- Nổ!
Âu Dương ở phía dưới hét lớn một tiếng. Sau đó liền nghe thấy một tiếng nổ ầm. Tiếp đó thấy từ chỗ mũi tên huyết sắc bay vào, hỏa diễm huyết sắc vô tận phun mạnh ra! Dùng mũi tên mang theo hỏa diễm linh hồn chui vào trong thân thể của kẻ địch. Sau đó mũi tên giống như quả bom nổ tung trong thân thể người khác, phóng ra tất cả hỏa diễm phá nát thân thể của kẻ địch!
Quả nhiên, sau tiếng nổ, Minh Phượng trên không trung hét to hai tiếng. Nhưng muốn dựa vào lần này để thuấn sát Minh Phượng hiển nhiên là không có khả năng. Minh Phượng vỗ cánh, trong nháy mắt một quái vật khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Minh Phượng lớn như vậy, hai trảo dường như hai động cơ quái trảo bỗng nhiên vồ về phía Âu Dương.
Trên mặt đất Âu Dương chớp động một cái. Người hắn đã hóa thành cái bóng tránh sang một phía. Ngụy Bỉnh Dập đã tránh ra xa. Thật ra hiện tại Ngụy Bỉnh Dập đối mặt với Minh Phượng cũng không phải không có sức liều mạng. Nhưng Âu Dương đã ra tay, hắn cảm thấy không cần thiết phải hai người khi dễ một con Phượng Hoàng.
Âu Dương để Ngụy Bỉnh Dập đến đây chủ yếu không phải để hắn đánh nhau, mà để Ngụy Bỉnh Dập chú ý tới một vài bất ngờ phát sinh. Hiện tại Âu Dương đấu một chọi một với Phượng Hoàng, tất nhiên không cần Ngụy Bỉnh Dập ra tay.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Phượng hoàng trảo với minh hỏa thiêu đốt hừng hực trực tiếp tạo thành một cái hố trên mặt đất, sâu đến mười mét. Đất trong hố dưới sự thiêu đốt của minh hỏa đã biến thành một loại giống như thủy tinh màu xanh trong suốt.
Theo nhiệt độ không ngừng tăng cao. Những thứ giống như thủy tinh màu xanh kia bắt đầu di chuyển! Oa, chỉ một trảo này không ngờ mang theo hỏa diễm thiêu đốt mặt đất thành một thứ giống như lưu ly. Có thể tưởng tượng được hỏa diễm của Minh Phượng bá đạo tới mức nào.
- Mẹ ơi. Nếu như lão tử đi tới, không dùng lực lượng bảo vệ toàn thân chỉ sợ vừa tiếp xúc ta đã biến thành tro bụi rồi!
Ngụy Bỉnh Dập co đầu rụt cổ nói. Tuy nhiên không nghi ngờ chút nào, nếu như thân thể Minh Phượng thu nhỏ lại gấp mấy ngàn, biến thành kích thước nhỏ như một con ruồi, chỉ dựa vào hỏa diễm này để đánh lén sợ là không người nào có thể phòng bị được. Trên đời này chắc hẳn ngoại trừ hỏa diễm linh hồn của Âu Dương, thật sự không ai có thể đề phòng được...
Hỏa diễm đã thiêu đốt khiến tất cả không gian của địa ngục tầng thứ bốn đều phải run rẩy. Ngay khi Ngụy Bỉnh Dập quan sát, Ngụy Bỉnh Dập đột nhiên cảm thấy một trận sát khí xuất hiện. Sau đó cả người Ngụy Bỉnh Dập giống như đứt đoạn uốn về phía trước chín mươi độ. Mà khi đầu Ngụy Bỉnh Dập uốn xuống, trong nháy mắt, một thanh trường đao sượt qua đỉnh đầu của Ngụy Bỉnh Dập, chém đứt một phần tóc của Ngụy Bỉnh Dập!
- Mẹ kiếp, trong địa ngục này toàn là những rác rưởi trộm gà bắt chó hay sao?
Ngụy Bỉnh Dập giận dữ. Hắn thoáng nhìn về phía Phượng Hoàng đang không ngừng bị Âu Dương vặt lông xuống, sau đó cực kỳ cảnh giác nhìn về bốn phía.
Nhưng xung quanh Ngụy Bỉnh Dập lại chẳng có gì cả. Chỉ có điều Ngụy Bỉnh Dập vẫn có thể cảm nhận được một cỗ sát khí nhàn nhạt!
- Hắn ẩn bên trong cái bóng của ngươi!
Rõ ràng Âu Dương cũng chú ý tới tình huống bên này. Âu Dương sử dụng quan tâm chiến ý giúp Ngụy Bỉnh Dập truy tìm một chút. Sau đó, Âu Dương liền nhìn thấy một quái vật trong tay cầm đại đao. lúc này giống như tàng hình ẩn núp trong cái bóng của Ngụy Bỉnh Dập. Ngụy Bỉnh Dập lại hoàn toàn không biết!
Âu Dương vừa nói xong, trực tiếp bị Minh Phượng phun lửa trúng vào người. Cũng may Âu Dương đã sớm dùng hỏa diễm linh hồn bao phủ toàn thân. Cho nên lần này tuy rằng bị Minh Phượng phun lửa, có chút chật vật, nhưng không đến nỗi khiến Âu Dương bị thương.
Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương không ngừng bị kéo căng. Từng mũi tên cực kỳ nhỏ bé đối với thân thể của Minh Phượng, giốn như "kim" đâm vào trong thân thể của hắn. Mỗi mũi kim đâm vào, đồng thời cũng có một cỗ hỏa diễm linh hồn nổ tung trong thân thể to lớn của Minh Phượng.
Lúc này Minh Phượng cơ hồ đã bị bắn thành một cái sàng. Trên người của hắn chẳng những có minh hỏa màu xanh thiêu đốt, thỉnh thoảng còn có từng đợt hỏa diễm huyết sắc mạnh mẽ phun ra. Mỗi lần hỏa diễm huyết sắc mạnh mẽ phun ra, Minh Phượng đều kêu gào vài tiếng vô cùng thống khổ.
Ầm!
Chân Minh Phượng đạp đại địa. Trên mặt đất hỏa diễm màu xanh vô tận lan tràn bốn phía. Âu Dương bay người lên tránh né minh hỏa. Lần này Minh Phượng rất cương quyết. Thân thể bị trúng nhiều mũi tên như vậy, đã sắp biến thành con nhím, không ngờ vẫn chưa chết!
- Ta cho ngươi náu! Bạn đang đọc truyện được copy tại
Trường kiếm trong tay Ngụy Bỉnh Dập lóe lên lưu quang thất sắc. Trong hào quang chớp động, Ngụy Bỉnh Dập đã phát sinh biến hóa! Hai cái cánh ác ma khổng lồ đã xuất hiện ở phía sau Ngụy Bỉnh Dập. Trên người Ngụy Bỉnh Dập chợt mọc ra một cái đuôi giống như con Giao Long!
Ngụy Bỉnh Dập chia ra làm chín đại ác ma đồng thời tách ra bốn phương tám hướng. Đây vẫn không phải là cực hạn. Chín đại ác ma vẫn đang không ngừng phân hoá. Trong nháy mắt, số lượng đã lên tới hàng ngàn, hàng vạn ác ma. Khắp nơi đều có Ngụy Bỉnh Dập!
Lần này cho dù Âu Dương cũng có chút ít bối rối. Oa, Ngụy Bỉnh Dập ra sức đánh một chiêu ảnh hóa ngàn vạn như vậy, cho dù ngươi biết Ngụy Bỉnh Dập đang ở nơi đâu muốn đánh lén hắn cũng không có khả năng.
Hàng ngàn, hàng vạn Ngụy Bỉnh Dập đứng ở nơi đó. Ngươi làm sao đánh lén? Người nào mới là thật? Cho dù quan tâm chiến ý của Âu Dương cũng không thể tìm ra được người nào là thật!
Đương nhiên tìm không ra. Trong hàng ngàn, hàng vạn Ngụy Bỉnh Dập này, mỗi người đều là thật! Chỉ cần ngàn vạn Ngụy Bỉnh Dập này có một Ngụy Bỉnh Dập không chết, như vậy Ngụy Bỉnh Dập sẽ không thất bại! Đây mới là thực lực chân chính của Ma Vương.
Lực chiến đấu mạnh nhất của Ma Vương chính là phân hoá cái bóng. Ngụy Bỉnh Dập không trở thành Ma Vương trước đó. Hắn chỉ có thể có chín ảnh. Hơn nữa chín cái ảnh kia đều là giả. Nhưng bây giờ đã khác. Hiện tại Ngụy Bỉnh Dập có thể đạt được tổ cấp. Trong nháy mắt hắn có thể phân hoá lên tới hàng ngàn, hàng vạn cái bóng giống với chân thân như đúc!
- Ta cho ngươi trốn!
Hàng ngàn, hàng vạn Ngụy Bỉnh Dập đồng thời mở miệng. Sát khí xông thẳng cửu tiêu. Sau đó liền nhìn thấy hàng ngàn, hàng vạn Ngụy Bỉnh Dập đồng thời giậm chân. Tất cả mặt đất ầm ầm sụp đổ. Mặt đất sụp đổ trong nháy mắt. Một quái vật cầm trường đao trong tay thân thể chớp động. Mà trong nháy mắt khi thân thể của hắn đang chớp động, cái bóng bên cạnh hắn đã trực tiếp bóp nát đầu của hắn...
Đây là một con ảnh yêu. Ảnh yêu này cũng không hề yếu ớt. Năng lực của ảnh yêu chính là trốn trong cái bóng để đánh lén. Nhưng sau khi Ngụy Bỉnh Dập phân hóa cái bóng của chính mình thành chân thân. Ảnh yêu không còn chỗ để độn hình nữa. Sau đó hắn bị Ngụy Bỉnh Dập nắm lấy, tất nhiên là cục diện thuấn sát rồi!
- Minh Hậu đáng chết kia, phái rác rưởi như vậy tới đây, đã tưởng có thể đối phó được với Ma Vương gia gia hay sao? Có bản lĩnh trở lại đây!