Như Yên khẽ cựa quậy, cô mở mi mắt nặng trĩu ra... Sáng quá! Ánh sáng lọt vào mắt khiến mắt cô vừa mở ra đã nhắm lại!
- Dậy rồi à?
Một giọng nam trầm ấm vang lên khiến mắt cô đang nhắm bừng mở ra nhìn nơi phát ra tiếng người. Một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế, ánh mắt chăm chú nhìn vào quyển sách trên bàn. Cô thầm đánh giá con người trước mặt mình: ngũ quan tinh xảo, mái tóc mượt mà màu đen rũ trên vai khiến cô muốn ngồi dạy ngay lập tức để chạm vào, bộ y phục màu trắng khoác trên mình khiến cô có cảm giác con người trước mặt là thần tiên không vương bụi chút hồng trần. Cô ngẩn ngơ nhìn người trước mặt, cuối cùng cô rút ra một câu hỏi cho chính mình: Trước mặt mình là thần tiên phải không?
- Dậy rồi à?
Một giọng nam trầm ấm vang lên khiến mắt cô đang nhắm bừng mở ra nhìn nơi phát ra tiếng người. Một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế, ánh mắt chăm chú nhìn vào quyển sách trên bàn. Cô thầm đánh giá con người trước mặt mình: ngũ quan tinh xảo, mái tóc mượt mà màu đen rũ trên vai khiến cô muốn ngồi dạy ngay lập tức để chạm vào, bộ y phục màu trắng khoác trên mình khiến cô có cảm giác con người trước mặt là thần tiên không vương bụi chút hồng trần. Cô ngẩn ngơ nhìn người trước mặt, cuối cùng cô rút ra một câu hỏi cho chính mình: Trước mặt mình là thần tiên phải không?