Cô vợ bị bao nuôi tên Quý Minh Noãn lần này không thể vờ như không nhìn thấy tin nhắn nữa, gửi sticker “cảm ơn” cho kim chủ.
Sau đó cô buông di động, vui vẻ hưởng thụ ánh nắng vàng và bữa tối.
Trái ngược với một trăm vạn của Lục Ngôn Thâm, cảnh đẹp nơi đây mới là thứ làm cô say mê nhất.
Lục Chân Chân lén lút mách lẻo với Lục Ngôn Thâm: 【 Nhìn ra tâm trạng của Quý Minh Noãn đã chuyển biến tốt, một giây trước còn cười như nhặt được vàng (tự hỏi.jpg) 】
Quý Minh Noãn không biết Lục Chân Chân đang làm gì, chỉ nhàn nhạt nói: “Đêm nay chị muốn đi massage.”
Cô đã mang giày cao gót đi dạo một ngày, đúng là rất mệt!
Lục Chân Chân không ngẩng đầu, “Ừm.”
Quý Minh Noãn thấy Lục Chân Chân chơi di động, cũng chơi di động, nhìn WeChat, kim chủ Lục Ngôn Thâm chưa nhắn lại.
Cô buồn chán lướt điện thoại, phát hiện di động ngày thường không rời người, giờ trở thành phế vật, hôm nay cô không có hứng thú.
Cuối cùng cô vào Weibo, hiếm khi chụp một tấm ảnh hoàng hôn đăng lên Weibo.
Chỉ chốc lát, fans đáng yêu vào cổ vũ cô.
【 A a a, hôm nay là ngày gì thế? Vợ kinh doanh rồi á, lần đầu tiên tự sướng! Yêu em quá, em đẹp quá 】
【 Trời ạ, tự sướng luôn!! Vợ tôi xinh quá 】
【 Mẹ ơi, chỉ có tôi chú ý biển rộng ở sau thôi hả? Chị ấy cũng ở Dubai! Mong được theo đuổi thần tượng 】
【 Đây là đại mỹ nhân đáng yêu tuyệt thế gì thế này, yêu quá 】
Cùng lúc đó, Lục Ngôn Thâm vừa kết thúc một cuộc họp quốc tế dài, đang chuẩn bị lên xe về đại trạch nhà họ Lục.
Anh nhận được tin nhắn của Quý Minh Noãn, xem kỹ, đó là sticker một cậu bé thả tim.
Anh nhìn trái tim bay trong màn hình, đột nhiên phát hiện Dương Yến Đông nói không sai, gửi lì xì đúng là có thể làm phụ nữ vui vẻ.
Anh chưa kịp nhắn lại di động đã nhảy ra thông báo:【 Quý Minh Noãn đã đăng ảnh với tiêu đề Hoàng hôn mỹ lệ 】
Anh điểm vào, nhanh chóng thấy Quý Minh Noãn tự sướng, nhìn dáng vẻ, tâm trạng cô không tồi.
Cuối cùng anh nhìn lướt bình luận, phát hiện……
Vợ?
Lục Ngôn Thâm đi xuống, phát hiện một phần ba bình luận kêu Quý Minh Noãn là vợ.
Gì thế này?
Lục Ngôn Thâm click mở bàn phím, đánh chữ, không suy nghĩ đã bình luận: 【 Vợ đẹp quá. 】
Anh gửi xong, Chu Mặc nói: “Tổng giám đốc Lục, Giám đốc Trương muốn hẹn anh tối nay bàn phương án khai thác năng lượng mới.”
Lục Ngôn Thâm cất di động: “Được.”
Cũng kỳ lạ, Quý Minh Noãn và Lục Chân Chân vừa đi, hình như hai buổi tối nay anh không có tiệc tùng.
Quý Minh Noãn và Lục Chân Chân rời nhà hàng, lại đi massage tinh dầu, chưa đến giờ, Quý Minh Noãn tắm xong, ngã xuống ở giường lớn trong khách sạn, không muốn nhúc nhích.
Hôm sau Quý Minh Noãn lại điên cuồng mua sắm, sau khi nghĩ thông suốt, cũng không nương tay, cho dù Lục Chân Chân là danh viện có sức chiến đấu mua sắm tối đa cũng cam bái hạ phong Quý Minh Noãn.
Cùng lúc đó, Quý Minh Noãn cũng nhận được thông báo chuyển khoản của Lục Ngôn Thâm……
Quý Minh Noãn vẫn gửi lại sticker “cảm ơn”.
Lục Ngôn Thâm nhắn cho cô một chữ “Ừm”, hai người không có giao lưu khác.
Quý Minh Noãn còn tưởng Lục Ngôn Thâm sẽ giống bá tổng trong tiểu thuyết, sẽ nói câu: “Tiểu yêu tinh, em nhận tiền tôi, là người của tôi.”
Chẳng qua hiện thực vẫn là hiện thực, Lục Ngôn Thâm vẫn là Tổng giám đốc Lục kiệm lời.
Thời tiết Dubai quá khô nóng, Quý Minh Noãn không muốn ở lâu, tới ngày thứ tư, muốn về Thành phố Yến.
Vì thế, Quý Minh Noãn và Lục Chân Chân thu dọn rương hành lý chiến lợi phẩm, chuẩn bị đi sân bay.
Lúc bọn họ chờ xe trong đại sảnh, Lục Chân Chân ném di động đang chơi Vương Giả cho cô, “Không được, chị chơi giúp em trong chốc lát, em muốn đi vệ sinh.”
Quý Minh Noãn nhận di động, “Em không sao chứ?”
“Phỏng chừng ăn quá nhiều cá.” Lục Chân Chân không nói thêm nữa, chạy tới toilet.
Quý Minh Noãn chơi game, chưa chơi được vài giây, màn hình đột nhiên nhảy ra thông báo.
【 Cố Ảnh: Lục Chân Chân, chị vừa thiết kế một kiểu dây chuyền mới, chừng nào em rảnh, đến xem nhé? 】
Ngón tay Quý Minh Noãn tạm dừng, bên kia lại gửi tin nhắn đến:【 Cố Ảnh: Chị thiết kế một cặp khuy măng sét cho A Thâm, em rảnh lại đây lấy nhé. 】
Quý Minh Noãn cười, nhẹ nhàng lướt tắt thông báo.
Mắt không thấy tâm không phiền.
Quý Minh Noãn cầm di động, giết địch đỏ cả mắt, nhìn thấy người ta thì chém như đậu hũ, cuối cùng thắng mà cũng không tỏ vẻ gì, ném điện thoại cho Lục Chân Chân.
Quý Minh Noãn đeo kính râm, nhàn nhạt nói: “Ha, đánh không tồi.”
Lục Chân Chân nhìn đồng đội không ngừng ca ngợi mình, đâu chỉ không tồi?
Sau đó cô ấy đột nhiên nghe Quý Minh Noãn nói: “Trước khi về Thành phố Yến, chị muốn đến Thành phố G.”
Lục Chân Chân kinh ngạc nói: “Sao vậy?”
“Chị nghe nói bên kia có đấu giá, muốn xem thử, không phải ông nội rất thích tranh chữ? Chị nghe nói có mấy bức tranh sơn dầu Lâm Vô Âm được đem ra bán đấu giá.”
Không phải thế, cô chỉ muốn tiếp tục tiêu tiền thôi.
Cô nghĩ đến trở về Thành phố Yến phải bị tên đàn ông chó chết hai lòng kia ngủ, liền tức giận.
Không tiêu tiền của anh, không đủ để bình phục tâm trạng.
Lục Chân Chân có dự cảm không tốt, đã nói với anh trai hôm nay lên máy bay về Thành phố Yến.
Cô ấy nghe giọng điệu của anh trai, hình như anh rất vui vẻ?
Nhưng cô ấy nghĩ tới ông nội từng nhận được thiệp mời buổi Nhà đấu giá Sotheby's.
Dù sao Quý Minh Noãn hiếm khi phóng túng, đi với cô cũng được.
Vì thế, họ sửa lại hành trình, bay đi Thành phố G.
Buổi đấu giá mùa thu rầm rộ quốc tế tại Nhà đấu giá Sotheby's được cử hành ở trung tâm h ội nghị.
Mấy hàng siêu xe phiên bản giới hạn ngoài hội trường, nhìn qua càng giống triển lãm siêu xe.
Không ít nhân vật nổi tiếng trong hội trường, giữa sân vô số đèn flash, còn náo nhiệt hơn lễ trao giải.
Quý Minh Noãn và Lục Chân Chân nhanh chóng đi trên thảm đỏ, bị vài phóng viên chụp được, thảm đỏ phủ kín các loại hoa tươi, bọn họ đi vào đã ngửi thấy mùi hoa.
Hai người đều mang giày cao gót đính đá, lấp lánh tỏa sáng, Quý Minh Noãn mặc váy đuôi cá cúp ngực, dáng người tuyệt đẹp, váy màu tím nhạt làm da cô trắng như tuyết, dù không có ánh hào quang của minh tinh, cô đi trong hội trường cũng đủ hấp dẫn vô số ánh mắt của đàn ông.
Người có thể tham gia buổi đấu giá này đều nổi tiếng, có không ít người giàu có đến đây vì mục đích tốt, cũng có người đến với tâm trạng tìm người giàu có để kết bạn, có vài cô tiểu thư muốn nhân cơ hội này câu con rể rùa vàng.
Những tác phẩm trong buổi đấu giá lần này ít thì trăm mấy vạn, nhiều thì trăm triệu.
Lần đấu giá này không giống đấu giá lần trước, không có truyền thông quay phim.
Cho nên Quý Minh Noãn rất yên tâm lại đây.
Quý Minh Noãn và Lục Chân Chân được nhân viên xếp vào chỗ ngồi SVIP, Lục Chân Chân xem hướng dẫn, “Hôm nay có hơn vật được bán đấu giá, chị có thích thứ gì không?”
Quý Minh Noãn mỉm cười, đương nhiên xem qua rồi.
Món thấp nhất có giá khởi điểm vạn, chậc, xem ra đêm nay có thể thi triển quyền cước.
Lục Chân Chân lật hai trang, đột nhiên nhỏ giọng nói: “Tranh chữ đắt quá……”
Đặc biệt là tác phẩm của Lâm Vô Âm, giá khởi điểm đều là vạn.
Lục Chân Chân cảm thấy trước kia cô ấy tiêu tiền ít, khó trách Quý Minh Noãn dẫn cô ấy đến buổi đấu giá, u là trời, đúng là đồ tâm cơ.
Quý Minh Noãn lấy thẻ đen của Lục Ngôn Thâm trong túi xách ra, mỉm cười nói: “Yên tâm, chị đã đem theo một cái máy ATM.”
Lục Chân Chân: “……”
Cùng lúc đó, An Tư Nhã và Mục Hàn cũng ngồi xuống gần đó, An Tư Nhã đã sớm lên kế hoạch tới buổi đấu giá này.
Bởi vì cô ta muốn chiếc nhẫn kim cương cam và hồng được mọi người chú ý, chiếc nhẫn này……
Kiếp trước Mục Hàn dùng . tỷ mua nó, nhưng lại dùng để cầu hôn Quý Minh Noãn, kiếp trước cô ta không có, kiếp này phải có được chiếc nhẫn đó.
Hơn nữa, cô ta muốn Mục Hàn mua chiếc nhẫn này, hai người có thể quyết định chuyện kết hôn.
Cô ta nghĩ đến sau này Mục Hàn lên làm nhà giàu số một, cảm thấy nén giận khoảng thời gian này đều đáng giá.
Cô ta phải làm phu nhân của người giàu có nhất.
Người trong buổi đấu giá ngồi thành vòng tròn, nhân viên còn xếp chỗ ngồi dành cho khách mời, vài nhân vật không muốn xuất đầu lộ diện ngồi vào trong.
Đấu giá nhanh chóng bắt đầu, món đầu tiên đem ra đấu giá có mức giá trung bình, không làm người ta kinh diễm, cũng sẽ không mất hứng.
Quý Minh Noãn nhìn ly uống trà sứ, cũng tốt, dùng được.
Cô bảo mỹ nữ giơ bảng đấu giá, “ vạn.”
Lục Chân Chân không nói gì, nhìn thoáng qua Quý Minh Noãn, nhà không phải viện bảo tàng, qua Quý Minh Noãn mua ly sứ làm gì?
Cái ly đó không có lịch sử lâu đời, cũng không phải thứ danh nhân truyền lưu, cho nên không được cạnh tranh kịch liệt, chỉ lượt, Quý Minh Noãn đã mua với giá vạn.
Mấy món quý giá lần lượt được người nổi tiếng mua, tiếng kêu giá trong hiện trường không dứt, cũng có người thảo luận món hàng có giá thế nào mới hợp lý.
Họ bàn luận, Quý Minh Noãn đã mua hơn món, Lục Chân Chân nhìn mấy tờ giấy liên tiếp đưa đến đây mà mở to mắt.
Sao họ như đi chợ mua đồ ăn vậy?
Lúc gần kết thúc, người đấu giá hưng phấn nói: “Món đấu giá tiếp theo là một chiếc nhẫn kim cương cam pha hồng, nhẫn kim cương . carat do Christie cung, viên đá ở giữa có mày cam pha hồng được cắt hình trái lê, kèm theo giấy chứng nhận GIA, đính kèm các viên phụ kim cương không mùa, viền bạch kim, giá khởi điểm vạn.”
Món đồ được đặt ở cuối cùng buổi đấu giá, nhất định quý giá nhất.
Quả nhiên, người trong buổi đấu giá thì thầm với nhau, rõ ràng có hứng thú với món trang sức này.
Quý Minh Noãn nhìn hình ảnh phóng to trên màn hình, cũng có hứng thú.
Quý Minh Noãn cười nói: “Cái này cũng không tệ.”
Thích hợp khoe giàu, thích hợp sưu tầm, không thích hợp mang ra cửa.
Quý Minh Noãn nghĩ nếu mua nó về, tặng cho Lục Chân Chân làm của hồi môn, cũng không tệ, quý hiếm như vậy mới có thể xứng với công chúa nhà họ Lục bọn họ.
Ai cũng hứng thú với chiếc nhẫn kim cương này, liên tục tán thưởng.
Lục Chân Chân nhìn một đống giấy tờ, dù tiêu tiền như nước, cũng có chút sợ.
Đống giấy này cộng lại chắc cũng phải hơn năm ngàn vạn? Nếu chị ấy mua chiếc nhẫn kim cương đó, chắc chắn hơn một tỷ.
Lục Chân Chân lần đầu nói trái lương tâm: “Em thấy bình thường.”
Đấu giá bắt đầu, giá quy định là vạn, mỗi lần kêu giá không được tăng dưới một trăm vạn.
“ vạn……”
“ vạn……”
“ vạn……”
……
“ vạn……”
“Không thể nào, điên rồi hả?” Có người thảo luận.
An Tư Nhã bình tĩnh cười, mới vạn, cứ để bọn họ kêu trong chốc lát.
Mục Hàn cúi đầu hỏi cô ta: “Thích cái này à?”
An Tư Nhã chưa kêu giá món nào, chỉ có lúc nhìn thấy chiếc nhẫn này mới sáng mắt, cũng ngồi ngay ngắn, hiển nhiên thấy hứng thú.
An Tư Nhã gật đầu, “Cũng không tệ.”
Không biết vì sao, Mục Hàn đột nhiên chán ghét An Tư Nhã cố ra vẻ, chỉ vì một chiếc nhẫn mà để anh ta ngồi ở chỗ này cả đêm?
Anh ta bực bội.
Mấy ngày gần đây anh ta liên tiếp bị Lục Ngôn Thâm chèn ép, đã làm anh ta khó chịu.
Anh ta nhìn An Tư Nhã, cũng không nói gì.
An Tư Nhã chờ Mục Hàn kêu giá, đối phương không có động tác.
Cô ta dùng ánh mắt ra hiệu Mục Hàn nhanh kêu giá, đối phương chỉ nhìn cô ta một cái, cũng không nói gì.
An Tư Nhã cắn môi, “Một tỷ.”
Mục Hàn cười nhạt, một tỷ? Giá này đã cao hơn giá trị của chiếc nhẫn rất nhiều! Tuy rằng chiếc nhẫn có hai màu hiếm có, nhưng không tính là rất hiếm trong thị trường bán đấu giá quốc tế, vạn đã là đỉnh điểm.
Một tỷ vừa ra, không có ai tiếp tục theo.
Quý Minh Noãn híp mắt nhìn, An Tư Nhã? Khó trách giọng nói quen thuộc như vậy.
Quý Minh Noãn cong môi, nói với mỹ nữ giơ bảng: “Một tỷ một ngàn vạn.”
Cô vừa tăng giá đã là một ngàn vạn, người ở đây hít một hơi.
Quý Minh Noãn kêu giá, kích nổ toàn trường.
Chẳng lẽ cô bị ngốc?
Lục Chân Chân lặng lẽ thắp một ngọn nến thay anh trai, một tỷ một ngàn vạn đấy! Hy vọng thẻ của anh sẽ không bị nát.
Đã đến mức này, không ai dám tiếp tục kêu giá.
Quý Minh Noãn bình tĩnh nghe MC nói một tỷ một ngàn vạn lần đầu tiên……
Khi MC muốn nói lần thứ hai, An Tư Nhã nhấc tay, “Một tỷ vạn.”
Giá này gần ngang hàng với giá trong kiếp trước, người kia hẳn không tiếp tục kêu giá đâu nhỉ?
An Tư Nhã thấy người kia rất lạ, cả đêm mua mười mấy món mà chẳng thèm xem, giống như tùy tiện.
Hiện giờ cô ta xem xu thế, đối phương cũng hứng thú với chiếc nhẫn này.
Chỉ là giá cao như vậy, nếu không có tình cảm đặc biệt, không đến mức tranh giành với cô ta.
Quý Minh Noãn vén rèm nhìn An Tư Nhã, à, Mục Hàn cũng tới đây. Khó trách.
Có người hận cho cô rồi.
Quý Minh Noãn thắp một ngọn nến cho Lục Ngôn Thâm, người ta nỡ vứt một tỷ cho bạch nguyệt quang, anh sẽ nỡ vì em gái thôi.
An Tư Nhã cũng nhìn cô, hai người chợt nhìn nhau, nháy mắt chạm ra lửa.
Quý…… Quý Minh Noãn?
Sao cô ở chỗ này? Không phải cô nên ở Dubai sao?
Thật mẹ nó oan gia ngõ hẹp!
An Tư Nhã rất bứt rứt, sắp có chiếc nhẫn này, hiện giờ chạy sang chỗ Quý Minh Noãn, thật mẹ nó bực bội.
Cô cố ý tranh giành với cô ta?
Nhưng cô có tư cách gì mà tranh giành với cô ta? Cô có tiền hả?
Cho dù là Lục Chân Chân cũng không có khả năng lập tức lấy ra nhiều tiền như vậy.
Quý Minh Noãn đang trả thù cô ta nên mới cố ý nâng giá?
Cô ta mặc kệ, dù thế nào cũng phải mua chiếc nhẫn này trong đêm nay!
Mục Hàn thấy ánh mắt kì lạ của An Tư Nhã, nhìn qua đó, nhìn thấy Quý Minh Noãn xinh đẹp như sao băng, đâm vào mắt anh ta.
Anh ta giật mình, chợt thấy hưng phấn.
Anh ta thốt ra mấy chữ: “Quý Minh Noãn.”
An Tư Nhã nhíu mày: “Cái gì?”
Mục Hàn phát hiện mình thất thần, điều chỉnh tư thế, nói: “Không có gì.”
Quý Minh Noãn không chú ý ánh mắt của Mục Hàn, chỉ lặng im một giây, tránh bị chú ý quá nhiều, thả rèm xuống.
Dù sao cô không biết còn bao nhiêu ngày có thể có cơ hội tiêu tiền, đêm nay tận hứng đi.
Người ở đây đều cho rằng không có kẻ ngốc nào đi tranh chiếc nhẫn này, sau đó nhân viên bên cạnh Quý Minh Noãn đột nhiên kêu: “Một tỷ năm ngàn vạn.”
An Tư Nhã nghe Quý Minh Noãn kêu giá này, sắc mặt trắng bệch, cô ta nắm chặt tay, cắn răng nhìn Quý Minh Noãn.
Tiện nhân này đúng là nâng giá!
Cô ta cũng không tin! Cô có mấy đồng chứ?
An Tư Nhã muốn kêu giá, lại bị Mục Hàn kéo lại: “Đủ rồi Tư Nhã!”
Nếu Quý Minh Noãn muốn, vậy nhường cho cô đi.
An Tư Nhã khó tin nhìn Mục Hàn, “Anh Mục Hàn……”
“Một chiếc nhẫn thôi, không đáng giá này.”
Hơn nữa anh ta muốn giúp Quý Minh Noãn đạt được mục đích, nếu cô thích, anh ta không muốn tranh với cô.
Lòng An Tư Nhã đau như cắt, cô ta c ắn môi dưới, tủi thân, không thể trút giận, mặt trắng bệch.
Nhưng nó là chiếc nhẫn hoàn mỹ nhất dành cho việc cầu hôn.
Nó vô giá!
Không hề nghi ngờ, chiếc nhẫn này đã là vật trong tay Quý Minh Noãn……
MC hô to “Thành giao”, An Tư Nhã nhìn nhân viên cầm hộp gấm đi đến chỗ khách mời, mỗi một bước nhân viên đi, nội tâm cô ta như bị dao nhỏ cắt.
Nhân viên cung kính đưa chiếc hộp cho Quý Minh Noãn.
Quý Minh Noãn cười, nhìn Lục Chân Chân trợn mắt há mồm, lấy chiếc nhẫn ra, cười hỏi: “Xinh không?”
Lục Chân Chân hít sâu, Quý Minh Noãn, người đàn bà phá của này!!
Giây tiếp theo, Quý Minh Noãn nhét nhẫn vào tay cô ấy: “Đây, công chúa, cho em chơi.”
Lục Chân Chân đã tặng cho cô nhiều kim cương, đây là thời điểm cô mượn hoa dâng phật, mua tặng cho cô ấy một chiếc nhẫn khác.