Chỉ có lúc đó Âu Dương mới có thể hoàn toàn khống chế lực lượng của mình, đạt được tình trạng tâm ý khống chế, chỉ có lúc đó Âu Dương mới có thể không cần tốn nhiều sức lực vẫn có thể tặng một kênh đào cho Đại Vận.
Lúc này, cho dù là Bì Khánh Phong cũng không khống chế được tình tự của mình. Phải biết rằng, một khi kênh đào thực sự xuất hiện, như vậy tác dụng đối với Đại Vận không chỉ là giàu có, đồng thời binh lực Đại Vận cũng sẽ dễ dàng phân phối.
Sau khi có kênh đào, trọng binh đóng quân phía nam có thể điều ra một phần ba lực lượng đến phương bắc, như vậy toàn bộ phương bắc sẽ yên ổn.
Có kênh đào, cho dù phía nam đến xâm phạm, Đại Vận cũng có thể phát binh đến phía nam trong mấy ngày. Mặc dù rút ra một phần ba binh lực phía nam Đại Vận sẽ không vững chắc bằng hiện tại, nhưng tuyệt đối cũng có thể chống chọi với bất cứ đại quân nào trong mấy ngày, chỉ cần có thể chống chọi, như vậy phía nam chẳng khác nào không gì phá nổi.
Về phần phương bắc, hiện tại phương bắc nhìn như bình tĩnh, trên thực tế phương bắc vẫn thỉnh thoảng có chiến sự, nếu như có thể điều một phần ba binh lực phía nam đóng quân đến phương bắc, vậy phương bắc sẽ không cần lo lắng.
Vì sao? Bởi vì phía nam có sáu mươi vạn trọng binh, dù sao phía nam Đại Vận là hai đại quốc gia, sáu mươi vạn quân đóng quân phía nam cũng là vì triệt để phong tỏa phía nam, mà từ phía nam điều một phần ba cũng chính là hai mươi vạn. Binh lực của toàn bộ phương bắc chỉ có hai mươi vạn, điều chuyển thêm hai mươi vạn tới, toàn bộ phương bắc sẽ trực tiếp trở thành tường đồng vách sắt. Đám quân lính tản mạn phương bắc đối mặt với bốn mươi vạn chiến sĩ Đại Vận như lang như hổ, việc duy nhất có thể làm chính là thành thật cút về với ông bà, bằng không chọc giận Đại Vận, bốn mươi vạn đại quân tuyệt đối có thể quét ngang phương bắc!
Cho nên nếu có kênh đào này, không chỉ khiến Đại Vận càng thêm giàu có, đồng thời cũng khiến Đại Vận có thêm năng lực tấn công và phòng thủ.
Từ phía nam đến phương bắc, nếu như đi đường bộ, quân lớn như vậy chí ít cần một tháng mới có thể đến nơi, cho dù là kỵ binh chí ít cũng cần bốn ngày! Nhưng nếu có kênh đào, như vậy từ phía nam đến phương bắc, hai mươi vạn đại quân cũng chỉ cần thời gian năm ngày! Đây là khái niệm gì chứ, như vậy chẳng khác nào lắp thêm cho hai mươi vạn bộ binh đôi cánh để bọn họ phi hành, năm ngày điều động từ bắc đến nam tuyệt đối sẽ tạo ra cảm giác như thần binh giáng xuống.
- Nếu tiền bối,
Bì Khánh Phong đối mặt với Âu Dương khoác trên thân thể của Bì Vân Liệt có chút không được tự nhiên, mặc dù biết rõ người này không phải nhi tử của mình, nhưng dáng dấp vẫn là nhi tử của mình. Trước đây mình không ít lần đánh chửi nhi tử, hiện tại đối mặt lại phải gọi là tiền bối, quả thật có chút kỳ lạ.
Uân Thanh phảng phất cũng nhìn ra Bì Khánh Phong xấu hổ, cho nên hắn rất hợp thời tiếp nhận trọng tâm câu chuyện:
- Nếu tiền bối thực sự có thể làm được, vậy Đại Vận ta có thể đáp ứng tiền bối, chỉ cần không tổn thương đến quốc uy Đại Vận, tất cả đều có thể thương lượng!
Kỳ thực những lời này của Uân Thanh chỉ vô ích, lẽ nào Đại Vận còn có thể có cái gì khiến một người có thể tống xuất ra một kênh đào có thể động tâm hay sao?
- Ta cũng muốn quốc uy Đại Vận, ta chỉ muốn một người!
Khi Âu Dương nói ra những lời này, rõ ràng thấy Uân Thanh và Bì Khánh Phong thở dài một hơi! Muốn một người, muốn một người còn không đơn giản. Ở Đại Vận, chỉ cần Âu Dương không phải muốn tính mệnh của hoàng đế, cho dù hắn để mắt đến hoàng hậu, phỏng chừng vì kênh đào này, bệ hạ cũng có thể tống xuất!
Nữ nhân rất trọng yếu, nhưng trong mắt quân vương, nữ nhân vĩnh viễn không thể so sánh với giang sơn của mình. Có câu nói không phải rất hay, giang sơn mỹ nhân chỉ có thể có một! Hiện nay Đại Vận quân chủ chính là một quân chủ có thể vì giang sơn từ bỏ mỹ nhân, cũng chính vì hắn như vậy mới có thể khiến Đại Vận phát triển thần tốc mấy năm qua.
Âu Dương nhìn phương hướng hoàng cung nói:
- Nguyên soái, ta nghe nói nhi tử Bì Vân Liệt của ngươi và Vân Sinh công chúa có hôn ước, đúng không?
Khi Âu Dương nói ra những lời này, Uân Thanh và Bì Khánh Phong đều sửng sốt, nhưng sau đó trên mặt hai lão gia hỏa này đều xuất hiện một biểu tình hèn mọn
- Không thành vấn đề, nếu tiền bối cảm thấy Vân Sinh công chúa có thiên tư nguyện ý thu nhận, lão phu có thể làm chủ!
Uân Thanh quá vô sỉ, dựa theo bình thường mà nói, Bì Khánh Phong có thể xem là bố chồng tương lai của Vân Sinh công chúa, nhưng hiện tại bố chồng người ta còn chưa mở miệng, còn có hoàng đế cũng chưa mở miệng, hắn đã trực tiếp mở miệng đáp ứng rồi
Nhưng Uân Thanh căn bản không suy nghĩ nhiều như vậy, một công chúa đổi lấy một kênh đào, còn có buôn bán nào thích hợp hơn nữa? Uân Thanh thề, nếu có cuộc buôn bán này, bệ hạ tuyệt đối sẽ không để ý, dùng tất cả công chúa của hắn ra buôn bán....
Tác dụng đầu tiên của công chúa chính là hấp dẫn dũng sĩ đi đấu ác long, tác dụng thứ hai chính là tặng người. Bình thường trong tiểu thuyết không phải đều viết như vậy sao? Một công chúa hấp dẫn một dũng sĩ bần cùng, dũng sĩ vì lấy công chúa, cuối cùng đánh bại ác long, công thành danh toại.
Hoặc là vị công chúa nào đó vì đại nghĩa quốc gia bị gả đến nơi xa xôi hẻo lánh, cuối cùng hồng nhan bạc mệnh.....
Nghe thấy lời nói của Uân Thanh, Âu Dương sờ lên mặt khối thân thể hiện tại của mình. Kỳ thực mặc dù Bì Vân Liệt ăn chơi trác táng, thân thể suy nhược, nhưng vẫn miễn cưỡng được xem là anh tuấn.
Nhưng Âu Dương nghĩ không rõ, lẽ nào bất cứ cái gì dính dáng đến Bì Vân Liệt đều bị người ta xem là lưu manh hay sao? Xác thực, Vân Sinh công chúa, cũng chính là dung mạo của Sở Yên Nhiên có thể khiến cho rất nhiều nam nhân điên cuồng. Nếu như không có Vệ Thi trước đây, Âu Dương hoài nghi khi hai người ở trên tiên thuyền ngoài biển, hắn đã bị Sở Yên Nhiên đẩy ngã
Nhưng Âu Dương thề, hiện tại tình cảm của hắn đối với Sở Yên Nhiên tuyệt đối là loại hữu nghị tốt nhất giữa bằng hữu, hai người căn bản không có gian tình gì, nhưng Sở Yên Nhiên chuyển thế lại xem mình là một lão dâm côn, chuyện này có chút không thuần khiết
- Quốc sư đại nhân nói không sai, nếu tiền bối thực sự làm được, Bì mỗ cũng nguyện ý làm chủ!
Bì Khánh Phong cũng biết, so với con dâu, kênh đào tuyệt đối quan trọng hơn.
Bình thường bên trong tiểu thuyết viết cái gì bởi vì thể diện gì đó, trên cơ bản đều là nói khoác! Nói thế nào chứ, một trung thần tuyệt đối, trước mặt đại nghĩa quốc gia, cho dù là tính mạng của mình cũng có thể không cần chứ nói gì đến thể diện?
Hoàng Cái có thể khiến Chu Du ẩu đả, tất cả đều là vì thành công, chỉ cần thành công, như vậy tuyệt đối không ai nói Bì Khánh Phong là người mất mặt. Ngược lại, nếu Bì Khánh Phon làm như vậy, cuối cùng mọi người còn có thể tán thưởng Bì Khánh Phong đại nghĩa, tán thưởng Bì Khánh Phong vì quốc gia có thể hi sinh cái tôi! Đây căn bản chính là đắp nặn một anh hùng chứ không phải đắp nặn một kẻ xui xẻo!