Hoa Y nằm trên đùi Bạch Ly nhai táo, vừa tiện tay lướt thông tin trên mạng.
Tin tức của cô tràn ngập trên mặt báo, còn nổi tiếng hơn lúc cô đạt giải thị hậu nữa, báo đài giật tít đưa suy đoán về hành động của cô.
[Cẩu độc thân: Aaaaa Tiểu Y Y lại giải nghệ, giải nghệ ngay trong tối nhận giải ảnh hậu huhu]
[Chẳng còn gì để mất: đau đớn quá, Y tỷ của tôi giải nghệ rồi, tôi còn gì để luyến tiếc nữa đây]
[Minh Tú: Có lẽ là cô ấy nói chơi thì sao, dù gì ánh hào quang của ảnh hậu, còn chưa dùng đã giải nghệ thế nào được]
[Đu couple: Lầu trên không biết tính chị tôi rồi, nhìn cái ánh mắt chị tôi đi, quyết liệt nghiêm túc thế kia, chị tôi không có nói đùa đâu]
[Đứng trên lầu cúi xuống ngắm nhìn em: Có ai biết thông tin của anh trai bên cạnh Tiểu Y Y không?]
[Cô bé tóc xoăn: Huhu mới gặp chị em vài ngày trước tại sân bay, còn vui vẻ vẫy tay với em sao bây giờ lại đã giải nghệ rồi, huhu có ai tuổi đã giải nghệ như chị không, em buồn quá chị đâm chết em đi]
[Lục Trúc: Lầu trên nhắc mới nhớ, Dương Hoa Y là ảnh hậu trẻ nhất trong mấy năm gần đây đấy tuổi làm ảnh hậu]
Hoa Y khép lại phần bình luận, lại chạy qua bài báo mới đăng, "tiết lộ thân phận của người trong lòng ảnh hậu Dương Hoa Y".
"Nhả hột"
Giọng nói trầm ấm di dời chú ý của cô.
Hoa Y nhai nhai mới hiểu ra, anh đổi táo thành nho rồi.
Anh tự nhiên xoè bàn tay để cô nhổ hột, rồi vứt vào thùng rác bên cạnh.
Hoa Y vừa đọc vừa cười, giơ ipad lên cho anh nhìn.
"Tên nhà báo này lấy ảnh thật không phúc hậu, hẳn là hắn vừa viết vừa hận anh lắm đây"
Bạch Ly nở nụ cười, cúi xuống hôn cô, đầu lưỡi anh vươn vào miếng nho trong miệng cô, trêu đùa đảo quanh.
"Thật ngọt"
Hoa Y híp mắt cười anh, nâng tay lau khoé miệng còn hơi ươn ướt, dụ hoặc của người nào đó.
————————————
Cô vốn nghĩ rằng Lục Cảnh Ngôn sẽ không dễ dàng bỏ qua, nhưng đến khi Hoa Y tính xử lý hắn ra sao thì hắn liền mất tích, cùng lúc hợp đồng của cô với Viên Hằng chấm dứt, nhanh chóng đến chớp nhoáng.
Hoa Y ngẩng đầu nhìn người bên cạnh, anh đưa tay đút bắp rang vào miệng cô, cô vừa nhai vừa híp mắt nhìn anh, chuyện này chắc chắn do con hàng này gây ra.
Cảm nhận được tầm mắt cô, anh cúi xuông đặt một nụ hôn lên khoé môi cô.
"Xem phim"
Đôi mắt anh xanh thẫm long lanh xinh đẹp như mặt hồ mùa thu...không là đáy hồ đen đặc mới đúng!
Hoa Y khẽ thở dài, cũng chẳng truy hỏi kĩ càng, có một số chuyện rõ ràng là biết nhưng cũng chẳng cần nói ra.
Không bao lâu Hoa Y và Bạch Ly tổ chức đám cưới, mặc dù cô cảm thấy đám cưới rất phiền, hắn cũng vậy, cả hai đều có chung suy nghĩ cứ ở bên nhau là được nhưng quan niệm của nhân thế lại không chấp nhận như vậy.
Hoa Y đành tổ chức đám cưới quy mô nhỏ, mời họ hàng thân quen, thật ra cũng toàn người họ Khải, gia đình Dương Hoa Y sớm chẳng còn ai.
Khải Hàng khi biết tin cô và Khải Trạch bên nhau thì rất kinh ngạc, mặc dù ông rất nhanh chấp nhận nhưng cả buổi đều giống như ngơ ngẩn trên mây, không tin vào mắt mình.
Đám cưới xong cô cùng Bạch Ly đi vòng quanh thế giới hưởng tuần trăng mật.
————————————
(Một năm sau)
Trên sân khấu, ánh đèn chói sáng, người đàn ông mặc một bộ vest đen, đôi tay anh thon dài lướt đi trên những phím đàn.
Bản nhạc ngày một nhanh, cao trào cho đến nhẹ nhàng trầm bổng, ngón tay anh dừng lại.
Cùng lúc cô gái xuất hiện, cô mặc trên mình váy trắng đuôi tôm trễ vai, tôn lên bờ vai trần và xương quai xanh tinh xảo, mái tóc cô búi lên, vài sợi thả rơi trên cổ, cô nhìn anh nở nụ cười dịu dàng.
Anh kéo lên khoé miệng, mỉm cười với cô, anh khẽ gật đầu tay đặt trên phím đàn, cô nâng tay trên cổ là một chiếc violin nâu đỏ.
Thánh ca hoà âm vang lên khắp hội trường, thấm vào lòng người như gột rửa tâm hồn.
Kết thúc bản nhạc bằng một nốt thấp nhẹ nhàng day dứt lòng người, Hoa Y buông xuống cây vĩ kéo.
Bạch Ly bước tới, anh nhìn cô, trong đôi mắt anh phản chiếu hình bóng của cô, chỉ một mình cô, anh nở nụ cười nhẹ nhàng đưa tay ra.
Hoa Y đôi mắt cong cong, đặt tay lên tay anh.
————————————
Bài báo mang tên:
[Ảnh hậu TiểuYY: Aaaaaa chị tôi giỏi quá!!!!!! Chúa ơi là violin đấy chị tôi biết kéo violin lại còn không phải hạng xoàng đâu!!!!!!]
[Cô bé tóc xoăn:....Tôi thật sự không xứng đáng với TiểuYY nhà tôi mà, vừa đóng phim hay, hôn nhân viên mãn, lại biết chơi violin, này còn là cấp bậc đại thần chơi violin, sánh ngang với chồng bả thiên tài piano luôn...tôi khóc mất]
[Ngày ngày ăn cẩu lương của Y Trạch: Tình bể bình, nhìn TiểuYY liếc mắt đưa tình với chồng chị đi, với con mù âm nhạc như tôi chỉ nhìn thấy ánh mắt toé lửa của người thôi]
[Fandom cầu xin chị yêu đừng giải nghệ: Ngày đó tôi cứ tưởng chị nói đùa, thế nào đã năm trôi qua, chị thực sự chỉ nằm nhà live stream và chăm sóc...à chồng chăm sóc bả, tôi khóc mất, chị em fandom khóc mất, làm ơn TiểuYY mau quay lại đóng phim đi chị, huhu]
[Mỹ Uyên: Tôi mới lọt hố chị ấy luôn này, đóng phim cứ phải gọi xuất sắc, đúng lúc tôi nghĩ rằng cuối cùng mình đã tìm ra diễn viên thực lực yêu thích thì moi được tin chị giải nghệ...khók như chó]
[Anh đứng đây từ chiều: Thương lầu trên, thôi ksao qua bên live stream chị ăn cẩu lương đỡ thèm nè, cẩu lương chất lượng luôn]