An Tư Nhã nhìn nhân viên cửa hàng một mình đi xuống, lập tức đen mặt.
Nhân viên cửa hàng lễ phép nói: “Xin lỗi vị tiểu thư này, cửa hàng trưởng nói hôm nay thật sự không có cách nào chiêu đãi cô, mong cô thông cảm.”
Cái gì? Vẫn không chịu tiếp đãi cô ta? Vị khách trên lầu ghê gớm thế nào chứ?
Vị khách đó còn có danh tiếng, có tiền, quan trọng hơn cô ta nữa?
Cô ta không tin!
An Tư Nhã nắm chặt di động, hít thật sâu, bất mãn nhìn nhân viên cửa hàng, sắp bộc phát tính tình đại tiểu thư.
Cô ta chưa bao giờ tức giận như thế! Cô ta không mặc quần áo nhãn hiệu khác tài trợ, cố ý lại đây, còn bị từ chối?
Trợ lý Tiểu Linh nhỏ giọng nói: “Chị Tư Nhã, đừng nóng, đã quên chị luôn muốn tranh thủ đại ngôn nhãn hiệu này sao?”
Trương Tú Lan cũng khuyên: “Đúng vậy Nhã Nhã, đừng tức giận, nghĩ tới chuyện đại ngôn đi.”
An Tư Nhã nghe hai chữ đại ngôn, lập tức nén giận.
Cô ta đã liên lạc để nhận vị trí đại ngôn Chanel khu vực Hoa Quốc ba năm, bên này vẫn không cho cô ta, vừa vặn tháng sau đến thời hạn ký hợp đồng người mẫu.
Hà Lộ cũng bảo năm nay cô ta phải mặc được quần áo của bọn họ, sau đó vinh quang ở tuần lễ thời trang!
Nếu cô ta làm thế, Hà Lộ càng có lòng tin cho chuyện đại ngôn sự.
Cô ta nghĩ đến kiếp trước Hà Lộ cũng nhờ Quý Minh Noãn vinh quang ở tuần lễ thời trang năm nào đó, nhanh chóng giúp Quý Minh Noãn nắm được vị trí đại ngôn nhãn hiệu này.
Cô ta sống lại một lần nữa, chắc chắn phải nắm chắc để biểu hiện ở tuần lễ thời trang.
Cô ta cười khẩy, nói với Tiểu Linh nói: “Vậy em ở bên này đi, nếu các cô ấy có thời gian, lập tức liên hệ chị lại đây.”
Trương Tú Lan cười nói: “Chúng ta đi Cartier xem trang sức trước, mẹ mua dây chuyền cho con.”
An Tư Nhã ngoài cười nhưng trong không cười, “Ừm.”
An Tư Nhã nói xong, không quay đầu lại, đi ra cửa hàng, Trương Tú Lan cười với nhân viên, “Lát nữa chúng tôi lại đến nhé, cảm ơn cô.”
Tiểu Linh nhìn An Tư Nhã rời đi, co quắp bất an.
Một mình cô ấy ở lại đây? Sao có thể như vậy chứ?
Cô ấy cũng không mua nổi, ở cửa hàng của người ta làm gì?
Tiểu Linh nhìn nụ cười lễ phép của nhân viên cửa hàng, nói: “Tôi đi dạo gần đây, phiền cô có thời gian thì gọi tôi nhé.”
Trợ lý để lại số điện thoại cho nhân viên, nhìn thấy An Tư Nhã ngồi xe rời đi, cũng đi ra cửa hàng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Cô ấy nhìn mấy cửa hàng gần đó, đều là mấy cửa hàng xa xỉ cao cấp, dạo cái rắm!
Cô ấy tìm quán cà phê trên con đường cách cửa hàng không xa, có thể nhìn thấy người ra vào.
Tiểu Linh ở quán cà phê đợi chừng một tiếng, cuối cùng cũng thấy mấy người đi ra khỏi cửa hàng.
Cô ấy rướn cổ nhìn, đợi đã……
Đó chẳng phải Quý Minh Noãn?
Đoàn người Quý Minh Noãn ra đi ra, một chiếc xe thể thao Mercedes AMG cấp S dừng bên đường, cửa xe được mở ra.
Lục Ngôn Thâm sửa lại áo, “Tôi phải họp, em và Lục Chân Chân đi chơi đi.”
Quý Minh Noãn vẫy tay với anh, “Được rồi, anh bận chuyện của anh đi.”
Lục Ngôn Thâm không nói thêm nữa, bước lên xe.
Quý Minh Noãn nhìn Lục Ngôn Thâm đi xa, thất thần nhìn trong chốc lát.
Lục Chân Chân giơ một tay quơ trước mặt cô, “Hòn vọng phu à, chị chẳng thể thấy đuôi xe chồng chị rồi, còn nhìn nữa hả?”
Quý Minh Noãn lườm cô ấy, “Kế tiếp mua gì?”
Lục Chân Chân nhìn cổ Quý Minh Noãn trống rỗng, “Mua trang sức.”
Quý Minh Noãn nghĩ đến Lục Chân Chân xem kim cương như hòn đá để chơi, tức khắc không nói gì.
Nhưng cũng tốt, cô ấy mua trang sức cất chứa, sau này giá trị còn có thể tăng, lỡ như ngày nào đó Lục Chân Chân làm Lục Ngôn Thâm tán gia bại sản, cũng có thể dựa vào mấy cục đá đó để duy trì sinh kế nửa đời còn lại.
Quý Minh Noãn nói: “Đi thôi.”
Lục Ngôn Thâm yêu thương em gái như vậy, hiện giờ thẻ đen trong tay cô, tất nhiên anh giao trọng trách nuông chiều cho cô.
Tiểu Linh nhìn Quý Minh Noãn và Lục Chân Chân lên xe đi, lập tức gọi điện thoại cho An Tư Nhã.
“Chị Tư Nhã, có thể lại đây thử lễ phục rồi.”
An Tư Nhã đang lựa dây chuyền, nhận được điện thoại của Tiểu Linh, không chờ mong như vừa nãy, nhàn nhạt nói: “Từ từ, tôi mua dây chuyền xong rồi qua đó.”
Tiểu Linh chần chờ, sau đó nói: “Chị Tư Nhã, cái kia…… Vừa nãy cửa hàng……”
An Tư Nhã bực bội nói: “Có rắm mau thả!”
Tiểu Linh bị An Tư Nhã hét vào lỗ tai, lập tức im lặng, “Không có gì, tạm biệt chị Tư Nhã.”
An Tư Nhã khó hiểu nhìn di động, “Tâm thần!”
Trương Tú Lan cẩn thận so sánh mấy sợi dây chuyền, sau đó nói: “Nhã Nhã, mẹ thấy sợi dây chuyền này rất hợp con.”
An Tư Nhã thoáng nhìn, “Bao nhiêu tiền?”
“Hơn hai vạn Euro.”
Sợi dây chuyền chỉ có mười mấy vạn nhân dân tệ, đẹp chỗ nào.
An Tư Nhã nói với nhân viên cửa hàng: “Cảm ơn, không lấy sợi này.” Sau đó cô ta chỉ vào sợi dây chuyền đá Ruby của Miến Điện trong tủ kính.
Giá niêm yết: vạn Euro.
“Phiền lấy giúp tôi.”
Nhân viên cửa hàng cười, “An tiểu thư thực sự có mắt thẩm mỹ, đây là trang sức phiên bản giới hạn của cửa hàng chúng tôi, đã là sợi cuối cùng rồi đấy, thiết kế này thoạt nhìn như cổ áo ren, toàn bộ dây chuyền có kim cương hình tròn và kim cương hình quả lê, được nối với đá Ruby, tạo ra hiệu quả giọt nước.”
An Tư Nhã gật đầu, bảo nhân viên cửa hàng đeo giúp cô ta, An Tư Nhã nhìn trái phải, càng nhìn càng thấy sợi dây chuyền này đẹp mắt.
Nhưng làn da cô ta không đủ trắng, không hợp với chiếc sợi dây chuyền này.
An Tư Nhã cười, nhìn Trương Tú Lan, hờn dỗi nói: “Mẹ, con muốn sợi này.”
Trương Tú Lan cũng nhìn sợi dây chuyền trên cổ An Tư Nhã, đúng là xinh đẹp, nhưng từ trước đến nay đá Ruby kén người, không phải ai cũng hợp với nó.
Màu da An Tư Nhã trời sinh hơi vàng, hiện giờ đeo sợi dây này, trông có vẻ vừa đen vừa già, không cao quý.
“Tư Nhã, mẹ thấy sợi dây chuyền này và khí chất của con không hợp nhau, nếu không, chúng ta chọn một sợi dây khác?”
An Tư Nhã nhìn nó, không nỡ bảo nhân viên tháo ra.
“Con cũng thấy thế, sợi này làm con già, không hợp với tuổi của con, thôi vậy, chọn sợi khác đi.”
Cuối cùng An Tư Nhã chọn một sợi dây chuyền kim cương xoắn dây leo, sở dĩ chọn dây chuyền này, vì nó có hiệu quả tương tự sợi dây chuyền nằm trong bộ sưu tập ‘Kính Trời’ của HarryWinston.
Hai người mang sợi dây chuyền rời cửa hàng trang sức, Trương Tú Lan thất vọng, vốn muốn chọn một sợi dây chuyền để đeo trong tiệc sinh nhật của bà ấy, nhưng An Tư Nhã chọn xong, vội vàng đến chỗ kia để thử lễ phục.
Bà ấy thất vọng lên xe, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đột nhiên, bà ấy dừng tầm mắt ở cửa hàng trang sức, ánh mắt sâu thẳm.
Bóng dáng của cô gái kia rất quen thuộc.
Bà ấy chỉ nhìn thấy sườn mặt của đối phương, cô gái đó cười với người đi cùng, có má lúm đồng tiền mờ.
Má lúm đồng tiền này cực kỳ giống má lúm đồng tiền trên mặt chồng bà ấy.
Không biết vì sao, Trương Tú Lan thấy buồn bực.
“Mẹ…… Con đang kêu mẹ đó.” An Tư Nhã nhìn Trương Tú Lan, vẻ mặt khó chịu.
Sau đó cô ta hỏi: “Mẹ, có phải mẹ thấy sợi dây chuyền đắt quá, cho nên giận con không?”
Trương Tú Lan không nghiêm túc nghe, không phản ứng kịp, chỉ nhàn nhạt nói: “Không.”
An Tư Nhã nhìn thấy Trương Tú Lan có biểu cảm như vậy, nhận định chắc chắn bà ấy đang tức giận chuyện sợi dây chuyền, không phải chỉ có một trăm vạn thôi sao? Có cần đến mức đó không? Bà ấy nói muốn mua dây chuyền cho cô ta, cũng không phải cô ta ép bà ấy.
Tức giận gì chứ?
Trương Tú Lan nhìn cảnh đường phố càng lúc càng xa, sớm đi khỏi cửa hàng trang sức đó, thất vọng thở dài.
Bà ấy thấy cô nương kia quen thuộc, hình như từng gặp ở đâu đó.
An Tư Nhã lại nói: “Mẹ, nếu mẹ thấy nó đắt, giờ chúng ta trả nó lại!”
Trương Tú Lan lúc này mới chú ý tới An Tư Nhã đang nói chuyện dây chuyền, vội nói: “Không được, buổi sáng mẹ quên uống thuốc, huyết áp cao, nếu không lát nữa con và trợ lý đi thử váy đi, mẹ về khách sạn nghỉ ngơi.”
An Tư Nhã gật đầu, “Được ạ.”
Cô ta không đi chung với bà ấy cũng tốt, mua gì cũng không cần nhìn sắc mặt của bà ấy.
Quý Minh Noãn và Lục Chân Chân đi vào cửa hàng trang sức, nhân viên cửa hàng trang sức rất vui, tuần lễ thời trang, chuyện làm ăn cũng tốt hẳn, hôm nay người đến mua trang sức nhiều thật đấy. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Trước đó có một vị khách lựa trang sức, cô ấy chưa kịp trả lại chỗ cũ, lúc này đã có người tới.
Lục Chân Chân nhìn thấy sợi dây chuyền đá Ruby, “Chào cô, có thể cho cô ấy thử sợi dây này chứ.” Lục Chân Chân chỉ Quý Minh Noãn.
Quý Minh Noãn thoáng nhìn, “Lục Chân Chân, chị không mua, sợi em tặng, chị còn chưa đeo đấy.”
Lần trước Lục Chân Chân tốn khoảng kếch xù để mua ‘Kính Trời’ của HarryWinston, cô còn đặt trong két sắt, chưa lấy ra đeo.
Lục Chân Chân ghen tị nói: “Chị muốn tiết kiệm tiền cho anh trai? Em nói cho chị biết, chị càng như vậy, em càng không nương tay.”
Lục Chân Chân lại bảo nhân viên cửa hàng đeo sợi dây chuyền cho Quý Minh Noãn.
Nhân viên cửa hàng đeo xong, ánh mắt sáng lên, “Thật đẹp.”
So với vị khách vừa rồi, Quý Minh Noãn đeo vào, cảm giác hoàn toàn khác, kiêu ngạo cao quý.
Lục Chân Chân nói: “Da chị trắng, cân hết mọi màu của đá quý, không tồi.”
Cô ấy nói chuyện, quay video ngắn gửi cho Lục Ngôn Thâm.
Quý Minh Noãn gật đầu, “Hình như không tệ.”
Nhưng cô không hứng thú lắm, dù sao bây giờ mà nói, khả năng cô đeo loại trang sức như thế này cực nhỏ.
Lục Chân Chân phát huy đầy đủ hành vi giàu có, vô nhân tính của anh trai.
Phàm là thứ Quý Minh Noãn nhìn quá ba giây, cô ấy lập tức mua cho cô.
Cùng lúc đó, Lục Ngôn Thâm nhắn lại: 【 Mua 】
Lục Chân Chân quyết đoán nói: “Chúng tôi mua sợi dây chuyền này.”
Quý Minh Noãn: “……”
Quý Minh Noãn như một đứa trẻ, bị Lục Chân Chân yêu cầu đeo thử vài món trang sức.
Cái gì mà da chị trắng quá, tay chị đẹp quá, ngón tay chị thon dài, tai chị có lỗ……
Cô ấy tìm đủ mọi cớ, bảo cô thử đủ loại, kết quả đều là một chữ mua.
Quý Minh Noãn đưa thẻ đen của Lục Ngôn Thâm ra, run cả tay.
Lúc Lục Ngôn Thâm nhận được giấy thông báo, không biết có ngồi trong xe khóc không.
Hôm nay bọn họ thu hoạch được rất nhiều, chạng vạng đi ăn một bữa cơm kiểu Pháp ở nhà hàng cạnh sông Seine.
Quý Minh Noãn trở lại khách sạn, nhìn túi chất đầy phòng, tức khắc chóng mặt, đi tắm xong thì đi ngủ.
Lúc cô mơ màng, sắp rơi vào mộng đẹp, ngửi thấy mùi hương mát lạnh trên người Tổng giám đốc Lục.
À, tên khốn này lại tới ngủ chùa giường của cô đây mà.
Chắc chắn anh biết cô tiêu vạn một đêm, cho nên đau lòng, không muốn lãng phí……
Quý Minh Noãn thức dậy, lật người, lại ngủ.
Lục Ngôn Thâm nhẹ nhàng thở dài, cô thật sự yên tâm anh?
Anh sửa lại chăn, vớt Quý Minh Noãn vào lòng, nhắm mắt nặng nề ngủ.
Sáng hôm sau, Lục Ngôn Thâm chẳng biết đã đi đâu, Quý Minh Noãn nghi có phải quỷ ngủ chung với cô không, rõ ràng cảm giác có người ngủ trên giường, nhưng ngày nào thức dậy cũng chẳng thấy ai, cũng không có dấu vết.
À, có, Quý Minh Noãn rửa mặt chải đầu, đi thay quần áo, thấy quần áo của Tổng giám đốc Lục treo ngay ngắn trong tủ quần áo.
Hơn nữa…… Cô còn thấy một chiếc quần đùi đen trong phòng tắm!
Quý Minh Noãn cảm thấy chất lượng giấc ngủ của mình thật sự quá tốt, sao nửa đêm có một con sói chạy vào, cô cũng chẳng phát hiện?
Sau này phải làm thế nào đây?
Cô gặp chính nhân quân tử như Lục Ngôn Thâm, còn có thể tránh được một kiếp, nhưng nếu gặp kẻ khác……
Cô không dám tưởng tượng!
Chính nhân quân tử Lục Ngôn Thâm đang ăn sáng với Chu Mặc, Chu Mặc nhìn quầng thâm của Tổng giám đốc Lục, ưu sầu nói không nên lời.
Ban ngày Tổng giám đốc Lục lo công việc, buổi tối còn phải làm lụng vất vả.
Anh như thế, sao chịu nổi?
Anh ấy không khỏi cảm thấy may mắn vì bản thân là chó độc thân.
May thay trước mắt, anh ấy chỉ có công việc.
Lục Ngôn Thâm nhìn thời gian, phát hiện còn sớm, hỏi Chu Mặc: “Nếu một người phụ nữ không hề phòng bị một người đàn ông, cậu thấy thế nào?”
Chu Mặc chỉ có công việc trong mắt, đột nhiên bị Lục Ngôn Thâm hỏi vấn đề quan hệ nam nữ có chiều sâu như vậy, tức khắc biến thành người câm.
Rõ ràng ngày thường Tổng giám đốc Lục rất khéo ăn nói trong lúc bàn chuyện hợp tác.
Sao Tổng giám đốc Lục lại mù mờ trong phương diện này? Chẳng phải anh và Quý tiểu thư khá tốt?
Không chờ anh ấy tiếp tục tự hỏi vấn đề có chiều sâu này, Lục Ngôn Thâm đạp anh ấy một chân: “Thôi vậy, cậu cũng chưa hẹn hò bao giờ.”
“……”
Chu Mặc khóc, chưa hẹn hò bao giờ, cho nên không xứng!
Anh ấy đi theo Lục Ngôn Thâm gần năm, không thể nói là rất hiểu biết, nhưng cũng hiểu tính cách của anh bảy tám phần. Trong công việc, họ hợp tác với nhau khá ăn ý; trong cuộc sống, cũng tiếp xúc nhiều.
Trong chuyện tình cảm, Lục Ngôn Thâm lần đầu nhắc tới chuyện này, mà Quý Minh Noãn cũng coi như là một người đặc biệt, dù sao thì phái nữ xuất hiện bên cạnh anh không nhiều.
Không ngờ người có tính cách lạnh nhạt như Tổng giám đốc Lục còn mở công ty, tặng hoa cho cô ấy……
Lục Ngôn Thâm làm lơ Chu Mặc đang suy đoán, nhìn đồng hồ: “Được rồi, xuất phát thôi.”
Hai người cùng đi ra đại sảnh khách sạn, ngồi vào xe Mercedes, chạy đến Quận .
Anh nhìn cảnh đường phố buổi sáng của Paris, suy nghĩ tích tụ.
Anh khá lạnh nhạt trong chuyện tình cảm, hiểu biết về phụ nữ của anh gần như đến từ Lục Chân Chân và Dương Yến Đông.
Mà Quý Minh Noãn không thể nói là xuất chúng so với phái nữ xuất hiện bên cạnh anh.
Còn có nghề nghiệp của cô, nói thật, Dương Yến Đông trong quá trình trưởng thàn, theo đuổi nhiều nữ minh tinh, anh đúng là không có hứng thú với phái nữ trong giới này.
Anh sớm biết hôn nhân mình sẽ bị buộc chặt với lợi ích của tập đoàn, cũng không mong đợi nhiều trong phương diện này.
Nhưng cô xuất hiện, anh tiếp nhận chuyện này.
Chẳng qua mỗi lần anh nhìn cô chửi thầm mình, lại nhịn không được càng muốn tìm hiểu cô.
Hơn nữa họ trải qua mấy tháng ở chung, anh phát hiện Quý Minh Noãn không giống những nữ nghệ sĩ bên cạnh Dương Yến Đông.
Cô chịu khổ nhọc, rõ ràng sống vất vả trong đoàn phim, nhưng ngày nào cũng vui vẻ chat với ông nội đủ chuyện trên trời dưới đất, cũng không nói hôm nay đóng phim bị thương chỗ nào. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Cô cũng không tiêu tiền như Lục Chân Chân, theo anh biết, Quý Minh Noãn chưa từng dùng thẻ phụ của anh mua hàng xa xỉ.
Lục Ngôn Thâm nói đến cũng kỳ lạ, nhớ một lần cô thử váy ở cửa hàng Dior, lúc ấy Mục Hàn và Lục Chân Chân cũng ở đó, cô kiêu ngạo như một chú chim công, diễu võ dương oai trước mặt Mục Hàn và bạn gái của anh ta.
Có lẽ từ đó, anh muốn hiểu cô hơn.
Dù sao trước sau bên cạnh anh cũng sẽ có một người phụ nữ, người phụ nữ này vừa lúc là cô.
Nhưng chuyện làm anh không rõ là rốt cuộc Quý Minh Noãn có tình cảm gì với anh.
Là vì hợp đồng ràng buộc?
Không sao cả.
Lục Ngôn Thâm xoa giữa mày, cầm di động gửi tin nhắn cho Quý Minh Noãn.
【 Đêm nay rảnh, cùng ăn bữa cơm. 】
Quý Minh Noãn nhìn thấy tin nhắn này, bị Lục Chân Chân kéo đi trang điểm, ước chừng bận rộn hai tiếng, họ mới xuất phát đến hiện trường show thời trang.
Cô đã lâu không tham gia show thời trang, kiếp trước là con cưng của các nhãn hiệu lớn, nhận thiệp mời mỏi cả tay.
Hiện giờ cô tạm thời không nhận được lời mời nào.
Nhưng Quý Minh Noãn an ủi mình, Lục Chân Chân bây giờ là bà chủ của cô, cũng coi như là đi công tác với cô ấy.
Nhưng cô cũng không sắp xếp nhiếp ảnh gia đi theo, chỉ lo đi theo công chúa ăn no uống say.
Hội trường sôi động, danh viện, nghệ sĩ, doanh nhân đều tới đây, Quý Minh Noãn cố ý chọn một chỗ ít người, ngồi chơi di động, nhắn lại Lục Ngôn Thâm: 【 Tôi và Lục Chân Chân xem show thời trang, không biết đêm nay có tiệc không, nói với anh sau nhé 】
Lúc này đang là lúc náo nhiệt nhất, mấy con cưng dùng hết thủ đoạn, thay bảy tám bộ lễ phục, muốn là người nổi bật nhất trên thảm đỏ, muốn trở thành tâm điểm nằm trên tiêu đề của các tạp chí lớn.
An Tư Nhã chuẩn bị từ sớm, đang định đi vào hội trường, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng mặc lễ phục hồng nhạt thêu hoa.
Không phải bộ lễ phục là quần áo cao cấp trong show thời trang đầu xuân ngày trước Chanel vừa tung ra?
Sao nhanh như vậy đã có người mua được?
Cô ta là ai? Hình như cũng là người Hoa Quốc.
An Tư Nhã xách váy, đi về phía trước.
Đột nhiên, Quý Minh Noãn nghiêng người, An Tư Nhã đứng hình tại chỗ, mở to mắt.
Sao lại là Quý Minh Noãn?
Trợ lý Tiểu Linh ở phía sau xách váy, nhìn thấy Quý Minh Noãn, cũng sửng sốt.
“A, không ngờ cô ấy tới đây thật.”
An Tư Nhã quay đầu lại nhìn cô ấy, “Em nói gì?”
Tiểu Linh rũ mắt, nhẹ giọng nói: “Cái kia, hôm qua em làm theo lời chị nói, nhưng nhìn thấy Quý Minh Noãn đi ra cửa hàng kia, có lẽ cô ấy là khách mời nhân viên đã nói.”
An Tư Nhã nghe mà như sét đánh bên tai, đứng không nhúc nhích, đen mặt, dù trang điểm xinh đẹp, cũng chẳng che giấu được tức giận và hoảng sợ.
“Sao…… Sao có thể?”
An Tư Nhã đột nhiên nghĩ tới Lục Chân Chân!
Đúng vậy, gần đây Lục Chân Chân và Quý Minh Noãn rất thân với nhau.
Sao có thể? Công chúa kiêu ngạo nhà họ Lục còn tốt Quý Minh Noãn với như vậy?
Cô ta không xem Quý Minh Noãn là người hầu đã rất tốt rồi!
Tiểu Linh tiếp tục nói: “Hôm qua em nhìn thấy một trai hai gái đi ra cửa hàng, nhưng người đàn ông kia đi rất nhanh, em không thể thấy là ai.”
An Tư Nhã khó tin nhìn Quý Minh Noãn.
Cô ta nhìn thấy sợi dây chuyền quen thuộc, rực rỡ lấp lánh và bộ lễ phục hồng nhạt của Quý Minh Noãn, chúng hợp lại, tăng sức mạnh cho Quý Minh Noã, Quý Minh Noãn mỹ lệ động lòng người, cứ như ánh sáng trên thế giới đều chiếu vào Quý Minh Noãn. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Cô ta thất hồn lạc phách đứng tại chỗ, bước chân như bén rễ, ánh mắt dại ra, cô ta nhìn nhất cử nhất động của Quý Minh Noãn, đột nhiên, hai người nhìn nhau.