Edit : Ngọcc
---
"Ý tốt của Thẩm tiểu thư, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng." Diệp Thiều Hoa khẽ cười một tiếng.
“Thành viên chiến đội chúng tôi phải chịu áp lực lớn như vậy nhưng bọn họ vẫn không hề từ bỏ tôi. Đương nhiên tôi sẽ không bỏ lại chiến đội của mình."
Nói xong, cô đẩy cửa đi thẳng ra ngoài.
Bỏ lại Thẩm Vi Vi còn đang ở trong phòng tức giận đến nỗi hai tay đều phát run. Ả cất cao giọng.
"Diệp Thiều Hoa cô nên suy nghĩ cho kỹ. Mấy người lớn tuổi của chiến đội đó căn bản không thể đi thi đấu quốc tế được. Nếu cô dám bỏ qua cơ hội lần này, tôi sẽ không bao giờ đồng ý cho cô vào chiến đội của tôi nữa. Cô đã chọn ở cùng với bọn họ thì tuyệt đối đừng hối hận, cho dù có muốn hối hận cũng không kịp đâu!"
Diệp Thiều Hoa chỉ đáp lại bằng một cái phất tay dửng dưng rồi lập tức ra ngoài đi ăn lẩu cùng bọn lão đại.
Hiển nhiên, cô không nhìn thấy dáng vẻ tức tối của Thẩm Vi Vi ở sau lưng, mặt ả tối sầm lại.
----
Bởi vì các tuyển thủ tham gia thi đấu chuyên nghiệp hầu hết là học sinh, cho nên các trận thi đấu đều diễn ra vào ban đêm. Sau khi Dư Khải Thần livestream xong mới có thời gian rảnh nhìn đến kết quả của trận đấu thứ nhất.
“Thật khâm phục Diệp Thiều Hoa,” Sau khi bạn cùng phòng của Dư Khải Thần làm xong bài tập thì cầm một cái cốc đi ra chỗ anh ta trò chuyện.
"Rất nhiều fan hâm mộ của nữ thần Vi Vi mang theo trứng thối đến hiện trường. Không biết hiện giờ cô ta đang ở trong tình cảnh như thế nào. Chắc là bị vây công thành chó rồi, hừ."
Nghe thấy bạn cùng phòng nhắc đến tên Diệp Thiều Hoa, hai đầu lông mày của Dư Khải Thần theo bản năng xẹt qua một tia không kiên nhẫn xen lẫn châm biếm: "Tôi đã nhắc nhở cô ta nhưng cô ta lại tự cho là mình đúng, không thèm nghe thì tôi cũng không còn cách nào."
Anh ta vừa nói vừa mở trang web KPG ra.
Hai người đều rất có hứng thú chờ xem Diệp Thiều Hoa liệu có bị dân mạng phẫn nộ ném trứng thối vào người không, xem đấu trường KPG có bị những cư dân mạng này đập phá không.
“Thật đáng tiếc, nếu đại thần Y chịu tham gia đấu trường KPG thì còn chỗ cho loại tôm tép như cô ta làm loạn sao.”
Chỉ khi nhắc đến Y, sắc mặt lãnh đạm của Dư Khải Thần mới sáng lên một chút.
Hai người vừa nói chuyện vừa mở thông báo chính thức của diễn đàn ra xem. Đến khi nhìn thấy tiêu đề bài viết, nụ cười trên miệng hai người trong nháy mắt cứng đờ, con ngươi co rút lại.
Chiến đội chiến thắng không phải là chiến đội của Thẩm Vi Vi, mà là chiến đội của Diệp Thiều Hoa!
Phía dưới bài viết còn có video quay lại cảnh nhân vật Gia Cát Lượng của Diệp Thiều Hoa tạo lên sóng to gió lớn với thao tác một giết năm, cả video đều được phủ kín bởi một màu sắc của . Thao tác đỉnh của đỉnh như vậy, bất kể là ai đều có thể nhìn ra được là kỹ thuật vô cùng cao siêu.
Phần bình luận phía dưới lại càng điên cuồng hơn, số lượng yêu thích đã lên tới hàng chục nghìn.
"Con mẹ nó, ai dám đồn Diệp Thiều Hoa không biết chơi game thế? Dáng vẻ này mà gọi là không biết chơi game á, thì kỹ thuật của chúng ta là một đống phân à!”
“Tôi quyết định về sau ngoại trừ Y thần ra, tôi sẽ thần tượng thêm cả Diệp thần! Một diệt năm quá đặc sắc, đến bây giờ tôi vẫn còn có thể cảm giác được máu nóng toàn thân đang sôi sục đây này!"
Diệp Thiều Hoa rất có sức thu hút, sau lần tranh tài này độ nổi tiếng lại càng lên đến đỉnh cao.
Ngược lại trên Weibo của Thẩm Vi Vi trước đây được hàng chục nghìn người theo dõi, dưới bài viết về việc bày tỏ sự thất vọng đối với hội thi đấu E - Sports lúc trước đều là các bình luận tỏ vẻ đồng tình, ủng hộ.
Hiện tại trông thấy những bình luận đăng trên Weibo vừa buồn cười vừa châm chọc. Trong lúc nhất thời Thẩm Vi Vi mất không ít fan hâm mộ.
Thẩm Vi Vi còn ám chỉ Diệp Thiều Hoa đăng một bài lên Weibo giúp ả giải thích một chút. Nhưng Diệp Thiều Hoa là ai, người ta đã đâm sau lưng cô một dao, cô làm sao có thể vứt bỏ mặt mũi mà đi thu thập cục diện rối rắm cho người đó được.
Ám chỉ thì ám chỉ đi, còn không cho phép cô được quyền không làm theo sao?
"Cái đ"" gì vậy?" Thẩm Vi Vi đứng ở bên cạnh cửa sổ sát đất nhìn dáng vẻ Diệp Thiều Hoa đang nói chuyện với Tô Vân Hiên ở dưới lầu, không khỏi nắm chặt ngón tay.
"Chỉ là chức quán quân của trận đấu mùa giải KPG mà đã lên kiêu ngạo vậy sao? Trên mạng còn nói cô là người kế nhiệm Tô thần? Năm đó khi tôi cầm được cúp quán quân giải đấu quốc tế cũng không kiêu ngạo như thế!"
"Thẩm tiểu thư, đừng nóng giận." Trợ lý bên cạnh nhìn dưới lầu một chút rồi tỏ vẻ khinh thường nói: "Cô ta có kiêu ngạo đến mức nào thì cũng chỉ là một tuyển thủ nhỏ E - Sports mà thôi. Cô vẫn là người khiến FBI quốc tế đều vô cùng kính trọng, không cần phải so đo với cô ta làm gì. Huống chi, cô ta không chịu nhận lời mời của cô, không được cô huấn luyện. Ngay cả top quốc tế cô ta cũng không vào được, sao đủ khả năng để so sánh với cô chứ."
Thẩm Vi Vi thu hồi ánh mắt, không đáp lời. Nhưng bản thân cô ta cũng cảm thấy trợ lý của mình chẳng nói gì sai cả.
Đúng lúc này điện thoại di động trong túi trợ lý của cô ta vang lên: "Thẩm tiểu thư, đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự có việc muốn tìm cô......"
Chiến đội của Diệp Thiều Hoa dùng thành tích thắng liên tiếp mười lăm trận, không thua trận nào vươn lên giành ngôi vị quán quân của mùa giải KPG năm nay.
Mười ngày sau, trên máy bay đi tham gia giải đấu quốc tế.
"Tổng giám đốc Tô, tôi không biết anh lại yếu như vậy!"
Diệp Thiều Hoa nghiêng người, vặn nắp chai nước khoáng trong tay ra rồi đưa cho Tô Vân Hiên đang mặt mày tái nhợt. Cô khẽ cười một tiếng, "Chỉ là ngồi máy bay thôi, đâu phải đi ra chiến trường.”
Khuôn mặt tái nhợt của Tô Vân Hiên nghiêm lại, không nói lời nào, nhưng mồ hôi lạnh chảy dài trên trán làm lộ sự khủng hoảng của anh. Cho dù hiện tại máy bay đã hạ cánh, anh vẫn chưa hết sợ hãi.
Trợ lý của của anh không nhìn nổi nữa.
"Diệp tiểu thư, đây là lần đầu tiên tổng giám đốc Tô của chúng tôi ngồi máy bay. Anh ấy trời sinh mắc chứng sợ độ cao, đặc biệt là ngồi máy bay. Cô đừng nói nữa."
"Sợ độ cao? Sợ ngồi máy bay?"
Nghe thấy câu này, cánh tay của Diệp Thiều Hoa đang định kéo vali chợt dừng lại. Cô nghiêng đầu nhìn Tô Vân Hiên.
Ánh mắt của cô lóe sáng, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Có lẽ do cô sững sờ quá lâu, lâu đến nỗi Giám đốc Tô cảm thấy có chút kỳ quái: "Diệp tiểu thư?"
Diệp Thiều Hoa nhanh chóng thu hồi ánh mắt, hờ hững nhận lấy vali của mình, khẽ cười một tiếng: "Không có gì. Chỉ là nhìn không ra, tổng giám đốc Tô tài giỏi uy vũ như vậy mà lại sợ máy bay."
"Không có việc gì." Đôi mắt của Tô Vân Hiên vẫn rất bình tĩnh: "Để cho giám đốc Tô đưa cô về khách sạn trước đi, tôi còn có công việc phải xử lý."
Ba giờ rưỡi chiều cuộc giải đấu quốc tế bắt đầu diễn ra, hiện tại bọn họ còn có năm tiếng để nghỉ ngơi.
Hai người tách ra ở sân bay.
Khách sạn cách cuộc thi đấu quốc tế cũng không xa, nếu không kẹt xe thì chỉ cần lái xe hai mươi phút là đến. Hai giờ Diệp Thiều Hoa mới xuống lầu chuẩn bị đến khu đấu trường.
"Sao lại muộn như vậy?” Giám đốc Tô thấp giọng hỏi. Diệp Thiều Hoa nghe vậy, nở nụ cười đầy ẩn ý: “Ở trong khách sạn chơi với một người bạn."
Giám đốc Tô không hiểu cô đang nói gì, dứt khoát không nói gì nữa, chỉ đi theo sau cô.
Thật không ngờ, khi bọn họ xuống dưới lầu lại gặp phải Thẩm Vi Vi.
Không chỉ có Thẩm Vi Vi, bên cạnh cô ta còn có mấy người đàn ông áo đen khí thế hiên ngang, trông ai nấy đều rất nguy hiểm, không phải là loại dễ chọc vào. Nhưng bọn họ đối đãi với Thẩm Vi Vi lại rất tôn kính.
Giám đốc Tô đi sau lưng Diệp Thiều Hoa thấy được cảnh này, ánh mắt ngưng lại, thấp giọng nói: "Là Thẩm tiểu thư, hiện tại chắc là cô ấy đang phá án cùng người của FBI."
Trong giọng nói khó nén nổi sự sùng bái.
Thẩm Vi Vi, mặc dù bề ngoài chỉ là con gái của đại gia hàng đầu, một streamer bình thường của E - Sports, là thành viên của đội giành quán quân trong giải đấu quốc tế lần thứ tám. Nhưng trên thực tế, cô ta còn là một thám tử trứ danh trên quốc tế, dường như không có tội phạm nào có thể thoát khỏi suy luận của cô ta.
Giám đốc Tô sùng bái cô ta cũng là chuyện đương nhiên.
Diệp Thiều Hoa nhìn thoáng qua, lập tức không có hứng thú thu hồi ánh mắt, giọng điệu cùng vẻ mặt đều rất bình thản: “Ờ, đi thôi."
Nhìn bộ dáng này của cô, giám đốc Tô cũng không nói thêm gì nữa. Dù sao người bình thường cũng ít ai biết đến FBI. Vậy nên ông ta chỉ coi biểu hiện bình tĩnh của Diệp Thiều Hoa là vì không biết FBI là cái gì.
Nhưng ông ta không hề biết rằng, cô gái đang đứng trước mặt ông ta ở trong thế giới của mình lại là một nhân vật khiến FBI nghe tên đều phải nhượng bộ lui binh.
Thẩm Vi Vi đang thảo luận với đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự, khóe mắt bỗng nhiên nhìn thấy Diệp Thiều Hoa đang đi cùng giám đốc Tô.
Nếu giám đốc Tô đã ở đây, thì chắc chắn Tô Vân Hiện đang cách chỗ này không xa!
Nghĩ đến người chưa từng chịu đi máy bay như Tô Vân Hiên, lần này lại chịu phá lệ.
Thẩm Vi Vi không biết phải làm sao để hình dung tâm trạng của mình, trong phút chốc cảm giác ghen ghét từ trong đáy lòng tràn ngập ra. Cô ta siết chặt tay, nói với đại đội trưởng đang đứng bên cạnh: "Chắc ông có lệnh phong toả đúng không? Phần tử khủng bố này quá giảo hoạt, trước tiên cần tìm lý do để phong tỏa toàn bộ khách sạn, tôi có thể đoán ra vị trí của anh ta. Lần này nhất định không thể để anh ta trốn thoát. Ai mà biết nếu lần này trốn thoát thì anh ta sẽ làm ra chuyện tồi tệ gì nữa?"
Đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự không hề hoài nghi chút nào đối với lời nói của cô ta: "Cô nói không sai, Thẩm tiểu thư cô còn cần chúng tôi làm gì khác không?"
Người của FBI đều cung kính với cô ta, Thẩm Vi Vi rất hưởng thụ loại cảm giác này. Cô ta nở nụ cười: "Đi xem camera của toàn bộ khách sạn, một nơi cũng không thể thiếu. Mặc dù Nhện Đỏ am hiểu Hacker, camera chắc hẳn đều trong lòng bàn tay của anh ta, nhưng luôn có thể tìm ra được manh mối. Các anh mau chóng phong toả khách sạn, dựa theo phạm vi tôi đã cho nhất định có thể bắt được anh ta."
Diệp Thiều Hoa đang cùng giám đốc Tô đi ra cửa chính của khách sạn, bỗng nhiên có hai người đàn ông áo đen vẻ mặt lạnh lùng cầm theo vũ khí ngăn cản bọn họ: “FBI đang phá án, tất cả mọi người đều không được phép rời khỏi khách sạn."
Giám đốc Tô biến sắc, còn hơn một tiếng nữa là chính thức diễn ra giải đấu quốc tế.
Ông ta lập tức giải thích với hai nhân viên của FBI, còn nhắc đến Thẩm Vi Vi.
Khi nghe được tên của Thẩm Vi Vi, vẻ mặt của hai người nhân viên mới thả lỏng một chút.
Ngay vào lúc này, Thẩm Vi Vi và đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự đi tới. Thẩm Vi Vi đem máy tính đặt ngay ngắn trước mặt Diệp Thiều Hoa, tỏ vẻ thật có lỗi nói: "Diệp tiểu thư, thật xin lỗi, buổi trưa hôm nay từ một giờ đến một giờ rưỡi chúng tôi tra được cô là người công kích hệ thống máy quay của khách sạn và hệ thống của FBI. Thân phận của cô rất khả nghi. Trước khi điều tra rõ ràng, cô không thể rời khỏi khách sạn."
Tham gia giải đấu quốc mà lâm trận bỏ chạy, đừng nói là top , ngay cả top cũng không có khả năng chạm tới. Những người yêu thích và fan hâm mộ trong nước của cô có lẽ đều sẽ vô cùng thất vọng mà thoát fan rồi quay lại anti cô mãi mãi.