Sáng sớm, vẫn như mọi ngày, Cổ Phong dậy sớm tu luyện kiếm pháp.
Bộ quỷ hệ Phong Thần Kiếm Pháp này cũng không có quá khó luyện đến vậy. Vì đã có kinh nghiệm từ trước nên hắn đã nắm sơ bộ, giờ chỉ cần thuần thục là xong. Duy chỉ có Kiếm Đạo sơ giải là khó.
“Phong ca, ngươi lại luyện kiếm pháp sao?” Đường Tam thấy lạ hỏi
Trước đó, khi còn ở trong Thánh Hồn Thôn, Tiểu Tam cũng không thiếu lần thấy hắn luyện, nhưng bộ kiếm pháp hiện giờ có chút kì quái, dùng cũng là song kiếm.
“Ngươi muốn thử tập luyện sao?” Cổ Phong gác kiếm lên vai hỏi
“Ta sẽ hạn chế lực lượng”
“Được Phong ca” Tiểu Tam lên thủ thế nói
Cả hai người ánh mắt nghiêm túc hẳn lên. Đường Tam phi ám khí phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.
“Tiểu Tam cẩn thận, chiêu này tốc độ rất nhanh” Để tay thành hình dấu X trước ngực, hai cây kiếm chĩa lên trời
“Đoạt Mệnh”
Dù có sử dụng Tử Cực Ma Đồng, Đường Tam cũng không thể thấy gì. Trước ngực hắn, áo đã rách tả tơi.
“Phong ca, thực lực ngươi càng ngày càng cách xa ta”
Cổ Phong nguyên bản muốn thực tập một ít, nhưng mọi chiêu mọi thức đều thương tổn linh hồn, nên hắn chỉ đành thử xem với đồng thuật của Đường Tam có thể thấy rõ đệ ngũ thức không. Không ngoài dự đoán, tốc độ này phải nói là siêu việt vận tốc âm thanh.
“Ngươi luyện tập dần cũng sẽ đạt được”
Đường Tam chỉ cười khổ, ta luyện tập siêng năng ngày đêm vẫn thua nha.
Cổ Phong không nói gì nữa quay người rời đi, hắn cần nghiên cứu kiếm đạo, nên cần không gian yên tĩnh.
Tiến đến hồ nước trong rừng, từng bước từng bước đi trên mặt hồ, tiến đến trung tâm, hắn ngồi xuống đặt hai thanh kiếm bên cạnh, bắt đầu cảm ngộ.
Tờ mờ sáng, mọi người tỉnh dậy.
“Hôm nay các ngươi được nghỉ, làm việc cá nhân” Đại Sư tuyên bố
“Lão đại, chúng ta đi ấy nha” Mã Hồng Tuấn mặt đểu nói
Vì võ hồn biến dị, nên hắn cần giải quyết sinh lý để bài trừ. Đái Mộc Bạch thì vẫn luôn là công tử ca chơi bời nên không có gì lạ. Lần đầu hắn gặp mặt Đường Tam, hai tay còn đang ôm một cặp song sinh chuẩn bị thuê khách sạn đâu.
Ở thế giới này, tuổi trưởng thành được quy rất sớm, không cần phải tuổi hay gì cả. Kéo theo Đường Tam một mặt vẫn còn đang ngờ nghệch tiến vào thị trấn.
Vẫn như cũ, trên đường bọn họ gặp một tên biếи ŧɦái, bị Tiểu Vũ dùng bát đoạn quật đánh bầm dập.
“Tam ca, ngươi đi đâu vậy” Tiểu Vũ mặt ngây thơ hỏi
“Ực.... Ta chuẩn bị đi tìm Tiểu Vũ đi chơi nha” Đường Tam gãi đầu cười nói
“Ta biết ca tốt với ta nhất, chúng ta đi, kệ bọn họ” Tiểu Vũ dắt tay Tiểu Tam chạy mất tăm hơi
“Ngươi nghĩ Tiểu Tam cưới Tiểu Vũ về sẽ hạnh phúc sao?” Đái Mộc Bạch hỏi vui
“Khó, khả năng là không được vui vẻ” Áo Tư Tạp đứng bên cạnh nói
“Một chiến binh đã ra đi, một phút mặc niệm bắt đầu” Mã bàn tử nói, xong bọn họ lại hướng tới nơi cần đến
Trúc Thanh cùng Vinh Vinh nguyên bản hôm nay hẹn Tiểu Vũ đi tản bộ, nhưng xem ra là chỉ có hai người nàng.
Trúc Thanh thấy thiếu người, mà thân thể cũng không được tốt lắm nên ở lại phòng nằm nghỉ, trùm chăn kín mít, suy nghĩ đến gì đó.
Trữ Vinh Vinh thấy thế cũng ra khỏi phòng, đi bộ loanh quanh, đầu cũng ngẩn ngơ suy nghĩ gì đó, lạc vào trong rừng lúc nào không biết.
Trùng hợp là nàng lại một đường tiến tới chỗ Cổ Phong đang cảm ngộ kiếm đạo cùng luyện kiếm.
“Có người ở đây?” Trữ Vinh Vinh nghi ngờ
Đi tiếp một đoạn thì thấy một thân ảnh đang luyện kiếm pháp, nhưng cực kì cổ quái.
“Ta từng thấy qua Kiếm gia gia luyện kiếm, chiêu thức đều là sắc bén cùng nhanh nhạy, sao kiếm pháp của hắn lại chậm chạp thế này”
Phong Thần Kiếm Pháp, là đi theo dòng chảy, không phải huy động lực lượng quá nhiều nhưng sát thương vẫn lớn. Chỉ cần cảm nhận dòng chảy rồi vung kiếm theo đó, lực lượng cũng là nổ tung.
“Ai?” Cổ Phong thấy có người đằng xa liền lớn tiếng gọi
“Sao ngươi suốt ngày phải hằm hằm như vậy” Trữ Vinh Vinh giận dỗi nói
“Ta cũng không biết là ngươi, ta còn tưởng có người theo dõi, ngươi mau trở về đi” Cổ Phong cũng lười quan tâm, đuổi khéo nàng đi
“Hừ, loại kiếm pháp nửa vời của ngươi ai thèm xem”
“Kiếm pháp nửa vời sao?” Hắn cười cười, nhưng cũng không thèm chấp nhặt
“Ngươi trở về được chưa?” Cổ Phong lần nữa nhắc
“Ta sẽ gọi Kiếm gia gia đánh ngươi, cho ngươi biết thế nào là kiếm pháp, dám khi dễ bản tiểu thư” Trữ Vinh Vinh quay người rời đi thì thầm nói
Đúng lúc này, trong không gian vang lên một giọng nói kiêu ngạo, “Ta tùy thời bồi Kiếm gia gia của ngươi”
“Ngươi dám khiêu chiến ta, chờ đấy, ta sẽ cho ngươi biết mặt” Vinh Vinh tức giận đạp đạp đất vài cái cho bõ tức
“Ta biết các ngươi vẫn luôn theo dõi ta, hồi tông báo lại, bản tiểu thư ở bên ngoài bị khi dễ, người ta còn xúc phạm Kiếm gia gia, Vinh vinh cần người làm chủ” Trữ Vinh Vinh khôi phục bộ dáng tiểu thư ngạo kiều nói
“Cái này…” Hai tên tông nhân trốn ở đằng xa không biết nên làm thế nào. Đối phương cũng không có làm thế nha, có chút bịa đặt, nhưng tiểu thư đã muốn thì đành phải tuân theo.
“Hồi tông, thông báo” Tên tông nhân còn lại nói
Thất Bảo Lưu Ly tông chủ điện.
“Phong trí, để nàng ở tông môn hai chúng ta dạy bảo không tốt hơn sao, một hồn thánh cỏn con có thể làm được gì” Kiếm Đấu La nói
“Kiếm thúc, nàng ra ngoài đi lịch luyện cũng là chuyện tốt”
“Ra ngoài bọn họ làm gì nàng thì sao, trong tông môn nàng ngoan như thế tự dưng ngươi đưa nàng ra ngoài làm gì”
“Kiếm thúc, ngươi đừng chiều nàng quá, nàng chỉ ngoan ngoãn trước mặt ngươi cùng Cốt thúc nha, trong tông có khác gì một tiểu ma nữ đâu”
“Chớ có ngụy biện linh tinh, mau gọi nàng hồi tông”
“Kiếm thúc, nàng cũng đã nhập học nha, còn được dạy bởi người giỏi triết lý nhất hồn giới đâu” Trữ Phong Trí cười khổ nói, hai vị phong hào đấu la trong tông nuông chiều nàng quá mức nha
“Báoooooo, có tin tức của tiểu thư” Một tên tông nhân chạy vào
“Đứng lên đi, có chuyện gì mau nói” Kiếm Đấu La quay sang nhìn nói
“Đại tiểu thư bị người khi dễ, hắn còn xúc phạm ngài, đại tiểu thư muốn người làm chủ”
“Phong Trí, ngươi thấy không, thật là hồ đồ” Kiếm Đấu La trách cứ, xong lập tức bay khỏi đại điện
“Xem ra lần này Kiếm thúc lại mang nàng hồi tông rồi” Trữ Phong Trí thở dài.