“Các ngươi đang tìm khách điếm sao?” Bích Lâm nhìn Mộ Thần cùng Diệp Thạch phong trần mệt mỏi, hỏi.
Diệp Thạch gật đầu, buồn bực nói: “Đúng vậy. Khách điếm ở Hoàng đô vừa mắc, lại vừa khó tìm.”
“Phải đó. Chúng ta ngược lại vận khí tương đối tốt, vừa mới tìm được một tiểu viện, vừa vặn mỗi người một gian, một ngày năm trăm nguyên thạch.” Bích Lâm may mắn nói.
Diệp Thạch nghe được lời của Bích Lâm, nhịn không được hâm mộ liếc mắt nhìn mấy người kia một cái, “Các ngươi vận khí thật tốt.” Diệp Thạch tự đáy lòng nói, y đi hỏi một vòng, khách điếm tiện nghi nhất cũng cần sáu trăm nguyên thạch một ngày.
Bích Lâm hướng phía đám người Mộ Hồng nhìn thoáng qua, nói: “Phòng ở trong đế đô rất khó thuê, bằng không, các ngươi cùng Mộ Hồng…”
Mộ Hồng nhăn chặt mày, đánh gãy lời nói của Bích Lâm, nói: “Phòng của ta nhỏ, hơn nữa, nếu như Thần đệ buổi tối muốn tu luyện, chỉ sợ sẽ bị ta quấy rầy.”
Nhìn thái độ của Mộ Hồng như thế, Bích Lâm không khỏi nhíu mày. Từ sau sự kiện Phá Linh Đan đã có lời đồn quan hệ của Mộ Viễn Hàng cùng Mộ Viễn Phong lạnh đến cực điểm, hiện tại xem ra, việc này rất có thể là thật.
Thủy Thiên Thành không cho là đúng: “Mộ Hồng, ngươi đừng có…” Bất cận nhân tình tới như thế!
Mộ Thần cười cười, đánh gãy lời nói của Thủy Thiên Thành, nói: “Không sao cả, vừa lúc ta cũng không thích cùng những người khác ở chung, ta với Thạch Đầu vẫn là tìm địa phương khác thì tốt hơn.”
… …
“Là Mộ Thần thiếu gia sao?” Mấy người đang nói chuyện, một trung niên nam tử hướng phía mấy người đi tới, hỏi.
Mộ Thần gật đầu: “Phải, là ta.”
Mộ Thần có chút khó hiểu nhìn người tới, người tới thoạt nhìn khí vũ bất phàm, chỉ là Mộ Thần cũng không nhớ rõ hắn từng có giao tình cùng một người như vậy.
“Phó tiền bối mấy hôm trước gửi thư cho hội trưởng của chúng ta, nói có khả năng ngài mấy ngày này sẽ tới, muốn hội trưởng chúng ta chiêu đãi ngài thật tốt, Mộ thiếu đang tìm khách điếm sao? Ngài là khách khanh của công hội chúng ta, chúng ta đặc biệt chuẩn bị chỗ cho ngài, ngài có thể đến ở tại công hội.” Trung niên nam tử ân cần nói.
Diệp Thạch mở to mắt, ngạc nhiên hỏi: “Công hội của các ngươi còn cung cấp chỗ dừng chân?”
Trung niên nam tử gật đầu, “Đúng vậy!”
“Miễn phí?” Ánh mắt Diệp Thạch lóe sáng hỏi.
Trung niên nam tử mỉm cười, nói: “Cái này tất nhiên.”
“Đa tạ tiền bối.” Mộ Thần thản nhiên cười.
“Mộ thiếu, mời.” Trung niên nam tử thân mật nói với Mộ Thần.
Diệp Thạch trừng mắt nhìn, thật lâu vẫn chưa hoàn hồn được, Mộ Thần kéo Diệp Thạch một phen, Diệp Thạch mới thất tha thất thiểu đi theo.
“Lúc trước vị hội trưởng kia không có nói là gia nhập công hội còn được miễn phí phòng ở nha!” Diệp Thạch nhỏ giọng nói với Mộ Thần.
Mộ Thần gật đầu, “Đúng là vậy.”
“Vị hội trưởng trong công hội luyện dược sư cấp thấp kia khôngnói gì hết! Nếu như ông ấy sớm nói có phòng ở miễn phí thì lúc đó chúng ta căn bản không cần suy xét lâu như vậy đâu.” Diệp Thạch bĩu môi nói.
Mộ Thần: “…”
Đám người Mộ Hồng nhìn Mộ Thần cùng Diệp Thạch rời đi, một đám sắc mặt cổ quái.
“Tiền bối, công hội luyện dược sư cấp thấp là cái gì?” Nhìn thân ảnh Mộ Thần cùng Diệp Thạch biến mất, Bích Lâm phục hồi lại tinh thần, hỏi Tiền Đông Đình.
“Công hội luyện dược sư cấp thấp là nơi giao lưu của các luyện dược sư cấp thấp, tuy rằng người trong công hội, đại bộ phận đều là luyện dược sư cấp thấp, nhưng lực ảnh hưởng của công hội này vẫn phi thường lớn, rất nhiều luyện dược sư cao cấp khi còn trẻ đều là thành viên của công hội luyện dược sư cấp thấp.” Tiền Đông Đình nói.
“Khách khanh của công hội luyện dược sư cấp thấp dễ đạt lắm sao?” Bích Lâm hỏi.
Tiền Đông Đình lắc lắc đầu: “Không dễ, một chút cũng không dễ, luyện dược sư cấp ba muốn trở thành khách khanh của công hội luyện dược sư cấp thấp cũng không hề dễ.”
Thủy Thiên Thành không hiểu mà hỏi Mộ Hồng: “Mộ Thần khi nào thì trở thành khách khanh của công hội luyện dược sư cấp thấp thế?”
Mộ Hồng lắc đầu, “Ta không biết.”
Mộ Hồng cúi đầu nghĩ, lúc Mộ Thần rời khỏi Mộ gia chỉ là một luyện dược sư cấp một thôi! Hắn rốt cuộc là dựa vào cái gì mà lọt vào mắt cao tầng công hội luyện dược sư cấp thấp, chẳng lẽ đám người kia hoa mắt.
“Mộ Thần này thật giỏi.” Bích Lâm tự đáy lòng nói.
Thủy Thiên Thành gật đầu đồng ý: “Đúng vậy.”
Mộ Hồng cúi đầu, nhưng đố kỵ trong con ngươi thế nào cũng không che dấu được.
… …
“Mộ thiếu, đây là phòng ở công hội chúng tacung cấp cho ngài, ngài thấy thế nào?” Trung niên nam tử hỏi.
“Rất tốt, đã làm phiền hội trưởng đại nhân rồi.” Mộ Thần nói, đối phương ân cần như vậy, Mộ Thần cảm thấy có chút không được tự nhiên.
“Nếu Mộ thiếu có nhu cầu gì thì có thể nói với ta, không cần khách khí.” Trung niên nam tử ôn hòa nói.
Mộ Thần miễn cưỡng cười, nói: “Đa tạ.”
Trung niên nam tử vừa ly khai, Diệp Thạch không thể chờ đợi được mà mở cửa phòng ra.
“Không tồi, không tồi, thật không tồi.” Diệp Thạch vui mừng nói.
Mộ Thần cười cười, chỉ cần là thứ miễn phí, Diệp Thạch đều cảm thấy không tồi.
“Thời gian còn sớm, hay là chúng ta ra ngoài đi dạo?” Mộ Thần đề nghị.
Diệp Thạch mãnh liệt đứng dậy, thần thái sáng láng nói: “Anh muốn đi giải đề kiếm tiền sao? Được đó!”
Mộ Thần: “…” Diệp Thạch này, rốt cục là có bao nhiêu lo lắng không có cơm ăn vậy!
“Đi xem trước một chút rồi nói sau.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch gật đầu, “Được.”
Mộ Thần cùng Diệp Thạch đi tới công hội luyện dược sư cấp thấp, phát hiện một biển người vây quanh trước cửa công hội, rất nhiều người đều là đến mua Hướng Nguyên Đan.
Diệp Thạch hỏi thăm một phen, mới biết được, Hướng Nguyên Đan là một loại đan dược được công hội luyện dược sư nghiên cứu ra gần đây, có thể trợ giúp võ đồ, võ giả tu luyện, rất nhiều đệ tử trong đại gia tộc, từ nhỏ đã dùng đan dược, nếu dùng một loại đan dược trong thời gian dài, thân thể sẽ sinh ra kháng tính, khi đó đổi một loại đan dược khác thì sẽ có hiệu quả hơn.
Trước mắt là kỳ chiêu sinh của Thánh Tinh học viện, rất nhiều người đều đang chuẩn bị cho việc chiêu sinh, vậy nên khi Hướng Nguyên Đan xuất hiện, lập tức bị tranh mua không còn.
“Em nghe ngóng được, loại Hướng Nguyên Đan này có giá hai ngàn nguyên thạch một viên, không ít người mua.” Diệp Thạch trịnh trọng nói.
Mộ Thần gật đầu, “Vậy à?”
“Mộ Thần, anh biết luyện chế Hướng Nguyên Đan không? Nếu anh biết thì chúng ta phát tài ngay đó.” Mắt Diệp Thạch lóe sáng. reuplàxấuđó
Mộ Thần bất đắc dĩ thở dài, nói: “Thạch Đầu, nghe nói phương thuốc Hướng Nguyên Đan được trưởng lão trong công hội luyện dược sư cấp thấp nghiên cứu ra, không có phương thuốc thì ta sao luyện chế được?”
Diệp Thạch thất vọng thở dài, “Cũng không biết vị trưởng lão này là ai, giấu đầu lộ đuôi, hơn phân nửa không phải là người tốt.”
Mộ Thần: “…”
“Tuy rằng không phải là người tốt, nhưng mà thật biết kiếm tiền!” Diệp Thạch trầm mặc một hồi, lại cảm khái.
Mộ Thần: “…”
Mộ Thần đem hai ngàn nguyên thạch mua một viên Hướng Nguyên Đan, làm Diệp Thạch đau lòng trái tim đập bịch bịch.
Mộ Thần cầm đan dược, trong lòng dâng lên vài phần hồ nghi, đan dược này, hình như…
“Mộ thiếu, hội trưởng mời ngài.” Một thị nữ đi đến bên người Mộ Thần nói.
Mộ Thần thu hồi đan dược, thản nhiên nói: “Mời dẫn đường.”
Mộ Thần, Diệp Thạch đi theo thị nữ tới một gian thư phòng.
“Bái kiến hội trưởng đại nhân.” Mộ Thần kéo Diệp Thạch cung kính nói.
Diệp Thạch cúi đầu, ánh mắt trộm đánh giá người trong thư phòng.
“Hai vị tiểu huynh đệ đều ngồi đi, không cần khách khí.” Tạ Khung mỉm cười nói.
Diệp Thạch nhìn nụ cười trên mặt Tạ Khung, chỉ cảm thấy người này cười giống cáo già.
“Đa tạ tiền bối.” Mộ Thần kéo Diệp Thạch, tại trong sảnh ngồi xuống.
“Đây là phương thuốc Hướng Nguyên Đan.” Tạ Khung đem phương thuốc trên tay đưa cho Mộ Thần.
Diệp Thạch trừng lớn mắt, không thể tin nhìn Tạ Khung đem phương thuốc trên tay đưa cho Mộ Thần, Tạ Khung như thế nào sẽ… Cái phương thuốc này, chẳng lẽ không phải cơ mật của công hội luyện dược sư cấp thấp sao?
“Đây là…” Mộ Thần nhăn mày.
“Không sai, đây là thời điểm ngươi giải đề tại công hội chúng ta, viết ra phương thuốc thay đổi Liệt Nguyên Đan, Liệt Nguyên Đan tuy rằng cũng có thể tăng nguyên lực, nhưng mà dễ tổn thương kinh mạch, cho nênkhông thể dùng thường xuyên.” Tạ Khung nói.
Diệp Thạch trừng lớn mắt, Tạ Khung nói phương thuốc là của Mộ Thần, còn quang minh chính đại đem phương thuốc đưa tới trước mặt Mộ Thần khoe khoang.
“Xin lỗi, vốn là nên thương lượng một chút khi dùng dùng phương thuốc của ngươi, chỉ là vẫn luôn không thể liên hệ được với ngươi.” Tạ Khung áy náy nói.
Mộ Thần xấu hổ cười, nói: “Không có việc gì, ta chỉ là không rõ, nếu phương thuốc này là đúng, này không phải sẽ công bố ra ngoài sao?”
“Đềmà ngươi giải vẫnchưa qua kiểm tra, người ra đề mục chính là một vị trưởng lão trong công hội ta.” Tạ Khung giải thích.
Mộ Thần lập tức minh bạch, hắn giải đề, nhưng nếu như chưa qua kiểm tra, người bên ngoài sẽ không thấy được, nhưng người quản lý trong công hội lại có thể nhìn thấy, mặt trái a! Mặt trái, chỗ nào cũng có mặt trái, mệt cho hắn mới đầu vẫn còn nghĩ tốt cho công hội luyện dược sư cấp thấp.
“Hiện tại ta có hai phương án cho ngươi.” Tạ Khung nói.
Mộ Thần ngẩng đầu, hỏi: “Là gì?”
“Phương án thứ nhất là công hội bán Hướng Nguyên Đan, lúcthu vào ngươi sẽ có vài thành, một phương án khác đó là công hội ra năm mươi vạn nguyên thạch, mua đứt phương thuốc của ngươi.” Tạ Khung chắp tay sau lưng, thản nhiên nói.
“Ta lựa chọn bán đứt.” Mộ Thần không nghĩ ngợi nói.
Diệp Thạch sốt ruột nhìn Mộ Thần, mở to mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mộ Thần, anh có biết tính toán hay không vậy!” Hướng Nguyên Đan đang nóng như vậy, thấy thế nào cũng đều là phân chia tiền mới tốt!
Mộ Thần bị Diệp Thạch nhìn chằm chằm, có chút chột dạ.
Diệp Thạch gật đầu, buồn bực nói: “Đúng vậy. Khách điếm ở Hoàng đô vừa mắc, lại vừa khó tìm.”
“Phải đó. Chúng ta ngược lại vận khí tương đối tốt, vừa mới tìm được một tiểu viện, vừa vặn mỗi người một gian, một ngày năm trăm nguyên thạch.” Bích Lâm may mắn nói.
Diệp Thạch nghe được lời của Bích Lâm, nhịn không được hâm mộ liếc mắt nhìn mấy người kia một cái, “Các ngươi vận khí thật tốt.” Diệp Thạch tự đáy lòng nói, y đi hỏi một vòng, khách điếm tiện nghi nhất cũng cần sáu trăm nguyên thạch một ngày.
Bích Lâm hướng phía đám người Mộ Hồng nhìn thoáng qua, nói: “Phòng ở trong đế đô rất khó thuê, bằng không, các ngươi cùng Mộ Hồng…”
Mộ Hồng nhăn chặt mày, đánh gãy lời nói của Bích Lâm, nói: “Phòng của ta nhỏ, hơn nữa, nếu như Thần đệ buổi tối muốn tu luyện, chỉ sợ sẽ bị ta quấy rầy.”
Nhìn thái độ của Mộ Hồng như thế, Bích Lâm không khỏi nhíu mày. Từ sau sự kiện Phá Linh Đan đã có lời đồn quan hệ của Mộ Viễn Hàng cùng Mộ Viễn Phong lạnh đến cực điểm, hiện tại xem ra, việc này rất có thể là thật.
Thủy Thiên Thành không cho là đúng: “Mộ Hồng, ngươi đừng có…” Bất cận nhân tình tới như thế!
Mộ Thần cười cười, đánh gãy lời nói của Thủy Thiên Thành, nói: “Không sao cả, vừa lúc ta cũng không thích cùng những người khác ở chung, ta với Thạch Đầu vẫn là tìm địa phương khác thì tốt hơn.”
… …
“Là Mộ Thần thiếu gia sao?” Mấy người đang nói chuyện, một trung niên nam tử hướng phía mấy người đi tới, hỏi.
Mộ Thần gật đầu: “Phải, là ta.”
Mộ Thần có chút khó hiểu nhìn người tới, người tới thoạt nhìn khí vũ bất phàm, chỉ là Mộ Thần cũng không nhớ rõ hắn từng có giao tình cùng một người như vậy.
“Phó tiền bối mấy hôm trước gửi thư cho hội trưởng của chúng ta, nói có khả năng ngài mấy ngày này sẽ tới, muốn hội trưởng chúng ta chiêu đãi ngài thật tốt, Mộ thiếu đang tìm khách điếm sao? Ngài là khách khanh của công hội chúng ta, chúng ta đặc biệt chuẩn bị chỗ cho ngài, ngài có thể đến ở tại công hội.” Trung niên nam tử ân cần nói.
Diệp Thạch mở to mắt, ngạc nhiên hỏi: “Công hội của các ngươi còn cung cấp chỗ dừng chân?”
Trung niên nam tử gật đầu, “Đúng vậy!”
“Miễn phí?” Ánh mắt Diệp Thạch lóe sáng hỏi.
Trung niên nam tử mỉm cười, nói: “Cái này tất nhiên.”
“Đa tạ tiền bối.” Mộ Thần thản nhiên cười.
“Mộ thiếu, mời.” Trung niên nam tử thân mật nói với Mộ Thần.
Diệp Thạch trừng mắt nhìn, thật lâu vẫn chưa hoàn hồn được, Mộ Thần kéo Diệp Thạch một phen, Diệp Thạch mới thất tha thất thiểu đi theo.
“Lúc trước vị hội trưởng kia không có nói là gia nhập công hội còn được miễn phí phòng ở nha!” Diệp Thạch nhỏ giọng nói với Mộ Thần.
Mộ Thần gật đầu, “Đúng là vậy.”
“Vị hội trưởng trong công hội luyện dược sư cấp thấp kia khôngnói gì hết! Nếu như ông ấy sớm nói có phòng ở miễn phí thì lúc đó chúng ta căn bản không cần suy xét lâu như vậy đâu.” Diệp Thạch bĩu môi nói.
Mộ Thần: “…”
Đám người Mộ Hồng nhìn Mộ Thần cùng Diệp Thạch rời đi, một đám sắc mặt cổ quái.
“Tiền bối, công hội luyện dược sư cấp thấp là cái gì?” Nhìn thân ảnh Mộ Thần cùng Diệp Thạch biến mất, Bích Lâm phục hồi lại tinh thần, hỏi Tiền Đông Đình.
“Công hội luyện dược sư cấp thấp là nơi giao lưu của các luyện dược sư cấp thấp, tuy rằng người trong công hội, đại bộ phận đều là luyện dược sư cấp thấp, nhưng lực ảnh hưởng của công hội này vẫn phi thường lớn, rất nhiều luyện dược sư cao cấp khi còn trẻ đều là thành viên của công hội luyện dược sư cấp thấp.” Tiền Đông Đình nói.
“Khách khanh của công hội luyện dược sư cấp thấp dễ đạt lắm sao?” Bích Lâm hỏi.
Tiền Đông Đình lắc lắc đầu: “Không dễ, một chút cũng không dễ, luyện dược sư cấp ba muốn trở thành khách khanh của công hội luyện dược sư cấp thấp cũng không hề dễ.”
Thủy Thiên Thành không hiểu mà hỏi Mộ Hồng: “Mộ Thần khi nào thì trở thành khách khanh của công hội luyện dược sư cấp thấp thế?”
Mộ Hồng lắc đầu, “Ta không biết.”
Mộ Hồng cúi đầu nghĩ, lúc Mộ Thần rời khỏi Mộ gia chỉ là một luyện dược sư cấp một thôi! Hắn rốt cuộc là dựa vào cái gì mà lọt vào mắt cao tầng công hội luyện dược sư cấp thấp, chẳng lẽ đám người kia hoa mắt.
“Mộ Thần này thật giỏi.” Bích Lâm tự đáy lòng nói.
Thủy Thiên Thành gật đầu đồng ý: “Đúng vậy.”
Mộ Hồng cúi đầu, nhưng đố kỵ trong con ngươi thế nào cũng không che dấu được.
… …
“Mộ thiếu, đây là phòng ở công hội chúng tacung cấp cho ngài, ngài thấy thế nào?” Trung niên nam tử hỏi.
“Rất tốt, đã làm phiền hội trưởng đại nhân rồi.” Mộ Thần nói, đối phương ân cần như vậy, Mộ Thần cảm thấy có chút không được tự nhiên.
“Nếu Mộ thiếu có nhu cầu gì thì có thể nói với ta, không cần khách khí.” Trung niên nam tử ôn hòa nói.
Mộ Thần miễn cưỡng cười, nói: “Đa tạ.”
Trung niên nam tử vừa ly khai, Diệp Thạch không thể chờ đợi được mà mở cửa phòng ra.
“Không tồi, không tồi, thật không tồi.” Diệp Thạch vui mừng nói.
Mộ Thần cười cười, chỉ cần là thứ miễn phí, Diệp Thạch đều cảm thấy không tồi.
“Thời gian còn sớm, hay là chúng ta ra ngoài đi dạo?” Mộ Thần đề nghị.
Diệp Thạch mãnh liệt đứng dậy, thần thái sáng láng nói: “Anh muốn đi giải đề kiếm tiền sao? Được đó!”
Mộ Thần: “…” Diệp Thạch này, rốt cục là có bao nhiêu lo lắng không có cơm ăn vậy!
“Đi xem trước một chút rồi nói sau.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch gật đầu, “Được.”
Mộ Thần cùng Diệp Thạch đi tới công hội luyện dược sư cấp thấp, phát hiện một biển người vây quanh trước cửa công hội, rất nhiều người đều là đến mua Hướng Nguyên Đan.
Diệp Thạch hỏi thăm một phen, mới biết được, Hướng Nguyên Đan là một loại đan dược được công hội luyện dược sư nghiên cứu ra gần đây, có thể trợ giúp võ đồ, võ giả tu luyện, rất nhiều đệ tử trong đại gia tộc, từ nhỏ đã dùng đan dược, nếu dùng một loại đan dược trong thời gian dài, thân thể sẽ sinh ra kháng tính, khi đó đổi một loại đan dược khác thì sẽ có hiệu quả hơn.
Trước mắt là kỳ chiêu sinh của Thánh Tinh học viện, rất nhiều người đều đang chuẩn bị cho việc chiêu sinh, vậy nên khi Hướng Nguyên Đan xuất hiện, lập tức bị tranh mua không còn.
“Em nghe ngóng được, loại Hướng Nguyên Đan này có giá hai ngàn nguyên thạch một viên, không ít người mua.” Diệp Thạch trịnh trọng nói.
Mộ Thần gật đầu, “Vậy à?”
“Mộ Thần, anh biết luyện chế Hướng Nguyên Đan không? Nếu anh biết thì chúng ta phát tài ngay đó.” Mắt Diệp Thạch lóe sáng. reuplàxấuđó
Mộ Thần bất đắc dĩ thở dài, nói: “Thạch Đầu, nghe nói phương thuốc Hướng Nguyên Đan được trưởng lão trong công hội luyện dược sư cấp thấp nghiên cứu ra, không có phương thuốc thì ta sao luyện chế được?”
Diệp Thạch thất vọng thở dài, “Cũng không biết vị trưởng lão này là ai, giấu đầu lộ đuôi, hơn phân nửa không phải là người tốt.”
Mộ Thần: “…”
“Tuy rằng không phải là người tốt, nhưng mà thật biết kiếm tiền!” Diệp Thạch trầm mặc một hồi, lại cảm khái.
Mộ Thần: “…”
Mộ Thần đem hai ngàn nguyên thạch mua một viên Hướng Nguyên Đan, làm Diệp Thạch đau lòng trái tim đập bịch bịch.
Mộ Thần cầm đan dược, trong lòng dâng lên vài phần hồ nghi, đan dược này, hình như…
“Mộ thiếu, hội trưởng mời ngài.” Một thị nữ đi đến bên người Mộ Thần nói.
Mộ Thần thu hồi đan dược, thản nhiên nói: “Mời dẫn đường.”
Mộ Thần, Diệp Thạch đi theo thị nữ tới một gian thư phòng.
“Bái kiến hội trưởng đại nhân.” Mộ Thần kéo Diệp Thạch cung kính nói.
Diệp Thạch cúi đầu, ánh mắt trộm đánh giá người trong thư phòng.
“Hai vị tiểu huynh đệ đều ngồi đi, không cần khách khí.” Tạ Khung mỉm cười nói.
Diệp Thạch nhìn nụ cười trên mặt Tạ Khung, chỉ cảm thấy người này cười giống cáo già.
“Đa tạ tiền bối.” Mộ Thần kéo Diệp Thạch, tại trong sảnh ngồi xuống.
“Đây là phương thuốc Hướng Nguyên Đan.” Tạ Khung đem phương thuốc trên tay đưa cho Mộ Thần.
Diệp Thạch trừng lớn mắt, không thể tin nhìn Tạ Khung đem phương thuốc trên tay đưa cho Mộ Thần, Tạ Khung như thế nào sẽ… Cái phương thuốc này, chẳng lẽ không phải cơ mật của công hội luyện dược sư cấp thấp sao?
“Đây là…” Mộ Thần nhăn mày.
“Không sai, đây là thời điểm ngươi giải đề tại công hội chúng ta, viết ra phương thuốc thay đổi Liệt Nguyên Đan, Liệt Nguyên Đan tuy rằng cũng có thể tăng nguyên lực, nhưng mà dễ tổn thương kinh mạch, cho nênkhông thể dùng thường xuyên.” Tạ Khung nói.
Diệp Thạch trừng lớn mắt, Tạ Khung nói phương thuốc là của Mộ Thần, còn quang minh chính đại đem phương thuốc đưa tới trước mặt Mộ Thần khoe khoang.
“Xin lỗi, vốn là nên thương lượng một chút khi dùng dùng phương thuốc của ngươi, chỉ là vẫn luôn không thể liên hệ được với ngươi.” Tạ Khung áy náy nói.
Mộ Thần xấu hổ cười, nói: “Không có việc gì, ta chỉ là không rõ, nếu phương thuốc này là đúng, này không phải sẽ công bố ra ngoài sao?”
“Đềmà ngươi giải vẫnchưa qua kiểm tra, người ra đề mục chính là một vị trưởng lão trong công hội ta.” Tạ Khung giải thích.
Mộ Thần lập tức minh bạch, hắn giải đề, nhưng nếu như chưa qua kiểm tra, người bên ngoài sẽ không thấy được, nhưng người quản lý trong công hội lại có thể nhìn thấy, mặt trái a! Mặt trái, chỗ nào cũng có mặt trái, mệt cho hắn mới đầu vẫn còn nghĩ tốt cho công hội luyện dược sư cấp thấp.
“Hiện tại ta có hai phương án cho ngươi.” Tạ Khung nói.
Mộ Thần ngẩng đầu, hỏi: “Là gì?”
“Phương án thứ nhất là công hội bán Hướng Nguyên Đan, lúcthu vào ngươi sẽ có vài thành, một phương án khác đó là công hội ra năm mươi vạn nguyên thạch, mua đứt phương thuốc của ngươi.” Tạ Khung chắp tay sau lưng, thản nhiên nói.
“Ta lựa chọn bán đứt.” Mộ Thần không nghĩ ngợi nói.
Diệp Thạch sốt ruột nhìn Mộ Thần, mở to mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mộ Thần, anh có biết tính toán hay không vậy!” Hướng Nguyên Đan đang nóng như vậy, thấy thế nào cũng đều là phân chia tiền mới tốt!
Mộ Thần bị Diệp Thạch nhìn chằm chằm, có chút chột dạ.