CHƯƠNG : TIN ĐỒNSau đó, đồ ăn của Tô Cẩn Ngôn cùng Tiểu Hoa không còn bị Từ gia khắt khe nữa.
Chỉ là người Từ gia không cho bọn họ sắc mặt tốt, ánh mắt cũng không có ý tốt mà nhìn bọn họ.
Nhưng Tô Cẩn Ngôn lại tuyệt đối không để nhà bị ồn ào một trận tâm tình ba của cô ta không tốt Từ Kiều Kiều cũng chỉ có thể thông minh đi quét tước sân hồi liền nghe ba cô ta lên tiếng: “Kiều Kiều ba nhớ con không phải là muốn làm giáo viên hay sao nhưng lại bởi vì không có vị trí trống cho nên không thể làm sao.
Con nói nếu như là Tô Cẩn Ngôn cái tên nhóc kia bị lôi xuống thì con liền có thể thay thế vị trí đó đi.”“Ba bây giờ đã rõ, Tô Cẩn Ngôn cái tên chính là không muốn nhà chúng ta được trôi qua tốt đẹp.
Nếu như đã như vậy chúng ta cũng không cần lo ngại người thân tình cảm với hắn làm gì? Tiểu Hoa thật là một đứa ăn cháo đá bát.”“Gả cho người ta liền không còn để ý nhà mẹ đẻ nữa lúc trước đáng lẽ ra ba không nên đem nó về nuôi, mặc kệ sống chết của nó.
Không cần đem nó nuôi lớn làm gì thật là lãng phí lương thực.”Từ Bảo Hoa oán hận nói, hiển nhiên là vừa nãy không thể phát giận với Tô Cẩn Ngôn bất quá Từ Kiều Kiều lại biết ba cô ta đã thực sự nổi giận rồi.“Nhưng mà ba thật sự có biện pháp đem anh ta lôi xuống sao.”“Con đừng hỏi, ba tự nhiên sẽ nghĩ cách.” Từ Bảo Hoa cau mày dáng vẻ không muốn nói quá Kiều Kiều lại không quá tin tưởng vào ba của cô ta, cô ta cảm giác mình cần phải âm thầm thêm một cây đuốc.
Cô ta nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy chỉ có Triệu Chí Cường là có thểMặc dù đều là thanh niên trí thức nhưng Triệu Chí Cương so ra mọi mặt đều kém hơn Tô Cẩn Ngôn nhưng là ở giai đoạn hiện tại đối với cô ta vẫn còn có một chút tác dụng.
Một khi đã như vậy, cô ta cũng không ngại mà dỗ dành hắn ta dù sao bất quá chỉ là nói vài tiếng ngon ngọt liền có thể dễ dàng lấy được thứ mà mình muốn cớ sao mà không mắt cô ta chợt lóe qua một vệt sáng, dựa vào cô ta cùng ba mình hẳn là có thể đạt được mục đích đi?Từ sau khi cùng Từ gia ầm ĩ, thức ăn mà Từ gia đưa qua cũng trở nên quy cũ hơn.
Đồ ăn bình thường, nhưng nếu muốn điều dưỡng cơ thể thì không được coi là tốt.
cho nên, Tô Cẩn Ngôn luôn luôn mang đồ ăn từ trường học về cho Tiểu Hoa ăn còn mình thì ăn đồ ăn của Từ gia mang nhanh, thời gian nghỉ ngơi kết hôn của Tô Cẩn Ngôn cũng kết thúc.
Sau khi thời gian nghỉ kết thúc, Tô Cẩn Ngôn tiếp tục phần công việc làm giáo viên ở công xã của nguyên nói phần công việc làm giáo viên tiểu học ở những năm này là một phần công việc không tồi nhưng Tô Cẩn Ngôn vẫn biết công việc này không phù hợp với anh.
Anh không thích hợp làm giáo viên, anh không thích dạy học cũng không thích giảng bài.
So với sự nghiệp trồng người hắn càng có hứng thú với chữa bệnh và nghiên cứu bệnh lý cứu người Cẩn Ngôn mỗi ngày đều đi sớm về muộn, lên lớp dạy học cho học sinh còn không quên đi khám bệnh cho thầy giáo của Giang Hoài n.
Bởi vậy, anh cũng không biết trong thôn bỗng nhiên nổi lên tin đồn nói thanh niên trí thức tô kỳ thật đã sớm thông đồng cùng Từ Tiểu người vì muốn cùng Từ Kiều Kiều từ hôn mà bày ra vở kịch cứu mạng rồi lấy thân báo cả mọi người đều đang nói Từ Tiểu Hoa cùng thanh niên trí thức to không biết xấu hổ, thầm thương tiếc cho Từ Kiều Kiều đáng thương.
Đều đã tính đến chuyện kết hôn rồi, lại còn bị em gái nuôi của mình đoạt lại, tin đồn này truyền ra phảng phất như tất cả mọi người đều đã quên mất lúc trước Tô Cẩn Ngôn đã đối xử tốt với Từ Kiều Kiều như thế đa số mọi người đều chỉ biết Từ Kiều Kiều đáng thương ra sao, bị chồng sắp cưới cùng em gái của mình thông đồng phản Cẩn Ngôn cùng Từ Tiểu Hoa ở trong mắt bọn họ bây giờ trở thành người có hành vi tác phong bại hoại, phẩm đức có vấn đề.
Ánh mắt của bọn họ mỗi khi nhìn thấy Tô Cẩn Ngôn đều trở nên khinh nhiều người trong đáy lòng đều thầm nói, tại sao loại người có hành vi tác phong không đúng đắn như vậy lại có thể trở thành giáo viên được? Vạn nhất con cái nhà mình đều bị dạy hư thì phải làm sao bây giờ? Bọn họ cũng không muốn một con người bội bạc làm phá hoại cuộc đời người ta đến làm giáo viên cho con của nên ngày hôm đó, Tô Cẩn Ngôn sau khi khám bệnh xong thời điểm trở về thôn.
Những người dân trong thôn đều dùng những ánh mắt kỳ quái để nhìn anh.
Ánh mắt đó giống như đang nhìn một lại rác rưởi nào đó, thật giống như xem anh là một người xấu phạm phải một tội ác tày khi nghi hoặc này của anh vào thời điểm ăn tối cùng Tiểu Hoa mới biết được câu trả Hoa lúc ăn vẫn luôn là dáng vẻ rầu rỉ không vui, cúi thấp đầu không nhìn anh một cái.
Không khí trong phòng có một sự nặng nề không nói được, Tô Cẩn Ngôn căn bản không biết là đang có chuyện gì xảy ra..