét là sau này mới học được xà ngữ?" Harry cố gắng sắp xếp lại những mối quan hệ phức tạp đó.
Đầu óc của Ron đã hoàn toàn choáng váng.
"Mình không biết." Draco giải thích rõ ràng nhưng chính bản thân cậu cũng có chút mất sức, "Cũng có khả năng là do khế ước truyền thừa. Khi trên người Salazar thành lập khế ước với tử xà, có lẽ là y đã nói với nó sau khi sinh ra con cháu thuận tiện sẽ truyền lại cho đời sau. Chuyện này muốn biết thì phải xem rốt cuộc ngay từ đầu Salazar đã ký khế ước gì với nó."
Đầu của ba người đều cảm thấy choáng váng, họ đành từng người quay trở về, trong đầu bọn họ còn phải phân tích những lời nói dài dòng lê thê đó, sẽ không còn chỗ trống để nghĩ đến chuyện khác.
"Học sinh nhà Ravenclaw suốt ngày phải suy nghĩ về những đồ vật phức tạp như vậy sao?" Ron rêи ɾỉ và bước vào phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor cùng với Harry, "Đầu của mình đau kinh khủng."
Harry cũng giống như vậy. "Vậy kết quả thảo luận trong lần họp mặt lén lút lần này của chúng ta, rốt cuộc đã giải quyết được vấn đề gì?"
"Mình không biết, tuy nhiên ít nhất là chúng ta đã nói cho Draco biết có thể là Alice đã trộm cuốn sổ nhật ký của cậu ấy."
"Đừng như vậy...... Chúng ta mới chỉ khai giảng được một tháng mà thôi...... Tại sao lại phải bận rộn lo lắng đề phòng như vậy?" Harry che trán lại.
HẾT CHƯƠNG