“Ta nói Hỏa Vũ a! Vì sao những quái này đều giết không hết vậy!” Ta đã liên tục mấy giờ giết quái rồi, thật sự là nhịn không được mà hỏi. Ta hẳn là không có làm chuyện gì người người oán trách mới đúng a, vậy lúc này chen chúc tới, không ngừng nảy ra con mới là sao?
“Quản nó làm gì! Chỉ cần có kinh nghiệm là được.” Hỏa Vũ có chút chột dạ, đáng tiếc ta vội vàng giết quái không có để ý.
“Kinh nghiệm là còn hơn trước đây tới tám lần, ta đều sắp lên tới cấp 175 rồi. Nhưng liên tục không ngừng giết, cũng khiến ta chịu không nổi a! May là lúc này ở chỗ này chính là ta, nếu như đổi thành ai khác, còn không sớm chết.” Ta vừa sát vừa tránh né quái vật, không phải ta không muốn bay, mà là lúc này là cơ hội tốt cỡ nào luyện phản ứng năng lực, ta cũng không thể lãng phí!
Ta vẻ mặt khóc không ra nước mắt, đây rốt cục lúc nào thì tới đỉnh a! Tốt xấu cho ta một thời gian nghỉ ngơi rồi tiếp tục a! Dù sao đây chính là cơ hội nghìn vàng khó cầu, để ta bay qua như thế, buông tha, thật sự là đau lòng mà! Ta thở dài một hơi, lấy ra một cái bánh bao thịt mang thuộc tính, một miếng nuốt sạch, cũng không tinh tế nếm thử. Thấy thuộc tính của mình vượt lên mấy lần, độ mệt nhọc khôi phục xong, ta lại tinh thần dẫn tới khởi công, nếu hệ thống cho ta cơ hội kiếm kinh nghiệm, vậy ta cứ không khách khí đâu, tuy rằng buồn chán, nhưng có kinh nghiệm là được. Ta thần kinh có chút to tuyến, quyết định không hề suy nghĩ nhiều, giết đi ~~~! Hì hì, nếu các ngươi đã nảy ra không dừng, vậy ta cứ không khách khí tiếp thu tất.
Bên kia “Tiểu D, lẽ nào đoạn thời gian ngươi quên đi người ngươi yêu nhất, ta đối với ngươi không tốt sao? Vì sao ngươi lúc này muốn cùng ta đao kiếm hướng nhau, không chút nào để ý tình bạn cũ?” Ta lúc ấy đánh hai tiếng đồng hồ, Tiểu D bọn họ bên này cũng đấu sắp 2 tiếng đồng hồ. Bởi vậy nữ hoàng cũng bắt đầu uể oải, nhìn mấy người trước mắt vẫn thần thái sáng láng, không khỏi âm thầm phẫn hận.
“Đúng, ta thừa nhận đoạn thời gian ấy ngươi đối với ta tốt. Nhưng, ta lại bởi vậy càng hận ngươi. Nếu không phải ngươi bóp méo ký ức của ta, đem Ánh Nguyệt từ trong đầu ta xóa đi. Ta lại làm sao sẽ vào ngày đó nói nặng lời với hắn, hắn lại làm sao bởi thế mà mất đi trí nhớ? Chỉ độc quên ta. Ha hả a ~~~(cười khổ), ta lần này cuối cùng cũng là biết cảm thụ của hắn rồi, cái loại tư vị bị người yêu nhất quên đi, chỉ quên đi tồn tại của ngươi, quên đi phần cảm tình ấy, thực sự không dễ chịu a! Cho nên, ngươi cũng đừng tưởng ta thay đổi chủ ý, thả ngươi một con ngựa. Ta là tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi.” Tiểu D phát cuồng hướng về phía nữ hoàng hung ác công kích. Đánh nàng không hề còn đường sống, giá trị sinh mệnh càng ngày càng giảm. Mấy người khác thấy Tiểu D ra sức như thế, lập tức hạ quyết tâm, tự nói cái gì cũng không thể so với hắn kém quá xa! Bởi vậy, tình cảnh của nữ hoàng so với vừa rồi, càng thêm nguy hiểm.
Nếu như nàng lúc đó không phải len lén một mình ra khỏi thành, cũng sẽ không tới nỗi không có viện thủ, tứ cố vô thân, duy nhất có thể làm chính là tiêu diệt toàn bộ địch nhân trước mắt, sau đó trở về thành tu dưỡng. Không sai, là toàn bộ, nguyên bản đối với Tiểu D yêu say đắm, khi hắn nói ra những lời này xong thì thay đổi. Nếu nàng không chiếm được tình yêu của hắn, vậy để nàng hủy diệt người này, để những người khác cũng không chiếm được.
“Được, nếu ngươi đã một lòng tìm chết, thì đừng trách ta không lưu tình chút nào, Tuyết bay đầy trời.” Hoa tuyết mang hận ý sâu sắc hỗn loạn, hướng về phía Vô Danh Thiên Hạ, Ái Sát Đào Đào, Hủy Diệt Nguyên Tố. Bởi vì Vô Danh đang bảo vệ Đào Đào và Hủy Diệt, trong bọn họ duy nhất thánh kỵ sĩ biết thêm máu, đã bị công kích cường liệt nhất rồi. Nhất Thăng Nhãn Lệ, Cuồng Long Ngạo Thiên, Dissolute đứng một bên thấy vậy chỉ có thể gọi ra bè lũ thú gọi ra thú, còn lại chính là hướng về phía nữ hoàng mà công kích, ý đồ giảm bớt lực công kích ma pháp của nàng, Vô Danh cũng không phải đèn hết dầu, đem Đào Đào và Hủy Diệt an toàn né tránh xong, cùng tùy theo vọt sang một bên.
Mắt thấy chủ ý muốn tiêu diệt thánh kỵ sĩ biết bổ sung máu kia thất bại, liền lại hướng sang Tiểu D mãnh liệt công kích, mặc kệ thế nào, nàng đều phải giết hắn trước.
“Đào Đào.” Nhất Thăng thấy thế, hô một tiếng Đào Đào xong, rồi hướng về phía nữ hoàng công kích.
“Rõ.” Đào Đào gật đầu, hóa công kích của mình thành lực cản, giúp Tiểu D hóa giải cường liệt lực công kích của nữ hoàng, đồng thời thỉnh thoảng quay sang giúp đỡ hắn thêm máu.
“Ác chiến a!” Tâm Duyến thở dài, đánh 2 tiếng đồng hồ rồi, mới bắn rơi 1/3 máu của nữ hoàng, thực sự là máu trâu* a! Không hổ là BOSS mãn cấp trong Vĩnh Sinh mà! Nếu như Ánh Nguyệt ở chỗ này sợ rằng lại muốn hai mắt lóe sáng, chờ trang bị kim tệ của nữ hoàng tuôn ra
hết! Ai ~, nếu không thì bọn họ mấy người nhận được tin tức của Trí Não, sau khi rõ ràng tất cả, sợ Ánh Nguyệt còn kiếm chuyện, mà Ánh Nguyệt xóa bỏ, có lẽ bọn họ tới đánh BOSS, sẽ dễ dàng một chút mà! Không biết Ánh Nguyệt bây giờ bị đám quái kia đánh không dứt, quấn lấy có phải phát điên không. Tâm Duyến có chút ý xấu nghĩ, thật là, cùng đoàn người ở lâu ngày, ta đều học xấu rồi, có điều, cảm giác này không xấu là được.
*máu ác, máu khỏe, nhiều
“Còn khó đánh, cũng phải đánh, chúng ta phải thay Ánh Nguyệt báo cừu.” Hủy Diệt lại gọi ra một con oán linh xong, oán hận mà nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, Ánh Nguyệt đối với chúng ta mà nói, trọng yếu như vậy, lại bị bà mo này hãm hại, nói cái gì cũng phải thay Ánh Nguyệt giáo huấn một chút.” Tiểu Khả lập tức cũng ồn ào lên.
“Bà mo, thằng nhóc thối, ngươi nói ai bà mo.” Nữ hoàng vừa nghe tới mình bị người khác gọi thế, phẫn nộ đem toàn bộ công kích hướng về phía Tiểu Khả.
“Tiểu Khả ~~~~.” Tuy rằng mọi người toàn bộ đem công kích tấn công tới, ý đồ ngăn lại công kích của nữ hoàng, mà Đào Đào cũng không ngừng giúp hắn thêm máu, nhưng không thể ngăn trở nữ hoàng lại, đem quần thể công kích gom thành nhóm, toàn bộ ma pháp đi về phía
Tiểu Khả. Tiểu Khả vốn là giá trị sinh mệnh ít ỏi, ba giây cầm cự, giảm xuống 0, hoa lệ ngã xuống. Khiến Tiểu Khả phiền muộn chính là, hắn vừa uống dược thủy sinh mệnh xong, đã bị giết, trở thành người thứ nhất đánh Boss ngã xuống.
Sau khi hắn tử vong, chỉ đành hai mắt đẫm lệ lưng trong thay mọi người hò hét trợ uy, thật là, ta đáng thương quá a!
Hở??? Trên đường ta bận ngược quái, hình như nghe thấy tiếng hô đau đớn của Đào Đào, chuyện gì xảy ra a? Ta vừa đánh vừa hướng chỗ phát ra thanh âm dời đi. Nhìn thấy ta như vậy, Hỏa Vũ tuy rằng muốn ngăn cản, nhưng hắn cũng biết, khẳng định là đã xảy ra chuyện gì,
bởi vậy cũng không chặn lại, theo ta đi.
Cứ thế ta kéo đàn quân quái vật mấy trăm con theo, chậm rãi hướng về chỗ nữ hoàng kia. Tử Huyễn nhìn thấy Tiểu Khả sau khi chết, sửng sốt một chút, nháy mắt đã sửa đám quái vật đại quân kia, có thể khiến bọn chúng ngã xuống, không còn nảy ra con mới nữa. Bọn chúng
để ta kéo càng ngày càng ít, chạy qua.
Khi ta kéo đại quân chỉ còn lại 300 con tới chỗ ấy, chỉ thấy Tiểu Khả vừa ngã xuống đất tử vong, còn có mọi người bi phẫn, hung ác độc địa hướng về phía nữ hoàng công kích. Nhìn thấy màn ấy, lại không rõ xảy ra chuyện gì, ta đây cũng không phải đồ ngốc. Không chút nào do dự, ta kéo đám quái kia, chạy qua chỗ nữ hoàng. Hừ hừ, bắt nạt đồng bạn của ta, để ngươi nếm thử sự lợi hại của ta.
“Ánh Nguyệt ~!” Thấy ta đến, tất cả mọi người sửng sốt, chỉ một chút như vậy, đã đưa giá trị sinh mệnh của bọn họ xuống không ít.
“Ngốc nha, đừng lo.” Ta liên tục chạy qua, hướng về phía bọn họ thi triển cường hóa trì dũ thuật, “Hắc hắc, nữ hoàng kia, cho ngươi nếm thử tư vị bị đàn quái vật giẫm nha.”Ta chạy đến sườn nghiêng thân thể, mỉm cười, nháy mắt thi triển khinh công, thế cho nên công kích của nàng thất bại, đã bị đại quân quái vật chậm rãi giẫm đến rớt máu. Khi phản ứng lại, hướng về phía bọn quái vật công kích, đem phẫn nộ nàng bị giẫm toàn bộ phát tiết, nhìn mặt đất bị thanh lý sạch sẽ. Ta đắc ý cười, tư vị không tồi đi! Ta giống như khiêu khích hướng về phía nàng nhướn mi, thấy nàng bắt đầu hướng về phía ta mãnh liệt công kích, ta thỏa mãn cười, nàng mắc câu rồi a! Vọt qua công kích của nàng, ta thi triển sống lại thuật cho Tiểu Khả, mở ra cánh chim đã lâu không dùng, bay lên trên cao. Ta tức chết ngươi, ta bay cao vậy, xem ngươi đánh đến thế nào. Hừ hừ, càng cao uy lực công kích của ta càng mạnh nga.
“Cửu Chuyển Thiên Lôi.” Theo ta đẳng cấp càng cao, Cửu Chuyển Thiên Lôi sử dụng hạn chế lại càng thấp, hiện tại ta có thể 10 phút thi triển 1 lần, mà Cửu U Minh Hỏa thì lại là khoảng cách thời gian 1 tiếng.
Dưới sự giúp đỡ của ta, giá trị sinh mệnh của nữ hoàng cứ giảm rồi lại giảm, rất nhanh đã bị chúng ta ép khô rồi, thấy thân hình nàng ngã xuống, không biết vì sao, trong lòng ta mơ hồ đau xót.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, giết chết BOSS cấp 200 thứ 1 của Vĩnh Sinh, phần thưởng kinh nghiệm 5000000000, tử kim tệ 100 tấm, danh vọng 2000.
Hắc hắc, ta bây giờ cấp 176 rồi, ta đắc ý cười, lại đắc ý cười, đẳng cấp của ta thăng như là ngồi hỏa tiễn ấy a!
“A, hoàn thành rồi, hoàn thành rồi. Chúng ta hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt ngọn nguồn của tà ác rồi.” Tiểu Khả kích động hô to ra.
“Cái gì?” Ta kinh ngạc không ngớt, đánh 1 con BOSS, đã hoàn thành cái nhiệm vụ không hiểu ra sao kia ư?
Lúc này, trên người của nữ hoàng vốn té trên mặt đất, bay ra một chút phân tử màu sắc rực rỡ, chậm rãi hội tụ thành dáng dấp nữ hoàng, không phải chứ, còn muốn đánh ư? Ta có chút hết chỗ nói rồi đó!
“Ha hả, các ngươi đừng khẩn trương, ta không phải muốn cùng các ngươi đánh.” Nhìn ra địch ý của chúng ta, Băng Tuyết nữ hoàng hòa ái cười. “Ta là phải cảm tạ các ngươi trong lúc đó đã giải thoát cho ta.”
“Cái gì? Cảm tạ chúng ta?” Chúng ta tất cả đều sợ ngây người, lần đầu giết người khác, còn có thể nhận được sự cảm ơn của người nọ a!
~oOo~
“Ta nói Hỏa Vũ a! Vì sao những quái này đều giết không hết vậy!” Ta đã liên tục mấy giờ giết quái rồi, thật sự là nhịn không được mà hỏi. Ta hẳn là không có làm chuyện gì người người oán trách mới đúng a, vậy lúc này chen chúc tới, không ngừng nảy ra con mới là sao?
“Quản nó làm gì! Chỉ cần có kinh nghiệm là được.” Hỏa Vũ có chút chột dạ, đáng tiếc ta vội vàng giết quái không có để ý.
“Kinh nghiệm là còn hơn trước đây tới tám lần, ta đều sắp lên tới cấp rồi. Nhưng liên tục không ngừng giết, cũng khiến ta chịu không nổi a! May là lúc này ở chỗ này chính là ta, nếu như đổi thành ai khác, còn không sớm chết.” Ta vừa sát vừa tránh né quái vật, không phải ta không muốn bay, mà là lúc này là cơ hội tốt cỡ nào luyện phản ứng năng lực, ta cũng không thể lãng phí!
Ta vẻ mặt khóc không ra nước mắt, đây rốt cục lúc nào thì tới đỉnh a! Tốt xấu cho ta một thời gian nghỉ ngơi rồi tiếp tục a! Dù sao đây chính là cơ hội nghìn vàng khó cầu, để ta bay qua như thế, buông tha, thật sự là đau lòng mà! Ta thở dài một hơi, lấy ra một cái bánh bao thịt mang thuộc tính, một miếng nuốt sạch, cũng không tinh tế nếm thử. Thấy thuộc tính của mình vượt lên mấy lần, độ mệt nhọc khôi phục xong, ta lại tinh thần dẫn tới khởi công, nếu hệ thống cho ta cơ hội kiếm kinh nghiệm, vậy ta cứ không khách khí đâu, tuy rằng buồn chán, nhưng có kinh nghiệm là được. Ta thần kinh có chút to tuyến, quyết định không hề suy nghĩ nhiều, giết đi ~~~! Hì hì, nếu các ngươi đã nảy ra không dừng, vậy ta cứ không khách khí tiếp thu tất.
Bên kia “Tiểu D, lẽ nào đoạn thời gian ngươi quên đi người ngươi yêu nhất, ta đối với ngươi không tốt sao? Vì sao ngươi lúc này muốn cùng ta đao kiếm hướng nhau, không chút nào để ý tình bạn cũ?” Ta lúc ấy đánh hai tiếng đồng hồ, Tiểu D bọn họ bên này cũng đấu sắp tiếng đồng hồ. Bởi vậy nữ hoàng cũng bắt đầu uể oải, nhìn mấy người trước mắt vẫn thần thái sáng láng, không khỏi âm thầm phẫn hận.
“Đúng, ta thừa nhận đoạn thời gian ấy ngươi đối với ta tốt. Nhưng, ta lại bởi vậy càng hận ngươi. Nếu không phải ngươi bóp méo ký ức của ta, đem Ánh Nguyệt từ trong đầu ta xóa đi. Ta lại làm sao sẽ vào ngày đó nói nặng lời với hắn, hắn lại làm sao bởi thế mà mất đi trí nhớ? Chỉ độc quên ta. Ha hả a ~~~(cười khổ), ta lần này cuối cùng cũng là biết cảm thụ của hắn rồi, cái loại tư vị bị người yêu nhất quên đi, chỉ quên đi tồn tại của ngươi, quên đi phần cảm tình ấy, thực sự không dễ chịu a! Cho nên, ngươi cũng đừng tưởng ta thay đổi chủ ý, thả ngươi một con ngựa. Ta là tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi.” Tiểu D phát cuồng hướng về phía nữ hoàng hung ác công kích. Đánh nàng không hề còn đường sống, giá trị sinh mệnh càng ngày càng giảm. Mấy người khác thấy Tiểu D ra sức như thế, lập tức hạ quyết tâm, tự nói cái gì cũng không thể so với hắn kém quá xa! Bởi vậy, tình cảnh của nữ hoàng so với vừa rồi, càng thêm nguy hiểm.
Nếu như nàng lúc đó không phải len lén một mình ra khỏi thành, cũng sẽ không tới nỗi không có viện thủ, tứ cố vô thân, duy nhất có thể làm chính là tiêu diệt toàn bộ địch nhân trước mắt, sau đó trở về thành tu dưỡng. Không sai, là toàn bộ, nguyên bản đối với Tiểu D yêu say đắm, khi hắn nói ra những lời này xong thì thay đổi. Nếu nàng không chiếm được tình yêu của hắn, vậy để nàng hủy diệt người này, để những người khác cũng không chiếm được.
“Được, nếu ngươi đã một lòng tìm chết, thì đừng trách ta không lưu tình chút nào, Tuyết bay đầy trời.” Hoa tuyết mang hận ý sâu sắc hỗn loạn, hướng về phía Vô Danh Thiên Hạ, Ái Sát Đào Đào, Hủy Diệt Nguyên Tố. Bởi vì Vô Danh đang bảo vệ Đào Đào và Hủy Diệt, trong bọn họ duy nhất thánh kỵ sĩ biết thêm máu, đã bị công kích cường liệt nhất rồi. Nhất Thăng Nhãn Lệ, Cuồng Long Ngạo Thiên, Dissolute đứng một bên thấy vậy chỉ có thể gọi ra bè lũ thú gọi ra thú, còn lại chính là hướng về phía nữ hoàng mà công kích, ý đồ giảm bớt lực công kích ma pháp của nàng, Vô Danh cũng không phải đèn hết dầu, đem Đào Đào và Hủy Diệt an toàn né tránh xong, cùng tùy theo vọt sang một bên.
Mắt thấy chủ ý muốn tiêu diệt thánh kỵ sĩ biết bổ sung máu kia thất bại, liền lại hướng sang Tiểu D mãnh liệt công kích, mặc kệ thế nào, nàng đều phải giết hắn trước.
“Đào Đào.” Nhất Thăng thấy thế, hô một tiếng Đào Đào xong, rồi hướng về phía nữ hoàng công kích.
“Rõ.” Đào Đào gật đầu, hóa công kích của mình thành lực cản, giúp Tiểu D hóa giải cường liệt lực công kích của nữ hoàng, đồng thời thỉnh thoảng quay sang giúp đỡ hắn thêm máu.
“Ác chiến a!” Tâm Duyến thở dài, đánh tiếng đồng hồ rồi, mới bắn rơi / máu của nữ hoàng, thực sự là máu trâu a! Không hổ là BOSS mãn cấp trong Vĩnh Sinh mà! Nếu như Ánh Nguyệt ở chỗ này sợ rằng lại muốn hai mắt lóe sáng, chờ trang bị kim tệ của nữ hoàng tuôn ra
hết! Ai ~, nếu không thì bọn họ mấy người nhận được tin tức của Trí Não, sau khi rõ ràng tất cả, sợ Ánh Nguyệt còn kiếm chuyện, mà Ánh Nguyệt xóa bỏ, có lẽ bọn họ tới đánh BOSS, sẽ dễ dàng một chút mà! Không biết Ánh Nguyệt bây giờ bị đám quái kia đánh không dứt, quấn lấy có phải phát điên không. Tâm Duyến có chút ý xấu nghĩ, thật là, cùng đoàn người ở lâu ngày, ta đều học xấu rồi, có điều, cảm giác này không xấu là được.
máu ác, máu khỏe, nhiều
“Còn khó đánh, cũng phải đánh, chúng ta phải thay Ánh Nguyệt báo cừu.” Hủy Diệt lại gọi ra một con oán linh xong, oán hận mà nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, Ánh Nguyệt đối với chúng ta mà nói, trọng yếu như vậy, lại bị bà mo này hãm hại, nói cái gì cũng phải thay Ánh Nguyệt giáo huấn một chút.” Tiểu Khả lập tức cũng ồn ào lên.
“Bà mo, thằng nhóc thối, ngươi nói ai bà mo.” Nữ hoàng vừa nghe tới mình bị người khác gọi thế, phẫn nộ đem toàn bộ công kích hướng về phía Tiểu Khả.
“Tiểu Khả ~~~~.” Tuy rằng mọi người toàn bộ đem công kích tấn công tới, ý đồ ngăn lại công kích của nữ hoàng, mà Đào Đào cũng không ngừng giúp hắn thêm máu, nhưng không thể ngăn trở nữ hoàng lại, đem quần thể công kích gom thành nhóm, toàn bộ ma pháp đi về phía
Tiểu Khả. Tiểu Khả vốn là giá trị sinh mệnh ít ỏi, ba giây cầm cự, giảm xuống , hoa lệ ngã xuống. Khiến Tiểu Khả phiền muộn chính là, hắn vừa uống dược thủy sinh mệnh xong, đã bị giết, trở thành người thứ nhất đánh Boss ngã xuống.
Sau khi hắn tử vong, chỉ đành hai mắt đẫm lệ lưng trong thay mọi người hò hét trợ uy, thật là, ta đáng thương quá a!
Hở??? Trên đường ta bận ngược quái, hình như nghe thấy tiếng hô đau đớn của Đào Đào, chuyện gì xảy ra a? Ta vừa đánh vừa hướng chỗ phát ra thanh âm dời đi. Nhìn thấy ta như vậy, Hỏa Vũ tuy rằng muốn ngăn cản, nhưng hắn cũng biết, khẳng định là đã xảy ra chuyện gì,
bởi vậy cũng không chặn lại, theo ta đi.
Cứ thế ta kéo đàn quân quái vật mấy trăm con theo, chậm rãi hướng về chỗ nữ hoàng kia. Tử Huyễn nhìn thấy Tiểu Khả sau khi chết, sửng sốt một chút, nháy mắt đã sửa đám quái vật đại quân kia, có thể khiến bọn chúng ngã xuống, không còn nảy ra con mới nữa. Bọn chúng
để ta kéo càng ngày càng ít, chạy qua.
Khi ta kéo đại quân chỉ còn lại con tới chỗ ấy, chỉ thấy Tiểu Khả vừa ngã xuống đất tử vong, còn có mọi người bi phẫn, hung ác độc địa hướng về phía nữ hoàng công kích. Nhìn thấy màn ấy, lại không rõ xảy ra chuyện gì, ta đây cũng không phải đồ ngốc. Không chút nào do dự, ta kéo đám quái kia, chạy qua chỗ nữ hoàng. Hừ hừ, bắt nạt đồng bạn của ta, để ngươi nếm thử sự lợi hại của ta.
“Ánh Nguyệt ~!” Thấy ta đến, tất cả mọi người sửng sốt, chỉ một chút như vậy, đã đưa giá trị sinh mệnh của bọn họ xuống không ít.
“Ngốc nha, đừng lo.” Ta liên tục chạy qua, hướng về phía bọn họ thi triển cường hóa trì dũ thuật, “Hắc hắc, nữ hoàng kia, cho ngươi nếm thử tư vị bị đàn quái vật giẫm nha.”Ta chạy đến sườn nghiêng thân thể, mỉm cười, nháy mắt thi triển khinh công, thế cho nên công kích của nàng thất bại, đã bị đại quân quái vật chậm rãi giẫm đến rớt máu. Khi phản ứng lại, hướng về phía bọn quái vật công kích, đem phẫn nộ nàng bị giẫm toàn bộ phát tiết, nhìn mặt đất bị thanh lý sạch sẽ. Ta đắc ý cười, tư vị không tồi đi! Ta giống như khiêu khích hướng về phía nàng nhướn mi, thấy nàng bắt đầu hướng về phía ta mãnh liệt công kích, ta thỏa mãn cười, nàng mắc câu rồi a! Vọt qua công kích của nàng, ta thi triển sống lại thuật cho Tiểu Khả, mở ra cánh chim đã lâu không dùng, bay lên trên cao. Ta tức chết ngươi, ta bay cao vậy, xem ngươi đánh đến thế nào. Hừ hừ, càng cao uy lực công kích của ta càng mạnh nga.
“Cửu Chuyển Thiên Lôi.” Theo ta đẳng cấp càng cao, Cửu Chuyển Thiên Lôi sử dụng hạn chế lại càng thấp, hiện tại ta có thể phút thi triển lần, mà Cửu U Minh Hỏa thì lại là khoảng cách thời gian tiếng.
Dưới sự giúp đỡ của ta, giá trị sinh mệnh của nữ hoàng cứ giảm rồi lại giảm, rất nhanh đã bị chúng ta ép khô rồi, thấy thân hình nàng ngã xuống, không biết vì sao, trong lòng ta mơ hồ đau xót.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, giết chết BOSS cấp thứ của Vĩnh Sinh, phần thưởng kinh nghiệm , tử kim tệ tấm, danh vọng .
Hắc hắc, ta bây giờ cấp rồi, ta đắc ý cười, lại đắc ý cười, đẳng cấp của ta thăng như là ngồi hỏa tiễn ấy a!
“A, hoàn thành rồi, hoàn thành rồi. Chúng ta hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt ngọn nguồn của tà ác rồi.” Tiểu Khả kích động hô to ra.
“Cái gì?” Ta kinh ngạc không ngớt, đánh con BOSS, đã hoàn thành cái nhiệm vụ không hiểu ra sao kia ư?
Lúc này, trên người của nữ hoàng vốn té trên mặt đất, bay ra một chút phân tử màu sắc rực rỡ, chậm rãi hội tụ thành dáng dấp nữ hoàng, không phải chứ, còn muốn đánh ư? Ta có chút hết chỗ nói rồi đó!
“Ha hả, các ngươi đừng khẩn trương, ta không phải muốn cùng các ngươi đánh.” Nhìn ra địch ý của chúng ta, Băng Tuyết nữ hoàng hòa ái cười. “Ta là phải cảm tạ các ngươi trong lúc đó đã giải thoát cho ta.”
“Cái gì? Cảm tạ chúng ta?” Chúng ta tất cả đều sợ ngây người, lần đầu giết người khác, còn có thể nhận được sự cảm ơn của người nọ a!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
“Ta nói Hỏa Vũ a! Vì sao những quái này đều giết không hết vậy!” Ta đã liên tục mấy giờ giết quái rồi, thật sự là nhịn không được mà hỏi. Ta hẳn là không có làm chuyện gì người người oán trách mới đúng a, vậy lúc này chen chúc tới, không ngừng nảy ra con mới là sao?
“Quản nó làm gì! Chỉ cần có kinh nghiệm là được.” Hỏa Vũ có chút chột dạ, đáng tiếc ta vội vàng giết quái không có để ý.
“Kinh nghiệm là còn hơn trước đây tới tám lần, ta đều sắp lên tới cấp 175 rồi. Nhưng liên tục không ngừng giết, cũng khiến ta chịu không nổi a! May là lúc này ở chỗ này chính là ta, nếu như đổi thành ai khác, còn không sớm chết.” Ta vừa sát vừa tránh né quái vật, không phải ta không muốn bay, mà là lúc này là cơ hội tốt cỡ nào luyện phản ứng năng lực, ta cũng không thể lãng phí!
Ta vẻ mặt khóc không ra nước mắt, đây rốt cục lúc nào thì tới đỉnh a! Tốt xấu cho ta một thời gian nghỉ ngơi rồi tiếp tục a! Dù sao đây chính là cơ hội nghìn vàng khó cầu, để ta bay qua như thế, buông tha, thật sự là đau lòng mà! Ta thở dài một hơi, lấy ra một cái bánh bao thịt mang thuộc tính, một miếng nuốt sạch, cũng không tinh tế nếm thử. Thấy thuộc tính của mình vượt lên mấy lần, độ mệt nhọc khôi phục xong, ta lại tinh thần dẫn tới khởi công, nếu hệ thống cho ta cơ hội kiếm kinh nghiệm, vậy ta cứ không khách khí đâu, tuy rằng buồn chán, nhưng có kinh nghiệm là được. Ta thần kinh có chút to tuyến, quyết định không hề suy nghĩ nhiều, giết đi ~~~! Hì hì, nếu các ngươi đã nảy ra không dừng, vậy ta cứ không khách khí tiếp thu tất.
Bên kia “Tiểu D, lẽ nào đoạn thời gian ngươi quên đi người ngươi yêu nhất, ta đối với ngươi không tốt sao? Vì sao ngươi lúc này muốn cùng ta đao kiếm hướng nhau, không chút nào để ý tình bạn cũ?” Ta lúc ấy đánh hai tiếng đồng hồ, Tiểu D bọn họ bên này cũng đấu sắp 2 tiếng đồng hồ. Bởi vậy nữ hoàng cũng bắt đầu uể oải, nhìn mấy người trước mắt vẫn thần thái sáng láng, không khỏi âm thầm phẫn hận.
“Đúng, ta thừa nhận đoạn thời gian ấy ngươi đối với ta tốt. Nhưng, ta lại bởi vậy càng hận ngươi. Nếu không phải ngươi bóp méo ký ức của ta, đem Ánh Nguyệt từ trong đầu ta xóa đi. Ta lại làm sao sẽ vào ngày đó nói nặng lời với hắn, hắn lại làm sao bởi thế mà mất đi trí nhớ? Chỉ độc quên ta. Ha hả a ~~~(cười khổ), ta lần này cuối cùng cũng là biết cảm thụ của hắn rồi, cái loại tư vị bị người yêu nhất quên đi, chỉ quên đi tồn tại của ngươi, quên đi phần cảm tình ấy, thực sự không dễ chịu a! Cho nên, ngươi cũng đừng tưởng ta thay đổi chủ ý, thả ngươi một con ngựa. Ta là tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi.” Tiểu D phát cuồng hướng về phía nữ hoàng hung ác công kích. Đánh nàng không hề còn đường sống, giá trị sinh mệnh càng ngày càng giảm. Mấy người khác thấy Tiểu D ra sức như thế, lập tức hạ quyết tâm, tự nói cái gì cũng không thể so với hắn kém quá xa! Bởi vậy, tình cảnh của nữ hoàng so với vừa rồi, càng thêm nguy hiểm.
Nếu như nàng lúc đó không phải len lén một mình ra khỏi thành, cũng sẽ không tới nỗi không có viện thủ, tứ cố vô thân, duy nhất có thể làm chính là tiêu diệt toàn bộ địch nhân trước mắt, sau đó trở về thành tu dưỡng. Không sai, là toàn bộ, nguyên bản đối với Tiểu D yêu say đắm, khi hắn nói ra những lời này xong thì thay đổi. Nếu nàng không chiếm được tình yêu của hắn, vậy để nàng hủy diệt người này, để những người khác cũng không chiếm được.
“Được, nếu ngươi đã một lòng tìm chết, thì đừng trách ta không lưu tình chút nào, Tuyết bay đầy trời.” Hoa tuyết mang hận ý sâu sắc hỗn loạn, hướng về phía Vô Danh Thiên Hạ, Ái Sát Đào Đào, Hủy Diệt Nguyên Tố. Bởi vì Vô Danh đang bảo vệ Đào Đào và Hủy Diệt, trong bọn họ duy nhất thánh kỵ sĩ biết thêm máu, đã bị công kích cường liệt nhất rồi. Nhất Thăng Nhãn Lệ, Cuồng Long Ngạo Thiên, Dissolute đứng một bên thấy vậy chỉ có thể gọi ra bè lũ thú gọi ra thú, còn lại chính là hướng về phía nữ hoàng mà công kích, ý đồ giảm bớt lực công kích ma pháp của nàng, Vô Danh cũng không phải đèn hết dầu, đem Đào Đào và Hủy Diệt an toàn né tránh xong, cùng tùy theo vọt sang một bên.
Mắt thấy chủ ý muốn tiêu diệt thánh kỵ sĩ biết bổ sung máu kia thất bại, liền lại hướng sang Tiểu D mãnh liệt công kích, mặc kệ thế nào, nàng đều phải giết hắn trước.
“Đào Đào.” Nhất Thăng thấy thế, hô một tiếng Đào Đào xong, rồi hướng về phía nữ hoàng công kích.
“Rõ.” Đào Đào gật đầu, hóa công kích của mình thành lực cản, giúp Tiểu D hóa giải cường liệt lực công kích của nữ hoàng, đồng thời thỉnh thoảng quay sang giúp đỡ hắn thêm máu.
“Ác chiến a!” Tâm Duyến thở dài, đánh 2 tiếng đồng hồ rồi, mới bắn rơi 1/3 máu của nữ hoàng, thực sự là máu trâu* a! Không hổ là BOSS mãn cấp trong Vĩnh Sinh mà! Nếu như Ánh Nguyệt ở chỗ này sợ rằng lại muốn hai mắt lóe sáng, chờ trang bị kim tệ của nữ hoàng tuôn ra
hết! Ai ~, nếu không thì bọn họ mấy người nhận được tin tức của Trí Não, sau khi rõ ràng tất cả, sợ Ánh Nguyệt còn kiếm chuyện, mà Ánh Nguyệt xóa bỏ, có lẽ bọn họ tới đánh BOSS, sẽ dễ dàng một chút mà! Không biết Ánh Nguyệt bây giờ bị đám quái kia đánh không dứt, quấn lấy có phải phát điên không. Tâm Duyến có chút ý xấu nghĩ, thật là, cùng đoàn người ở lâu ngày, ta đều học xấu rồi, có điều, cảm giác này không xấu là được.
*máu ác, máu khỏe, nhiều
“Còn khó đánh, cũng phải đánh, chúng ta phải thay Ánh Nguyệt báo cừu.” Hủy Diệt lại gọi ra một con oán linh xong, oán hận mà nói.
“Đúng vậy, đúng vậy, Ánh Nguyệt đối với chúng ta mà nói, trọng yếu như vậy, lại bị bà mo này hãm hại, nói cái gì cũng phải thay Ánh Nguyệt giáo huấn một chút.” Tiểu Khả lập tức cũng ồn ào lên.
“Bà mo, thằng nhóc thối, ngươi nói ai bà mo.” Nữ hoàng vừa nghe tới mình bị người khác gọi thế, phẫn nộ đem toàn bộ công kích hướng về phía Tiểu Khả.
“Tiểu Khả ~~~~.” Tuy rằng mọi người toàn bộ đem công kích tấn công tới, ý đồ ngăn lại công kích của nữ hoàng, mà Đào Đào cũng không ngừng giúp hắn thêm máu, nhưng không thể ngăn trở nữ hoàng lại, đem quần thể công kích gom thành nhóm, toàn bộ ma pháp đi về phía
Tiểu Khả. Tiểu Khả vốn là giá trị sinh mệnh ít ỏi, ba giây cầm cự, giảm xuống 0, hoa lệ ngã xuống. Khiến Tiểu Khả phiền muộn chính là, hắn vừa uống dược thủy sinh mệnh xong, đã bị giết, trở thành người thứ nhất đánh Boss ngã xuống.
Sau khi hắn tử vong, chỉ đành hai mắt đẫm lệ lưng trong thay mọi người hò hét trợ uy, thật là, ta đáng thương quá a!
Hở??? Trên đường ta bận ngược quái, hình như nghe thấy tiếng hô đau đớn của Đào Đào, chuyện gì xảy ra a? Ta vừa đánh vừa hướng chỗ phát ra thanh âm dời đi. Nhìn thấy ta như vậy, Hỏa Vũ tuy rằng muốn ngăn cản, nhưng hắn cũng biết, khẳng định là đã xảy ra chuyện gì,
bởi vậy cũng không chặn lại, theo ta đi.
Cứ thế ta kéo đàn quân quái vật mấy trăm con theo, chậm rãi hướng về chỗ nữ hoàng kia. Tử Huyễn nhìn thấy Tiểu Khả sau khi chết, sửng sốt một chút, nháy mắt đã sửa đám quái vật đại quân kia, có thể khiến bọn chúng ngã xuống, không còn nảy ra con mới nữa. Bọn chúng
để ta kéo càng ngày càng ít, chạy qua.
Khi ta kéo đại quân chỉ còn lại 300 con tới chỗ ấy, chỉ thấy Tiểu Khả vừa ngã xuống đất tử vong, còn có mọi người bi phẫn, hung ác độc địa hướng về phía nữ hoàng công kích. Nhìn thấy màn ấy, lại không rõ xảy ra chuyện gì, ta đây cũng không phải đồ ngốc. Không chút nào do dự, ta kéo đám quái kia, chạy qua chỗ nữ hoàng. Hừ hừ, bắt nạt đồng bạn của ta, để ngươi nếm thử sự lợi hại của ta.
“Ánh Nguyệt ~!” Thấy ta đến, tất cả mọi người sửng sốt, chỉ một chút như vậy, đã đưa giá trị sinh mệnh của bọn họ xuống không ít.
“Ngốc nha, đừng lo.” Ta liên tục chạy qua, hướng về phía bọn họ thi triển cường hóa trì dũ thuật, “Hắc hắc, nữ hoàng kia, cho ngươi nếm thử tư vị bị đàn quái vật giẫm nha.”Ta chạy đến sườn nghiêng thân thể, mỉm cười, nháy mắt thi triển khinh công, thế cho nên công kích của nàng thất bại, đã bị đại quân quái vật chậm rãi giẫm đến rớt máu. Khi phản ứng lại, hướng về phía bọn quái vật công kích, đem phẫn nộ nàng bị giẫm toàn bộ phát tiết, nhìn mặt đất bị thanh lý sạch sẽ. Ta đắc ý cười, tư vị không tồi đi! Ta giống như khiêu khích hướng về phía nàng nhướn mi, thấy nàng bắt đầu hướng về phía ta mãnh liệt công kích, ta thỏa mãn cười, nàng mắc câu rồi a! Vọt qua công kích của nàng, ta thi triển sống lại thuật cho Tiểu Khả, mở ra cánh chim đã lâu không dùng, bay lên trên cao. Ta tức chết ngươi, ta bay cao vậy, xem ngươi đánh đến thế nào. Hừ hừ, càng cao uy lực công kích của ta càng mạnh nga.
“Cửu Chuyển Thiên Lôi.” Theo ta đẳng cấp càng cao, Cửu Chuyển Thiên Lôi sử dụng hạn chế lại càng thấp, hiện tại ta có thể 10 phút thi triển 1 lần, mà Cửu U Minh Hỏa thì lại là khoảng cách thời gian 1 tiếng.
Dưới sự giúp đỡ của ta, giá trị sinh mệnh của nữ hoàng cứ giảm rồi lại giảm, rất nhanh đã bị chúng ta ép khô rồi, thấy thân hình nàng ngã xuống, không biết vì sao, trong lòng ta mơ hồ đau xót.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, giết chết BOSS cấp 200 thứ 1 của Vĩnh Sinh, phần thưởng kinh nghiệm 5000000000, tử kim tệ 100 tấm, danh vọng 2000.
Hắc hắc, ta bây giờ cấp 176 rồi, ta đắc ý cười, lại đắc ý cười, đẳng cấp của ta thăng như là ngồi hỏa tiễn ấy a!
“A, hoàn thành rồi, hoàn thành rồi. Chúng ta hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt ngọn nguồn của tà ác rồi.” Tiểu Khả kích động hô to ra.
“Cái gì?” Ta kinh ngạc không ngớt, đánh 1 con BOSS, đã hoàn thành cái nhiệm vụ không hiểu ra sao kia ư?
Lúc này, trên người của nữ hoàng vốn té trên mặt đất, bay ra một chút phân tử màu sắc rực rỡ, chậm rãi hội tụ thành dáng dấp nữ hoàng, không phải chứ, còn muốn đánh ư? Ta có chút hết chỗ nói rồi đó!
“Ha hả, các ngươi đừng khẩn trương, ta không phải muốn cùng các ngươi đánh.” Nhìn ra địch ý của chúng ta, Băng Tuyết nữ hoàng hòa ái cười. “Ta là phải cảm tạ các ngươi trong lúc đó đã giải thoát cho ta.”
“Cái gì? Cảm tạ chúng ta?” Chúng ta tất cả đều sợ ngây người, lần đầu giết người khác, còn có thể nhận được sự cảm ơn của người nọ a!