Trong cuộc đời của mỗi người, cấp ba có lẽ là thời điểm có nhiều kỉ niệm nhất.
Tình cảm ở độ tuổi này đơn thuần nhất, cũng đẹp nhất.
Nam chính Đường Thế Trung và nữ chính Ninh Huyền Thanh Trúc gặp nhau lúc tuổi và cùng trải qua những sóng gió, cuối cùng bên nhau đến bạc đầu.
Cái kết viên mãn, nếu như Vân Hà còn sống thì càng viên mãn hơn.
Chế độ học ở trường chia thành mảng, quân sự buổi sáng và chính khoá buổi chiều.
Đối với alpha, quân sự và chính khoá có tỉ lệ điểm ngang nhau, với beta và omega thì chính khoá chiếm tỉ lệ nhiều hơn.
Cũng từ nhu cầu của thực tế mà các beta và omega tham gia vào hậu cần nhiều hơn, y bác sĩ, dược sĩ, văn phòng,...!Alpha là lực lượng quân đội chính của đế quốc nên cần được rèn luyện đầy đủ về mọi mặt.
Học quân sự để rèn luyện thể lực, và bồi dưỡng nhân tài cho đất nước.
Các giáo viên trong tiết Quân sự đều là tướng tá trong quân đội.
Họ sẽ quan sát các học sinh có tiềm năng và tiến hành bồi dưỡng từ những năm đầu tiên.
Trong nguyên tác, nam chính được một vị đại tướng chú ý, từ đó một bước thành tiên.
Mà cũng do nam chính bá đạo quá thôi.
Làm cái gì cũng giỏi, đặc biệt đánh nhau rất giỏi, còn rất lì đòn và có độ bền.
Còn nữa, lại có một cái đầu rất nhạy bén với kế hoạch quân sự.
Chính khoá bao gồm các môn chính trị, toán, khoa học, xã hội và giáo dục.
Tới nữ chính toả sáng đây mọi người.
Ninh Huyền Thanh Trúc là thủ khoa trong kì thi tốt nghiệp của khoá Vân Hà, cũng là người có điểm trung bình cao nhất trong khoá.
Vừa xinh đẹp lại vừa thông minh.
Hoàn hảo!
Vân Hà: "Cảm ơn mọi người đã nghe hết phần giới thiệu về nam chính và nữ chính".
Trường thì có giáo viên, học sinh, có lớp học, có cây cỏ, có ghế đá, rộng và có canteen.
Hết!
...
Mười năm ở kiếp trước, có lẽ Vân Hà không thể thoải mái khi đi học như thế này.
À, bây giờ cũng có thoải mái đâu.
Có biết khi nào thì thành nhím đâu nhỉ? Nhưng cảm giác thật khác...
Chiều nay cô có tiết Chính trị và Toán.
Vừa mới vào học mà đã tiến hành "tẩy não" thế này đấy.
"Lịch sử đế quốc à?" – Vân Hà vừa nghe giáo viên giảng vừa nghĩ – "Theo nguyên tác thì rõ ràng là đất nước này được quản lí bởi nhà nước cơ mà.
Thể chế chính trị không khác gì một đất nước pháp quyền, không hề tồn tại hoàng đế.
Sau đó vì bùng nổ dân số mà tự nhiên tiến hành chọn lọc lại, dân số bỗng nhiên bị giảm đi %, vì thế nên tiến hoá abo này mới được diễn ra.
Thế mà giáo viên lại nói rằng đế quốc được thống nhất bởi vị hoàng đế đầu tiên?"
Trong đầu Vân Hà toàn là dấu chấm hỏi.
Lịch sử ở đây ngộ nghĩnh ghê!
Reng...reng...reng...
Tiết học đầu tiên: xong.
Tiếp theo là Toán.
Vân Hà hơi tự tin về môn toán đó nha.
Cô luôn xếp thứ ba trong lớp ở kiếp trước đấy.
Trong giờ học, cô hoàn toàn ngạc nhiên: "Mấy cái này...!dễ vậy".
Đây hoàn toàn là kiến thức toán cấp hai luôn đó.
Định lí Py-ta-go, tiên đề Ơ-Clit đây mà, cơ mà tên ở đây ngộ quá nhỉ.
Tiên đề Phe-sok?
"Phụt"
"Là em nào?" – Vị giáo sư bực tức thét lên.
Ông chỉ cảm thấy điều đó là sỉ nhục ông.
"Là em thưa giáo sư" – Nam sinh ở bàn cuối sợ hãi nhận tội.
Ừm cũng đẹp đấy mỗi tội hơi ngốc – Vân Hà nhận xét.
Lứa tuổi này vẫn còn quá non.
Dù có là một alpha cường đại thì khi đứng trước vị giáo sư già, vẫn cứ là một đứa trẻ nghịch ngợm.
"Em tên gì?"
Nam sinh khúm núm thưa lên: "Thưa giáo sư, em là Đinh Quốc Ninh.".
Truyện Cổ Đại
"Em bị phạt trực nhật lớp học hôm nay.
Tôi không mong có lần sau.
Các cậu nghe rõ chưa? Tiếp tục học"
Một lần răn đe cả lớp, không hổ là kinh nghiệm đầy mình.
Bài tập toán khá nhiều, đó là đối với bọn nhóc này thôi, còn với cô thì chỉ cần nửa tiếng múa bút là xong.
Ngày xưa cô đã làm hết đề thi trong vòng một năm đấy.
Tuy không phải học bá nhưng sự siêng năng đó là ngang cơ học bá đó nha.
Tự hào lắm đấy.
Vân Hà: "Siêu tự hào!"
Đường Y Nhiên: "...".