“Không được !” – An An – hiện đang bị An An lý trí chi phối – đứng bật dậy la to phản đối, khiến cho tất cả mọi người trong phòng bao gồm cả chính cô đều giật mình. Ý thức được vừa nãy phản ứng có hơi quá nên nên An An liền ngượng ngùng ngồi xuống, hắng giọng nói.
“A hèm.. ý của con là việc học của con vẫn rất~ là tốt, không cần phải phụ đạo đâu mẹ ạ.” – An An cầm ly trà lên uống để che dấu bớt vẻ mặt đang chột dạ vì nói xạo của cô.
“Rất ổn của con chính là có điểm số như vậy sao?” – Mẹ xinh đẹp mặt lạnh rút 2 bài kiểm tra điểm kém lần trước của An An ra, làm bằng chứng lật tẩy việc nói dối trắng trợn của con gái bà. An An nhìn thấy 2 bài kiểm tra đó thì bị sặc nước trà, vội vàng lấy khăn giấy chùi miệng, trong lòng không ngừng than trời. Rõ ràng giấu kĩ đến như vậy mà cũng bị mẹ xinh đẹp moi ra được, thật may là cuốn sổ ‘bí mật’ và bản hợp đồng đều được cô khóa kĩ trong két sắt nên mới không bị bà phát hiện ra.
Hừm! Con gái thật là ngốc, xém chút nữa làm hỏng kế hoạch tuyệt vời của bà rồi. Vốn không định dùm đến ‘bảo bối’ này nhưng là đứa con gái ngốc nghếch không chịu hiểu cho ‘nỗi lòng’ của người mẹ kia ép bà đó nha! Mẹ xinh đẹp thấy An An không phản bác gì nữa thì liền quay qua Ivan, trên mặt đầy phiền muộn than thở với cậu ta.
“Đó cháu thấy chưa, điểm của nó kém như vậy mà cứ thích sĩ diện, giấu diếm không cho cha mẹ biết. Cũng may mà hôm nay bác phát hiện ra, nếu không cứ tiếp tục với điểm số như vầy thì chắc chắn con bé sẽ ở lại lớp mất thôi! Híc…” – Mẹ xinh đẹp mắt ươn ướt nhìn Ivan, thậm chí còn rút khăn tay ra chấm chấm khóe mắt tạo thêm hiệu ứng nữa. Nhìn giống như một người mẹ đang hết sức đau lòng vì con gái mình, nhưng sự thật không phải vậy.
“Mẹ à, mình… có thể mời gia sư mà. Không cần phải phiền đến mặ… bạn Ivan đâu!” – An An cố gắng phản kháng lần cuối, cô liếc nhìn Ivan thì thấy cậu ta đang cầm xem 2 bài kiểm tra của cô, xem rất tập trung luôn. Ông trời ơi, bây giờ cô rất muốn chạy thẳng lên lầu, khóa cửa nhốt mình bế quan 10 năm, có vậy mới mong nguôi bớt được phần nào nỗi hổ thẹn mà cô gặp trong ngày hôm nay.
“Con gái à, mời gia sư cần rất nhiều tiền đấy! Mà dạo này gia đình chúng ta đang gặp rất nhiều khó khăn về tài chính, cần phải tiết kiệm tiền một cách tối đa. Với lại mẹ thấy Ivan và con là bạn cùng lớp có gì kèm nhau học sẽ dễ dàng hơn, hai con có thể là đôi bạn cùng tiến nà!” – Con gái đừng có phá nữa mau im lặng để mẹ làm việc coi – Mẹ xinh đẹp liếc mắt tung ám hiệu cho An An.
Nhà thiếu tiền? Thế hôm qua ba xinh đẹp vừa mới tặng cho ai cái nhẫn kim cương to đến độ có thể đem chọi lỗ đầu người khác vậy hả? An An rất muốn nói như vậy nhưng bị ánh mắt sắc lạnh của mẹ xinh đẹp tia trúng, An An tạm thời mất 90% HP, không dám nhiều chuyện nữa, ngoan ngoãn im lặng uống trà.
“Ok, không còn gì để phản đối nữa phải không? ~ Ivan, ý kiến của cháu thế nào?” – Phải công nhận là tài năng diễn xuất của mẹ xinh đẹp thật sự rất siêu, vừa mới nghiêm mặt đối với cô xong quay qua Ivan thì cười tươi rói luôn.
An An trừng mắt nhìn Ivan, trong lòng không ngừng cầu nguyện ‘đừng có đồng ý, tuyệt đối không được đồng ý!’. Nhưng khi An An nhìn thấy Ivan quay qua nhìn cô, cô lập tức biết rằng… lời cầu nguyện của mình không được đáp ứng rồi vì tên máu lạnh kia đang cười đểu cô.
“Dù sao Anna cũng là bạn cùng lớp với cháu, giúp đỡ bạn bè là chuyện tất nhiên rồi. Hơn nữa bác gái lại còn đích thân lên tiếng nhờ vả nữa… Cháu làm sao dám từ chối.”
“Ôi, Ivan, cháu thật là một đứa trẻ tốt bụng mà, gia đình bác thật sự rất biết ơn cháu đó! Nếu không phiền thì bác hi vọng cháu có thể bắt đầu dạy kèm ngay trong tuần này luôn, có được không?” – Phải nói lúc này mắt của mẹ xinh đẹp còn sáng hơn đèn pha xe tải nữa.
Chưa bao giờ An An thấy nhớ ba xinh đẹp như lúc này hết, chắc chắn ba sẽ theo phe của cô (dù cho không đấu lại mẹ và có khả năng cũng phải làm người vô hình ngồi im ở một góc như cô bây giờ). Ba ơi, sao ba lại chọn lúc này mà đi công tác nước ngoài vậy???
--- ------ ------ ------ ------ ---
“Tại sao cậu lại đồng ý thế hả?” – Ivan và mẹ xinh đẹp đã bàn xong lịch học phụ đạo của cô rồi, nghecái lịch học mà An An muốn thổ huyết chết. Một tuần đi học chính quy năm ngày, đều phải dính cậu ta 24/24 đã muốn không xong rồi. Bây giờ… bây giờ mỗi tối ba, năm, bảy lại phải mặt đối mặt với cậu ta thêm 2 tiếng đồng nữa, thật muốn chết mà! Vì vậy nhân lúc tiễn cậu ta ra xe, cô phải hỏi cho rõ ý đồ của cậu ta là gì mới được.
“Bạn gái của mình gặp khó khăn thì thân là bạn trai phải ra sức giúp đỡ chứ?!” – Ivan đứng dựa cửa xe, nghiêng đầu nhìn An An trả lời, dáng vẻ hết sức thản nhiên. Có trời mới biết An An hiện tại rất muốn nhào tới ‘thượng cẳng tay, hạ cẳng chân’ với cậu ta nhưng không được, vì cô biết chắc mẹ xinh đẹp đang núp ở đâu đó để mà quan sát cô với Ivan.
“Hừm, cậu lừa ai vậy hả? Nói mau, âm mưu của cậu là gì?” – An An khoang tay trước ngực, bặm môi, hất cầm nhìn Ivan, cố gắng bày ra dáng vẻ dữ dằn nhất của mình. Nhưng dáng vẻ được cho là dữ dằn nhất của An An vô mắt Ivan lại thành dáng vẻ như đang làm nũng vậy.
“Nếu nói ra hết thì còn gì là vui nữa!” – Ivan đứng thẳng dậy đưa tay ra xoa đầu An An vài cái. An An bị bất ngờ nên không né được, tới khi cô định đưa tay hất cái tay đang hoành hành trên đầu cô ra thì Ivan đã chuyển mục tiêu. Tay của Ivan chuyển xuống nắm lấy gáy cô, kéo An An về phía trước.
‘CHỤT’ – Ivan hôn lên trán của cô?!!
Trong đêm trăng thanh vắng lặng, không một cơn gió, tiếng môi chạm da như vậy thật sự rất âm vang nha. An An trợn mắt nhìn Ivan, thì thấy cậu ta nhẹ nhàng ghé mặt sát lỗ tai cô thì thầm.
“Mai gặp, An An!”
1 phút – 2 phút – 3 phút – 4 phút… trôi qua
“Anna bé cưng, con giỏi lắm!” – Sau khi xe của Ivan chạy ra khỏi cổng nhà thì mẹ xinh đẹp mới từ nơi ẩn nấp chạy ra không ngừng nói với An An đủ thứ nào là: “Đúng là con gái của mẹ mà! Chỉ chọn cực phẩm của cực phẩm thôi! Hahaha…”, “Thằng bé đó thật là hoàn hảo mà, con phải giữ cho chặt đấy! Để lát mẹ đưa cho con cuốn bí kíp gia truyền của dòng họ mình về những tuyệt chiêu dùng để giữ chặt lấy tình yêu, con nhớ đọc cho kĩ đó!”,…
Mẹ xinh đẹp nói rất rất nhiều nhưng An An một chữ cũng không nghe lọt, cô liên tục đưa tay sờ trán và môi của mình. Ông trời ơi! Đến giờ mà cô cẫn còn có thể cảm nhận được hơi ấm của đôi môi đó khi chạm vào da thịt của mình, có lẽ… cô lún sâu thật rồi.
-----Tôi là dải phân cách kết thúc hồi tưởng-----
“Dì Paula, cha mẹ con hôm nay lại không dùng bữa ở nhà nữa à?” – Mẹ xinh đẹp ra đề nghị những ngày Ivan tới dạy kèm sẽ dùng bữa tối tại nhà An An luôn. Nhưng kể từ lúc Ivan bắt đầu dạy học thì bữa tối luôn chỉ có mình cô và cậu ta thôi, và bữa ăn nào cũng đều là bữa tối dưới ánh nến cực kỳ lãng mạn kèm theo nhạc nền du dương nữa.
“Vâng cô chủ! Ông bà chủ nói là có hẹn với đối tác nên đã đi từ sớm rồi!” – Dì Paula sau khi dọn các món ăn ra xong thì cũng lui ra ngoài, trong phòng ăn giờ chỉ còn lại An An và Ivan. Mấy ngày nay An An đã suy nghĩ rất nhiều, An An lý trí và An An sắc nữ cũng oánh nhau hơn cả ngàn hiệp rồi. Cuối cùng ngày hôm qua An An sắc nữ cũng đã báo thù được, quánh thắng lý trí rồi. Vì vậy An An mới quyết định hôm nay sẽ là ngày cô nói thẳng ra hết.
Từ những hành động thân mật của Ivan đối với cô mấy bữa trước và gần đây: thỉnh thoảng Ivan sẽ vuốt tóc, xoa đầu cô, nắm tay cô dẫn đi, khi cô làm bài tốt cậu ta sẽ khen cô. Đấy là những điều mà trước đây cậu ta chưa bao giờ làm. Sau khi làm một số phân tích, so sánh, An An tạm đi đến kết luận rằng cậu ta ít nhiều gì cũng có chút… thiện cảm với cô, nhỉ? ( -__- )
“E hèm! Ivan nè, nếu cậu…thấy không phiền thì, ừm, tôi có chuyện muốn nói với cậu.” – An An ngập ngừng nói, tim cô bây giờ đang đập rất nhanh đó. Ivan dừng đũa, cậu ngước lên nhìn thẳng vào mắt An An một hồi lâu. Đến khi An An cảm thấy không chịu nổi nữa phải dời tầm mắt đi chỗ khác, thì cậu mới từ từ mở miệng.
“Cô nói đi!”
“Kia… cái kia, à thì, là chuyện của hai chúng ta…” – Trời ơi, mấy bữa nay đã tập luyện nhuần nhuyễn rồi mà sao bây giờ lại quên sạch không nhớ gì hết vậy nè?
“Chuyện hai chúng ta…?” – Ivan vẻ mặt không nóng không lạnh lặp lại lời An An, nhưng đôi mắt của cậu thì ngày một xanh hơn và sáng rực lên.
“Nếu… nếu tôi nói tôi thật sự thích cậu thì sao?” – Được rồi, An An đã quyết định trở thành vật hi sinh trong kế hoạch bẻ cong thành thẳng của mình: hi sinh làm bạn gái thiệt của Ivan. An An tự nhiên thấy mình thật là vĩ đại quá đi thôi!
“Không được !” – An An – hiện đang bị An An lý trí chi phối – đứng bật dậy la to phản đối, khiến cho tất cả mọi người trong phòng bao gồm cả chính cô đều giật mình. Ý thức được vừa nãy phản ứng có hơi quá nên nên An An liền ngượng ngùng ngồi xuống, hắng giọng nói.
“A hèm.. ý của con là việc học của con vẫn rất~ là tốt, không cần phải phụ đạo đâu mẹ ạ.” – An An cầm ly trà lên uống để che dấu bớt vẻ mặt đang chột dạ vì nói xạo của cô.
“Rất ổn của con chính là có điểm số như vậy sao?” – Mẹ xinh đẹp mặt lạnh rút 2 bài kiểm tra điểm kém lần trước của An An ra, làm bằng chứng lật tẩy việc nói dối trắng trợn của con gái bà. An An nhìn thấy 2 bài kiểm tra đó thì bị sặc nước trà, vội vàng lấy khăn giấy chùi miệng, trong lòng không ngừng than trời. Rõ ràng giấu kĩ đến như vậy mà cũng bị mẹ xinh đẹp moi ra được, thật may là cuốn sổ ‘bí mật’ và bản hợp đồng đều được cô khóa kĩ trong két sắt nên mới không bị bà phát hiện ra.
Hừm! Con gái thật là ngốc, xém chút nữa làm hỏng kế hoạch tuyệt vời của bà rồi. Vốn không định dùm đến ‘bảo bối’ này nhưng là đứa con gái ngốc nghếch không chịu hiểu cho ‘nỗi lòng’ của người mẹ kia ép bà đó nha! Mẹ xinh đẹp thấy An An không phản bác gì nữa thì liền quay qua Ivan, trên mặt đầy phiền muộn than thở với cậu ta.
“Đó cháu thấy chưa, điểm của nó kém như vậy mà cứ thích sĩ diện, giấu diếm không cho cha mẹ biết. Cũng may mà hôm nay bác phát hiện ra, nếu không cứ tiếp tục với điểm số như vầy thì chắc chắn con bé sẽ ở lại lớp mất thôi! Híc…” – Mẹ xinh đẹp mắt ươn ướt nhìn Ivan, thậm chí còn rút khăn tay ra chấm chấm khóe mắt tạo thêm hiệu ứng nữa. Nhìn giống như một người mẹ đang hết sức đau lòng vì con gái mình, nhưng sự thật không phải vậy.
“Mẹ à, mình… có thể mời gia sư mà. Không cần phải phiền đến mặ… bạn Ivan đâu!” – An An cố gắng phản kháng lần cuối, cô liếc nhìn Ivan thì thấy cậu ta đang cầm xem 2 bài kiểm tra của cô, xem rất tập trung luôn. Ông trời ơi, bây giờ cô rất muốn chạy thẳng lên lầu, khóa cửa nhốt mình bế quan 10 năm, có vậy mới mong nguôi bớt được phần nào nỗi hổ thẹn mà cô gặp trong ngày hôm nay.
“Con gái à, mời gia sư cần rất nhiều tiền đấy! Mà dạo này gia đình chúng ta đang gặp rất nhiều khó khăn về tài chính, cần phải tiết kiệm tiền một cách tối đa. Với lại mẹ thấy Ivan và con là bạn cùng lớp có gì kèm nhau học sẽ dễ dàng hơn, hai con có thể là đôi bạn cùng tiến nà!” – Con gái đừng có phá nữa mau im lặng để mẹ làm việc coi – Mẹ xinh đẹp liếc mắt tung ám hiệu cho An An.
Nhà thiếu tiền? Thế hôm qua ba xinh đẹp vừa mới tặng cho ai cái nhẫn kim cương to đến độ có thể đem chọi lỗ đầu người khác vậy hả? An An rất muốn nói như vậy nhưng bị ánh mắt sắc lạnh của mẹ xinh đẹp tia trúng, An An tạm thời mất 90% HP, không dám nhiều chuyện nữa, ngoan ngoãn im lặng uống trà.
“Ok, không còn gì để phản đối nữa phải không? ~ Ivan, ý kiến của cháu thế nào?” – Phải công nhận là tài năng diễn xuất của mẹ xinh đẹp thật sự rất siêu, vừa mới nghiêm mặt đối với cô xong quay qua Ivan thì cười tươi rói luôn.
An An trừng mắt nhìn Ivan, trong lòng không ngừng cầu nguyện ‘đừng có đồng ý, tuyệt đối không được đồng ý!’. Nhưng khi An An nhìn thấy Ivan quay qua nhìn cô, cô lập tức biết rằng… lời cầu nguyện của mình không được đáp ứng rồi vì tên máu lạnh kia đang cười đểu cô.
“Dù sao Anna cũng là bạn cùng lớp với cháu, giúp đỡ bạn bè là chuyện tất nhiên rồi. Hơn nữa bác gái lại còn đích thân lên tiếng nhờ vả nữa… Cháu làm sao dám từ chối.”
“Ôi, Ivan, cháu thật là một đứa trẻ tốt bụng mà, gia đình bác thật sự rất biết ơn cháu đó! Nếu không phiền thì bác hi vọng cháu có thể bắt đầu dạy kèm ngay trong tuần này luôn, có được không?” – Phải nói lúc này mắt của mẹ xinh đẹp còn sáng hơn đèn pha xe tải nữa.
Chưa bao giờ An An thấy nhớ ba xinh đẹp như lúc này hết, chắc chắn ba sẽ theo phe của cô (dù cho không đấu lại mẹ và có khả năng cũng phải làm người vô hình ngồi im ở một góc như cô bây giờ). Ba ơi, sao ba lại chọn lúc này mà đi công tác nước ngoài vậy???
--- ------ ------ ------ ------ ---
“Tại sao cậu lại đồng ý thế hả?” – Ivan và mẹ xinh đẹp đã bàn xong lịch học phụ đạo của cô rồi, nghecái lịch học mà An An muốn thổ huyết chết. Một tuần đi học chính quy năm ngày, đều phải dính cậu ta 24/24 đã muốn không xong rồi. Bây giờ… bây giờ mỗi tối ba, năm, bảy lại phải mặt đối mặt với cậu ta thêm 2 tiếng đồng nữa, thật muốn chết mà! Vì vậy nhân lúc tiễn cậu ta ra xe, cô phải hỏi cho rõ ý đồ của cậu ta là gì mới được.
“Bạn gái của mình gặp khó khăn thì thân là bạn trai phải ra sức giúp đỡ chứ?!” – Ivan đứng dựa cửa xe, nghiêng đầu nhìn An An trả lời, dáng vẻ hết sức thản nhiên. Có trời mới biết An An hiện tại rất muốn nhào tới ‘thượng cẳng tay, hạ cẳng chân’ với cậu ta nhưng không được, vì cô biết chắc mẹ xinh đẹp đang núp ở đâu đó để mà quan sát cô với Ivan.
“Hừm, cậu lừa ai vậy hả? Nói mau, âm mưu của cậu là gì?” – An An khoang tay trước ngực, bặm môi, hất cầm nhìn Ivan, cố gắng bày ra dáng vẻ dữ dằn nhất của mình. Nhưng dáng vẻ được cho là dữ dằn nhất của An An vô mắt Ivan lại thành dáng vẻ như đang làm nũng vậy.
“Nếu nói ra hết thì còn gì là vui nữa!” – Ivan đứng thẳng dậy đưa tay ra xoa đầu An An vài cái. An An bị bất ngờ nên không né được, tới khi cô định đưa tay hất cái tay đang hoành hành trên đầu cô ra thì Ivan đã chuyển mục tiêu. Tay của Ivan chuyển xuống nắm lấy gáy cô, kéo An An về phía trước.
‘CHỤT’ – Ivan hôn lên trán của cô?!!
Trong đêm trăng thanh vắng lặng, không một cơn gió, tiếng môi chạm da như vậy thật sự rất âm vang nha. An An trợn mắt nhìn Ivan, thì thấy cậu ta nhẹ nhàng ghé mặt sát lỗ tai cô thì thầm.
“Mai gặp, An An!”
1 phút – 2 phút – 3 phút – 4 phút… trôi qua
“Anna bé cưng, con giỏi lắm!” – Sau khi xe của Ivan chạy ra khỏi cổng nhà thì mẹ xinh đẹp mới từ nơi ẩn nấp chạy ra không ngừng nói với An An đủ thứ nào là: “Đúng là con gái của mẹ mà! Chỉ chọn cực phẩm của cực phẩm thôi! Hahaha…”, “Thằng bé đó thật là hoàn hảo mà, con phải giữ cho chặt đấy! Để lát mẹ đưa cho con cuốn bí kíp gia truyền của dòng họ mình về những tuyệt chiêu dùng để giữ chặt lấy tình yêu, con nhớ đọc cho kĩ đó!”,…
Mẹ xinh đẹp nói rất rất nhiều nhưng An An một chữ cũng không nghe lọt, cô liên tục đưa tay sờ trán và môi của mình. Ông trời ơi! Đến giờ mà cô cẫn còn có thể cảm nhận được hơi ấm của đôi môi đó khi chạm vào da thịt của mình, có lẽ… cô lún sâu thật rồi.
-----Tôi là dải phân cách kết thúc hồi tưởng-----
“Dì Paula, cha mẹ con hôm nay lại không dùng bữa ở nhà nữa à?” – Mẹ xinh đẹp ra đề nghị những ngày Ivan tới dạy kèm sẽ dùng bữa tối tại nhà An An luôn. Nhưng kể từ lúc Ivan bắt đầu dạy học thì bữa tối luôn chỉ có mình cô và cậu ta thôi, và bữa ăn nào cũng đều là bữa tối dưới ánh nến cực kỳ lãng mạn kèm theo nhạc nền du dương nữa.
“Vâng cô chủ! Ông bà chủ nói là có hẹn với đối tác nên đã đi từ sớm rồi!” – Dì Paula sau khi dọn các món ăn ra xong thì cũng lui ra ngoài, trong phòng ăn giờ chỉ còn lại An An và Ivan. Mấy ngày nay An An đã suy nghĩ rất nhiều, An An lý trí và An An sắc nữ cũng oánh nhau hơn cả ngàn hiệp rồi. Cuối cùng ngày hôm qua An An sắc nữ cũng đã báo thù được, quánh thắng lý trí rồi. Vì vậy An An mới quyết định hôm nay sẽ là ngày cô nói thẳng ra hết.
Từ những hành động thân mật của Ivan đối với cô mấy bữa trước và gần đây: thỉnh thoảng Ivan sẽ vuốt tóc, xoa đầu cô, nắm tay cô dẫn đi, khi cô làm bài tốt cậu ta sẽ khen cô. Đấy là những điều mà trước đây cậu ta chưa bao giờ làm. Sau khi làm một số phân tích, so sánh, An An tạm đi đến kết luận rằng cậu ta ít nhiều gì cũng có chút… thiện cảm với cô, nhỉ? ( -__- )
“E hèm! Ivan nè, nếu cậu…thấy không phiền thì, ừm, tôi có chuyện muốn nói với cậu.” – An An ngập ngừng nói, tim cô bây giờ đang đập rất nhanh đó. Ivan dừng đũa, cậu ngước lên nhìn thẳng vào mắt An An một hồi lâu. Đến khi An An cảm thấy không chịu nổi nữa phải dời tầm mắt đi chỗ khác, thì cậu mới từ từ mở miệng.
“Cô nói đi!”
“Kia… cái kia, à thì, là chuyện của hai chúng ta…” – Trời ơi, mấy bữa nay đã tập luyện nhuần nhuyễn rồi mà sao bây giờ lại quên sạch không nhớ gì hết vậy nè?
“Chuyện hai chúng ta…?” – Ivan vẻ mặt không nóng không lạnh lặp lại lời An An, nhưng đôi mắt của cậu thì ngày một xanh hơn và sáng rực lên.
“Nếu… nếu tôi nói tôi thật sự thích cậu thì sao?” – Được rồi, An An đã quyết định trở thành vật hi sinh trong kế hoạch bẻ cong thành thẳng của mình: hi sinh làm bạn gái thiệt của Ivan. An An tự nhiên thấy mình thật là vĩ đại quá đi thôi!