Đối mặt với cục diện nghiêng về một phía trên mạng, mặc dù official website bên mình lên tiếng cũng bị cố tình chặn, Hà Hoan vẫn không hoảng loạn.
Chỉ là không tự chủ mà nghĩ, chuyện đã phát triển đến trình độ này, Phỉ Tì lại không có chút phản ứng nào.
Hà Hoan nhịn không được hỏi Tề Bằng: "Trí não của anh có tín hiệu không?"
"A?" Tề Bằng bị hỏi ngốc, thời đại tinh tế nào rồi mà vẫn còn có cách nói không tín hiệu này chứ, nhưng anh ta vẫn giơ tay cho Hà Hoan nhìn trí não của mình, trên giao diện đều là 999+ đỏ chót.
"......" Hà Hoan yên lặng thả tay xuống.
Tề Bằng nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của y, nháy mắt liền hiểu câu hỏi của y có ý gì: "Nguy cơ lần này, hình như là đã vượt qua phạm vi năng lực của chúng ta, có lẽ nào......"
Đương nhiên không phải phạm vi mà người thường có thể giải quyết.
Cư dân mạng tuy dễ bị dắt mũi, nhưng mọi người cũng không phải là người ngốc nghếch.
Bình luận trên mạng đều như được khắc ra từ một khuôn mẫu, ngay cả dấu chấm câu cũng không thay đổi, càng không thể nhìn thấy bình luận ở phe trung lập.
Hà Hoan nhàn nhạt nói: "Anh đừng xen vào chuyện trên mạng, em sẽ tự mình xử lý."
Căn cứ vào những lời nói lúc trước của phu nhân Groya, không khó để đoán ra thủ phạm đứng sau màn bạo lực internet lần này là ai.
Hoàng gia? Hay là gia tộc Kolan sắp liên hôn với Phỉ Tì.
"Em tính xử lý như thế nào?" Tề Bằng có chút giận, nhưng đột nhiên nhớ ra y đang có thai, lại mềm giọng xuống: "Em cứ ở nhà nghỉ ngơi đi, anh đi nhờ người tra xem thế nào."
"Anh không tin em sao?" Hà Hoan cười với anh ta, ánh mắt lại là lạnh lẽo kiên định.
Tề Bằng nghĩ đến việc gặp nguy cơ nào Hà Hoan cũng có thể hóa giải, giống như không có chuyện gì có thể làm khó y, không nhịn được mà có chút dao động: "Em thật sự có biện pháp?"
Anh ta đột nhiên phản ứng lại: "Em biết đối thủ là ai?"
"Đến lúc đó anh sẽ biết." Hà Hoan cũng không muốn Tề Bằng bị cuốn vào cuộc chiến tranh chấp chính trị này.
Y vô tình gút mắt cùng bọn họ, nhưng người nào đó chủ động gây sự với y, vậy đừng trách y không khách khí.
......
Trong một căn phòng tiếp khách của hoàng gia.
Bầu không khí giữa Phỉ Tì và hoàng đế Cente, khẩn trương tới mức như núi lửa sắp phun trào.
Hai alpha mạnh mẽ tuy có ý ngăn chặn tin tức tố va chạm, nhưng cũng không thể làm cho uy áp không tản ra, làm mọi người ở đây ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Yuli ngồi ở trong một góc cắn chặt môi, ánh mắt nhìn Phỉ Tì tràn ngập khát vọng cực nóng.
Người đàn ông có gan đối kháng với hoàng đế đế quốc, khí thế dũng mãnh, sắc bén như dao, làm người thuyết phục.Chỉ cần đêm nay, hoàng thất tuyên bố tin tức đính hôn, người đàn ông này sẽ trở thành alpha của cậu ta.
Yuli vô cùng tự tin, độ xứng đôi tin tức tố cao tới 68%, chắc chắn sẽ làm alpha này yêu cậu ta.
1
Nhưng vào lúc này, Cente lại nắm chặt cổ áo Phỉ Tì, tin tức tố quanh người hoàn toàn phóng thích để áp chế hắn: "Giờ không phải là lúc để con làm càn, ngày mai lập tức đính hôn với Yuli cho ta!"
Trong mắt Phỉ Tì không có gợn sóng, chỉ có lạnh lẽo làm người hít thở không thông.
Hắn nắm cổ tay Cente, bẻ từng ngón tay của đối phương ra khỏi cổ áo mình.
Cente khiếp sợ nhìn con trai mình, xương gò má bởi vì phẫn nộ mà lộ ra một tầng màu đỏ nhạt.
Sức mạnh ông lấy làm tự hào thế mà lại bị Phỉ Tì hoá giải dễ như trở bàn tay.
Càng làm cho ông mất mặt hơn chính là, Phỉ Tì còn ghét bỏ mà phủi phủi cổ áo.
"Phụ hoàng." Phỉ Tì nhìn chăm chú Cente, trầm giọng nói: "Đừng để hành động của ngài làm bẩn hai chữ này."
Hai cha con hoàn toàn xứng đột, Cente giận tím mặt: "Người đâu, mau giữ đứa con hỗn láo này lại cho ta!"
Yuli vội vàng đi đến cạnh Phỉ Tì, khẩn cầu nói: "Phỉ Tì, ngài đừng chọc giận bệ hạ nữa."
Cậu ta không ngờ rằng cục diện sẽ phát triển đến nông nỗi này, một bên hận Hà Hoan không biết dùng thủ pháp bỉ ổi nào để mê hoặc Phỉ Tì, một bên lại tiếc nuối chỉ có thể sử dụng đòn sát thủ trước tiên.
Phỉ Tì vô cảm liếc Yuli một cái, nghiêng người tránh khỏi đôi tay đang tới gần của cậu ta.
Sắc mặt Yuli khó coi trong chớp mắt, nhưng rất nhanh lại ôn nhu mà nhìn Phỉ Tì: "Xin đừng vì em mà ảnh hưởng tình cảm cha con giữa ngài và bệ hạ, em có thể chờ đến lúc ngài nguyện ý tiếp nhận em." Cậu ta nói, bắt đầu phóng thích tin tức tố omega, mưu toan đi trấn an tinh thần lực táo bạo đang tàn sát bừa bãi của Phỉ Tì.
4
Mỉm cười bên khóe miệng Yuli càng thêm mềm mại, cậu ta thậm chí còn tưởng tượng ra các loại biểu cảm khi Phỉ Tì tiếp xúc với tin tức tố của cậu ta, kinh ngạc, thoải mái, trầm mê.
Độ xứng đôi 68%, hấp dẫn trời định giữa alpha và omega!
Phỉ Tì không thể từ chối cậu ta!
Nhưng mà —— tất cả biểu cảm mà cậu ta chờ mong ở Phỉ Tì, một cái cũng không xuất hiện. Cậu ta thậm chí còn thấy được chán ghét trên khuôn mặt tuấn tú của Phỉ Tì.
"Thu hồi tin tức tố của cậu lại," Phỉ Tì nhíu mày, thậm chí còn lui ra sau hai bước.
Tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng, hắn từ chối rất dứt khoát, tựa như đang tránh né bệch dịch nào đó.
Mặt Yuli đỏ lên, trợn tròn mắt, không thể tin tưởng mà nhìn hắn: "Không, không có khả năng......"
Phỉ Tì nhăn mày, không biết vì sao, đêm nay trong lòng hắn phi thường bất an, không chỉ giảm bớt theo thời gian dần trôi, ngược lại càng thêm không khoẻ.
Chẳng lẽ Hà Hoan đã xảy ra vấn đề gì?
Lúc đi vào phòng tiếp khách, Cente vì không muốn tụ hội lần này bị quấy rầy, yêu cầu mọi người tắt trí não.
Lúc ấy cách thời gian bắt đầu yến hội khoảng 1 tiếng, Phỉ Tì liền tắt trí não.
Hiện tại, Cente bắt ép cùng gia tộc Kolan không buông tay, không thể không làm hắn sinh ra nghi ngờ, Hà Hoan đã xảy ra cái gì ngoài ý muốn hay không.
Hắn vừa mở trí não, những tin tức về Hà Hoan liền tràn ngập trong hộp thư.
Hắn thậm chí còn chưa thấy rõ tiền căn hậu quả, chỉ mới biết được Hà Hoan mang thai, Hứa Nhất Hàm liền gọi đến.
"Phỉ Tì, anh đã biết chuyện của Hà Hoan chưa?"
"Không rõ lắm, tình huống như thế nào?"
Phỉ Tì vừa mới nói xong, Cente thấy hắn dám ở dưới lệnh cấm của mình mà nhận điện thoại, giơ tay làm một thủ thế, để hai gã hộ vệ bên người bắt lấy Phỉ Tì.
Hai hộ vệ cúi chào nhận lệnh, anh dũng xung phong đến trước mặt Phỉ Tì.
Chỉ trong chớp mắt, Phỉ Tì lui về phía sau, cơ thể hơi nghiêng, tầm với vừa vặn đối diện với đôi tay của một trong hai hộ vệ.
Ngay sau đó, Phỉ Tì bắt lấy đôi tay một gã hộ vệ, nhanh như chớp mà kiềm chặt hai tay gã, bẻ ngược hướng một cái —— rắc!
Hộ vệ dù sao cũng là những con người rắn rỏi, đôi tay bị bẻ gãy cũng chỉ là nặng nề mà kêu một tiếng, hổ thẹn cúi đầu.
Một hộ vệ khác theo sát ở sau, nhưng Phỉ Tì căn bản là không thèm cho gã cơ hội biểu hiện, trước khi gã hộ vệ kia bị bẻ gãy tay, chân trái Phỉ Tì cũng đã đá qua, nháy mắt kéo dài khoảng cách giữa hai người, tiếp theo liền ném tên tù binh trong tay qua.
Hai hộ vệ mạnh mẽ có tiếng tăm lừng lẫy, có thể hầu hạ hoàng đế lại giống như bao cát lăn thành một cục.
Trận xung đột này cơ hồ là kết thúc trong hai hơi thở, người ngoài nghề thậm chí còn không biết đã xảy ra cái gì, chỉ thấy hai hộ vệ trước mặt chân vướng sau lưng mà ngã ở trên mặt đất.
Tỷ như Vương phi Charlotte, công tước phu nhân, đám người Yuli, chỉ trong chớp mắt, Phỉ Tì liền đánh bay hai alpha mạnh mẽ.
"Không có khả năng!" Cente rống ra bốn chữ này, giọng đều thay đổi.
Hai gã hộ vệ kia đều là tinh anh được chọn từ quân đội đế quốc, có thể nói là kẻ mạnh ngàn dặm mới tìm được một.
1
Ngay cả chính ông ở thời kỳ đỉnh cao, cũng không dám nói có thể một mình đấu với một kẻ như vậy.
Nhưng Phỉ Tì...... Cente thậm chí còn hoài nghi hai mắt của mình có phải là đã xảy ra vấn đề gì hay không.
"Được lắm! Đáng đánh!" Nguyên soái Từ Hướng Lỗi vỗ tay cười to, bộ dáng hứng thú của ông hình thành đối lập rõ ràng với biểu cảm ngưng trọng của những người khác.
Phỉ Tì lắc lắc tay, trong tai truyền đến câu hỏi của Hứa Nhất Hàm: "Bên chỗ anh đang có việc sao?"
"Tiếp tục nói!" Phỉ Tì hoàn toàn không để ý chuyện vừa xảy ra, lực chú ý nhanh chóng tập trung vào lời nói của Hứa Nhất Hàm.
Cente còn muốn nói gì nữa, nhưng đối diện với biểu cảm trên mặt Phỉ Tì, nháy mắt ngây ngẩn cả người.
Nhiều năm như vậy, đứa con trai này của ông vẫn luôn lạnh như băng, giống như thất tình lục dục đã bị cắt đứt khỏi hắn.
Cho dù là chuyện thương tâm phẫn nộ, hay là chuyện vui vẻ vui sướng, đều chưa bao giờ làm hắn mất khống chế.
Nhưng hiện tại, đây là lần đầu tiên ông thấy trên khuôn mặt Phỉ Tì biến hóa nhiều biểu cảm phong phú như vậy.
Cơ thể hắn giống như ngọn lửa đang rực cháy, bất kì người nào mưu toan tiếp cận hắn cũng sẽ bị bỏng, ngọn lửa hừng hực này không thèm kiêng nể điều gì.
Hứa Nhất Hàm lời ít ý nhiều nói hết chuyện xảy ra trên mạng cho Phỉ Tì nghe, từ việc Hà Hoan mang thai ẩu đả phóng viên, đến việc một gã nào đó tên Mạnh Cạnh tự nhận là cha đứa bé, lại đến việc mọi người không thèm kiềm chế mà nhục mạ Hà Hoan.
"Tất cả bình luận đều bị khống chế, Hà Hoan đang bị người nhằm vào." Hứa Nhất Hàm dừng một chút: "Em đã điều tra rồi, người đứng sau thao túng là gia tộc Kolan."
Ánh mắt lạnh lẽo đầy sát ý của Phỉ Tì dừng ở trên người một nhà Kolan, công tước và phu nhân không tự chủ mà run người, nhìn một cái, tựa như có một con dao sắc bén trên cổ bọn họ, thậm chí còn có thể cảm nhận được sự sắc bén của dao.
Yuli và anh trai Hicks của cậu ta, lại giống như bị nhìn thấu, hoảng loạn lui về sau hai bước.
Chẳng lẽ mới nói đến chính là chuyện trên mạng? Phỉ Tì đã biết rồi sao?
Yuli cắn chặt môi, hoảng loạn nhìn Hicks.
Hicks trấn an nắm chặt tay phải của cậu ta, cho cậu ta một ánh mắt bình tĩnh. Nhưng chính nội tâm gã ta thì sao? Không biết vì sao, một loại cảm giác nôn nóng tràn ngập khắp lòng gã, như có chuyện khủng bố gì đó sắp xảy ra.
Hicks nuốt nước miếng, chột dạ nhìn Phỉ Tì, mồ hôi lạnh chảy từ trán xuống cũng không hề hay biết.
Nhưng cuối cùng Phỉ Tì lại không làm gì cả, hắn chỉ nhìn thoáng qua bốn người này, sau đó bước nhanh rời khỏi phòng tiếp khách.
Thậm chí ngay cả hoàng đế Cente cũng chưa kịp phản ứng, càng miễn bàn tới chuyện tìm người ngăn cản, nháy mắt liền không thấy Phỉ Tì ở cửa.
Giáo huấn người nhà Kolan đương nhiên là quan trọng, nhưng giờ phút này quan trọng hơn lại là cảm xúc của Hà Hoan.
Phỉ Tì hận không thể dịch chuyển tức thời đến cạnh Hà Hoan, ôm chặt y vào lòng.
Em bé...... Phỉ Tì nghĩ đến từ này, lửa giận nháy mắt liền dập tắt, ngay cả trái tim cũng cảm thấy mềm mại.
Hắn còn chưa rời khỏi đại sảnh yến hội, liền bắt đầu gọi cho Hà Hoan, đối diện với âm thanh máy móc trước sau như một truyền đến, Phỉ Tì cười khổ, hắn quên mất bản thân còn đang ở trong sổ đen của y.