Nhưng Âu Dương trong mắt những người này lại không như thế. Âu Dương từng đáp ứng bọn họ sẽ dẫn bọn họ đi ra. Nhưng hắn đã không giữ được lời nói của mình. Cuối cùng chỉ có một mình hắn từ trong Sinh Tử Cảnh đi ra khỏi Tỏa Yêu Tháp. Còn thi thể của mười một huynh đệ cùng chiếnđấu với hắn đều nằm rải rác trong Sinh Tử Cảnh tại Tỏa Yêu Tháp.
Hắn đáp ứng nhất định sẽ làm được. Cho dù hắn không có cách nào đưa bọn họ còn sống rời khỏi Sinh Tử Cảnh trànđầy nguy hiểm bất ngờ. Nhưng Âu Dương tin tưởng, sẽ có một ngày hắn nhất định trở về Tỏa Yêu Tháp trở về Sinh TửCảnh, mang theo mười một hai cốt của các huynh đệ đi ra khỏi Sinh Tử Cảnh, ra khỏi Tỏa Yêu Tháp. Hắn muốn nói cho toàn thế giới biết, đây chính là những huynh đệ từng theo Âu Dương hắn sóng vai chiến đấu. Hắn sẽ khắc bí văn Vĩnh Sinh cho bọn họ.
Yên lặng. Tất cả Đô Thành đều yên lặng. Trước kia bọn họ chỉ thấy Âu Dương ngông cuồng và lớn mật. Giờ phút này bọn họ thấy được Âu Dương rất coi trọng tình cảm. Mười một người chỉ cùng chiến đấu đã được Âu Dương coi trọng như thế.
Hắn đã đáp ứng phải đưa mọi người ra ngoài, cho dù tương lai hiểm trở tầng tầng, cho dù hắn biết muốn trở về tiểu thếgiới cần cảnh giới như thế nào, nhưng mũi tên đã bắn ra hắn sẽ không ngừng khích lệ bản thân tiến lên, hoàn thành lời hứa hẹn của mình.
- Âu Dương...
Nhìn thấy Âu Dương như vậy, không có người nào nguyện ý quấy rầy hắn. Họn họ chỉ có thể nhìn Âu Dương đứng trước bốn thi thể và cúi mặt thấp giọng nức nở. Bọn họ có thểhiểu được Âu Dương đang tự trách. Hắn dẫn theo mười một người tiến vào Tỏa Yêu Tháp. Nhưng tại thời khắc cuối cùng, hắn thậm chí không thể rút mũi tên chiến đấu một trận. Hắn sơ sẩy hắn bất cẩn khiến tất cả phải đi vào con đườngđó. Lúc này, tự trách của hắn đã biến thành nước mắt của hắn.
Không có ai bởi vì nước mắt của Âu Dươngmà cảm thấy hắn nhu nhược. Bởi vì đây mới là tính tình thật sự của Âu Dương. Hắn dám tranh với trời, hắn dám giết Linh Sử, đắc tội toàn Thái Nhất Tông. Mà tất cả những điều này đều bởi vì hắn là một kẻ chân tình, đều bởi vì lời hứa của hắn!
Nước mắt nhẹ nhàng chảy xuôi. Sự tự trách trong lòng Âu Dương đang không ngừng thăng hoa. Giờ phút này hắn thật giống như đã quên đi tất cả, trở về Tỏa Yêu Tháp kia. Nếu như ông trời lại cho hắn một cơ hội, hắn tin tưởng mình không thể nào tái phạm một sai lầm đáng xấu hổ như vậy. Hắn tin tưởng hắn tuyệt đối sẽ không giống như lần đó, không bắn ra một mũi tên đã trốn vào Sinh Tử Cảnh. Cho dù biết rõ phải chết hắn cũng dám đối đầu chiến đấu một trận.
Nhưng sai chính là sai. Thời gian không thể chảy ngược. Hắn nhất định phải trả giá cho sai lầm của mình.
- Tìm! Giết sạch người của Trịnh gia tại tiểu thế giới này! Một tên cũng không để lại!
Ánh mắt Âu Dương ửng đỏ. Lần này không phải bởi vì Chân Thực Chi Nhãn mà bởi vì lửa giận trong lòng hắn. Lửa giận trong lòng hắn đã bùng phát từ Trịnh Đan Đằng lan tới tất cả người của Trịnh gia.
Phi thân nhảy vào hoàng thành đã bị mũi tên của hắn phá hủy hơn nửa, Âu Dương giống như phát điên. Thứ Kiêu Cung trong tay của hắn không ngừng giết những người của Trịnh gia. Tất cả những người bị Chân Thực Chi Nhãn của hắn nhìn thấy huyết mạch thuộc về Trịnh gia khó trốn khỏiđộc thủ. Nếu đã hoàn toàn cắt đứt với Trịnh gia, hắn cần gì phải kiêng kỵ nữa? Giết một người là giết, giết mười người cũng là giết. Hiện tại hắn đã hoàn toàn buông tay buông chân.
- Trịnh Tú Nhi! Tìm Trịnh Tú Nhi ra.
Lăng Túc đạp gió bay vào hoàng thành. Nếu như nói thiên tài lớn nhất của Trịnh gia hoặc là người có khả năng tạo ra uy hiếp đối với Âu Dương trong tương lai chính là nữ tửTrịnh Tú Nhi này. Năm năm trước nàng đã đạt đến bát giaiđỉnh phong gần như là cửu giai. Lần này dù như thế nào cũng không thể lưu lại Trịnh Tú Nhi. Đạo lý nhổ cỏ phải nhổ tận gốc bọn họ đều hiểu rõ.
- Tìm ra Trịnh Tú Nhi!
Không chỉ có Lăng Túc, lần này ngay cả Sở Tương Hợp và Lăng Trung Thiên cũng ra tay. Một khi đã đại khát sát giới, vậy dứt khoát đừng lưu lại người sống.
Đoàn người bắt đầu không chút kiêng kỵ tìm kiếm Trịnh Tú Nhi trong hoàng thành đổ nát. Trước sau, trận đồ của Lý Vĩđã phong tỏa toàn hoàng thành. Chỉ cần Trịnh Tú Nhi ở trong hoàng thành, như vậy nàng không có khả năng chạy thoát.
- Tìm! Nhất định phải tìm ra.
Âu Dương cũng nghĩ tới Trịnh Tú Nhi. Một tai họa như vậy khẳng định không thể lưu nàng lại. Bây giờ còn cách thời gian Chân Linh Giới mở ra không nhiều. Trong thời gian này nhất định phải tìm ra Trịnh Tú Nhi.
Một nhóm người không ngừng tìm kiếm trong thành, trên trời dưới đất, tất cả những vị trí có thể nghĩ đến bọn họ gần như đều tìm cả. Nhưng lại từ đầu đến cuối bọn họ lại không phát hiện ra dấu vết tồn tại của Trịnh Tú Nhi.
- Sao có thể như vậy được? Lẽ nào Trịnh Tú Nhi đã sớm rờiđi?
Lý Vĩ có chút không dám tin tưởng. Trận đồ của hắn có uy lực thế nào, rất nhiên hắn rất rõ. Chỉ cần Trịnh Tú Nhi ở trong hoàng thành, vậy nàng nhất định phải bị phong toả. Sao bây giờ tìm khắp hoàng thành đều không thấy tung tích của Trịnh Tú Nhi. Như vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề. Đó chính là trước khi trận đồ mở ra Trịnh Tú Nhi đã rời đi.
- Tìm tiếp, còn chút thời gian.
Lúc này Sở Tương Hợp nhìn lên bầu trời một chút. Mặt trời bắt đầu dâng lên. Trên bầu trời đã xuất hiện một vòng xoáy nho nhỏ màu tím. Vòng xoáy này chính là thông đạo dẫn tới Chân Linh Giới. Khi Chân Linh Giới mở ra, bọn họ nhất định phải vào Chân Linh Giới trước. Bằng không Thái Nhất Tông phát hiện không có người tiếp dẫn, Thái Nhất Tông nhấtđịnh sẽ phái thêm người tới thế giới này.
- Không cần tìm nữa. Trịnh Tú Nhi căn bản không thể ở chỗ này. Ta hiểu rõ uy lực trận đồ của ta nhất.
Lý Vĩ cũng nhìn lên bầu trời một chút. Theo thời gian trôi đi, vòng xoáy đã hình thành. Vòng xoáy kia bắt đầu chiếu Tửquang xuống phía ngoài thành. Hiện tại bọn họ đã không còn thời gian. Bọn họ nhất định phải lập tức đi ra ngoài thành thông qua thông đạo tiến vào trong Chân Linh Giới.
- Được rồi Âu Dương. Sau này Trịnh Tú Nhi nhất định phải tiến vào Chân Linh Giới. Không chỉ có Trịnh Tú Nhi, ngay cả Phấn Tú cũng vậy. Sau này vẫn còn có cơ hội.
Lăng Túc kéo người Âu Dương đang đỏ mắt không ngừng dùng Thứ Kiêu Cung bắn ra. Hiện tại Âu Dương nghiễm nhiên đã biến thành một nhân huyết.
- Đúng vậy Âu Dương, nên đi thôi.
Lý Vĩ cũng tới tới kéo Âu Dương. Rõ ràng Trịnh Tú Nhi không ở đây. Nếu như bởi vì một Trịnh Tú Nhi làm chậm việc bọn họ tiến vào thành tiếp đón, như vậy chính là được một mất mười.
Thoáng nhìn về phía hoàng thành cùng với đám con cháu của Trịnh gia đã bị mình giết chết, Âu Dương cắn răng một cái. Hắn vốn định một mẻ lưới bắt hết Trịnh gia. Hiện tại xem ra vẫn có cá lọt lưới. Nhưng không có cách nào khác. Bọn họ không có thời gian tiếp tục chờ đợi. Chân Linh Giới vừa mở ra, bọn họ nhất định phải lập tưc tiến vào.
- Đi thôi!
Tuy nhiên khi ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Lý Vĩ, Lý Vĩ lại đưa ánh mắt nhìn về phía Âu Dương. So với hắn, khi đối mặt với chuyện như vậy Âu Dương thường có chủ kiến hơn Lý Vĩ. Vào lúc này hắn nhìn về phía Âu Dương cầu viện.
- Ngày hôm nay ai cũng không được dẫn bọn họ đi...
Ngay thời điểm mọi người đều chờ Lý Vĩ mở miệng, chợt một giọng nói già nua từ phía phía chân trời truyền đến. Sau đó liền thấy ba đạo lưu quang cắt nang bầu trời, từ phía chân trời bay về phía này.
Thời điểm nhìn thấy ba người này xuất hiện, toàn thành tiếp đón đều xuất hiện những tiếng kêu kinh ngạc. Chủ yếu bởi vì ba người này ra trận thực sự quá chấn động. Đây là ba Yêu Chiến Sĩ đã hoàn thành yêu hóa. Ba thân thể màu da dẻ đỉnh đầu có một cái sừng hiện ra. Con mắt Yêu Chiến Sĩ của bọn họ đều hiện ra màu tím nhạt.
Yêu Chiến Sĩ có thể bay! Điều này quá chấn động. Những người mới qua đã từng nhìn thấy Lục Tiên bay, đã từng thấy Huyễn Thuật Sư có thể bay. Thậm chí đám người Âu Dương còn biết Trận Đồ Sư như Lý Vĩ có thể đưa hơn trăm người đồng thời bay lên. Nhưng khi thật sự nhìn thấy Yêu Chiến Sĩbay lượn, đây tuyệt đối là lần đầu tiên.
- Yêu Chiến Sĩ có thể bay. Đây là yêu chiến sĩ cấp Thánh thể!
Sở Tương Hợp nhìn người mới đến. Hắn liền phán đoán ra đượcthân phận của bọn họ.
- Là người của Thái Nhất Tông!
Vương Tử Phong liếc mắt một cái liền nhận ra thân phận của những người mới đến. Ba người này đều là người của Thái Nhất Tông. Từ khí tức phát ra trên người bọn họ, Vương Tử Phong đã có thể phán đoán ra, ba người này hẳn là Yêu Chiến Sĩ Thánh thể ngũ giai trở lên.
- Sao Thái Nhất Tông có thể thò tay chặn ngang như vậyđược!
Khúc Minh khá phiền muộn. Vốn chỉ có bốn nhà bọn họ. Hiện tại thì hay rồi. Mẹ nói, từ bốn nhà biến thành năm nhà.
Nhưng ai biết ba người này lại không phải chạy tới cướp người giống như bọn họ suy nghĩ. Chỉ thấy ba người nàyđồng thời lấy yêu binh ra, xông thẳng về phía đám người Âu Dương. Từ sát khí phát ra có thể thấy bọn họ tuyệt đối không phải đang đùa.
- Ngăn cản bọn họ!
Vương Tử Phong không rõ rốt cuộc đám người Thái Nhất Tông muốn làm gì, nhưng hắn làm sao có thể để một Trận Đồ Sư như vậy vừa xuất hiện đã bị giết chết? Vương TửPhong tiến lên một bước trực tiếp chắn trước người Lý Vĩ. Chỉ thấy trước người Vương Tử Phong bỗng nhiên lóe lên. Một thanh tiểu kiếm toàn thân phát ra kim sắc xuất hiện xoay quanh người hắn. Thanh tiểu kiếm này không có khí phách giống như kiếm linh của Lam Thông, nhưng so về sựlinh động, kiếm linh của Lam Thông tuyệt đối không thểsánh bằng.
- Cút ngay!
Ba người nhìn thấy đám người Vương Tử Phong và Khúc Minh ngăn ở phía trước, bọn họ liền hét lớn một tiếng, cũng bất chấp tất cả trực tiếp chuẩn bị đấu một trận.
- Thái Nhất Tông các ngươi điên rồi sao? Các ngươi muốn khơi mào đại chiến tông phái hay sao?
Kiếm linh của Vương Tử Phong phóng lên trời. Dựa vào Thánh thể tam giai, hắn mạnh mẽ chống đỡ một đòn của Yêu Chiến Sĩ Thánh thể ngũ giai tuyệt đối chính là chịu khổ. Hắn biết, bốn người bọn họ khẳng định không có cách nào ngăn cản được ba tên hung ác này. Vào lúc này chỉ có gọi người tông phái đến may ra mới có thể chống đỡ nổi.
- Vạn Tiên Sơn các ngươi không nên quản vào chuyện này.Đây là chuyện nội bộ của Thái Nhất Tông chúng ta.
Lão già đi đầu trong ba người kia nghe thấy Vương TửPhong nói vậy cũng tạm thời ngừng tay. Dù sao Vương TửPhong đã truyền tìn tới Vạn Tiên Sơn. Nếu như bọn họ còn muốn ra tay, vậy sẽ thực sự lớn chuyện.
- Chuyện nội bộ của Thái Nhất Tông? Thái Nhất Tông các ngươi quá càn rỡ. Vừa tới còn chưa nói gì đã muốn đảthương người khác!
Khúc Minh căm tức đám người này. Vừa nãy hắn cũng nhận một đòn. Thực lực của bản thân hắn không kém hơn Vương Tử Phong là mấy, nhưng hắn tiếp nhận một kiếm của lão già kia. Tuy rằng một kiếm này không phải là một kiếm toàn lực, nhưng tuyệt đối không dễ nhận.
- Hừ Hừ! Tự ngươi đi hỏi xem những tên tiểu tạp chủng nàyđã làm chuyện gì!
Lão già này biết, ngày hôm nay nếu như không nói ra sựtình, chắc chắn bốn tông phái này sẽ không dừng tay. Nếu như bọn họ nói ra chuyện này, bốn tông phái còn muốn nhúng tay vào, như vậy bọn họ liền danh chính ngôn thuận. Nói ra bọn họ cũng chiếm một chữ lý.
- Hả?
Nghe thấy lão này già nói, mọi người trong thành đưa ánh mắt nhìn chăm chú vào đám người Lý Vĩ. Tóm lại mấy tên này đã làm chuyện gì có thể khiến Thái Nhất Tông phái người tới giết mấy người vừa mới bước vào Chân Linh Giới như bọn họ? Thậm chí ngay cả Trận Đồ Sư cũng không cần?
-Ha ha ha, không phải chỉ giết năm tên Linh Sử phế vật của các ngươi thôi sao? Thái Nhất Tông thực sự không biết xấu hổ. Năm tên Linh Sử phế vật đã bị giết tại tiểu thế giới còn dám chạy đến thành tiếp đón này. Thật là mất mặt...
Một giọng nói từ phía sau Lý Vĩ truyền ra. Trong giọng nói này mang theo sự khinh thường, mang theo cười nhạo...
Giọng nói này vừa vang ra, nhất thời thu hút tầm mắt của tất cả mọi người. Giờ này phút này, rốt cuộc là ai mà lại dám đứng ra dùng giọng nói trào phúng để khiêu khích Thái Nhất Tông như vậy?
Lý Vĩ vội vàng quay người lại. Vốn những lời nói ngông cuồng như vậy chỉ khả năng xuất phát từ Âu Dương. Nhưng Âu Dương là một người có thể thấy rõ tình thế. Hiện tại cục diện này gần như tất sát. Hắn sao có thể mở miệng nói ra những lời như vậy được? Hơn nữa giọng nói này không phải là giọng nói của Âu Dương.
Lý Vĩ quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy một đại nam nhân toàn thân mặc vũ y, đẹp trai đến mức hắn nhìn thấy cũng phải có chút giật mình. Nam tử này đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ba người của Thái Nhất Tông.
- Lý Xu!
Còn không chờ Lý Vĩ suy đoán thân phận của nam tử mặc vũ y này, Trầm Linh đã kinh ngạc kêu lên. Lý Xu. Khẳng định những người mới đến không biết về cái tên này. Nhưng người trong Chân Linh Giới chắc chắn không còn ai xa lạ. Cái tên này đại biểu cho cái gì? Cái tên này đại biểu cho người đứng đầu bảng tiểu phượng hoàng.
- Lý Xu Vạn Tiên Sơn!
Lần này không chỉ Trầm Linh, cho dù là người của Thái Nhất Tông đều cảm thấy bối rối. Đừng nói bọn họ, ngay cả Vương Tử Phong cũng không biết phải nói gì. Lý Xu chính là đại sư huynh của Vạn Tiên Sơn bọn họ, còn là người đứng đầu của bảng tiểu phượng hoàng. Hắn chỉ mới ba mươi lăm tuổi, đã đạt đến Thánh thể cửu cấp, chỉ còn cách cảnh giới Pháp Thân một bước. Ai có thể nngờ được nhất tôn đại thần như vậy lại xuất hiện ở một thành tiếp đón nho nhỏ này?
- Đại sư huynh...
Vương Tử Phong nhìn Lý Xu. Lúc này trong lòng hắn rất kíchđộng. Một khắc khi Lý Xu xuất hiện ở đây đã nói rõ ngày hôm nay người của Thái Nhất Tông chỉ có thể như con chó cụp đuôi ảo não cút đi. Bằng không với thủ đoạn của Lý Xu, tuyệt đối không ngần ngại khiến tất cả bọn họ vĩnh viễn ở lại chỗ này.
Lý Xu không để ý đến Vương Tử Phong. Con mắt của hắn trước sau vẫn nhìn chằm chằm vào người Thái Nhất Tông.
Một sát quang thoáng hiện trong đôi mắt màu xanh lam sáng như sao kia. Sau đó chợt nghe Lý Xu mở miệng nói:
- Những người này đều là đệ tử của Vạn Tiên Sơn ta. Muốn cướp đệ tử từ trong tay Vạn Tiên Sơn ta sao? Các ngươi còn chưa đủ tư cách!
Ngông cuồng. Câu nói này quá mức ngông cuồng. Câu nói này của hắn không chỉ nói cho Thái Nhất Tông biết, còn nói cho người của Linh Thiên Tông và các tông phái khác nghe. Tuy nhiên hắn có thực lực để nói câu này. Giống như Lam Thông ở tiểu thế giới vậy. Hiện tại, Lý Xu tại thành tiếp đón này chính là thần. Thế hệ trước cảnh giới Pháp Thân tuyệt thế không ra. Một mình hắn đủ để quét ngang. Đừng nói là ba người của Thái Nhất Tông, cho dù có là ba mươi người, hắn có gì phải sợ?
- Lý Xu sư huynh nói đùa...
Khúc Minh lập tức thay đổi giọng điệu. Hiện tại mở miệng ngậm miệng liền gọi sư huynh. Hắn biết, lúc này người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Hắn biết, ngày hôm nay Lý Xu xuất hiện đã khiến chuyện ngày hôm nay biến thành một cục diện đã định. Lý Xu đã ở chỗ này, còn ai dám tranh với hắn?
- Tử Phong, dẫn các vị sư đệ trở về tông phái đi.
Lý Xu thoáng nhìn về phía Vương Tử Phong. Giọng nói của hắn rất ung dung. Tuy nhiên giờ này phút này lại không có người nào dám đứng ra phản đối hắn.
Vương Tử Phong quay về Lý Xu ôm quyền, sau đó lấy trên người ra một cái lệnh kỳ quay về đám người Lý Vĩ nói:
- Các vị, xin theo ta tiến vào tháp cao. Tiếp đó, ta sẽ dẫn các vị tiến vào Vạn Tiên Sơn.
Đám người Âu Dương liếc nhìn nhau, sau đó đều gật đầu, đi về phía tháp cao lúc trước Mộc Xuân đã tiến vào. Thời điểmđi qua Lý Xu, Âu Dương còn cố ý thoáng nhìn về phía Lý Xu.
Nói thật ra cuồng ngạo và khí phách trên người Lý Xu đã khiến Âu Dương chấn động sâu sắc. Đồng thời cũng khiến hắn hiểu rõ, Chân Linh Giới thật sự là địa phương người có nắm tay to có quyền được nói. Thái Nhất Tông mở màn cường thế như vậy, nhưng Lý Xu vừa ra, không phải bọn họ liền ngoan ngoãn câm miệng sao? Tuy rằng bọn họ chiếm một chữ lý nhưng vậy thì thế nào? Nếu như bọn họ dám nói lý cùng Lý Xu, Âu Dương không nghi ngờ, Lý Xu sẽ đập chết ba người bọn họ.
Mãi đến tận lúc Vương Tử Phong dẫn dắt mọi người cầm lệnh kỳ biến mất trong tháp cao, tất cả thành tiếp đón vẫn không có bất kỳ một người nào có can đảm hành động thiếu suy nghĩ.
- Các vị, mọi người đều khá bận. Ta cũng không quấy rầy các vị. Rảnh rỗi đi tới Vạn Tiên Sơn uống trà.
Lý Xu khẽ mỉm cười. Ngay lập tức ánh sáng trên người hắn chớp động, sau đó biến mắt ngay trước mắt bao người...
Sau khi Lý Xu biến mất, trên mặt đám người Khúc Minh đều cười khổ. Ai có thể ngờ được nửa đường lại xông ra người của Thái Nhất Tông. Sau đó lại có một Lý Xu xuất hiện như vậy. Không biết Lý Xu xuất hiện ở bên đó từ lúc nào. Có thểtưởng tượng được Vạn Tiên Sơn sợ là đã sớm nhận được tin tức gì đó. Nhưng bọn họ suy nghĩ một lát trở lại bình thường. Dù sao Vạn Tiên Sơn được xưng là tông phái linh thông tin tức nhất thiên hạ. Có thể sớm biết những này cũng không thể coi là chuyện gì lớn.
Sau khi Lý Xu rời đi, thành tiếp đón vốn bị sợ hãi đến mức những người mới không một ai dám thở mạnh rốt cuộc đã bắt đầu thảo luận kịch liệt.
- Trời ạ, không ngờ những gia hoả kia dám trảm Linh Sử tại tiểu thế giới. Không trách được bọn họ xuất hiện tại thành tiếp đón này!
- Ngay cả đại sư huynh của Vạn Tiên Sơn cũng tự mình đi ra bảo vệ bọn họ. Xem ra bọn họ hẳn còn chưa công khai thực lực.
- Giết chết năm tên Linh Sử. Hẳn là chẳng mấy chốc những người này sẽ nổi danh tại Chân Linh Giới.
Tất nhiên những tiếng thảo luận không thể rời khỏi đám người Âu Dương. Chỉ có điều bọn họ thảo luận nhiều nhất không phải là Âu Dương mà là Trận Đồ Sư Lý Vĩ. Bởi vì từđầu tới cuối Âu Dương còn chưa mở miệng. Tuy rằng hắn cũng là cửu giai, nhưng trên thực tế cửu giai của hắn còn xa mới chấn động bằng Trận Đồ Sư bát giai của Lý Vĩ.
Sau khi Lý Xu rời đi khoảng chừng nửa giờ, lại có vô số cường giả tới thành tiếp đón. Nhưng khi bọn họ đến nơi này, mới biết bọn họ tới chậm một bước.
- Sư tỷ đã tới chậm một bước. Lý Xu đã dẫn tất cả đi tới Vạn Tiên Sơn...
Khúc Minh quay về Tiềm Dĩnh, đại sư tỷ Cửu Huyền Tông của bọn họ cười khổ nói.
- Sư huynh vẫn chậm một bước. Lý Xu quá cường thế, chúng ta căn bản không thể đối kháng...
Cơ Thừa Phong cũng tỏ ra rất bất đắc dĩ. Nếu như nói khi mới bắt đầu phát hiện Trận Đồ Sư, khiến bọn họ kích động. Vậy lúc nghe thấy mấy gia hỏa này không ngờ lại là nhân vật đáng sợ dám trảm Linh Sử hắn chỉ có thể nói là giật mình.
Linh Sử đến tiểu thế giới, tồn tại đó gần như là thần. Muốn liên tiếp tiêu diệt năm tên Linh Sử, vậy bọn họ cần dũng khí và quyết đoán lớn đến mức nào? Đương nhiên, thực lực cũng cực kì quan trọng. Nhưng Vương Tử Phong một lần dẫn đi gần trăm người. Gần một trăm thiên tài. Đây là số lượng vừa nghe tới đã cảm thấy khủng bố.
Tiểu thế giới lại xuất hiện Trận Đồ Sư. Đồng thời những gia hỏa ngông cuồng này còn giết chết Linh Sử của Thái Nhất Tông trốn vào thành tiếp đón. Cuối cùng bọn họ bị Lý Xu lấy dùng thủ đoạn cứng rắn trấn áp tất cả dẫn đi.
Tin tức về bọn họ nhanh chóng lan truyền. Tin tức kia đã trở thành tin tức lớn nhất lúc này.
Vạn Tiên Sơn rất cường thế. Đệ tử được Vạn Tiên Sơn dẫn tiến vào, cho dù là Thái Nhất Tông cũng không thể làm được gì. Trừ phi bọn họ muốn đại chiến một trận sinh tử với Vạn Tiên Sơn, bằng không bọn họ chỉ có thể nhẫn nại.
Không giống với Thái Nhất Tông, những tông phái và Thánhđịa kia đều có chút hối hận vì đã quá khinh thường thành tiếp đón. tuy nhiên điều này cũng không thể trách bọn hắn được. Ngoại trừ Hoàng Thiên Đại Đế đã biến mất vô số năm trước ra không một người nào dám giết Linh Sử tiến vào thành tiếp đón. Hiện tại xuất hiện lại đột nhiên xuất hiện cuồng nhân như thế, thế lực khắp nơi bắt đầu thi nhau suyđoán có phải lại có một Đại Đế mới sắp xuất hiện hay không?
Đám người Âu Dương đã nghĩ tới chuyện bọn họ xuất hiện ở thành tiếp đón sẽ thu hút sự chút ý của mọi người. Nhưng bọn họ không biết bọn họ không chỉ khiến những thế lực to nhỏ tại thành tiếp quan tâm, ngay cả tám Đại tông phái mười hai Thánh địa đều nhớ kỹ về bọn họ.
Tuy nhiên những người không phải quan tâm tới Âu Dương mà là Lý Vĩ và đám người Sở Tương Hợp. Âu Dương đã rất biết điều. Tuy rằng tại tiểu thế giới hắn dám rút mũi tên phá thành, nhưng sau khi tiến vào Chân Linh Giới biết điều một chút vẫn thích hợp hơn.
Vạn Tiên Sơn, sở hữu vạn tòa Tiên Sơn nằm ở khu vực trung tâm của Chân Linh Giới. Đây cũng là lý do nó được gọi tên là Vạn Tiên Sơn. Đứng trên Vạn Tiên Sơn nhìn ra xung quanh thấy vô số tiên sơn nối đuôi nhau giống như Thương Long, vờn quanh, đùa nghịch trên mây. Khí thế hùng vĩ được mọi người gọi là Vạn Long Thoán Đỉnh. Phía xa có thểthấy được ngọn núi chính của Vạn Tiên Sơn là Thông Thiên Phong.