Editor: Yenncuteee_
Beta: Tieen
Mà Thiên Qua ở Trường học Thanh Việt tra được tin tức cũng không nhiều, ngay sau đó thì gặp Tô Mộc.
Hết lần này đến lần khác Tô Mộc có thể "vô tình" phát hiện những manh mối kia, cũng không phải trùng hợp ngẫu nhiên.
Đó là bởi vì ký chủ nghịch thiên hack tất cả giám sát của trường, từ đó tìm manh mối, suy đoán đại khái mấy người hiềm nghi, đặc biệt quan sát.
Sau đó mới có mấy lần trùng hợp kia.
Mạnh Doanh đi từng bước một, thậm chí cô ta còn dẫn dắt học sinh lợi dụng hình ảnh và video trên PPT, đều là trong dự liệu của ký chủ, cho nên ký chủ đã sớm chuẩn bị.
Sau vài ngày tra xét kĩ càng, cô thả ra những tư liệu đen mà cô thuê thám tử tư và tự mình kiểm tra qua.
Ký chủ không chỉ dùng những tư liệu đen này kiếm được một khoản, còn phải để cho những người bị lợi dụng này sau khi biết chân tướng sẽ chán ghét Mạnh Doanh.
Hơn nữa, ký chủ ở trước mặt Tổng tham mưu tiền nhiệm tạo cảm giác tồn tại, ký chủ nhất định có mưu tính trước. Chỉ là hiện tại ký chủ còn chưa dùng tới mà thôi.
Rất nhanh Cửu Thiên Tuế đã biết Tô Mộc dùng như thế nào.
Ăn no bữa tối, lão gia tử thấy Tô Mộc mệt mỏi, liền đuổi người đi ngủ, ba mẹ Mạnh muốn nói chuyện với đứa nhỏ cũng không có cơ hội.
Dưới lầu chỉ còn lại Chu lão gia tử, ba mẹ Mạnh, Mạnh Nghiêu, Mạnh Doanh cùng ngồi.
"Mạnh Nghiêu, chuyện này, đi điều tra rõ ràng, là ai muốn hại cháu gái bảo bối nhà ta."
Tô Mộc không có ở đây, khuôn mặt lão gia tử vẫn nghiêm túc, cực kỳ uy hϊếp.
"Ông ngoại, chuyện này em gái không cho chúng ta nhúng tay vào." Mạnh Nghiêu trả lời.
Anh cũng muốn âm thầm điều tra, nhưng mà...
Anh vừa phái người đi ra ngoài, đã bị em gái mình phát hiện, đội mũ không tuân thủ lời hứa của mình.
Ôi giời...
Em gái nhà mình hoàn toàn đoán được tâm tư của anh.
"Em gái anh không cho anh liền mặc kệ hả? Hiện tại ta không cho anh ăn cơm, có phải anh không ăn hay không?
Lão gia tử tức giận.
"Ông ngoại, người đừng tức giận, con ở trường học, con hẳn phải giúp em gái Tịch." Mạnh Doanh tự trách nói.
Không biện minh cho chính mình, trực tiếp nhận sai.
Chỗ cao minh chính là, cô ta không đề cập đến chuyện Tô Mộc ở trường học đã xảy ra, cũng không nhắc đến chuyện trên diễn đàn trường về Tô Mộc trước mặt lão gia tử, có vẻ như cô ta cũng là một người lo lắng chẳng biết gì.
Mạnh Doanh kỳ thật không biết lão gia tử biết bao nhiêu, hiện tại làm như vậy, mới có thể biểu hiện cho thấy cô ta không có quan hệ gì với chuyện này, còn để cho ba mẹ Mạnh cùng với Mạnh Nghiêu nhớ tới "đứa con gái" này, là người tâm thiện, hơn nữa gần đây chịu không ít ủy khuất, hiện giờ cẩn thận từng li từng tí sống ở Mạnh gia, làm cho bọn họ đau lòng hơn nữa còn nghĩ về cô ta một chút.
"Doanh Nhi, cháu và Tịch Nhi thời gian qua luôn tốt, việc này Tịch Nhi không nói với người khác, hẳn là nói với cháu, Tịch Nhi đây là tính toán làm cái gì?"
Lão gia tử không biết cháu gái bảo bối nhà mình đắc tội người khác như vậy, đến tột cùng là ý tứ của cô, hay là cô bị người khác lợi dụng, ông không hỏi Mạnh Tịch, ông cũng không muốn thừa nhận ông vừa rồi chỉ lo không cho Tịch Nhi bảo bối để ý tới cái gì Thiên Qua kia, mà quên hỏi cô.
Mạnh Doanh sửng sốt, sau đó có chút xấu hổ nhìn ba mẹ Mạnh và Mạnh Nghiêu.
"Ba, gần đây Tịch Nhi kết bạn mới, đã không còn dính Doanh Nhi như trước nữa." Mẹ Mạnh đứng ra giải tỏa sự xấu hổ của Mạnh Doanh, nắm tay trấn an cô ta.
Khoảng thời gian gần đây, ủy khuất Doanh Nhi rồi.
"Tịch Nhi kết bạn mới? Được rồi, được rồi." Tuy rằng lão gia tử ngoài miệng nói như vậy, nhưng đáy lòng đã có hoài nghi Mạnh Doanh.
Mẹ Mạnh là con gái của ông, tính tình thế nào ông rõ ràng, là đang che dấu cái gì?
Mạnh Doanh, chung quy cũng không phải là con ruột, trước kia ông cảm thấy con bé có chút tâm tư rất tốt, nhưng nếu Tịch Nhi trở về, Mạnh Doanh dùng tâm tư này đối phó Tịch Nhi, Tịch Nhi thuần khiết như vậy, làm sao có thể là đối thủ của con nhóc đó?
☆☆☆☆☆