- Âu Dương? Ai là Âu Dương?
Lúc này trong Đô Thành, bất kể là quan to quý nhân hay là bách tính bình thường, hoặc là những tu luyện giả kia đều thắc mắc không rõ Âu Dương là người phương nào!
Ở ngay trong Đô Thành mà dám khiêu khích Mạch Thiên Nhai. Đây tuyệt đối là một cường giả chân chính! Nhưng từ lúc nào Đại Vận lại xuất ra một cường giả như vậy? Tại sao bọn họ lại không hề hay biết gì? Hoặc là nói Âu Dương không phải là người của Đại Vận? Hắn đặc biệt chạy đến tìm phiền phức?
Vèo!
Giống như đáp lại lời của Mạch Thiên Nhai, lần này tiễn quang của Âu Dương còn mạnh hơn hai tiễn quang trước. Nhưng do sự chênh lệch về cấp bậc, dù là một mũi tên có cường lực như vậy, Mạch Thiên Nhai vẫn có thể thoải mái sử dụng kiếm linh chém gãy!
- Không được! Lực lượng của Mạch Thiên Nhai mạnh hơn ta gấp mười lần. Dựa vào lực lượng ta căn bản không thể nào đả thương được hắn. Xem ra phải dùng chút kỹ thuật!
Âu Dương biết, ngày hôm nay chỉ cần hắn có thể đả thương được Mạch Thiên Nhai dù chỉ một chút cũng có thể coi như hắn đã thắng!
Ầm!
Từ trong khu náo nhiệt của Đô Thành, Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay giống như một con linh viên từ dưới mặt đất trồi lên. Mọi người trong khu náo nhiệt liền châns động. Hắn vẫn không ngừng bắn Tam Lăng Tiễn ra!
Tốc độ bắn của hắn quả thực đã đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng nổi. Một mũi tên tiếp một mũi tên. Những mũi tên của hắn bắn ra không ngờ nối lại thành một mũi tên dài bắn lên bầu trời!
- Trời ạ! Là người kia!
Lúc này trong khu náo nhiệt, mọi người đã nhìn thấy Âu Dương kéo cung bắn Mạch Thiên Nhai đang ở trên trời cao. Mọi người lập tức ý thức được, đây chính là Âu Dương trong miệng Mạch Thiên Nhai. Tuy nhiên khi bọn họ nhìn thấy Âu Dương không ngừng bay tên ra, tạo ra cảnh tượng kinh hoàng như vậy, bọn họ hoàn toàn bối rối!
Con người có thể đạt được tốc độ bắn như vậy sao? Một giây bắn ra hai, ba mũi tên. Tốc độ này quá đáng sợ?
Ầm ầm ầm...
Từng mũi tên bay đến người Mạch Thiên Nhai đều bị kiếm linh của hắn chém đứt. Những mũi tên này có tốc độ, nhưng về phương diện lực đạo lại chênh lệch mấy phần. Nếu như không phải lúc này Âu Dương đang ở trong khu náo nhiệt, kiếm linh trong tay Mạch Thiên Nhai đã sớm hóa thành kiếm trận từ trên trời giáng xuống giết chết hắn!
- Tiểu tử! Khả năng dựa thế của ngươi không tồi. Nhưng ngươi xem thường Lục Tiên! Lục Tiên không phải chỉ có kiếm linh!
Mạch Thiên Nhai nói xong, tay trái của hắn đánh ra một tư thế. Sau đó liền thấy trên đầu của hắn bỗng nhiên có một đám mây đen tụ lại. Đám mây đen này càng ngày càng lớn. Cuối cùng sau mấy giây, trong đám mây xuất hiện một đạo lôi quang màu xanh từ trên trời giáng xuống. Đạo lôi quang này không tính là lớn, nhưng đây thực sự là lôi quang. Nếu như bị lôi quang này bắn trúng, cho dù thân thể của Âu Dương có tố chất vượt xa người thường, cũng phải bị đánh ngất tại chỗ...
Lôi điện như có linh tính. Nó từ trên bầu trời vẽ ra một đường vòng cung tuyệt mỹ, bắn về phía Âu Dương!
Phản ứng của Âu Dương không thể nói là không nhanh. Vào thời điểm mây đen ngưng tụ, hắn đã chui vào trong lòng đất!
Ầm ầm!
Lôi quang đánh xuống mặt đất. Trong khu náo nhiệt nhất thời xuất hiện một hố lớn phải sâu ít nhất mười mấy mét. Nhưng đáng tiếc lại không hề phát hiện ra sự tồn tại của Âu Dương trong hố đó.
- Đúng là một tiểu tử giảo hoạt!
Mạch Thiên Nhai đứng trên bầu trời cười khổ. Tiểu tử này có năng lực tiên đoán rất mạnh. Hắn có thể đoán trước được nguy hiểm, lựa chọn chạy trốn! Với một đòn của mình vừa nãy, nếu như không phải hắn bỏ chạy trước khi mây đen hình thành, vậy lôi điện vừa đánh xuống, cho dù tốc độ của hắn nhanh hơn nữa cũng không thể nhanh hơn lôi quang.
Lúc này Âu Dương đã tiến vào trong lòng đất. Không còn khí thế như lúc mới khiêu chiến Mạch Thiên Nhai nữa. Rất rõ ràng hắn đã ý thức được sự chênh lệch giữa hai người. Mạch Thiên Nhai không phải là lục giai hàng lởm. Hắn rất vững vàng. Âu Dương vốn không thể thừa cơ.
- Một kích cuối cùng!
Âu Dương kéo Thứ Kiêu Cung trong tay. Lần này hắn không định tránh né nữa. Đánh lén đối với Mạch Thiên Nhai đã có phòng bị mà nói là hoàn toàn vô nghĩa. Dù mũi tên của mình có nhanh, nhưng lực lượng của mình lại quá yếu. Mũi tên của mình không có chút ý nghĩa gì đối với Mạch Thiên Nhai.
Mạch Thiên Nhai có thể dựa vào lực lượng chắc chắn đè chết hắn một cách triệt để. Mặc cho ngươi có bao nhiêu kỹ thuật, trước mặt lực lượng tuyệt đối tất cả đều chẳng là gì!
Ầm!
Âu Dương lại chui từ dưới đất lên. Chỉ thấy hắn lập tức nhảy lên một toà nhà cao! Sau đó liền thấy tay Âu Dương kéo Thứ Kiêu Cung của hắn! Khi hắn kéo Thứ Kiêu Cung, có hai tiếng cú kêu từ thân cung truyền ra!
Hai tiếng cú kêu vừa dừng, liền thấy hai con cú trên Thứ Kiêu Cung nhất thời sống lại. Bị yêu khí của Âu Dương thao túng, không ngờ chúng hóa thân trở thành hai mũi tên dài đỏ như máu!
- Đi thôi!
Âu Dương buông dây cung ra. Hai con cú biến thành mũi tên dài rời khỏi cung bay ra. Đây là lần đầu tiên Âu Dương sử dụng tiễn kỹ với cường lực như vậy. Hắn liền cảm giác lực lượng của chính mình giống như lập tức bị giảm đi. Cảm giác suy yếu đặc biệt mãnh liệt!
Cô... Cô...
Hai con cú đại biểu cho điềm không may, xoay quanh nhau bay vào không trung. Nơi chúng lướt qua còn lưu lại vô số tàn ảnh đỏ như màu. Mũi tên này bay đi không nhanh. Tốc độ của hai con cú cũng không nhanh. Nhưng chúng nó lại sống, trừ phi kẻ địch tử vong, bằng không bất luận là chân trời góc biển, chúng cũng nhất định phải tiêu diệt được kẻ địch!
Mạch Thiên Nhai nhìn thấy hai con cú bay lên. Chỉ thấy sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc. Hai tay không ngừng đánh ra từng thủ ấn. Theo thủ ấn kết thành, kiếm linh trước người hắn bất ngờ biến hóa trở thành một tấm khiên lớn màu trắng. Tấm khiên này lóe lên ánh sáng của lôi điện, chắn phía trước người Mạch Thiên Nhai!
Sau khi Mạch Thiên Nhai hoàn thành xong tấm khiên này, con chim cú thứ nhất đã mang theo sát khí trùng thiên đi tới trước tấm khiên của hắn! Tuy rằng có thể cảm nhận được sát khí đáng sợ kia, nhưng Mạch Thiên Nhai vẫn tuyệt đối tự tin vào kiếm linh của mình! Một mũi tên toàn lực của tứ giai, mặc dù lực lượng mạnh hơn cũng tuyệt đối không thể nào đánh nổ kiếm linh của mình!
- Đáng tiếc, trong trận huyết chiến, tiểu tử này có ý đồ đánh nổ kiếm linh của Mạch Thiên Nhai. Nhưng lực lượng của tứ giai cùng lục giai đâu chỉ chênh lệch gấp mười lần. Mũi tên này của hắn chỉ có thể là uổng công.
Sở Tương Hợp lắc đầu thở dài.
Cô... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Một tiếng cú kêu từ trên trời cao truyền đến. Tiếp đó phát sinh một cảnh tượng khiến gần như tất cả mọi người trong Đô Thành đều cảm giác mắt mình bị mù!
Chỉ thấy con chim cú đỏ như máu kia bất ngờ không để ý tới tấm khiên linh kiếm của Mạch Thiên Nhai, không hiểu tại sao lại có thể xuyên vào bên trong tấm khiên của Mạch Thiên Nhai! Sau khi con cú thứ nhất xuyên qua tấm khiên va chạm vào kiếm khí hộ thể của Mạch Thiên Nhai, vô số kiếm khí nổ tung với ý định ngăn cản con cú đỏ như máu này.