Cố Tiêu ngẩng đầu nhìn, ánh mắt Thẩm Hi Hòa vô cùng sáng ngời, người thiếu niên xụ mặt ra vẻ trưởng thành, chắp tay sau lưng giáo huấn cô, dáng vẻ nghiêm trang.
Cố Tiêu nói: “Đã biết.
”Thẩm Hi Hòa lại nói: “Ở trong lòng cũng không được nghĩ đến.
”Cố Tiêu: “…… Ân, đã biết.
”Hai người ra khỏi phòng, Thẩm Hi Hòa ra sân trước đốn củi, hắn ngày về nhà một lần, việc trong nhà có thể làm đều làm xong rồi, chẻ củi, gánh nước, xuống bếp nhóm lửa, tuyệt đối không phải là người chỉ biết đọc sách mà gánh không nổi gánh, vác không nổi người.
Cơm chiều do Chu thị làm, bà nấu một quả trứng gà cho Thẩm Hi Hòa, buổi tối cháo cũng đặc hơn so với bình thường.
Lúc bà nấu cơm luôn lẩm bẩm, “Ở thư viện đừng quá tiết kiệm, cũng đừng chép sách, phải chuyên tâm làm bài tập.
”Thẩm Hi Hòa thêm lửa vào bếp, “Nương, con tự biết tính toán, chép sách cũng có thể ghi nhớ nhiều thêm một lần, sẽ không chậm trễ.
”Thẩm Hi Hòa lần này mang theo điểm tâm trở về, với Chu thị mà nói đã là rất chu đáo nhưng mà, “Cũng đừng luôn mang đồ về trong nhà.
”“Một bao điểm tâm, lại không quý giá gì.
” Thẩm Hi Hòa ngẩng đầu, nhẹ giọng nói, “Nương…… Về sau vẫn nên để đại oa đưa cơm cho con đi.
”Chu thị đặt thìa xuống, “Tiểu Tiểu đưa cơm không được sao?”Thẩm Hi Hòa nói không nên lời, “Con……” Hắn chỉ là không thích.
Chu thị vẫn là đau lòng nhi tử, “Được, chờ đợt này bận xong, thì không cho Tiểu Tiểu đi nữa.
”Nhưng mà Cố Tiêu chỉ là đi đưa cơm đã cao hứng như vậy, nếu không cho Cố Tiêu đi, Chu thị cũng không đành lòng, cho nên cơm chiều múc cho Cố Tiêu thêm một muỗng cơm.
Thẩm gia ăn cơm không có nhiều quy củ như vậy, nên nói vẫn nói, nên ăn vẫn ăn, Thẩm lão gia tử cũng hỏi một chút chuyện ở thư viện của Thẩm Hi Hòa,cái khác cũng không hỏi nhiều, cơm nước xong, Thẩm Hi Hòa đổ đầy lu nước trong nhà, chuồng gà quét tước sạch sẽ, lại đem đất trồng rau sau hậu viện dọn một lần.
Cố Tiêu cũng mệt mỏi cả ngày nay, việc làm không bao nhiêu, nhưng cũng không quá nhàn rỗi, cô đem cái sọt đựng vật liệu gỗ vào nhà, dùng đao khắc lên đó.
Cỏ đầu xuân còn tương đối mềm, chờ qua mấy ngày nữa cỏ sẽ cứng lại, như vậy không thể bán lồng dế tiếp rồi, Cố Tiêu muốn tích góp tiền, dù sao cũng phải tìm ra biện pháp khác.
Ngày ấy nhìn thấy quạt xếp tiểu thiếu gia áo lam cầm trong tay, Cố Tiêu liền muốn làm quạt xếp để bán.
Mặt trên quạt giấy có thể viết thêm vài dòng chữ, không thì vẽ mai lan trúc cúc, thư sinh thích nhất mấy thứ này, nếu muốn kiếm lợi, có thể thêm chút tâm tư ở cán quạt, khắc hoa chạm rỗng, khắc hoa khắc chữ.
Trang sức cũng có thể làm thêm nhiều loại, như ý kết, đồng tâm kết, cái nào đẹp sẽ làm cái đó.
Dịch giả: Hoa Hoa HạGiấy Tuyên Thành để làm quạt giấy thì quá mềm, hoặc là chính mình làm, hoặc là dùng nhiều thêm vài tờ giấy.
Sau khi hạ quyết tâm, Cố Tiêu muốn chờ đến ngày mai sau khi Thẩm Hi Hòa đi rồi mới thử xem, cô mệt mỏi một ngày, liền ngồi ở mép giường nghỉ ngơi một lát.
Cửa bị đẩy ra, thanh âm kẽo kẹt ở trong phòng vang lên cực kỳ đột ngột.
Thẩm Hi Hòa từ bên ngoài bước vào, hắn đã rửa mặt chải đầu xong, tóc trên trán còn có chút ướt, hắn đóng cửa lại,thì nhìn thấy Cố Tiêu ngồi ở trên giường, ánh mắt càng thêm âm trầm.
Cố Tiêu giật mình, sao Thẩm Hi Hòa lại nhìn cô như vậy, buổi chiều nên giáo huấn cũng đã giáo huấn qua, cô cũng không trêu chọc gì hắn mà.
Thẩm Hi Hòa trầm giọng nói: “Cố Tiêu, muội rốt cuộc muốn làm gì.
”Ngày thường Cố Tiêu đều ngủ ở trên tràng kỷ nhỏ, vì sao hôm nay lại ngồi ở trên giường.
Hậu tri hậu giác Cố Tiêu đã hiểu Thẩm Hi Hòa có ý tứ gì.
Thời điểm cô tới đây Thẩm Hi Hòa còn ở thư viện, vẫn chưa trở về nhà, tây phòng tổng cộng chỉ có một chiếc giường, cô đương nhiên ngủ ở trên giường.
Giường chỉ vừa đủ cho một người ngủ, trách không được còn có một cái tràng kỷ ở bên kia, Cố Tiêu ở trong lòng đấm ngực dậm chân, trách không được, nguyên lai đó là dành cho cô a.
Cô đột ngột đứng lên, khom lưng vuốt phẳng nếp nhăn chỗ mình vừa ngồi, “Muội muốn giúp huynh thử xem giường này có thoải mái hay không, rất êm đó, huynh ngồi, huynh ngồi đi.
”.