()-
Tính cả trung thu năm ngoái, đêm trừ tịch với gia yến lần này, Giang Họa mới nhìn thấy ba thiếp thất cùng hai đứa con thứ lần thứ ba.
Thái độ của Giang Họa cũng coi như không xa không gần, chào hỏi xong, liền cười mỉm để bọn họ ngồi xuống. Giang Họa không nhàm chán đến mức vì các nàng là thị thiếp, vì hai đứa trẻ kia là con vợ lẽ mà cố ý nhằm vào.
Giang Họa thân cận Thái Tử phi, dần dà cùng Thái Tử cũng tự nhận là có tình cảm khuê mật.
Chiếu cố cảm tình khuê mật cùng nhi tử, thân là nam chủ nhân, không cùng thị thiếp quá thân mật cũng đã là đền bù tốt nhất Giang Họa có thể nghĩ ra, dù sao cô cũng không có khả năng thật sự chạy tới lăn giường với người ta đi?
Trước mắt, lấy tính cách của Thái Tử phi, hai đứa nhỏ kia chưa chắc đã phải chịu khắt khe, ba nữ nhân cũng thường ở cùng một chỗ gϊếŧ thời gian cũng có chút hòa thuận, Giang Họa cảm thấy như vậy cũng không sai biệt lắm. Vạn nhất tương lai Giang Họa có thể đăng cơ, liền vì ba vị thiếp thất kia tìm một đường ra, bí mật thả các nàng ra ngoài. Nếu là không thể đăng cơ, kia vạn sự hưu đề, cũng không cần nghĩ nhiều có không.
Vương lương viện biểu tình có chút u oán, nhưng là một năm rưỡi này, thái độ Thái Tử đã phi thường rõ ràng. Hiện tại một tay lôi kéo Thái Tử Phi, một tay lôi kéo Ngụy Diễn, càng là biểu lộ ý tứ hắn, nàng cũng chỉ đến lôi kéo nhi tử dùng bữa, không dám có chút câu oán hận.
Mà Trương thừa huy, Tề thừa huy cũng thực an phận, ngồi trên bàn tiệc chỉ lo ăn uống, Trương thừa huy trừ bỏ gắp đồ ăn cho nhi tử Ngụy Khản, đầu cũng không nhấc.
Gia yến nhà mình, Giang Họa cũng không làm cái tiết mục gì linh tinh, chỉ cùng nhau ăn một bữa cơm, hỏi han vài câu con thứ hai Ngụy Hành, con thứ ba Ngụy Khản việc học. Cũng không có quá nhiều thứ muốn nói.
Đợi trăng lên giữa trời, mọi người đều uống có chút ngà ngà say, liền tán tịch (tan tiệc) từng người trở về nghỉ ngơi.
Giang Họa một mình ở một tiền viện, mang theo hai cái nội thị, chậm rì rì trở về sân.
Vừa mới đi đến cửa, Giang Họa một thân rượu liền tỉnh...
Huyền Võ Đế vậy mà lại ở đây!
Tiền viện có viên cây đa lớn, bóng cây rậm rạp, Giang Họa dưới tàng đặt một bộ bàn trà bằng gỗ, ngày thường khi thời tiết tốt, cô rất thích ngồi dưới bóng cây, gió nhẹ thổi, uống chút rượu, không cần nói có bao nhiêu thích ý.
Nào biết Huyền Võ Đế hôm nay không biết dính phải cơn gió nào, cư nhiên tới Đông Cung, còn không cho người gọi cô một tiếng, tự mình một người chạy trong viện ăn cơm, cũng thật kỳ quái.
Xem trên thức ăn và rượu trên bàn, có lẽ cũng chỉ mới tới được một lát.
Giang Họa ngẫm lại tin tức mấy ngày nay nội thị nói cho mình, ước chừng suy đoán, quả nhiên là hoàng đế khai quốc nha, cái gì cũng không thể gạt được hắn.
Lại nghĩ nghĩ một chút, trong kế hoạch của Giang Họa, không phải đối với chuyện Huyền Võ Đế hưng sư vấn tội có đoán trước sao? Mạc danh có cảm giác an tâm, Giang Họa đi đến, "Phụ hoàng."
Cũng không đợi Huyền Võ Đế đáp lời, liền dựa vào thân cây, xiêu xiêu vẹo vẹo ngồi xuống.
Huyền Võ Đế phảng phất lúc này mới nhìn thấy Giang Họa, thấp giọng trách mắng: "Ngã trái ngã phải, giống bộ dáng gì."
Giang Họa quay đầu phân phó một tiếng với nội thị bên người, mới quay lại nói với Huyền Võ Đế: "Lại không có ngự sử nhìn chằm chằm, tha cho nhi thần khoan khoái chút đi."
"Phụ hoàng tối nay tới đây, khẳng định là đã biết." Giang Họa ngữ khí chắc chắn, "Nhi thần hành sự vẫn là không đủ chu toàn."
[Bất ngờ không, nữ chủ chính là mồm thì kêu khó nhưng làm thì xuất thần, giả heo ăn thịt khủng long chính là nghề của bả._.]