[ thế giới ] 【 con cọp chạy trốn mau 】: ta siết hộ cái , còn 10’ cuối cùng cho out !
[ thế giới ] 【 sửa chữa điện thoại di động 】: Trâu bò! Chống đỡ hải đều là trâu bò.
[ thế giới ] 】: không sao lão Hổ ca, ta tiến vào vòng thứ hai a ~
[ thế giới ] 【 Tương Du ca 】: đánh Tương Du đi ngang qua.
[ thế giới ] 【 Thiên Địa anh hùng 】: Mi chết… Con cọp chạy trốn mau… lão tử còn không có chuẩn bị tốt mi liền giết ta, mẹ ngươi muốn chết đi!
[ thế giới ] 【 con cọp chạy trốn mau 】: kia chờ gia gia nhà ngươi đến đánh sao? Mi ngược lại nói một chút muốn cái chết như thế nào?
[ thế giới ] 【 Thiên Địa anh hùng 】: sun of the beach!
Mạch Dao nghiêng đầu nhìn chằm chằm màn hình nửa ngày, rốt cục vẫn phải nhịn không được một tiếng bật cười. Cũng không biết người nọ là từ đâu xem một câu như vậy, sửng sốt đem “son of a bitch” viết thành cái dạng kia.
Bang phái kênh đã tán gẫu .
< bang phái> 【 Tình Thiên Oa Oa 】: câu này như thế nào chợt nhìn… nhìn quen mắt thế này chứ?
< bang phái> 【 hạt dưa trong vỏ 】: chẳng lẽ hắn ta muốn nói…
< bang phái> 【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: kỳ thật mọi người nghĩ đều đồng dạng!
< bang phái> 【 hạt dưa trong vỏ 】: không hiểu tiếng Anh không đáng sợ! Đáng sợ chính là không hiểu còn lấy ra dùng!
< bang phái> 【 Minh Trạch 】: Mọi người nói đây là khen anh ta, hay là mắng chửi người thế?
< bang phái> 【 Tình Thiên Oa Oa 】: điều này làm cho em nghĩ đến một vị thi nhân thâm tình ngâm: “A! Kia là ánh nắng trên bờ cát!”
< bang phái> 【 Hạt dưa trong vỏ 】: a! Chị thật là sáng sủa cỡ nào, sáng lạn cơ nào, cỡ nào… tâm h thế anof!
< bang phái> 【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: Chậc! Mình còn có cái gì có thể nói đây…
< bang phái> 【 Mặc Thất Tần 】: Chẹp! Không có văn hóa, thật đáng sợ!
Trên thế giới tựa hồ so với lúc trước an tĩnh hơn rất nhiều, sợ là đều bị câu “Ánh nắng trên bờ cát ” này làm cho nội thương, không bị nội thương đại khái cũng đều vội vã tìm cột thu lôi đi.
< bang phái> 【 Tình Thiên Oa Oa 】: nói xem ngày 1/5 sắp đến, chúng ta có nên tụ họp hay không?
< bang phái> 【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: tốt tốt!
< bang phái> 【 Tình Thiên Oa Oa 】: Hạt dưa có rảnh đến không? Người ta rất nhớ nàng đó!
< bang phái> 【 hạt dưa trong vỏ】: có, em cũng vậy rất nhớ chị đó!
< bang phái> 【 chăn dê tinh tinh 】: Gặp ở nơi nào? Tất cả mọi người đều cùng chỗ ?
< bang phái> 【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: đứa bé này nhà ngươi lại quá ngơ rồi, sever này phần lớn là người thành phố B .
< bang phái> 【 chăn dê tinh tinh 】: ách… em có thể đi không?
< bang phái> 【 Tình Thiên Oa Oa 】: đương nhiên.
< bang phái> 【 ta chỉ muốn lấy tên có thể lấy dài hơn 】: lão Đại, bang chủ đại nhân ~~ cầu kiến gặp mặt.
< bang phái> 【 Minh Trạch 】: đúng nha ~ lão Đại cũng không cần sửa lại, dù sao hắn ta cũng không đi.
< b【 Trường Phong Hạo Nguyệt 】: đi.
< bang phái> 【 tiểu Hoả bán gái】: Wow! Lão Đại anh cũng đi ư?
< bang phái> 【 hạt dưa trong vỏ 】: ơ, buôn người, chị gần đây lặn xuống nước quả nhiều năm!
< bang phái> 【 tiểu Hoả bán gái】: khủng hoảng kinh tế ~~~~~~
< bang phái> 【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: ca đây cũng vậy cũng muốn đi! Ta cũng muốn đi xem lão Đại!
< bang phái> 【 vai phụ 】: ta còn cho tới bây giờ chưa thấy qua lão Đại đây! Ta cũng muốn báo danh!
< bang phái> 【 Tình Thiên Oa Oa 】: đây là gặp mặt… Hay là triển lãm lão Đại đây…
< bang phái> 【 Minh Trạch 】: hắc hắc, lão Đại của mọi người bộ dạng rất đẹp trai.
< bang phái> 【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: lão Đại ~~~ cầu xin nói cân năng, chiều cao, số đo ba vòng!
< bang phái> 【 Minh Trạch 】: Này… nhà ngươi thấy chẳng phải sẽ biết!
< bang phái> 【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: thấy em cũng không biết… Em có thể đi ôm một cái được không?
< bang phái> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: ta nhớ được có người van qua ta, thi đấu pk vòng thứ hai nếu như đụng phải thì hạ thủ lưu tình…
< bang phái> 【 Đường Kỷ Khỏa Đắc 】: lão Đại em sai rồi! Lão Đại em về sau không dám! Lão đại anh minh thần võ ~~~
< bang phái> 】: đứa hỏ bị kinh sợ .
…
Vừa nhắc tới gặp mặt không khí trong bang phái lập tức high lên, những người hàng năm lặn xuống nước cũng thỉnh thoảng đi ra bốc khói, mọi người tựa hồ là đặc biệt mong đợi.
Sở Hạo ánh mắt quét qua kênh nói chuyện, tay thon dài ở trên mặt bàn gõ ra tiếng vang có tiết tấu tựa hồ đang chờ đợi cái gì đó.
Phạm Cốc Lâu Lan gặp mặt hắn chưa bao giờ đi qua. Hắn vốn là yêu thích sự yên tĩnh, sự gặp mặt này đói với hắn mà nói tựa hồ cũng không ý nghĩa. Cho dù là trong trò chơi tiếng xúc thật vui, gặp mặt cũng chưa chắc có chuyện để nói. Nhưng lúc này đây, hắn lại gõ ra một chữ “Đi” – - đột nhiên rất muốn biết cô gái hoàng y khi thì trầm tĩnh, khi thì linh động kia đến tột cùng là 1 cô gái như thế nào…
Vẫn không có hồi phục sao… Sở Hạo trong lòng có chút ảm đạm, không biết là thất lạc hay là thất bại. Cũng đúng, nàng không hề giống người biết gom góp náo nhiệt.
Sở Hạo khẽ thở dài một hơi, phát ra một cái tin nhắn.
: Trường Phong Hạo Nguyệt: Thất Tần, đi hái thuốc không?
: Mặc Thất Tần: Ok
Sở Hạo tròng mắt nhìn trả lời nhanh như vậy, nàng quả nhiên vẫn luôn hiện hữu chỉ là thủy chung không nói tiếng nào.
Sauk hi max level, bản đồ bình thường quái đã không thể đối với Mặc Thất Tần tạo thành uy hiếp, Mạch Dao có điểm nhàm chán nhìn xem tiến độ hái thuốc rồi cho đến khi kênh chat xuất hiện một dòng chữ nhỏ.
【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: 1 tháng 5 bang phái tụ hội, em có đi không?
Mạch Dao liền giật mình. Nàng chưa từng thấy qua bạn trên mạng, thậm chí đối với gặp bạn trên mạng còn có chút lo lắng. Nhưng là lúc này nàng lại không hiểu mình sao không muốn cự tuyệt, có lẽ là Vạn Lý rời đi làm cho nàng càng thêm sợ hãi mất đi bằng hữu. Vừa rồi xem mọi người tán gẫu khí thế ngất trời nàng đột nhiên có một loại cảm giác phảng phất thế giới của bọn họ cũng không thuộc về nàng. Có phải hay không trong hiện thực có liên lạc sẽ càng thân mật hơn một chút đây?
【 】: em cũng không biết. Để xem đã rảnh rỗi có thể sẽ đi.
Sở Hạo khẽ nhích khóe môi. Mặc dù là xác định thế, nhưng ít ra nàng còn không có lập tức cự tuyệt. Hắn nhắm mắt lại, dùng ngón cái vuốt vuốt huyệt Thái Dương: Sở Hạo, mi làm sao thế…
Mạch Dao vừa đi vào phòng học, chỉ nghe thấy phía trước xa xa có người kêu tên của nàng, thanh âm này có chút xa lạ, nhất thời nghĩ không ra là ai. Mạch Dao ngước mắt nhìn lại chỉ thấy một người vung tay phải đang vui mừng. Mạch Dao nhỏen miệng cười. hướng nam sinh kia đi tới
Âu Yết rất tự giác đi đến phía bên trong, cười rộ lên mang theo một chút ngu đần:
“Mạch Dao, Mạch Dao, tối ngày hôm qua thi đấu ok, con gái có phải hay không không hề áp lựa hả?”
Mạch Dao buông tay ra: “ Đúng vậy”
“Ai, khổ thật…. sớm biết như thế, anh đây liền tạo acc nữ! Nhất định là vô địch!”
Mạch Dao trắng mắt liếc hắn một cái: “Dẹp… Nhân yêu bị biết sẽ bị quần chúng rộng lớn khinh bỉ.”
Âu Yết làm mặt cái tức cười, Mạch Dao bị chọc cho cười không ngừng.
“À, đúng rồi, ngày 1 tháng 5, bang phái tụ hội em có đi hay không?” Âu Yết khó khi nào đứng đắn hỏi
“Em không biết…. anh từng đi rồi?”
“Đúng vậy, bình thường bang phái liền mấy tháng gặp một lần,m dù sao mọi người ở đều không xa”
“A… Như vậy…” Mạch Dao như có điều suy nghĩ.
“Đi di…. Đi đi, rất hay đó!” Âu yết giật dây nói
“Hạt dưa trong vỏ là một đại mỹ nữ, Tình Thiên Oa oa là Laury, Buôn người kỳ thật bộ dạng rất chính phái, bang chủ đại nhân luôn là bị!”
“Phốc!” Mạch Dao bị câu “Bang Chủ đại nhân luôn là bị” hòan tòan chủ ý. Bất quá ngẫm lại cũng đúng, Minh Trạch người này luôn ngạo kiều trong phái thì ồn ào, còn thật sự thì luôn có khuôn cách al2 bị.
“Hì hì, những người khác anh đây liền không them nói cho em đâu, em nếu như là đi…. nhất định sẽ bị sợ đến” Âu yết đáng yêu trừng mắt nhìn.
đều nói như vậy, em còn dám đi sao?”
“Đi đi đi đi… Bọn họ đều là ngững người chơi rất vui vẻ, sẽ không đem em đi bán!”
“Vậy… Được rồi!” Mạch Dao gật đầu đáp ứng
“Ok! Cứ quyết định như vậy đi”