Từng đạo linh hồn từ bốn phương tám hướng nhảy vào chiếc đầu lâu, chiếc đầu lâu không ngừng hấp thu những linh hồn thể này, sau một lát, tất cả linh hồn trên bầu trời đều đã bị bắt vào trong đầu lâu.
Vệ Thi ngồi dưới đất, trước người nàng từng đạo quang mang hôi sắc chớp động, cuối cùng hình thành những thứ giống như sợi tơ buộc chặt Vệ Thi và cái đầu lâu khổng lồ kia lại.
Một lát sau, Vệ Thi đã cùng cái đầu lâu trên chín tầng trời liên kết thành một chỉnh thể.
Lúc này Vệ Thi có lẽ muốn mượn dùng nguyên khí trong thiên địa đắp nặn thân thể cho những người này. Nếu như là đắp nặn một khối thân thể có lực lượng, đó chính là mệt chết. Vệ Thi cũng không có khả năng, nhưng nếu kêu Vệ Thi chỉ cần tạo ra những thân thể của phàm nhân, vậy thì thực sự không có gì.
- Không đúng, nếu như bình thường, Vệ Thi có thể rất nhẹ nhàng làm ra thân thể cho bọn họ. Vì sao nàng phải thu tất cả mọi người lại?
Bạch Tinh nhìn Vệ Thi và cái đầu lâu liên kết thành một chỉnh thể, vẻ mặt không giải thích được.
- Ồ... Được rồi, lực lượng khổng lồ!
Ngụy Bỉnh Dập bỗng nhiên cảm thụ được từ trên người Vệ Thi truyền ra một loại lực lượng đủ để áp bách thiên địa . Đây là một loại uy áp của thiên địa pháp tắc.
- Không... Không phải chứ! Lẽ nào Vệ Thi muốn biến thành cường giả pháp tắc?
Trong lúc nhất thời những người còn tỉnh táo đều trợn mắt nhìn từ trên người Vệ Thi không ngừng bay ra thiên địa pháp tắc.
- Không! Cái này không phải thiên địa pháp tắc của Vệ Thi, các ngươi không cảm thấy cảm giác rất quen thuộc sao?
Bạch Hủ Minh khẩn trương nhìn hồi lâu, sau đó minh bạch gì đó.
Quả nhiên, mọi người tỉ mỉ hồi tưởng một hồi, loại uy áp thiên địa rất giống khí tức trên người Âu Dương. Nhưng vì sao trên người Vệ Thi lại bộc phát ra thiên địa pháp tắc thuộc về Âu Dương? Thiên địa pháp tắc là thứ không giống với lực lượng. Trên ti vi ngươi từng thấy một cường giả nào đó đưa tay dán vào một người yếu, sau đó người yếu chỉ cần một cái tát có thể tát chết cường giả. Loại chuyển giao lực lượng đó nhìn qua rất giả, nhưng thực tế trên tiên giới, mượn dùng lực lượng trong thời gian ngắn vẫn tồn tại, nó gần giống như đại trận Âu Dương đụng phải trước kia.
Nhưng đó chỉ là mượn lực lượng, còn chưa từng nghe nói thiên địa pháp tắc cũng có thể mượn dùng. Thiên địa pháp tắc vốn hư vô, thiên địa pháp tắc vĩnh viễn tồn tại, nhưng chính vì hư vô nên không cách nào bị người bình thường nắm bắt.
- Vệ Thi đã lấy những khắc ấn của Âu Dương trên người những người này!
Bỗng nhiên, Bạch Tinh phảng phất như nhìn thấy cái gì, con mắt hắn chớp động quang mang các màu, có thể thấy từ trong đầu lâu không ngừng bay ra đủ loại hình ảnh, những hình ảnh này hợp thành một quyển trục bức họa cực lớn trên bầu trời.
Lúc này quyển trục đang đóng chặt, nhưng theo rất nhiều hình ảnh xuất hiện, quyển trục rốt cuộc mở ra chuyển động thuộc về nó trên đám mây, cùng với chuyển động của quyển trục, một đứa bé cũng bắt đầu số phận cuộc đời của nó.
Đứa bé sinh ra, sau đó không ngừng lớn lên, sau đó xuyên qua đến tiểu thế giới, từ tiểu thế giới phấn đấu, lại đến Chân Linh Giới tàn khốc, cuối cùng tiên giới bất công. Khi quyển trục hoàn toàn mở ra cũng chính là nói cuộc đời của Âu Dương đã hoàn toàn hiện ra trước mặt Vệ Thi.
Phương thức Vệ Thi sử dụng có bản chất khác với mũi tên tương lai mà Âu Dương kích phát từ trong trái tim Thiên Vương. Âu Dương vận dụng chính là lực lượng tương lai, mà Vệ Thi lại sử dụng những bức tranh quá khứ ghép lại.
Tranh cuộn chuyển động, khi tranh cuộn hoàn toàn bày ra, một bóng người từ trong tranh cuộn đi ra! Hắn chính là Âu Dương.
Lúc này tất cả mọi người minh bạch, thiên địa pháp tắc cũng không phải từ trên người Vệ Thi phát ra, mà là từ trên người Âu Dương phát ra.
Mặc dù Âu Dương đã hoàn thành lột xác chí cao vô thượng cuối cùng, nhưng hắn vẫn không tìm được một phần ký ức. Khi Vệ Thi triển khai bức tranh cuộc này, nàng đã dùng hô hoán của mình gọi Âu Dương từ xa trở về, dùng ký ức của những người này hoàn chỉnh ký ức của Âu Dương.
- Đừng phục sinh bất cứ người nào, chờ ta, chờ ta trở về đưa bọn họ tiến vào luân hồi, mở ra số phận thuộc về bọn họ.
Âu Dương nhìn Vệ Thi, nếu như hiện tại Vệ Thi trọng tố thân thể cho bọn họ, như vậy số phận của những người này sẽ phát sinh thay đổi, có thể là thay đổi tốt, cũng có thể là biểu hiện xấu, cho nên Âu Dương vẫn quyết định lựa chọn phương thức thỏa đáng nhất.
Mang từng người tiến vào luân hồi, để bọn họ bước vào số phận của mình, sau đó lại thôi động thời gian, đưa bọn họ ra.
- Ngươi phải đi sao?
Vệ Thi nhìn Âu Dương trên bầu tời, lúc này Âu Dương đang cầm Thứ Kiêu Cung trong tay. Ngón tay điểm ra phía xa, một đạo hỏa diễm cực lớn như thiêu đốt bầu trời rơi xuống phía sau Âu Dương.
- Linh hồn hỏa diễm!
Nhìn thấy màn này, mọi người minh bạch, Âu Dương đã trở về. Âu Dương thật sự đã trở về.
Theo linh hồn hỏa diễm dung nhập vào thân thể Âu Dương, toàn thân Âu Dương đều bị thiêu đốt, Thứ Kiêu Cung cũng bắt đầu bốc cháy liệt diễm hừng hực. Lúc này Âu Dương mới là Âu Dương chân chính, Sát Thần thao túng hỏa diễm và chiến cung đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi đã trở về.
- Thiên Vương, kỳ hạn một tháng đã không còn xa, thời gian còn lại chúng ta không cần đợi nữa, ta và ngươi ra ngoại vực dạo chơi!
Câu nói này của Âu Dương rất nhẹ nhàng, nhưng khi thiên địa pháp tắc chấn động, nó lại khiến tất cả mọi người đều có thể nghe rõ.
Hỏa diễm trên người Âu Dương hợp thành một cây diễm đao cực lớn, đao rung động mở ra thông đạo của thời không, con đường thông đến ngoại vực đã hiện ra trước mặt mọi người.
Nhưng lúc này tuyệt đối không ai dám tiến vào, khi hai siêu cấp cường giả đại chiến, bất cứ người nào tiến vào, sợ rằng còn chưa kịp nhìn thấy cái gì phát sinh đã bị giết chết.
Âu Dương bước vào bên trong, trong nháy mắt Âu Dương bước vào, một luồng gió nhẹ cũng xuyên qua đường hầm thời không tiến vào ngoại vực, cùng lúc đó thông đạo ngoại vực cũng bị đóng lại.
- Mẹ nó, cho dù chết, cũng phải nhìn thấy chiến đấu của chí cao vô thượng!
Ngụy Bỉnh Dập tràn đầy chờ mong, hắn đưa tay muốn xé mở thời không ngoại vực, nhưng lúc này hắn giật mình, bởi vì hắn phát hiện lực lượng của mình hoàn toàn không thể xé mở con đường thông đến ngoại vực...
- Chuyện này là thế nào!
Ngụy Bỉnh Dập sửng sốt, tiếp theo màn kinh khủng hơn cũng xuất hiện. Lúc này tất cả linh khí của thế giới đều biến mất không thấy, bất luận ngươi là con người Phi Tiên hay là tổ cấp cường giả đều bị cướp đoạt lực lượng, biến thành một người bình thường.
Mọi người sợ hãi nhìn bầu trời, hai cường giả này đối kháng không hy vọng bất cứ kẻ nào quan khán, cho nên bọn họ mới cướp đoạt lực lượng của mọi người, chỉ khi hai người phân ra thắng bại, mọi người mới có thể khôi phục lực lượng.
Lúc này ở ngoại vực, nếu như nói có khán giả khả năng thực sự chỉ có một, đó chính là Hoắc Khải Phong chưa bao giờ rời khỏi ngoại vực. Lúc này Hoắc Khải Phong đạp lên hai tinh cầu đứng từ xa nhìn hai người không ngừng phiêu động trong tinh không hỗn loạn.
Âu Dương và Thiên Vương cũng không giương cung bạt kiếm mặt đối mặt, lúc này hai người giống như hai hảo bằng hữu, cùng ngồi trên một tiểu hành tinh không ngừng chuyển động.
- Ta chịu thua được chưa, ngươi hóa đạo, ngươi muốn hủy diệt thế giới thì cứ hủy diệt thế giới, ta tuân thủ trật tự thế giới của ngươi, ta chỉ mang thân nhân và bằng hữu của ta đi.
Thiên Vương mỉm cười, nhìn tinh không phía trước nói:
- So với thế giới này, ta hi vọng đánh với ngươi một trận hơn!
- Ha ha, Thiên Vương, rốt cuộc ngươi muốn cái gì? Ngươi có lẽ cũng minh bạch, bất luận là ngươi hay ta, cũng không có khả năng giết chết đối phương.
Âu Dương rất rõ ràng, đạt được cấp bậc của bọn họ, căn bản là tồn tại vĩnh sinh bất tử, không có khả năng bị đối phương giết chết, nhiều nhất là bị trục xuất ra khỏi thế giới này mà thôi.
- Ta muốn cái gì? Nói thật từ cách đây rất lâu, ta đã nghĩ ta muốn cái gì, nhưng ta không biết, nhưng ta cũng không muốn biết
Thiên Vương rốt cuộc nói thật.
- Vậy ngươi bị bệnh tâm thần sao? Ngươi chỉ muốn đánh một trận với ta sao?
Âu Dương hết chỗ nói rồi, địch nhân hí kịch hóa như vậy, căn bản khiến hắn không thể tiếp thu.
- Ta muốn quá khứ, ngươi có thể cho ta sao?
Thiên Vương nhìn chằm chằm Âu Dương, sau đó chậm rãi đứng dậy, thân thể từ từ tung bay.
- Âu Dương, không cần nói nhiều như vậy, ta dùng thân hữu của ngươi làm tiền đặt cược, thắng ta, ngươi thắng tất cả, nếu ngươi thua, vậy tất cả đều không tồn tại!
Lúc này Thiên Vương lại biến thành tên lãnh khốc vô tình, thân thể chớp động hắn, ngôi sao khắp bầu trời bắt đầu vỡ nát, vô số lực lượng ngôi sao hội tụ trong tay hắn, cuối cùng trong tay hắn hình thành một thanh trường đao.
- Thứ Kiêu Cung của ngươi có thể bắn ra mũi tên đại diện tương lai, không biết hôm nay nó có thể bắn ra tương lai theo chỉ dẫn của ngươi hay không?
Tay Thiên Vương chuyển động trường đao, quang vựng lưu chuyển, biến hóa thành chiến đao Thương Long!
- Âu Dương, ta không muốn hóa đạo, ngươi cũng không muốn hóa đạo, ta luôn cho rằng ngoài hóa đạo còn có một con đường hoàn toàn mới, trận chiến này sẽ mở ra cho chúng ta con đường đó!
Thiên Vương nói xong, chiến đao Thương Long mang theo vô số thương long rít gào từ phía xa chuyển động tới.
- Đi...
Mũi tên huyết sắc lại xuất hiện, hỏa diễm hoa lệ kéo tất cả lưu chuyển. Mỗi khi thương long va chạm vào hỏa diễm đều hóa thành tro tàn. Khi tất cả thương long đều biến mất, biển tinh hải dĩ nhiên biến thành một mảnh màu trắng.
Đó là sóng lớn do hỏa diễm màu trắng cấu thành, sóng lớn phát động, biển lửa thiêu đốt toàn bộ tinh hải, xung quanh mấy trăm triệu năm ánh sáng đều đưa về hư vô, trong đó bao gồm cả phân thân của Hoắc Khải Phong. Trước mặt kỳ lân chí dương hỏa do Thiên Vương huyễn hóa ra, không có gì có thể chịu đựng một kích.
Rống!
Kỳ lân rít gào kéo theo ngôi sao lưu chuyển, lúc này biển tinh hải đã biến mất. Ở đây đã biến thành một màn trời màu đen vắng vẻ. Trên màn trời, liệt diễm huyết sắc huyễn hóa ra Thứ kiêu cực lớn giương cánh bay lượn, kiêu minh rung trời. Trên bạch sắc hỏa diễm, kỳ lân đạp lên một đóa liên hoa do hỏa diễm cấu thành, đứng trên biển lửa như thiên thần thú.
Đây mới là trạng thái mạnh nhất của kỳ lân, bộ tộc kỳ lân vĩnh sinh đều không thể đạt được trạng thái này, nhưng trước mặt Thiên Vương lại dễ dàng. Đây chính là cái gọi là đạo lý, sau khi đại đạo đạt đến cực hạn đạo thù đồng quy.
- Cô...
Lợi trảo của huyết sắc kiêu xé rách biển lửa bạch sắc, liên hoa trên biển lửa cũng theo đó nghiền nát. Thân thể của kỳ lân hóa thành một đạo gió xoáy, chuyển động, một con phượng hoàng cực lớn dục hỏa trùng sinh. Đó chính là Địa Ngục Minh Phượng trước kia từng bị Âu Dương giết chết. Nhưng lúc này trên người hỏa diễm trên người Địa Ngục Minh Phượng lại là màu đen, loại hỏa diễm này phảng phất như khiến Địa Ngục Minh Phượng dung nhập vào hắc ám vô tận xung quanh.
- Ngươi không phải Địa Ngục Minh Phượng chân chính, một con phượng hoàng thì có tác dụng gì!
Chiến cung kéo căng, hai mắt Âu Dương nhìn phía xa, Địa Ngục Minh Phượng hoàn toàn dung nhập vào trong hắc giống như ẩn thân, thế nhưng bất luận nó ẩn thân như thế nào, mắt Âu Dương vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
- Đi..
Mũi tên mang theo tiếng xé gió lao thẳng vào ngực phượng hoàng, khiến phượng hoàng màu đen hòa tan biến mất không thấy. Đây là mũi tên pháp tắc, lấy lực lượng kéo pháp tắc, bất luận Minh Phượng cường đại cỡ nào cũng không thể chống đỡ.
Khi minh phượng màu đen bị nghiền nát, khắp bầu trời hợp thành từng bộ xương khô cực lớn, bộ xương khô phân liệt thành ngàn vạn linh hồn. Những linh hồn này đều sở hữu lực lượng đỉnh phong nhất của tổ cấp cường giả. Thiên Vương đứng từ xa nhìn lực lượng từ trên người mình phân hóa ra, không ngừng biến hóa, trong mắt mang theo vẻ kiêu ngạo.
- Âu Dương, ta lấy lực lượng đối kháng pháp tắc của ngươi, ngươi để ta có chút thất vọng rồi... Được rồi, ta quên ngươi đã mất đi lực lượng, ta cho ngươi mượn...
Thiên Vương bỗng nhiên nghĩ tới, Âu Dương đã mất đi tất cả lực lượng, nhìn thấy cánh tay Thiên Vương vung lên, một đạo quang thải thổi qua trời cao bay vào thân thể Âu Dương, Thiên Vương đã đem tất cả lực lượng bị phong ấn của toàn bộ thế giới giao cho Âu Dương, để tạo va chạm lực lượng mạnh nhất...
Ngươi không có lực lượng? Được, ta cho ngươi mượn lực lượng? Nếu như ngươi hỏi tổ cấp cường giả như vậy, hắn có thể nói có thể. Nhưng loại mượn này là giả, giống như Khâu Vân Bình trước kia, tạm thời mượn dùng một phần lực lượng của của người khác dẫn đến sản sinh bạo phát.
Nhưng Thiên Vương hoàn toàn khác, Thiên Vương không phải cho mượn một phần, mà đem lực lượng của toàn bộ thiên địa trực tiếp ném cho Âu Dương.
- Vậy đa tạ!
Âu Dương cũng không cự tuyệt, vươn tay bắt lấy quả cầu năng lượng Thiên Vương ném tới. Lực lượng khổng lồ như vậy đủ trong nháy mắt chống đỡ bất cứ tổ cấp cường giả nào, nhưng Âu Dương lại phảng phất như hoàn toàn không có việc gì, trực tiếp đặt quả cầu lực lượng lên ngực mình.
Cảm thụ được trên người dâng trào lực lượng, Âu Dương cũng chưa bao giờ kích động như vậy. Bất luận lực lượng cường đại cỡ nào đều phải vận hành dưới pháp tắc, cho nên chỉ có chân chính chạm tới pháp tắc cường đại mới có thể minh bạch lực lượng nhỏ bé như thế nào.
- Đây là thứ vô số người truy cầu suốt đời đó sao?
Lời nói của Âu Dương có ý tứ trào phúng. Hai chữ lực lượng, từ xưa đến nay có bao nhiêu người bỏ mạng vì nó? Nhưng người ngu muội lại không biết, trên thực tế từ khi mình sinh ra, mình đã sống dưới pháp tắc, mình cũng là một phần của pháp tắc, nếu như có thể nhìn thấu những thứ này, có thể không cần lực lượng gì, trực tiếp có thể nắm pháp tắc trong tay.
- Đến đây đi!
Âu Dương lại kéo Thứ Kiêu Cung, hỏa diễm đốt cháy chân trời, vô số huyết sắc kiêu mở cánh bay lượn, tinh hải xung quanh sớm đã vỡ vụn, biến thành vô số hạt nhỏ như đầu người phiêu bạt trong vũ trụ.
Thiên Vương cười ha ha, toàn thân lại biến hóa, trong nháy mắt Thiên Vương biến thành một thanh trường kiếm trong suốt, trường kiếm này phá trời cao mang theo uy áp quân lâm thiên hạ, một đường đâm phá vô số huyết sắc kiêu từ trên trời giáng xuống.