Editor: Tieen
Tô Mộc bị ngạt thở đến mức khuôn mặt ửng đỏ lên, nhưng đôi mắt kia vẫn bình tĩnh như cũ.
Lúc anh mở cửa, Tô Mộc nhân cơ hội này dùng hai tay nắm lấy cổ tay anh vặn về một hướng, muốn đem tay anh khóa ở phía sau.
Lăng Hạo nhanh chóng phản ứng nghiêng người qua, nhưng bởi vì nghiêng người, tay của anh cũng hoàn toàn buông Tô Mộc ra.
Tô Mộc được buông ra, vừa đặt chân xuống đất liền cảm thấy một cỗ tê dại lan tràn, đó là dòng điện.
Nó rất yếu, nhưng Lăng Hạo ở đằng sau đã cầm vòi hoa sen phun về phía cô.
Tô Mộc: !?
Nhìn nước đang phun về phía mình kéo theo dòng điện, Tô Mộc lập tức đưa ra quyết định.
Dứt khoát đối mặt với nước, khi nước xối vào người mình, cô bay đến trước mặt anh.
Giống như nhìn thấy người yêu cách biệt lâu ngày gặp lại, kích động bay vào lòng anh.
Nhưng sự thật lại là, cô muốn kéo anh cùng chết!
Tô Mộc cảm thấy một màn này rất quen thuộc, nhìn người đàn ông trước mặt khẽ nhếch môi cười, một tay khác còn cầm sợi dây điện mà cô vừa mới bỏ vào.
Rõ ràng nhìn thấy có dòng điện trên sợi dây kia.
Tô Mộc: !?
Phía trên tầng mây.
Nam nhân tấc đầu kích động.
"Nhanh lên, chính là lúc này, bổ nhanh!"
Ngay sau đó, một trận ầm ầm vang lên.
Một dòng điện cực mạnh hướng thẳng về phía hai người trong phòng tắm.
Khi Tô Mộc đi thẳng về phía dòng điện, đột nhiên phát sinh biến cố.
Lăng Hạo ý thức được nguy hiểm muốn né tránh, nhưng dòng điện đã tràn ngập toàn bộ không gian.
Cả người tê dại, nhưng anh vẫn cảm nhận được sự mềm mại ấm áp đang xâm nhập vào trong lòng ngực.
"Cùng chết đi." Tô Mộc chịu đựng cơn đau của dòng điện xuyên qua từng lỗ chân lông, mở miệng nói.
Lăng Hạo đang định ngẩng đầu nhìn hai người trên không trung, lại rũ mắt nhìn người dứt khoát xông vào lòng ngực của mình.
Cô nói: Cùng chết...
Có hơi giật mình, nhìn cô nhắm mắt lại trước mặt mình, cả khuôn mặt nhỏ trắng bệch, không có tiếng động.
Lăng Hạo vươn tay muốn đẩy cô ra, nhưng không có sức lực ngã người về phía sau, cô liền nằm trong lòng ngực anh.
Cùng chết sao?
A ~ nói thì dễ nghe, còn không phải tự mình chết trước.
Lăng Hạo nhìn một nơi nào đó trên không trung, rồi chậm rãi nhắm mắt lại.
Hai người trên không trung.
"Rốt cuộc cũng hoàn thành nhiệm vụ." Đại hán đem hai cái chùy trên tay hợp thành một, khiêng lên vai.
Hít sâu thở ra một hơi.
Rốt cuộc cũng không cần bị dày vò nữa.
Nam nhân tấc đầu: "Ngươi về trước đi, ta còn có việc muốn làm, đi trước một bước." Nói xong, hắn liền biến mất ở giữa không trung.
Hắn muốn tìm một chỗ chạy nạn, một khắc cuối cùng vừa rồi, rõ ràng là vị kia thấy được bọn họ.
Không được, mạng nhỏ quan trọng, tạm thời hắn cũng không quay về, có thể trốn được bao lâu hay bấy lâu.
Đại hán ngơ ngác nhìn nam nhân tấc đầu biến mất.
Vài phút sau, cuối cùng hắn cũng nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
Nhỏ giọng mắng một tiếng, mới rời đi.
-
Tô Mộc trở lại bên trong hệ thống.
"Hệ thống."
Cửu Thiên Tuế: 【 Ký chủ có chuyện gì vậy? 】
Ký chủ đột nhiên chết và quay trở lại bên trong hệ thống, nó phản ứng không kịp.
Sau khi Lăng Hạo gϊếŧ người tính cách đột nhiên thay đổi, nó cũng từng hoài nghi hắn có phải nhiệm vụ giả hay không, nhưng nó đã kiểm tra qua, Lăng Hạo không phải nhiệm vụ giả, cũng không phải trọng sinh, càng không phải xuyên qua...
Nó cũng không rõ, rốt cuộc Lăng Hạo xảy ra chuyện gì?
"Xoát tư liệu." Tô Mộc lạnh lùng nói.
Lại bị điện giật chết, cô không còn lời nào để nói...
【 Tư liệu.
Họ tên: Tô Mộc
Tích phân:
Nhiệm vụ chủ tuyến: Hoàn thành, đạt được tích phân.
Nhiệm vụ chi nhánh : Hoàn thành, đạt được tích phân.
Nhiệm vụ chi nhánh : Thất bại, trừ tích phân.
Tích phân của ký chủ:
Đạo cụ: Hoa tiêu, Cười gió, Mơ mộng, Lưỡi dao sắc bén, Hoa anh đào. 】
☆☆☆☆☆