Có tí ti cảm thán đám người Hàn Triều có thức ăn quá ngon, sau đó lấy ra tinh hạch của mình, cò kè với Hàn Triều mua đồ ăn, than vãn rằng bọn nhãi ranh ở phía sau gào khóc, không biết Hàn Triều còn trái cây ngon hay không, từ khi Hàn Triều không tới quân doanh, bọn họ không có trái cây để mua, nhất nhất làm người nghe thật thương tâm rơi lệ.
"Triều thiếu, anh thật sự có bia có thể bán cho chúng tôi?" Viên Hân vui sướng hỏi, tiểu đội đệ nhất bọn họ năng lực mạnh mẽ, thức ăn luôn luôn không tồi, nhưng căn cứ là thiếu rượu nha, duy nhất có thể vô hạn chè chén chính là khu giải trí "Hoa Kham", nhưng Hoa Kham bán rượu cmn quá mắc, vào uống một lần là có thể làm anh tán gia bại sản, anh còn có già trẻ phải nuôi dưỡng, thật sự là không thể xa xỉ nổi nha.
Hàn Triều gật gật đầu: "Tôi từ Hoa Kham mang đến không nhiều, nhưng để lại cho các người một chút vẫn được, đều là bạn bè, giá cả thương lượng!"
Đến lúc này Viên Hân mới nhớ ra, bà chủ Hoa Kham là người Triều gia, mà người trước mặt đây hiện giờ thân phận chính là gia chủ Triều gia...
Thích Thất thật là xem Hàn Triều không vừa mắt, thấy anh trợn mắt nói dối, trong lòng càng khinh bỉ, xưởng bia trong không gian anh trữ cũng không ít, Hoa Kham có thể cho khách chè chén không hạn chế dĩ nhiên là do anh hậu thuẫn, đại thúc trước mặt này lại bị Hàn Triều lừa. Nói đến xưởng bia Thích Thất lại nhớ đến xưởng đồ uống của mình không được thu vào, cô hừ nhẹ một tiếng, trong đầu lại ghi thêm một điểm xấu cho Hàn Triều.
Thích Thất cúi đầu ăn cơm chiên, trong lòng ý kiến ý cò với Hàn Triều, tự nhiên không phát hiện được hai người bên cạnh gương mặt ngày càng ai oán, từ khi nào bọn họ cũng là người ngồi trên bàn cơm lại biến thành như đại thúc ở đây, phải có tinh hạch mới có thể mua vật tư? Không, bọn họ không giống, bọn họ quan hệ với Thích Thất thật tốt, Triều thiếu rất lo cho Thích Thất, tự nhiên sẽ không khắt khe với bạn bè của cô, mà Thích Thất... đại khái là quá đói bụng, không nhớ tới tiếp đón bọn họ...
Buổi chiều đội ngũ đúng giờ xuất phát, chờ đến khi tin tức truyền đến chỗ xe Hàn Triều, đoàn xe cách đại quân thây ma và thây ma động vật không tới km, phát hiện thây ma chính là Tần Triệt, dị năng của anh đã từ cấp ba trung cấp tăng lên cấp cao, chẳng qua phạm vi thăm dò của tinh thần lực vẫn chỉ có một km, nếu muốn mở rộng phạm vi chỉ e rằng phải chờ đến cấp bốn, nhưng so ra với những dị năng giả tinh thần lực khác vẫn tốt hơn rất nhiều, những người khác phát hiện đàn thây ma thời gian còn chậm hơn.
Hàn Triều nhận được tin tức, dặn dò đám người Hải Đông Thanh cẩn thận chiến đấu, sau đó lấy từ không gian ra đại đao chà lau. Thích Thất kỳ quái đánh giá Hàn Triều một cái, người khác không rõ ràng nhưng cô biết được, đao của Hàn Triều trước nay không bao giờ được mài giũa, bởi vì đao trong tay anh chỉ là bài trí, che dấu vết thương gây ra do tinh thần lực mà thôi. Còn nữa, lần này thây ma đột kích, vì sao Hàn Triều không phát hiện được trước, đừng hỏi cô vì sao biết được chắc chắn Hàn Triều không phát hiện ra, đi theo Hàn Triều thời gian dài như vậy, điểm trực giác này cô phải có, tựa như cô có thể dễ dàng nhìn ra Hàn Triều hỉ nộ ái ố, nhất cử nhất động ý tứ anh như thế nào cô đều có thể đoán ra được một chút. Ngay cả lần này cô cáu kỉnh nhưng kỳ thật trong lòng cô vô cùng rõ ràng, Hàn Triều không có ý đi tìm phụ nữ khác, bằng không cô cũng sẽ không chỉ là giận, nói trắng ra cô cũng là do thích thú nhìn bộ dáng Hàn Triều dỗ dành mình mà thôi. Không phủ nhận cô có thể nhìn ra được tâm tình của Hàn Triều là do anh không che dấu phòng bị trước mặt cô, nhưng mặc kệ là như thế nào, cô xác thật nhìn ra đã có chuyện.
Đi về phía trước hai bước, dựa đến người Hàn Triều, cô nhẹ nhẹ kéo góc áo anh, chờ Hàn Triều ngừng động tác quay đầu lại nhìn, Thích Thất mở miệng hỏi: "Hàn Triều, anh làm sao vậy? Tinh thần lực xảy ra chuyện sao?"
Không kỳ quái Thích Thất tại sao lại hỏi như vậy, đối với chuyện của anh, trực giác của cô luôn luôn thực chuẩn, không gạt Thích Thất, Hàn Triều nhẹ nhàng nói: "Có chút vấn đề, bất quá em đừng lo lắng, sẽ không có việc gì."
"Cho nên buổi sáng anh mới có thể nói những lời kỳ quái như vậy? Anh nói anh có lẽ bị bệnh, cũng là vì cái này?" Thích Thất hỏi, chợt có giải thích đối với hành vi kỳ quái của Hàn Triều buổi sáng nay.
"Phải." Hàn Triều gật đầu, ôm chặt cô vào trong lòng ngực, cúi đầu ngửi tới hương vị làm anh an tâm, nhớ tới áp lực trong lòng, anh nhẹ nhàng lẩm bẩm bên tai Thích Thất: "Thất Thất, nếu, anh nói là nếu, nếu có một ngày anh trở nên không giống như anh hiện tại, đáp ứng với anh, không cần sợ hãi, có được không... Tin tưởng anh, vô luận như thế nào, anh cũng sẽ không thương tổn em..."
Số lượng thây ma đích xác khá nhiều, khi Hàn Triều và Thích Thất xuống xe nhìn xa xa thấy thật cả da đầu muốn tê dại. Trước đó đám người Hàn Triều gặp phải thây ma quạ đã thông báo tin tức cho căn cứ, căn cứ đã có điều tra cặn kẽ. Kết quả điều tra thật làm người không như ý, thây ma đã có tiến hóa ra thây ma cấp cao, những thây ma này cũng đã có khai phá ra trí lực, có thể khôi phục ký ức biến trở về làm con người bình thường hay không thì không biết, nhưng ai cũng rõ, kể từ khi mạt thế đến, thây ma và nhân loại đã trở thành quan hệ đối địch, một bên không chết thì không ngừng.
Thây ma ở bên ngoài không tìm được huyết nhục nhân loại sẽ tiến đến chú ý đến người sống sót ở các căn cứ, chiến tranh giữa thây ma và nhân loại càng lúc càng không thể tránh, bởi vậy căn cứ mới bức thiết muốn thiết bị điển ở tỉnh X, để họ có thể đẩy tường thành căn cứ ra xa hơn, tạo thêm tuyến phòng ngự mới.
Đều là tinh anh của căn cứ, số lượng thây ma tuy kinh người, nhưng đội ngũ họ cả người cũng không phải là bài trí, đối diện với đàn thây ma cũng không bị hạ phong. Hàn Triều và Thích Thất lưng tựa lưng chém thây ma chạy tới, biểu hiện không tốt không xấu, họ chỉ đứng tại chỗ chờ thây ma chạy lại đây mà thôi chứ không chủ động đi tìm. So với họ, những người khác tích cực hơn nhiều, đặc biệt là tinh anh của các thế gia, bọn họ được thế gia nuôi dưỡng, tinh hạch họ không cần đi đánh cũng được cung cấp không ngừng, cấp bậc dị năng lại cao, sức mạnh mười phần, tuy nhiên sau một hồi lực sẽ bất tòng tâm, hiện tại có quá nhiều thây ma. Cũng may số người này trong đội ngũ chiếm một số rất ít.
Vòng người Hàn Triều thật nhỏ hẹp, Hải Đông Thanh là dị năng giả hệ phong, thực lực cường hãn, vài đạo lưỡi dao gió xẹt qua là có thể chém đầu thây ma. Diều Hâu là dị năng giả hệ kim, so với những dị năng giả hệ kim khác, hệ kim của anh được vận dụng thật thuận buồm xuôi gió, anh có thể kim loại hóa toàn bộ thân thể, cũng có thể khống chế gia cố vũ khí, còn có thể hóa ra thép hóa ra kỳ lân, tóm lại khả công khả thủ. Còn Chim Ưng, Thích Thất chỉ có thể lấy hai chữ để hình dung, kinh khủng... Anh có biến dị không gian cùng hệ băng, không gian không trữ được vật mà có tính công kích, có thể dời đi không gian, có thể bắn ra không gian nhận, nghe nói không gian nhận tạo thành vết thương chỉ có dị năng chữa trị mới trị liệu được. Miệng vết thương không gian nhận sẽ không chảy ra giọt máu nào, bởi vì bộ phận bị thương kia là máu huyết bị chuyển sang một không gian khác, miệng vết thương đó thực tế chỉ là chân không, không chỉ không chảy ra một giọt máu nào, mà miệng vết thương nếu không có dị năng trị liệu cả đời này cũng đừng nghĩ tự mình khép lại, chính là dị năng kinh khủng như thế, Hàn Triều nói cho Thích Thất biết còn không phải sức mạnh chân chính của Chim Ưng, dị năng lợi hại nhất của Chim Ưng là hệ băng, chẳng qua Thích Thất hiện tại còn chưa thấy được...
Ngay từ đầu Thích Thất còn có thể chém một hai con thây ma, sau đó ba người Hải Đông Thanh dễ dàng khống chế được cái vòng nhỏ hẹp này, thây ma không con nào chạy được đến chỗ cô, Thích Thất buông đao xuống, nhận mệnh làm bông hoa yếu đuối được người bảo hộ, làm sao hơn, đồng đội năng lực quá mạnh mẽ, cô cũng thật bất đắc dĩ nha.
Trong đàn thây ma không có thây ma cấp cao, cao nhất cũng chỉ có hai ba con cấp bốn, nhưng số lượng thây ma quá nhiều, khi cả đoàn tiêu diệt toàn bộ thây ma, trời đã tối đen, không biết từ khi nào nhân loại đã có thói quen, chém giết thây ma xong nếu có thời gian sẽ thiêu toàn bộ thi thể thây ma, rốt cuộc không ai muốn ngoại trừ virus thây ma đã biết còn có thể phát sinh hay xuất hiện một loại virus mới.
Phân phối tinh hạch là thống nhất, căn cứ sẽ giữ một nửa, còn lại đội ngũ sẽ chia đều, đây là quyết định ngay từ đầu, trong đoàn cũng không ai có ý kiến, bởi vì một đường đi này toàn bộ đồ ăn đồ dùng đều là căn cứ cung cấp. Còn đám người Hàn Triều ăn cơm của riêng mình vì họ không thích đồ ăn của căn cứ cung cấp, thật ra người làm như họ cũng có rất nhiều, căn bản các thế gia vật tư phong phú đều làm như vậy. Chẳng hạn Tần gia có tiền, Tiền gia nhân tài kiệt xuất. Người Tiền gia đi theo đợt này là con gái duy nhất của Tiền gia Tiền Na, theo nguyên tác chính là vợ của Hàn Tiến, Tiền Na ngồi một chiếc xe chống đạn Lincoln, bên trong trang hoàng xa hoa, phối trí cũng là hạng nhất, ngay cả hiện tại đi ra ngoài làm nhiệm vụ, bên người cô cũng không thiếu người chiếu cố, có thể thấy được vật tư Tiền gia cũng thật phong phú.
Trời đã tối, đội ngũ cũng không đi xa về phía trước mà dừng lại dựng trại, kế hoạch ban đầu là đi thêm mười mấy km, nơi đó có một thôn trang có thể cho mọi người nghỉ ngơi tốt hơn, nhưng mà kế hoạch không bằng tiến hóa, hiện giờ muốn chạy tới đó là không có khả năng, bọn họ muốn sẵn dịp trời còn không hoàn toàn đen lại thì dọn dẹp sạch sẽ chỗ dừng chân, nếu trời tối đen sẽ khó kiểm tra hơn.
Bữa tối vẫn như cũ là Diều Hâu làm, Thích Thất muốn đi hỗ trợ lại bị Diều Hâu khách khí mời đi ra, Thích Thất thấy cô không có chỗ chen chân cũng từ bỏ. Hàn Triều ở trên bàn trà trong phòng khách đùa nghịch với súng ống, linh kiện, chùi dầu lau mỡ, lắp lắp ráp ráp, Hải Đông Thanh ở giường ở đầu xe nhắm mắt nghỉ ngơi, bên người để mấy cây tiêu sắc bén bày chỉnh tề, Chim Ưng lại cầm trong tay một cái máy tính bảng không biết đang xem cái gì, Thích Thất lúc đi ngang qua liếc mắt một cái, màn hình hiện lên đủ loại bản đồ, trên còn có đủ điểm đỏ di động không ngừng, nhìn qua thật phức tạp, dù sao cô xem cũng không hiểu.