Quý Minh Noãn cầm tờ giấy cười, không muốn phụ lòng người nhà họ Lục trong tương lai, cũng muốn nhận ý tốt này, dù sao Lục Chân Chân cũng là người đáng yêu nhất cô từng gặp.
Nhưng tình hình của Lục Ngôn Thâm như vậy, đó là có hôm nay mà không có ngày mai.
Quý Minh Noãn bỏ sợi dây chuyền vào két sắt, tính toán chờ Lục Ngôn Thâm cưỡi hạc về trời, trả lại cho Lục Chân Chân.
Lục Ngôn Thâm vừa tỉnh lại, ngày nào bác sĩ cũng kiểm tra chi tiết sức khỏe của anh.
Quý Minh Noãn là “cô vợ xung hỉ” có lương cao được nhà họ Lục mời tới, tất nhiên lần nào cũng phải chờ ở đó, dù thỉnh thoảng Lục Ngôn Thâm tiên sinh tỏ vẻ “Cô không cần nhọc lòng, dù sao tôi chết rồi, cũng sẽ không để cô ở lại căn nhà này”.
Nhưng Quý Minh Noãn muốn biết rốt cuộc khi nào anh chết.
Tuy rằng cô nghĩ vậy không hợp đạo nghĩa, nhưng thấy Lục Ngôn Thâm rời giường tản bộ, xử lý công việc như người bình thường, thỉnh thoảng còn tranh thủ thời gian đi thị sát ‘dân tình’ đế quốc thương nghiệp, cô thấy rất lạ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Hôm nay Quý Minh Noãn rời giường sớm theo thường lệ, đầu tiên bưng dinh dưỡng vào phòng Lục Ngôn Thâm.
Lúc này bác sĩ đang kiểm tra cho Lục Ngôn Thâm, Lục lão tiên sinh cũng ở bên cạnh.
Bác sĩ rất vui vẻ: “Lục tiên sinh hồi phục rất ổn, trừ chỗ bị gãy xương chưa khỏi hẳn, cơ bản không có gì đáng lo nữa, bình thường chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, ăn nhiều rau củ hơn.”
Quý Minh Noãn nghe lời này, bán tín bán nghi, Lục Ngôn Thâm không khác người bình thường, nhưng……
Cốt truyện của tiểu thuyết không sai đâu nhỉ?
Lục lão tiên sinh nhìn ra nghi hoặc trên mặt Quý Minh Noãn, tuy không muốn cho cô quá nhiều áp lực.
Nhưng ông ấy nhìn thấy Lục Ngôn Thâm tốt lên từng ngày, hơn nữa còn tốt với tốc độ thần kỳ, nếu nói trùng hợp, cũng không thể nào, nhìn từ góc độ y học, đúng là Lục Ngôn Thâm không cứu được nữa.
Hiện giờ cháu trai ngày nào cũng có thể tung tăng nhảy nhót, còn có thể thỉnh thoảng trấn áp đám đầu trâu mặt ngựa trong công ty, nói không phải công lao của Quý Minh Noãn, ông ấy không tin.
Đặc biệt là lần trước tim Lục Ngôn Thâm đột nhiên ngừng đập, Quý Minh Noãn về, cháu trai ông ấy mới hồi phục, đây cũng là trùng hợp?
Ông ấy không tin.
Quý Minh Noãn cảm nhận được cái nhìn của Lục lão tiên sinh, chột dạ cúi đầu.
Cô chẳng làm gì cả, chuyện này chẳng liên quan đến cô.
Bác sĩ kiểm tra xong, ông cụ muốn hỏi thêm về tình hình của anh, căn phòng chỉ còn Quý Minh Noãn và Lục Ngôn Thâm.
Trước kia hai người không ít lần đơn độc ở chung, nhưng hôm nay bác sĩ kiểm tra cho Lục Ngôn Thâm, cởi áo anh ra, vừa rồi có mấy người ở đây, cô không thấy xấu hổ, giờ phút này nhìn thấy làn da ngăm của Lục Ngôn Thâm, có chút kỳ lạ.
Lục Ngôn Thâm nhìn Quý Minh Noãn khuấy cháo vài lần, nói: “Tôi thích ăn cháo nóng.”
Quý Minh Noãn chén cháo bị khuấy lỏng, lập tức lúng túng.
“Cái kia, tôi đi lấy chén mới cho anh nhé.” Quý Minh Noãn nói xong xoay người, chuẩn bị đi đến cửa, nhưng Lục Ngôn Thâm không biết xuống giường từ khi nào, cũng ở phía sau cô.
Lục Ngôn Thâm cài nút áo sơ mi, ngón tay thon dài, động tác tao nhã, không nhanh không chậm, Quý Minh Noãn tức khắc cảm thấy người đàn ông này cài nút cũng điển trai!
Cô nhìn khuôn mặt được trời ưu ái, nghi ngờ có phải lúc anh đầu thai, đã dùng mấy chục tỷ để mua nó không.
Lục Ngôn Thâm ngồi xuống ghế, cầm chén cháo trong tay Quý Minh Noãn, “Không cần, tôi ăn xong phải về công ty.”
Quý Minh Noãn vừa nghe người này dự định khôi phục hình thức làm việc, đã lấy hơi chuẩn bị dạy dỗ đối phương, tiếng chuông di động đúng lúc vang lên, cứu Lục Ngôn Thâm một mạng.
Quý Minh Noãn nhìn Lục Ngôn Thâm, lấy di động, người gọi tới là người đại diện của cô, tên Lý Hồng.
“Minh Noãn ơi, tin tốt đây, chị tranh thủ giúp em làm người đại diện cho một nhãn hàng mỹ phẩm dưỡng da, chiều nay em phải đến studio, em ổn chứ?”
Lý Hồng nói chuyện lớn tiếng lại nhanh gọn, Quý Minh Noãn suýt nữa nghe không đầy đủ.
Quý Minh Noãn khó xử, tuy nói không có khả năng đi theo Lục Ngôn Thâm cả đời, nhưng ý của Lục lão tiên sinh là cố gắng đừng rời Lục Ngôn Thâm trước khi anh chết.
Cô nhìn Lục Ngôn Thâm, tên này hôm nay khỏe hơn hôm qua, cuối cùng phải ở bên cạnh anh đến khi nào đây?
Lục Ngôn Thâm hiểu nhầm ánh mắt của Quý Minh Noãn đang thăm dò ý kiến của anh, gật đầu, dùng khẩu hình nói: “Cô đi đi.”
Quý Minh Noãn nhíu mày: Cái quỷ gì thế?
Lý Hồng nói chuyện nhanh như nước chảy, lại nói một chuỗi: “Chuyện bồi thường trang sức ấy, chị đang nghĩ cách giúp em, em đừng lo, chị Hồng nhất định sẽ xử lý giúp em.”
Lý Hồng nói lời này, Lục Ngôn Thâm vừa lúc nghe thấy, nhìn Quý Minh Noãn, nhưng cô không nhìn anh nữa. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mấy ngày nay, Quý Minh Noãn chưa nhắc chuyện này với người nhà họ Lục, còn chưa xử lý xong à?
Lý Hồng không nghe thấy Quý Minh Noãn đáp lại, “alo” vài tiếng, cô vội đáp: “Được, em sẽ qua đó.”
Dù sao Lục Ngôn Thâm cũng đi công ty để đi làm, cô không có khả năng ở nhà họ Lục mãi được.
Lục Ngôn Thâm trải qua chuyện hôn mê lần trước, đã tin Quý Minh Noãn có thể xung hỉ cho anh, lúc này, anh muốn xem thử Quý Minh Noãn rời khỏi anh, có phải anh sẽ chết một lần nữa không!
Sự thật chứng minh, lần này, Lục Ngôn Thâm sống tốt.
Cho nên Quý Minh Noãn vốn không phải nguyên nhân giúp anh sống tiếp.
Quý Minh Noãn chuẩn bị ra cửa, Lục Chân Chân lái chiếc Ferrari đỏ lại đây.
Cô ấy tháo kính râm, nói với Quý Minh Noãn: “Lên xe.”
Quý Minh Noãn nhìn Lục Chân Chân với vẻ mặt đề phòng, nhíu mày, “Ngồi xe này?”
Phô trương quá, bây giờ cô đang là nghệ sĩ nghèo dính tai tiếng, phỏng chừng ngày mai sẽ bị lên trang đầu, nói cô bị ai đó bao nuôi.
Nhưng Lục Chân Chân hiểu lầm, sửng sốt một lúc, đúng là quỷ nghèo chanh chua! Cô nghĩ có phải chị ta không biết Ferrari không? Cô đã lái chiếc xe đắt nhất của bản thân, chị ta còn dám chê bai?
Nếu không thì sao? Chị ta tưởng chị ta có thể ngồi trực thăng hay gì?
Lục Chân Chân đi chuyến này vì ngừa Quý Minh Noãn “chạy trốn”, cho nên cố ý hạ mình làm tài xế, còn bị chê?
Chị ta còn là người không vậy?
Tiểu tiên nữ tức muốn chết!
Quý Minh Noãn dường như cũng nhìn ra Lục Chân Chân sắp tức giận, nói: “Chị gọi xe chuyên dùng rồi, cảm ơn ý tốt của em, chị đi trước đây.”
Lục Chân Chân hiếm khi nghe quỷ nghèo này cảm ơn, không kịp phản ứng.
Lục Chân Chân thấy Quý Minh Noãn đi tới cổng lớn, bỏ chiếc xe, xách túi Birkin hồng nhạt đi nhanh sau cô.
Quý Minh Noãn nhìn Lục Chân Chân chen vào chiếc Corolla thì khó hiểu.
“Em làm gì thế?” Quý Minh Noãn hỏi.
Lục Chân Chân dõng dạc, “Ra ngoài đó.”
Quý Minh Noãn không cần nghĩ cũng biết ý đồ của Lục Chân Chân, không nói nhảm với cô ấy nữa, dù sao đại tiểu thư này mỗi ngày ngủ đến trưa hoặc uống trà Pháp chuyển từ đường hàng không đến, nếu chờ lát nữa chẳng có gì cho cô ấy, có lẽ cô ấy biết rồi sẽ khóc thật. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Lục Chân Chân còn chưa tới chỗ làm việc của Quý Minh Noãn đã muốn khóc rồi.
Cô ấy nhìn không gian chật hẹp, nhìn ghế có vết bẩn loang lổ, Chanel mới mua của chị ơi!
Cô ấy bất an vặn vẹo mấy chục lần ở hàng ghế phía sau, bất mãn nói với tài xế: “Tiên sinh, có thể mở điều hòa không? Nóng quá!”
Tài xế lái lặng lẽ nhìn cô bé trong kính chiếu hậu, nói: “Mở rồi.”
Lục Chân Chân thở dài, sau đó hỏi: “Quý Minh Noãn, còn bao lâu mới đến?”
Quý Minh Noãn trợn mắt nhìn cô ấy: “Sắp rồi.”
Lục Chân Chân mong mau tới nơi, nhưng chơi di động phút, ai oán nhìn chị dâu nhà mình.
Cô ấy hỏi lần nữa, Quý Minh Noãn vẫn nói sắp rồi.
Lục Chân Chân cho rằng bản thân sắp chết trong chiếc xe, cuối cùng cũng đến nơi.
Cô ấy như nắm được cọng rơm cứu mạng, dựa gần Quý Minh Noãn rồi nói: “Không được, tôi sắp thiếu oxy.”
“Em có thể gọi lão Trần đến đón em.” Lão trần là tài xế của nhà họ Lục.
Lục Chân Chân vừa nghe Quý Minh Noãn nói vậy, lập tức đứng thẳng.
“Không sao, tôi còn sống, nhịn được mà, gì nhỉ, chị muốn đi đâu?”
Quý Minh Noãn kiên nhẫn giải thích: “Quay quảng cáo, quay xong là đi được rồi.”
Lục Chân Chân cho rằng mình sắp sống lại, lại chết lần nữa.
Studio của Quý Minh Noãn nóng muốn chết!
Sao lại vừa ồn ào vừa dơ thế này chứ! Đây là chỗ làm việc của Quý Minh Noãn sao?
Vậy mà chị ta còn cười được!
Lục Chân Chân lập tức cầm di động, mở giao diện trò chuyện với Lục Ngôn Thâm, bấm vào ‘quay video’, sau đó gửi đi. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
【 Anh ơi, em nói với anh này, Quý Minh Noãn sắp chết rồi. 】