Giới thiệu sơ lược lại một chút nhé!
Nhóm bạn Satoshi đang trên đường du hành cùng nhau đến hội quán tiếp theo để Satoshi giành lấy huy hiệu đủ tư cách tham gia cúp vô địch pokemon vùng Calos. Ở trung tâm pokemon nơi các bạn dừng chân đã bị bọn rocket tấn công. Khác với các lần trước, lần này nhóm đã có thêm hai người bạn mới, Yuki và Nanami hai người bạn bí ẩn... hành trình của họ sẽ tiếp tục với những điều thú vị hơn với sự xuất hiện đột ngột của hai người bạn này.....
(- Na có phần rảnh hơi quá!sr!^^. Xin nói thêm với m.n rằng truyện sẽ ít đề cặp đến các trận đấu pokemon cũng như nd trong phim gốc, truyện chủ yếu nói về diễn biến tình cảm hơn).
--- Quay lại câu truyện nào!---
Sao cả ngày mỗi người làm một công việc riêng của mình thì mặt trời cũng bắt đầu lặng dần, nền trời đã buôn một màu hồng dịu dàng. Trung tâm pokemon đã sửa lại được chỗ hõng do vụ nổ nhờ có sự giúp sức của Citron nên hoàn thành khá thuận lợi. Bây giờ mọi người đang thưởng thức bữa tối...
Cuộc trò chuyện sau bữa tối diễn ra
Yuki lên tiếng
- Cho tớ hỏi, chúng ta sẽ đi đâu cho chuyến hành trình ngày mai thế?
- Bọn mình sẽ đến hội quan tiếp theo ở thành phố A, ( Na không nhớ tên mấy thành phố cụ thể nên m.n thôq cảm nhé!), nhưng trước tiên là cùng đi cổ vũ cho Serena trong cuộc thi trình diễn pokemon được tổ chức vào 2 ngày tới tại một thị trấn ven biển cách đây không xa.
Citron cận kẽ nói
- Cuộc thi trình diễn pokemon sao?
Yuki trên gương măt có chút thắc mắc
- Đó là cuộc thi rất hấp dẫn đấy, cậu chưa từng nghe sao?
Serena hỏi
- Tớ chưa nghe.
- Còn cậu thì sao Nanami?
Nghe tiếng Serena gọi mình, nó không biết nên trả lời như thế nào cho phải đây, đành giả khờ không biết
- Tớ cũng chưa biết!
- Vậy thì lần này hai cậu sẽ được xem tận mắt, hơn nữa Serena trình diễn rất hay đấy.
Satoshi đột nhiên lên tiếng
- Đâu..đâu có, tớ trình diễn không tốt lắm đâu..
Nghe Satoshi nói làm mặt Serena có vài vẹt hồng hồng xuất hiện.
- Thật chứ, mình rất mong chờ đấy Serena.
Nanami phấn khởi, nhưng trong lòng đang mỉm cười vì biểu hiện của Serena ' mình sẽ cố giúp cậu thôi Serena à, hihi'.
- Tớ sẽ làm cậu thất vọng mất, nhưng tớ sẽ cố gắng hết sức mình.
Yuki có phần thẫn thờ khi thấy biểu cảm khá dễ thương của Serena, vì hắn ngồi phía đối diện nên có thể thấy rõ.
- Euruka! Euruka..
Citron lây lây người Euruka, nhưng con bé đã ngủ gật từ lúc nào rồi.
- Muộn rồi, tớ phải đưa em ấy vào ngủ thôi, các cậu ngủ ngon!
- Chào Citron!
- Ngủ ngon.
- Ngủ ngon!!
Satoshi ngáp dài quay sang pikacho nói
- Bọn tớ cũng vào ngủ đây! Oát! Đi nào pikachu!.
- ơ! Mọi người... Vậy thôi chúng ta giải tán nhé! Ngày mai sẽ bắt đầu hành trình.
Nói xong Serena cùng mọi người ai nấy vào phòng ngủ.
Đang đi vào cửa phòng, chợt Nanami kéo Yuki lại nói nhỏ vào tai hắn
-' Tối nay cậu có thể ra ngoài một chút không?'
- Có chuyện gì à?
-' Mình có chuyện muốn nói, thế nhé!'
Nói xong Nó quay bước nhanh vào trong, để lại hắn đứng nhơ ngác với dấu chấm hỏi to đùng, thầm suy nghĩ 'rốt cuộc cậu ấy muốn nói gì? Mình chỉ mới quen biết, có gì để nói với nhau chứ. Có khi nào...?'
-----
Đêm khuya, cảnh vật thanh tịnh vào có chút lạnh lẽo, có bóng dáng một người con gái, tóc xõa ngang vai, đang ngồi một mình dưới bật thềm đá trơn lạnh ngắt.... miệng lầm bầm
- Sao cậu ta lâu thế không biết?
Phía sau xuất hiện một bóng người
- Cậu có chuyện gì muốn nói với tớ thế?
- OÁI!~!...Ưm..m!!
- Nữa đêm đấy! Cậu tính để mọi người thức dậy hết à!
- Hàa... Cậu là ma hay sau mà lại đi không tiếng động thế?~
Do ngồi suy tư không chú ý hắn ở phía sau tiếng đến nên nó hốt hoảng hét lên, liền bị hắn lấy tay bịch miệng nó lại không cho phát ra tiếng, thấy nó bình tĩnh hắn mới bỏ ra.
- Xin lỗi!
- Thái độ thế đó hả?? Hừ!!
Hắn thấy mình có vẽ hơi quá đáng nên đành phải nhường nó
- Tớ xin lỗi, mà cậu hẹn tớ ra có chuyện gì?
Nó thấy hắn có vẻ chân thành hơn nên cũng không thèm giận dỗi, nhưng bất giác nó nhớ đến cảm giác khi bàn tay hắn bịch miệng nó lại, một bàn tay ấm áp.... bỗng dưng nó tát vào mặt mình một cái ' Ôi!!.. mình đang nghĩ cái quái gì thế?'
Hắn thấy nó có biểu hiện lạ lùng, nên khó hiểu
- Này! Này! Cậu không nói mình vào ngủ tiếp đây... oát!!
Hắn nhắc chân định quay đi thì nó lên tiếng
- Nè! Sao cậu có chiếc điện thoại đó vậy?
Hắn sững bước, ngạc nhiên khi nghe nó nói
- Khoan đã, Điện Thoại?? Cậu biết điện thoại?
- Ừ!
Nghe câu trả lời chắc nịch ấy, hắn có phần hiểu được lí do nó hẹn hắn đến đây
- Cậu là người đến từ Trái Đất?
Nó mỉm cười, thật đúng với những gì nó suy đoán
- Đúng! Và tớ đoán không sai thì cậu cũng thế phải không?
Hắn đã thật sự bất ngờ ' cô ấy giống như mình ư?'
- Tớ đến từ Trái Đất, một ngày đang trên đường thì bỗng dưng có một hố đen xuất hiện, sau khi mở mắt ra thì phát hiện mình đã ở một nơi rất xa lạ rồi, cụ thể ở đâu thì đến giờ tớ chưa biết.
Nó ngồi nghe lại câu chuyện của hắn, có phần giống như nó, nhưng hắn không biết nơi này là đâu, sao hắn ngốc thế nhỉ? ' Tên này thế quái nào lại chưa từng coi phim pokemon??'
- Cậu thực sự không biết đây là đâu?
Hắn ngơ ngác
- Ừ!
- Haizz! Tuổi thơ cậu thật bất hạnh quá!
Hắn càng khó hiểu hơn với câu nói không ăn nhập vào đâu của nó
- Chuyện đó thì có liên quan gì với nhau?
Nó bây giờ thật hết cách với hắn, nhưng đành thông cảm cho kẻ không biết vậy ( không biết không có tội a!)
- Nơi đây là thế giới trong phim, mà cụ thể là bộ phim pokemon nổi tiếng của Nhật Bản. Chúng ta đang ở phần Calos, giờ thì cậu hiểu chưa?
Hắn gãi đầu
- Ừm! Tớ hiểu rồi, trước giờ tớ chỉ chơi game pokemon, chưa từng xem phim nên không biết, cảm ơn cậu nhé!
Nó cười trước dáng điệu dễ thương của hắn
- Tớ cũng giống như cậu bị lọt xuống một hố đen sau đó đến đây. Tớ đã rất lo lắng khi đến đây, nhưng giờ có thêm cậu nên tớ đỡ lo phần nào, chúng ta sẽ cùng tìm cách để trở về nhé?
Hắn nhìn nó, gương mặt nó lúc này đượm nét buồn khó tả, hắn cũng thấy lòng mình trùng xuống, đúng! Hắn còn về nhà, hắn vẫn có cuộc sống ở thế giới bên kia nhưng có lẽ cuộc sống đó hắn không cần.
- Tớ thấy thích nơi này hơn thế giới thật của mình.
Nó ngỡ ngàng trước câu nói của hắn
- Vậy cậu không muốn trở về.
Hắn cười nói
- có lẽ vậy! Nhưng nếu cần tớ sẽ cùng cậu tìm cách trở về. Vậy nhé! Tớ vào ngủ đây, ngủ ngon!
- Ngủ ngon!
Hắn bước vào bên trong, nó cũng cất bước theo sau vào phòng mình
Nằm trên giường nó không ngủ được, mở mắt nó suy nghĩ về hắn ' Tại sao cậu ta lại không muốn trở về? '
Có lẽ sau vẻ ngoài có phần ngốc nghếch ấy, trng lòng hắn luôn chứa nhiều tâm sự về quá khứ, về cuộc đời lúc trước của mình. Giống như nó hắn không ngủ được, quá khứ lại ám ảnh hắn.
Lúc trước hắn có một gia đình hạnh phúc, sống một cuộc sống đầy đủ, nhưng kể từ khi ba hắn đem người phụ nữ kia về mọi chuyện tất cả đã thay đổi, mẹ hắn vì quá buồn khổ nên sinh bệnh mà qua đời, ba hắn không quan tâm hắn, còn bà ta bày mưu đuổi hắn ra khỏi nhà, hắn vì căm gét ba mình, vì căm gét cuộc đời mà sống bê tha, nghiện game, ăn chơi lêu lõng, bỏ tất cả sang một bên. Nhưng vó lẽ ông trời còn quan tâm đến hắn nên đã cho hắn đến nơi đây, hắn không muốn trở về.
---------
Nhóm bạn Satoshi đang trên đường du hành cùng nhau đến hội quán tiếp theo để Satoshi giành lấy huy hiệu đủ tư cách tham gia cúp vô địch pokemon vùng Calos. Ở trung tâm pokemon nơi các bạn dừng chân đã bị bọn rocket tấn công. Khác với các lần trước, lần này nhóm đã có thêm hai người bạn mới, Yuki và Nanami hai người bạn bí ẩn... hành trình của họ sẽ tiếp tục với những điều thú vị hơn với sự xuất hiện đột ngột của hai người bạn này.....
(- Na có phần rảnh hơi quá!sr!^^. Xin nói thêm với m.n rằng truyện sẽ ít đề cặp đến các trận đấu pokemon cũng như nd trong phim gốc, truyện chủ yếu nói về diễn biến tình cảm hơn).
--- Quay lại câu truyện nào!---
Sao cả ngày mỗi người làm một công việc riêng của mình thì mặt trời cũng bắt đầu lặng dần, nền trời đã buôn một màu hồng dịu dàng. Trung tâm pokemon đã sửa lại được chỗ hõng do vụ nổ nhờ có sự giúp sức của Citron nên hoàn thành khá thuận lợi. Bây giờ mọi người đang thưởng thức bữa tối...
Cuộc trò chuyện sau bữa tối diễn ra
Yuki lên tiếng
- Cho tớ hỏi, chúng ta sẽ đi đâu cho chuyến hành trình ngày mai thế?
- Bọn mình sẽ đến hội quan tiếp theo ở thành phố A, ( Na không nhớ tên mấy thành phố cụ thể nên m.n thôq cảm nhé!), nhưng trước tiên là cùng đi cổ vũ cho Serena trong cuộc thi trình diễn pokemon được tổ chức vào 2 ngày tới tại một thị trấn ven biển cách đây không xa.
Citron cận kẽ nói
- Cuộc thi trình diễn pokemon sao?
Yuki trên gương măt có chút thắc mắc
- Đó là cuộc thi rất hấp dẫn đấy, cậu chưa từng nghe sao?
Serena hỏi
- Tớ chưa nghe.
- Còn cậu thì sao Nanami?
Nghe tiếng Serena gọi mình, nó không biết nên trả lời như thế nào cho phải đây, đành giả khờ không biết
- Tớ cũng chưa biết!
- Vậy thì lần này hai cậu sẽ được xem tận mắt, hơn nữa Serena trình diễn rất hay đấy.
Satoshi đột nhiên lên tiếng
- Đâu..đâu có, tớ trình diễn không tốt lắm đâu..
Nghe Satoshi nói làm mặt Serena có vài vẹt hồng hồng xuất hiện.
- Thật chứ, mình rất mong chờ đấy Serena.
Nanami phấn khởi, nhưng trong lòng đang mỉm cười vì biểu hiện của Serena ' mình sẽ cố giúp cậu thôi Serena à, hihi'.
- Tớ sẽ làm cậu thất vọng mất, nhưng tớ sẽ cố gắng hết sức mình.
Yuki có phần thẫn thờ khi thấy biểu cảm khá dễ thương của Serena, vì hắn ngồi phía đối diện nên có thể thấy rõ.
- Euruka! Euruka..
Citron lây lây người Euruka, nhưng con bé đã ngủ gật từ lúc nào rồi.
- Muộn rồi, tớ phải đưa em ấy vào ngủ thôi, các cậu ngủ ngon!
- Chào Citron!
- Ngủ ngon.
- Ngủ ngon!!
Satoshi ngáp dài quay sang pikacho nói
- Bọn tớ cũng vào ngủ đây! Oát! Đi nào pikachu!.
- ơ! Mọi người... Vậy thôi chúng ta giải tán nhé! Ngày mai sẽ bắt đầu hành trình.
Nói xong Serena cùng mọi người ai nấy vào phòng ngủ.
Đang đi vào cửa phòng, chợt Nanami kéo Yuki lại nói nhỏ vào tai hắn
-' Tối nay cậu có thể ra ngoài một chút không?'
- Có chuyện gì à?
-' Mình có chuyện muốn nói, thế nhé!'
Nói xong Nó quay bước nhanh vào trong, để lại hắn đứng nhơ ngác với dấu chấm hỏi to đùng, thầm suy nghĩ 'rốt cuộc cậu ấy muốn nói gì? Mình chỉ mới quen biết, có gì để nói với nhau chứ. Có khi nào...?'
-----
Đêm khuya, cảnh vật thanh tịnh vào có chút lạnh lẽo, có bóng dáng một người con gái, tóc xõa ngang vai, đang ngồi một mình dưới bật thềm đá trơn lạnh ngắt.... miệng lầm bầm
- Sao cậu ta lâu thế không biết?
Phía sau xuất hiện một bóng người
- Cậu có chuyện gì muốn nói với tớ thế?
- OÁI!~!...Ưm..m!!
- Nữa đêm đấy! Cậu tính để mọi người thức dậy hết à!
- Hàa... Cậu là ma hay sau mà lại đi không tiếng động thế?~
Do ngồi suy tư không chú ý hắn ở phía sau tiếng đến nên nó hốt hoảng hét lên, liền bị hắn lấy tay bịch miệng nó lại không cho phát ra tiếng, thấy nó bình tĩnh hắn mới bỏ ra.
- Xin lỗi!
- Thái độ thế đó hả?? Hừ!!
Hắn thấy mình có vẽ hơi quá đáng nên đành phải nhường nó
- Tớ xin lỗi, mà cậu hẹn tớ ra có chuyện gì?
Nó thấy hắn có vẻ chân thành hơn nên cũng không thèm giận dỗi, nhưng bất giác nó nhớ đến cảm giác khi bàn tay hắn bịch miệng nó lại, một bàn tay ấm áp.... bỗng dưng nó tát vào mặt mình một cái ' Ôi!!.. mình đang nghĩ cái quái gì thế?'
Hắn thấy nó có biểu hiện lạ lùng, nên khó hiểu
- Này! Này! Cậu không nói mình vào ngủ tiếp đây... oát!!
Hắn nhắc chân định quay đi thì nó lên tiếng
- Nè! Sao cậu có chiếc điện thoại đó vậy?
Hắn sững bước, ngạc nhiên khi nghe nó nói
- Khoan đã, Điện Thoại?? Cậu biết điện thoại?
- Ừ!
Nghe câu trả lời chắc nịch ấy, hắn có phần hiểu được lí do nó hẹn hắn đến đây
- Cậu là người đến từ Trái Đất?
Nó mỉm cười, thật đúng với những gì nó suy đoán
- Đúng! Và tớ đoán không sai thì cậu cũng thế phải không?
Hắn đã thật sự bất ngờ ' cô ấy giống như mình ư?'
- Tớ đến từ Trái Đất, một ngày đang trên đường thì bỗng dưng có một hố đen xuất hiện, sau khi mở mắt ra thì phát hiện mình đã ở một nơi rất xa lạ rồi, cụ thể ở đâu thì đến giờ tớ chưa biết.
Nó ngồi nghe lại câu chuyện của hắn, có phần giống như nó, nhưng hắn không biết nơi này là đâu, sao hắn ngốc thế nhỉ? ' Tên này thế quái nào lại chưa từng coi phim pokemon??'
- Cậu thực sự không biết đây là đâu?
Hắn ngơ ngác
- Ừ!
- Haizz! Tuổi thơ cậu thật bất hạnh quá!
Hắn càng khó hiểu hơn với câu nói không ăn nhập vào đâu của nó
- Chuyện đó thì có liên quan gì với nhau?
Nó bây giờ thật hết cách với hắn, nhưng đành thông cảm cho kẻ không biết vậy ( không biết không có tội a!)
- Nơi đây là thế giới trong phim, mà cụ thể là bộ phim pokemon nổi tiếng của Nhật Bản. Chúng ta đang ở phần Calos, giờ thì cậu hiểu chưa?
Hắn gãi đầu
- Ừm! Tớ hiểu rồi, trước giờ tớ chỉ chơi game pokemon, chưa từng xem phim nên không biết, cảm ơn cậu nhé!
Nó cười trước dáng điệu dễ thương của hắn
- Tớ cũng giống như cậu bị lọt xuống một hố đen sau đó đến đây. Tớ đã rất lo lắng khi đến đây, nhưng giờ có thêm cậu nên tớ đỡ lo phần nào, chúng ta sẽ cùng tìm cách để trở về nhé?
Hắn nhìn nó, gương mặt nó lúc này đượm nét buồn khó tả, hắn cũng thấy lòng mình trùng xuống, đúng! Hắn còn về nhà, hắn vẫn có cuộc sống ở thế giới bên kia nhưng có lẽ cuộc sống đó hắn không cần.
- Tớ thấy thích nơi này hơn thế giới thật của mình.
Nó ngỡ ngàng trước câu nói của hắn
- Vậy cậu không muốn trở về.
Hắn cười nói
- có lẽ vậy! Nhưng nếu cần tớ sẽ cùng cậu tìm cách trở về. Vậy nhé! Tớ vào ngủ đây, ngủ ngon!
- Ngủ ngon!
Hắn bước vào bên trong, nó cũng cất bước theo sau vào phòng mình
Nằm trên giường nó không ngủ được, mở mắt nó suy nghĩ về hắn ' Tại sao cậu ta lại không muốn trở về? '
Có lẽ sau vẻ ngoài có phần ngốc nghếch ấy, trng lòng hắn luôn chứa nhiều tâm sự về quá khứ, về cuộc đời lúc trước của mình. Giống như nó hắn không ngủ được, quá khứ lại ám ảnh hắn.
Lúc trước hắn có một gia đình hạnh phúc, sống một cuộc sống đầy đủ, nhưng kể từ khi ba hắn đem người phụ nữ kia về mọi chuyện tất cả đã thay đổi, mẹ hắn vì quá buồn khổ nên sinh bệnh mà qua đời, ba hắn không quan tâm hắn, còn bà ta bày mưu đuổi hắn ra khỏi nhà, hắn vì căm gét ba mình, vì căm gét cuộc đời mà sống bê tha, nghiện game, ăn chơi lêu lõng, bỏ tất cả sang một bên. Nhưng vó lẽ ông trời còn quan tâm đến hắn nên đã cho hắn đến nơi đây, hắn không muốn trở về.
---------