“Tôi và Alex đã chính thức trở thành couple rồi!” – Yuri vui vẻ thông báo tin tốt cho Aster và An An. An An hoàn toàn không biết lai lịch của Alex nên rất hồn nhiên chúc mừng Yuri.
“Woa, chúc mừng cô nha, Yuri. Tôi không ngờ trên đây cũng có thể yêu đương được đấy, nếu vậy sau này tôi và người yêu của tôi lên đây lại có thể tiếp tục bên nhau nữa rồi! Phải không Aster?” – An An và Yuri đồng thời quay sang nhìn Aster.
“Hả? À, phải, phải… Yuri, phiền cô nói rõ một chút cái người tên ‘Alex’ này chính là… là Ngài Alex hay chỉ là một ai đó khác trùng tên thôi?” – Aster vẻ mặt trắng như tờ giấy, giọng run run hỏi Yuri.
“Hử? Aster cô hỏi gì kì, trái tim của tôi từ đầu tới cuối chỉ chứa duy nhất một Alex thôi.” – Yuri cảm thấy phản ứng của Aster có hơi là lạ, ngay khi cô vừa nói hết câu thì Aster ngay lập tức đập đầu xuống bàn khóc nức nở.
“Oaaaa…. Sao có thể thế được chứ? Một người cực kỳ hoàn hảo, đầy cao quý và tài giỏi như Ngài Alex sao lại có sở thích kỳ quái vậy? Ai ai cũng ship Ngài ấy với Đại Thiên Thần Haniel hết, 2 người đó là cặp đôi thần thánh của Thiên Đàng này mà… Sao Ngài ấy có thể chọn một người không có nhan sắc, EQ lẫn IQ lại càng không có như cô chứ? Thật là mất hình tượng quá đi… Á, đau đau đau…”
“Này, sao cô có thể nói xấu tôi ngay trước mặt tôi thế này hả? Đừng tưởng cô mang vẻ ngoài của một đứa con nít thì tôi sẽ nương tay nhé.” – Càng nói Yuri càng tăng thêm lực nhéo tai của Aster, Aster không chịu nổi nữa vội vàng nhìn An An tung ám hiệu cầu cứu lia lịa. An An cũng được tính là một người khá nhạy cảm và hiểu chuyện (trừ những lúc liên quan đến Ivan) nên rất nhanh hiểu ra ám hiệu của Aster.
“A, Yuri nè, chuyện cô nói với tôi hồi sáng như thế nào rồi? Vụ gương thần gì gì ấy?”
“Oh, đúng rồi! Sorry, xém chút quên mất!” – Nhớ tới nhiệm vụ thu thập tin tức của mình, Yuri tạm tha cho Aster. Thoát khỏi ‘móng vuốt’ của Yuri, Aster ngay lập tức lui tới ngồi sát bên An An, ý muốn càng xa Yuri càng tốt.
“E hèm, theo tình hình tôi thấy được qua Gương Nhân Gian thì gia đình cô đã chuyển cô tới bệnh viện rồi. Họ đã mời những bác sĩ giỏi nhất tới khám nhưng có vẻ đều vô vọng, không ai biết được nguyên nhân vì sau cô bất tỉnh và không biết khi nào cô sẽ tỉnh… Hiện tại cô đang được chẩn đoán là hôn mê sâu có thể về sau sẽ thành sống thực vật.” – Yuri có chút ngập ngừng, sao càng nói càng thấy giống mấy tình tiết lâm ly bi đát trong phim truyền hình dài tập ấy.
“Sống thực vật à, hồn một nơi xác một nơi… cũng không khác mấy. Vậy còn gia đình tôi và… những người khác bây giờ sau rồi?”
“Bạn bè và cha mẹ cô có thể nói là rất suy sụp lẫn đau thương, đặc biệt là cha mẹ cô, nếu không phải hai người họ luôn tin rằng cô nhất định sẽ tỉnh lại thì có lẽ… tình hình sẽ tệ hơn nhiều. Còn Ivan thì… tôi thấy suốt buổi cậu ta chỉ đứng bên cạnh giường bệnh nhìn cô thôi, trên mặt không có nhiều cảm xúc lắm… nên tôi cũng không biết cậu ấy đang nghĩ gì…” – Nói tới Ivan, Yuri có chút bực bội, quan sát cả buổi trời mà không thấy thằng nhóc đó nói năng hay có bất kì biểu cảm gì, làm cô không biết nên nói lại với An An như thế nào.
“Thế à…” – Có một cảm giác nhói đau lan khắp ngực của An An, cô đưa tay lên nắm lấy ngực áo của mình. Yuri thấy như vậy, nghĩ không ổn liền nhanh chóng lên tiếng an ủi An An.
“An An, cô đừng buồn, thằng nhóc đó là dạng ngoài lạnh trong nóng đấy, mặt lạnh vậy thôi chứ tôi chắc là trong lòng cậu ta rối như tơ vò luôn ấy, một cục lớn luôn. Cô cứ tin tôi đi, tôi là người đã tạo ra cậu ta mà.”
“Hể? Không, cô hiểu lầm rồi, tôi là đang đau buồn vì đã khiến cho mọi người ở dưới trần lo lắng đến vậy. Chứ không phải là vì Ivan không tỏ vẻ gì mà đau buồn đâu, tuyệt đối không phải luôn! Vì vậy cô không cần phải nói tốt cho tên đó đâu, tính cách của tên đó… tôi hiểu mà…” – An An xua tay giải thích, đồng thời nở một nụ cười để cho Yuri thấy cô vẫn ổn.
An An nhớ tới lúc cô ngất xỉu đã nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Ivan, trước khi mất hết hoàn toàn ý thức cô cũng cảm nhận được có người ôm lấy cô, có lẽ là Ivan. Cậu ta tuy không có hành động gì hay tỏ vẻ ra mặt nhưng Yuri đã nói suốt buổi cậu ấy luôn đứng cạnh giường bệnh quan sát cô. Đó cũng là một dạng biểu hiện của quan tâm, lo lắng nhỉ? Ôi! Cô thật muốn mau mau tỉnh lại để nghe câu trả lời của cậu ấy quá đi thôi.
“A, Aster cô đã tìm ra phương pháp nào để tôi có thể trở về chưa?” – An An quay qua nhìn Aster, người hiện đang chu mỏ tạo kiểu, soi gương, sửa tóc.
“Hả? À, tới lượt tôi rồi hả?” – Bị giật mình, Aster vội đóng nắp gương lại ngồi ngay ngắn đối mặt với ánh mắt đầy khinh bỉ của Yuri và vẻ mặt ngạc nhiên của An An.
“Giề, ánh mắt đó là sao hả? Bộ thiên thần thì không được làm điệu sao? Tại hai cô nhập thế giới riêng lâu quá làm chi, tôi không có gì làm nên mới… Nah, không giải thích nữa, vô việc chính thôi! Ừm, hôm nay sau biết bao khó nhọc chạy tới chạy lui, bí mật hỏi han tin tức từ rất nhiều người, cuối cùng tôi cũng đã tìm ra cách đưa An An trở về.” – Khi nói đến câu cuối, Aster dùng tay hất tóc, trên mặt hiện rõ dòng chữ ‘Thấy chị lợi hại chưa? Mau sùng bái chị đi!’
“Aster, bây giờ trong mắt tôi cô là nữ thiên thần xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp đấy, cũng có thể là do tôi chưa từng thấy mặt thiên thần nào khác ngoài cô. Thế cách đó là gì vậy?” – An An hai mắt long lanh đầy ngưỡng mộ nhìn Aster mà nịnh nọt, tuy có hơi dư thừa ý một chút.
“Tôi có thể miễn cưỡng làm như không nghe thấy vế sau của câu đầu tiên vậy. Được rồi, tập trung lại mà nghe tôi giải thích cách đưa An An quay về Nhân Gian nè. Mỗi tháng một lần Thiên Đàng sẽ mở cửa nối liền ba thế giới Nhân Gian, Thiên Giới và Địa Ngục để các linh hồn đã qua phán xét đi tới nơi mà họ được phân cho. Kẻ ác xuống Địa Ngục chịu tội, người tốt thì có thể được lựa chọn ở lại Thiên Đàng tu luyện thành Thiên Thần, hoặc đi xuống Nhân Gian đầu thai sống một cuộc sống mới. Vì An An vẫn chưa chết nên giữa linh hồn và thể xác của cô ấy được liên kết với nhau bởi một sợi dây tâm linh, sau khi bước qua cánh cửa đó chỉ cần lần theo sợi dây là sẽ trở về được với thể xác của mình thôi. Rất dễ đúng không nà?!” – Aster kết thúc câu bằng vẻ mặt rất hao hứng, lia mắt qua lại giữa Yuri và An An chờ đợi lời khen ngợi từ hai người đó. Lời khen chưa thấy đâu thì đã thấy Yuri tay trái chống cằm, nheo mắt nhìn cô, từ từ nói.
“… Đúng vậy, rất dễ. Vì vậy Aster, phiền cô có thể nói tiếp phần sau đi, bắt đầu từ ‘Tuy nhiên…’ ấy.” – Yuri quen Aster cũng hơn nửa năm rồi, ít nhiều gì cũng nhìn ra những lúc ‘không bình thường’ của nhau.
“Xiií, ờ thì tuy nhiên là An An trước tiên phải lẻn vào trong Thiên Đàng được đã, rồi sau đó phải nhận được… sự đồng ý của người điều khiển cánh cổng đó thì mới ok.” – Càng nói giọng Aster càng nhỏ dần và ngập ngừng.
“Vậy người điều khiển cánh cổng đó là ai? Có khó tính lắm không?” – An An có chút lo lắng hỏi.
“Bình thường thì cũng không khó lắm, chỉ cần năn nỉ vài lần là qua… nhưng mà trường hợp của chúng ta có lẽ sẽ không được… suôn sẻ như vậy.” – Aster vừa nói vừa liếc nhìn Yuri mấy lần.
“Tại sao lại không được suôn sẻ?” – Yuri bỗng có dự cảm không tốt về điều Aster sắp nói.
“Bởi vì người điều khiển cánh cổng đó chính là Đại Thiên Thần Haniel, người mà từ ngàn năm đến nay chỉ có một ước mơ duy nhất là thành đôi với Ngài Alex thôi. Vì vậy cho nên cô biết rồi đó… việc cô với Ngài Alex ấy, nếu mà tới tai Ngài Haniel thì… An An sẽ trở thành bạn cùng phòng với cô vĩnh hằng luôn đấy, Yuri.”
... ... 5 phút hoàn toàn im lặng, không một tiếng động trôi qua……
“Yuri, chuyện của cô và Ngài Alex gì đó ngoài tôi và Aster ra còn có ai biết không? Đã công bố rộng rãi chưa?” – An An quay qua nhìn Yuri cười như không cười lạnh đến cực điểm, hai tay của cô đặt lên vai của Yuri, lực siết ngày càng mạnh.
“Hể? A, cô đừng lo tôi chỉ mới nói với cô và Aster biết thôi, tuyệt đối không có người thứ ba. Cô yên tâm, tôi hứa nhất định sẽ giữ kín chuyện này, một chữ cũng không hé cho tới khi chắc chắn là cô đã trờ về thế giới song song an toàn!” – Yuri đổ mồ lạnh, An An nhìn hiền lành, ốm yếu như tiểu thư vậy chứ sức lực khi đánh người lớn kinh hồn a. Úi! Úi! Xương bả vai của cô…. Huhuhu!
Sau khi xử lý Yuri xong An An quay qua nhìn Aster, tiếp tục nở nụ cười thần chết của mình nhưng chưa kịp mở miệng thì đã nghe Aster dõng dạc tuyên bố.
“An An! Tôi đã từng thề với lòng rằng chỉ chấp nhận Ngài Alex thành đôi với Ngài Haniel thôi, bất cứ ai khác tôi cũng không để vào mắt hết. Vì vậy cô yên tâm, trong tâm trí của tôi Ngài Alex vẫn độc thân và Yuri chỉ là linh hồn đầu tiên tôi nhận đỡ đầu, thế thôi!” – Aster sau khi nói xong liền nhận được ánh nhìn giết người của Yuri, nhưng cô đã làm phép tính toán của mình rồi. Giữa Yuri già mồm, tía lia và An An hiền lành, yên lặng thì dĩ nhiên là… An An đáng sợ hơn nhiều rồi, thế nên gió chiều nào thì nghiêng chiều nấy thôi.
“Aster… Cô giỏi lắm, uổng công tôi coi cô là bạn tốt lâu nay. Cô vẫn dám tự ý ghép đôi người yêu của tôi với người khác như vậy sao? Mau xóa hết mấy ý nghĩ đó đi!”
“Gì! Cô tưởng xóa dễ lắm sao? Tôi đã thần tượng 2 người đó mấy trăm năm rồi, làm sao mà vừa kêu bỏ là bỏ liền được hả? Sao cô không thử bỏ oán niệm của cô trước đi, cô bỏ được thì tôi cũng bỏ liền.”
“ABCXZY##**….” – Đây là Yuri.
“##**AXCXX#...” – Đây là Aster.
RẦM! – Tiếng tiếng đập bàn rất lớn vang lên thành công thu hút sự chú ý của Yuri và Aster…
“Hai cô giỡn đủ chưa? Chúng ta vẫn còn rất nhiều việc cần phải giải quyết đấy!” – An An sau khi theo Ivan nửa năm cũng học được ít chiêu, thành công nhất chính là chiêu tỏ ra uy nghiêm để lấn át người khác. Hiện An An đang một tay thì chống nạnh một tay thì chống trên bàn, mặt hơi nghiêng sang phải một góc 30 độ, mắt phượng khép hờ nhìn thẳng xuống Yuri và Aster. Có thể nói copy thành công đến 90% vì Yuri và Aster ngay lập tức im lặng và cùng nhau đáp lại.
“V… Vâng! Không giỡn nữa ạ!”
Đây là suy nghĩ chung của Yuri và Aster ngay tại lúc này.
“Tôi và Alex đã chính thức trở thành couple rồi!” – Yuri vui vẻ thông báo tin tốt cho Aster và An An. An An hoàn toàn không biết lai lịch của Alex nên rất hồn nhiên chúc mừng Yuri.
“Woa, chúc mừng cô nha, Yuri. Tôi không ngờ trên đây cũng có thể yêu đương được đấy, nếu vậy sau này tôi và người yêu của tôi lên đây lại có thể tiếp tục bên nhau nữa rồi! Phải không Aster?” – An An và Yuri đồng thời quay sang nhìn Aster.
“Hả? À, phải, phải… Yuri, phiền cô nói rõ một chút cái người tên ‘Alex’ này chính là… là Ngài Alex hay chỉ là một ai đó khác trùng tên thôi?” – Aster vẻ mặt trắng như tờ giấy, giọng run run hỏi Yuri.
“Hử? Aster cô hỏi gì kì, trái tim của tôi từ đầu tới cuối chỉ chứa duy nhất một Alex thôi.” – Yuri cảm thấy phản ứng của Aster có hơi là lạ, ngay khi cô vừa nói hết câu thì Aster ngay lập tức đập đầu xuống bàn khóc nức nở.
“Oaaaa…. Sao có thể thế được chứ? Một người cực kỳ hoàn hảo, đầy cao quý và tài giỏi như Ngài Alex sao lại có sở thích kỳ quái vậy? Ai ai cũng ship Ngài ấy với Đại Thiên Thần Haniel hết, 2 người đó là cặp đôi thần thánh của Thiên Đàng này mà… Sao Ngài ấy có thể chọn một người không có nhan sắc, EQ lẫn IQ lại càng không có như cô chứ? Thật là mất hình tượng quá đi… Á, đau đau đau…”
“Này, sao cô có thể nói xấu tôi ngay trước mặt tôi thế này hả? Đừng tưởng cô mang vẻ ngoài của một đứa con nít thì tôi sẽ nương tay nhé.” – Càng nói Yuri càng tăng thêm lực nhéo tai của Aster, Aster không chịu nổi nữa vội vàng nhìn An An tung ám hiệu cầu cứu lia lịa. An An cũng được tính là một người khá nhạy cảm và hiểu chuyện (trừ những lúc liên quan đến Ivan) nên rất nhanh hiểu ra ám hiệu của Aster.
“A, Yuri nè, chuyện cô nói với tôi hồi sáng như thế nào rồi? Vụ gương thần gì gì ấy?”
“Oh, đúng rồi! Sorry, xém chút quên mất!” – Nhớ tới nhiệm vụ thu thập tin tức của mình, Yuri tạm tha cho Aster. Thoát khỏi ‘móng vuốt’ của Yuri, Aster ngay lập tức lui tới ngồi sát bên An An, ý muốn càng xa Yuri càng tốt.
“E hèm, theo tình hình tôi thấy được qua Gương Nhân Gian thì gia đình cô đã chuyển cô tới bệnh viện rồi. Họ đã mời những bác sĩ giỏi nhất tới khám nhưng có vẻ đều vô vọng, không ai biết được nguyên nhân vì sau cô bất tỉnh và không biết khi nào cô sẽ tỉnh… Hiện tại cô đang được chẩn đoán là hôn mê sâu có thể về sau sẽ thành sống thực vật.” – Yuri có chút ngập ngừng, sao càng nói càng thấy giống mấy tình tiết lâm ly bi đát trong phim truyền hình dài tập ấy.
“Sống thực vật à, hồn một nơi xác một nơi… cũng không khác mấy. Vậy còn gia đình tôi và… những người khác bây giờ sau rồi?”“Bạn bè và cha mẹ cô có thể nói là rất suy sụp lẫn đau thương, đặc biệt là cha mẹ cô, nếu không phải hai người họ luôn tin rằng cô nhất định sẽ tỉnh lại thì có lẽ… tình hình sẽ tệ hơn nhiều. Còn Ivan thì… tôi thấy suốt buổi cậu ta chỉ đứng bên cạnh giường bệnh nhìn cô thôi, trên mặt không có nhiều cảm xúc lắm… nên tôi cũng không biết cậu ấy đang nghĩ gì…” – Nói tới Ivan, Yuri có chút bực bội, quan sát cả buổi trời mà không thấy thằng nhóc đó nói năng hay có bất kì biểu cảm gì, làm cô không biết nên nói lại với An An như thế nào.
“Thế à…” – Có một cảm giác nhói đau lan khắp ngực của An An, cô đưa tay lên nắm lấy ngực áo của mình. Yuri thấy như vậy, nghĩ không ổn liền nhanh chóng lên tiếng an ủi An An.
“An An, cô đừng buồn, thằng nhóc đó là dạng ngoài lạnh trong nóng đấy, mặt lạnh vậy thôi chứ tôi chắc là trong lòng cậu ta rối như tơ vò luôn ấy, một cục lớn luôn. Cô cứ tin tôi đi, tôi là người đã tạo ra cậu ta mà.”
“Hể? Không, cô hiểu lầm rồi, tôi là đang đau buồn vì đã khiến cho mọi người ở dưới trần lo lắng đến vậy. Chứ không phải là vì Ivan không tỏ vẻ gì mà đau buồn đâu, tuyệt đối không phải luôn! Vì vậy cô không cần phải nói tốt cho tên đó đâu, tính cách của tên đó… tôi hiểu mà…” – An An xua tay giải thích, đồng thời nở một nụ cười để cho Yuri thấy cô vẫn ổn.
An An nhớ tới lúc cô ngất xỉu đã nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của Ivan, trước khi mất hết hoàn toàn ý thức cô cũng cảm nhận được có người ôm lấy cô, có lẽ là Ivan. Cậu ta tuy không có hành động gì hay tỏ vẻ ra mặt nhưng Yuri đã nói suốt buổi cậu ấy luôn đứng cạnh giường bệnh quan sát cô. Đó cũng là một dạng biểu hiện của quan tâm, lo lắng nhỉ? Ôi! Cô thật muốn mau mau tỉnh lại để nghe câu trả lời của cậu ấy quá đi thôi.
“A, Aster cô đã tìm ra phương pháp nào để tôi có thể trở về chưa?” – An An quay qua nhìn Aster, người hiện đang chu mỏ tạo kiểu, soi gương, sửa tóc.
“Hả? À, tới lượt tôi rồi hả?” – Bị giật mình, Aster vội đóng nắp gương lại ngồi ngay ngắn đối mặt với ánh mắt đầy khinh bỉ của Yuri và vẻ mặt ngạc nhiên của An An.
“Giề, ánh mắt đó là sao hả? Bộ thiên thần thì không được làm điệu sao? Tại hai cô nhập thế giới riêng lâu quá làm chi, tôi không có gì làm nên mới… Nah, không giải thích nữa, vô việc chính thôi! Ừm, hôm nay sau biết bao khó nhọc chạy tới chạy lui, bí mật hỏi han tin tức từ rất nhiều người, cuối cùng tôi cũng đã tìm ra cách đưa An An trở về.” – Khi nói đến câu cuối, Aster dùng tay hất tóc, trên mặt hiện rõ dòng chữ ‘Thấy chị lợi hại chưa? Mau sùng bái chị đi!’
“Aster, bây giờ trong mắt tôi cô là nữ thiên thần xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp đấy, cũng có thể là do tôi chưa từng thấy mặt thiên thần nào khác ngoài cô. Thế cách đó là gì vậy?” – An An hai mắt long lanh đầy ngưỡng mộ nhìn Aster mà nịnh nọt, tuy có hơi dư thừa ý một chút.
“Tôi có thể miễn cưỡng làm như không nghe thấy vế sau của câu đầu tiên vậy. Được rồi, tập trung lại mà nghe tôi giải thích cách đưa An An quay về Nhân Gian nè. Mỗi tháng một lần Thiên Đàng sẽ mở cửa nối liền ba thế giới Nhân Gian, Thiên Giới và Địa Ngục để các linh hồn đã qua phán xét đi tới nơi mà họ được phân cho. Kẻ ác xuống Địa Ngục chịu tội, người tốt thì có thể được lựa chọn ở lại Thiên Đàng tu luyện thành Thiên Thần, hoặc đi xuống Nhân Gian đầu thai sống một cuộc sống mới. Vì An An vẫn chưa chết nên giữa linh hồn và thể xác của cô ấy được liên kết với nhau bởi một sợi dây tâm linh, sau khi bước qua cánh cửa đó chỉ cần lần theo sợi dây là sẽ trở về được với thể xác của mình thôi. Rất dễ đúng không nà?!” – Aster kết thúc câu bằng vẻ mặt rất hao hứng, lia mắt qua lại giữa Yuri và An An chờ đợi lời khen ngợi từ hai người đó. Lời khen chưa thấy đâu thì đã thấy Yuri tay trái chống cằm, nheo mắt nhìn cô, từ từ nói.
“… Đúng vậy, rất dễ. Vì vậy Aster, phiền cô có thể nói tiếp phần sau đi, bắt đầu từ ‘Tuy nhiên…’ ấy.” – Yuri quen Aster cũng hơn nửa năm rồi, ít nhiều gì cũng nhìn ra những lúc ‘không bình thường’ của nhau.
“Xiií, ờ thì tuy nhiên là An An trước tiên phải lẻn vào trong Thiên Đàng được đã, rồi sau đó phải nhận được… sự đồng ý của người điều khiển cánh cổng đó thì mới ok.” – Càng nói giọng Aster càng nhỏ dần và ngập ngừng.
“Vậy người điều khiển cánh cổng đó là ai? Có khó tính lắm không?” – An An có chút lo lắng hỏi.
“Bình thường thì cũng không khó lắm, chỉ cần năn nỉ vài lần là qua… nhưng mà trường hợp của chúng ta có lẽ sẽ không được… suôn sẻ như vậy.” – Aster vừa nói vừa liếc nhìn Yuri mấy lần.
“Tại sao lại không được suôn sẻ?” – Yuri bỗng có dự cảm không tốt về điều Aster sắp nói.
“Bởi vì người điều khiển cánh cổng đó chính là Đại Thiên Thần Haniel, người mà từ ngàn năm đến nay chỉ có một ước mơ duy nhất là thành đôi với Ngài Alex thôi. Vì vậy cho nên cô biết rồi đó… việc cô với Ngài Alex ấy, nếu mà tới tai Ngài Haniel thì… An An sẽ trở thành bạn cùng phòng với cô vĩnh hằng luôn đấy, Yuri.”
... ... 5 phút hoàn toàn im lặng, không một tiếng động trôi qua……
“Yuri, chuyện của cô và Ngài Alex gì đó ngoài tôi và Aster ra còn có ai biết không? Đã công bố rộng rãi chưa?” – An An quay qua nhìn Yuri cười như không cười lạnh đến cực điểm, hai tay của cô đặt lên vai của Yuri, lực siết ngày càng mạnh.
“Hể? A, cô đừng lo tôi chỉ mới nói với cô và Aster biết thôi, tuyệt đối không có người thứ ba. Cô yên tâm, tôi hứa nhất định sẽ giữ kín chuyện này, một chữ cũng không hé cho tới khi chắc chắn là cô đã trờ về thế giới song song an toàn!” – Yuri đổ mồ lạnh, An An nhìn hiền lành, ốm yếu như tiểu thư vậy chứ sức lực khi đánh người lớn kinh hồn a. Úi! Úi! Xương bả vai của cô…. Huhuhu!
Sau khi xử lý Yuri xong An An quay qua nhìn Aster, tiếp tục nở nụ cười thần chết của mình nhưng chưa kịp mở miệng thì đã nghe Aster dõng dạc tuyên bố.
“An An! Tôi đã từng thề với lòng rằng chỉ chấp nhận Ngài Alex thành đôi với Ngài Haniel thôi, bất cứ ai khác tôi cũng không để vào mắt hết. Vì vậy cô yên tâm, trong tâm trí của tôi Ngài Alex vẫn độc thân và Yuri chỉ là linh hồn đầu tiên tôi nhận đỡ đầu, thế thôi!” – Aster sau khi nói xong liền nhận được ánh nhìn giết người của Yuri, nhưng cô đã làm phép tính toán của mình rồi. Giữa Yuri già mồm, tía lia và An An hiền lành, yên lặng thì dĩ nhiên là… An An đáng sợ hơn nhiều rồi, thế nên gió chiều nào thì nghiêng chiều nấy thôi.
“Aster… Cô giỏi lắm, uổng công tôi coi cô là bạn tốt lâu nay. Cô vẫn dám tự ý ghép đôi người yêu của tôi với người khác như vậy sao? Mau xóa hết mấy ý nghĩ đó đi!”
“Gì! Cô tưởng xóa dễ lắm sao? Tôi đã thần tượng 2 người đó mấy trăm năm rồi, làm sao mà vừa kêu bỏ là bỏ liền được hả? Sao cô không thử bỏ oán niệm của cô trước đi, cô bỏ được thì tôi cũng bỏ liền.”
“ABCXZY##**….” – Đây là Yuri.
“##**AXCXX#...” – Đây là Aster.
RẦM! – Tiếng tiếng đập bàn rất lớn vang lên thành công thu hút sự chú ý của Yuri và Aster…
“Hai cô giỡn đủ chưa? Chúng ta vẫn còn rất nhiều việc cần phải giải quyết đấy!” – An An sau khi theo Ivan nửa năm cũng học được ít chiêu, thành công nhất chính là chiêu tỏ ra uy nghiêm để lấn át người khác. Hiện An An đang một tay thì chống nạnh một tay thì chống trên bàn, mặt hơi nghiêng sang phải một góc 30 độ, mắt phượng khép hờ nhìn thẳng xuống Yuri và Aster. Có thể nói copy thành công đến 90% vì Yuri và Aster ngay lập tức im lặng và cùng nhau đáp lại.
“V… Vâng! Không giỡn nữa ạ!”
Đây là suy nghĩ chung của Yuri và Aster ngay tại lúc này.