Sự xuất hiện của Âu Dương khiến Già Lam vừa rồi còn tỏ vẻ kiêu ngạo, nhất thời tái mặt. Già Lam không phải một kẻ ngu si, hắn dám nói xấu Lý Vĩ là vì hắn biết Lý Vĩ không dám xuất thủ ở đây.
Nhưng Âu Dương trưởng lão căn bản mặc kệ nhiều như vậy, lần đầu tiên đến Thông Thiên Phong đã giết chết hai huynh đệ Vân Phi, Vân Kỳ, nửa năm cấm bế quả thực không đáng nhắc tới. Hắn vi phạm tông quy như vậy, cuối cùng còn có thể trèo lên chức vị trưởng lão của Tu Phục Đường, có thể tưởng tượng Lỗ Tu bao che hắn đến thế nào.
Càng đáng sợ hơn là phía sau hắn có một nhân vật không thể trêu vào. Người đó chính vì trút giận cho đồ đệ, đã một tay gạt bỏ sáu tòa sơn phong, không tiếc dao động căn cơ Vạn Tiên Sơn, Chiến Đế Bạch Hủ Minh.
Trình độ đáng sợ của Thái thượng trưởng lão, bọn họ vĩnh viễn chỉ có thể tưởng tượng, lúc này Già Lam rất rõ ràng, bây giờ tuyệt đối không phải lúc cố chấp.
Người biết tiến lui mới thành đại sự, Già Lam quay sang Âu Dương thi lễ nói:
- Không biết Âu Dương trưởng lão giá lâm, đệ tử thất lễ ...
Người chung quanh nhìn biểu hiện của Già Lam, không ai đi khinh bỉ Già Lam, bởi vì Già Lam làm như vậy là biểu hiện thông minh, nếu như thực sự dám kiêu ngạo với Âu Dương, không chừng tên gia hỏa đó dám liều mạng cấm bế thêm nửa năm để tiêu diệt Già Lam.
Kỳ thực lúc này Âu Dương tuyệt đối là cáo mượn oai hùm. Lần trước hắn có thể giết chết Vân Kỳ, hoàn toàn là dựa vào uy lực của Đô Thiên Thập Nhị Thần Sát Trận, bản thân hắn chỉ là Yêu Cung Thủ vô hạn tiếp cận Thánh Thể nhị giai, cho dù tính hắn là nhị giai, nhị giai đối kháng ngũ giai tuyệt đối cũng là rước họa vào người.
Mất đi Đô Thiên Thập Nhị Thần Sát Tiễn, lúc này Âu Dương cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn cáo mượn oai hùm hù dọa Già Lam , dù sao hắn không thể để đám người Lý Vĩ xuất thủ. Phía sau hắn còn có tôn đại thần Bạch Hủ Minh che chở, cho dù là Lỗ Tu cũng phải nể tình, nhưng nếu Lý Vĩ dám động võ ở Thông Thiên Phong, như vậy hậu quả thực sự rất nghiêm trọng.
- Đệ tử còn có việc phải làm, xin thất lễ ...
Già Lam nghiêm mặt xoay người tìm cách trốn chạy.
Nhìn Già Lam rời đi, Âu Dương cũng không nói thêm nữa, khiến đối phương mất mặt một chút là đủ rồi, dù sao cùng thuộc về Vạn Tiên Sơn, từ khi mình trở lại Vạn Tiên Sơn đã dấy lên không ít sóng gió, sau này cũng nên thành thật.
- Mộc Xuân... Mau tới đây...
Lam Thông quay người về phía Mộc Xuân kêu lên. Cùng với câu nói của Lam Thông, người trên Thông Thiên Phong rốt cuộc cũng minh bạch mục đích tới đây lần này của Tu Phục Tông Sư trưởng lão vừa mới gia nhập Tu Phục Đường.
Không ai ngờ kỳ tích thực sự sinh ra, kẻ đáng thương, phế vật Mộc Xuân trong mắt bọn họ thực sự có thể nhận được ưu ái của Tu Phục Tông Sư.
Nhưng suy nghĩ này chỉ lóe lên trong lòng bọn họ một lát, rồi sản sinh nghi vấn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Tất cả mọi người trên Thông Thiên Phong đều biết chuyện của Mộc Xuân, trước kia Mễ Bản trưởng lão từng nói, cho dù hắn xuất thủ cũng phải mất thời gian nửa năm, nhiều lần chữa trị cũng chưa thể hoàn toàn chữa trị kiếm linh của Mộc Xuân.
Phải biết rằng kiếm linh của Mộc Xuân sớm đã bị nghiền nát vô hình, hiện tại Mộc Xuân đã từ cửu giai đỉnh phong rơi xuống lục giai, kiếm linh như vậy hầu như đã mất đi tất cả linh khí, muốn hoàn toàn chữa trị, để Mộc Xuân trở lại cửu giai đỉnh phong, thật sự là rất khó khăn.
- Mộc Xuân, mau tới đây để Âu Dương xem cho ngươi...
Lý Vĩ cũng mở miệng, nhìn Mộc Xuân đang đứng ngây người ở bên cạnh, hắn có thể tưởng tượng được tâm trạng của Mộc Xuân lúc này.Người lý giải Mộc Xuân nhất đương nhiên là Lam Thông, kiếm linh của Lam Thông cũng từng bị nghiền nát, hắn cũng từng tuyệt vọng, khi Âu Dương nói cho hắn biết có thể chữa trị, cảm giác hi vọng một lần nữa được nhen nhóm, suốt đời hắn cũng không quên.
Mặc dù trình độ tổn hại kiếm linh của Mộc Xuân hầu như đã đạt đến trình độ hư hại nhất, nhưng Lam Thông tin tưởng Âu Dương nhất định có biện pháp. Mễ Bản trưởng lão từng nói thời gian nửa năm có thể chữa trị, cho dù Âu Dương không bằng Mễ Bản, dùng một năm tuyệt đối cũng có thể chữa trị?
Nhìn Mộc Xuân, Âu Dương có chút giật mình, hắn nhớ lại hình ảnh của Mộc Xuân mười năm trước. Lúc đó Mộc Xuân vẫn là một người thanh niên phong nhã hào hoa, nhưng mười năm sau hắn lại già nua đến mức độ này, như vậy cho dù không cần chân thực chi nhãn, Âu Dương cũng biết, giai vị của Mộc Xuân nhất định đã rơi xuống dưới bát giai.
Ngay cả giai vị cũng bắt đầu rơi xuống, Âu Dương có thể tưởng tượng ra kiếm linh của hắn tổn hại đến trình độ nào, nếu là tổn hại bình thường, tuyệt đối không thể để một cửu giai rơi xuống dưới bát giai.
Năm đó kiếm linh của Lam Thông cũng tổn hại, nhưng chí ít giai vị không rơi xuống.
- Để ta xem xem.
Hai mắt Âu Dương biến thành huyết sắc, chân thực chi nhãn xuyên thấu qua thân thể Mộc Xuân, rốt cuộc thấy được kiếm linh trong thân thể Mộc Xuân.
Kiếm linh của Lục Tiên bình thường đều có hình thái một cây tiểu kiếm, tổn hại kiếm linh thông thường đều là tổn hại xuất hiện ở vị trí nào đó, thê thảm nhất cũng chỉ là trên kiếm linh chằng chịt vết rạn như kiếm linh của Lam Thông trước kia, thế nhưng như vậy Lam Thông vẫn có thể dùng linh nguyên trấn áp.
Nhưng hiện tại kiếm linh của Mộc Xuân đã bị nghiền nát đến mức không còn bộ dạng. Hiện tại kiếm linh của Mộc Xuân đã vỡ thành vô số mảnh nhỏ nằm trong ngực hắn, những mảnh nhỏ này liên tục thả ra linh nguyên, Âu Dương biết, khi toàn bộ linh nguyên tiêu hao hết, cũng là lúc Mộc Xuân sẽ chết.
- Âu Dương trưởng lão...
Khi Âu Dương dùng chân thực chi nhãn quan sát kiếm linh của Mộc Xuân, Mễ Bản cũng nhận được tin tức chạy tới, kỳ thực từ lâu hắn đã muốn tới Âm Vân Phong tìm Âu Dương, nhưng vì chuyện Âu Dương đại náo Thông Thiên Phong bị cấm bế một thời gian, lúc này cách thời gian đại hội Tu Phục Sư chưa đến bốn tháng, nhưng Âu Dương vẫn chưa cho hắn một câu trả lời chính xác có tham gia hay không.
Âu Dương tạm thời không đi quản Mễ Bản, hắn điểm ra một đạo yêu khí huyết sắc, đạo huyết sắc yêu khí này trực tiếp xuyên thấu qua lồng ngực Mộc Xuân , bay vào trong ngực hắn.
- Đừng phản kháng, hiện tại ngươi rất nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng triệt để tan vỡ, ta giúp ngươi phong ấn linh khí kiếm linh tiết ra trước, sau đó sẽ suy nghĩ bước chữa trị tiếp theo.
Sau khi yêu khí của Âu Dương tiến nhập vào trong thân thể Mộc Xuân, rất nhanh ngưng kết thành hình tượng kiếm linh, những yêu khí này bắt đầu dẫn động những mảnh vỡ kiếm linh dần dần hợp lại.
Cảm thụ được biến hóa thần kỳ trong thân thể, trên mặt Mộc Xuân lộ ra vẻ không dám tin tưởng, lúc này hắn có một loại cảm giác như từ dưới địa ngục được kéo lên thiên đường.
Mặc dù Âu Dương nói sẽ phong bế linh khí trước, sau đó mới suy nghĩ bước tiếp theo, nhưng Âu Dương cũng không nói không thể chữa trị, điều này chứng tỏ hắn vẫn còn hi vọng.
Yêu khí chậm rãi kết hợp kiếm linh, sau năm phút, huyết sắc yêu khí của Âu Dương giống như nhựa cao su, tạm thời dán tất cả mảnh vỡ kiếm linh lại với nhau, nhưng như vậy không tính là chữa trị, như vậy nhiều nhất chỉ có thể tạm thời hỗ trợ linh khí ngừng tiết ra ngoài, muốn hoàn mỹ chữa trị kiếm linh bị triệt để nghiền nát như vậy, có thể phải cần rất nhiều thời gian.
- Âu Dương trưởng lão...
Mễ Bản đi tới bên người Âu Dương, hắn đương nhiên nhìn thấy đạo yêu khí của Âu Dương, hắn cũng có thể cảm thụ được biến hóa của kiếm linh trong cơ thể Mộc Xuân, mặc dù hắn không có chân thực chi nhãn, nhưng hắn tin tưởng, đạo yêu khí vừa rồi khẳng định có tác dụng gì đó.
Mễ Bản tỉ mỉ cảm thụ biến hóa trong thân thể Mộc Xuân, cho dù hắn là Tu Phục Tông Sư, lúc này cũng không khỏi đố kị với Âu Dương.
Tu Phục Sư chữa trị kiếm linh không giống với chữa trị yêu binh, chữa trị yêu binh ngươi có thể xem được, ngươi có thể biết được vết thương ở đâu, nhưng kiếm linh lại nằm trong cơ thể, ngươi căn bản không nhìn được.
Chỉ có thể dựa vào cảm giác đi, nhưng chân thực chi nhãn của Âu Dương lại có thể giải quyết vấn đề khó khăn này, hắn có thể nhìn, hắn nhìn kiếm linh thậm chí còn rõ ràng hơn người bình thường nhìn yêu binh, bởi vì bất cứ khuyết điểm gì cũng không thể thoát khỏi chân thực chi nhãn. Đây là nguyên nhân vì sao mỗi lần Âu Dương chữa trị yêu binh và kiếm linh, chỉ cần hắn cam tâm tình nguyện đều có thể chữa trị hoàn mỹ.
- Một đạo yêu khí lại có thể niêm hợp kiếm linh hoàn toàn bị nghiền nát...
Mễ Bản ngạc nhiên nhìn Mộc Xuân, lúc này hắn cũng hạ quyết tâm, bất luận như thế nào nhất định phải mang theo Âu Dương đến đại hội Tu Phục Sư, như vậy quái vật chữa trị nhất định có thể quét ngang đại hội Tu Phục Sư.
Vạn Tiên Sơn không chỉ muốn áp chế thất tông khác trên phương diện vũ lực, có Âu Dương xuất thủ, cho dù ở phương diện chữa trị thuật cũng phải triệt để áp chết những tông phái khác, để uy danh của Vạn Tiên Sơn lại được đề thăng lên một tầm cao mới.
- Không phải chứ... trên người Mộc Xuân không còn tiết ra linh nguyên ... Chuyện này cũng quá khoa trương ...
Không chỉ có Mễ Bản, lúc này ngay cả những đệ tử có tu vi tương đối cao đứng xung quanh đều có thể thông qua cảm giác của mình, cảm giác được Mộc Xuân rốt cuộc đã đình chỉ tiết linh nguyên ra ngoài.
- Quá quỷ dị, lẽ nào chữa trị thuật của Âu Dương trưởng lão thực sự vượt qua Mễ Bản trưởng lão?
Lúc này các loại nghi vấn liên tục xuất hiện trong lòng các đệ tử Thông Thiên Phong.
- Nói không chừng Âu Dương trưởng lão thực sự sẽ giúp Mộc Xuân chữa trị kiếm linh... trước đây các ngươi quá khi dễ Mộc Xuân, cẩn thận tương lai hắn sẽ trả thù các ngươi...
Có một số người có chút hả hê ở bên ngoài châm ngòi thổi gió.
- Đi tìm chết... Làm gì có chữa trị tốt như vậy...
Mặc dù trong lòng những người này đều thấy toát mồ hôi lạnh, nhưng ngoài miệng vẫn cố gắng chống chế.
Một Tu Phục Tông Sư, trên người có chân thực chi nhãn, có thể khám phá tất cả bản chất, nếu như thực sự toàn lực xuất thủ, không tiếc giá phải trả chữa trị kiếm linh cho ngươi, như vậy chỉ cần còn một tia hi vọng, hắn nhất định sẽ làm được.
Nghe thấy những lời nói của đám người này, Âu Dương đã quyết định, bất luận khó khăn thế nào, hắn nhất định cũng phải chữa trị hoàn mỹ cho Mộc Xuân, đồng dạng cũng trả lại cho hắn một cơ hội chứng minh bản thân ở Chân Linh Giới...
- Mộc Xuân, muốn chữa trị kiếm linh của ngươi chí ít cần thời gian nửa năm, hiện nay ta dùng phương thức này tạm thời ổn định kiếm linh của ngươi, qua một thời gian, sau khi ngươi sử dụng loại kiếm linh này, ta sẽ lại ra tay giúp ngươi chữa trị.
Âu Dương nhìn tràng cảnh xung quanh có chút hỗn loạn, ở đây xác thực không thích hợp chữa trị kiếm linh.
Nhìn thấy vẻ mặt muốn rời khỏi của Âu Dương, Mễ Bản đứng bên cạnh không nhịn được mở miệng nói:
- Âu Dương trưởng lão, vậy đại hội Tu Phục Sư....
- Khi nào đến đại hội Tu Phục Sư vẫn phải phiền Mễ Bản trưởng lão đến thông báo trước cho Âu Dương...
Âu Dương kỳ thực đã dự định tham gia đại hội Tu Phục Sư.
Dù sao Bạch Hủ Minh từng nói, nếu như có thể trở thành Tu Phục Thần Sư, liền sở hữu loại năng lực có thể thay đổi số phận, từ khi Âu Dương học tập chữa trị thuật tới nay, kỳ thực rất ít khi chân chính sử dụng chữa trị thuật với mình, cơ bản đều là bang trợ người khác.
Hiện tại biết được Tu Phục Thần Sư có thể thay đổi thể chất, Âu Dương cảm thấy, bất luận như thế nào cũng phải trùng kích Tu Phục Thần Sư, nếu có thể thành công, cải biến loại thể chất không thể chuyển hoán linh nguyên thành yêu khí, bản thân Âu Dương sẽ nhận được lợi ích thực tế tuyệt đối vượt qua tưởng tượng.
- Được, Âu Dương trưởng lão yên tâm, trước khi xuất phát ta sẽ phái người đến thông báo với Âu Dương trưởng lão.
Lúc này Mễ Bản cũng rất hài lòng. Từ trước đến nay Tu Phục Sư của Vạn Tiên Sơn cũng không phải quá xuất sắc, ở đại hội Tu Phục Sư lúc nào cũng bị áp chế, hiện tại có thêm Âu Dương, Mễ Bản rất muốn nhìn xem Âu Dương có thể có năng lực thay đổi địa vị của Vạn Tiên Sơn trên đại hội Tu Phục Sư hay không
Vội vã cáo từ đám người Lý Vĩ, Âu Dương thật sự có chút không chịu nổi tràng diện bị mọi người trên Thông Thiên Phong vây xem, nhìn đám đệ tử xung quanh nhìn mình chằm chằm, Âu Dương cảm thấy Âm Vân Phong vẫn thích hợp với mình hơn.
Mặc dù nơi đó không có linh nguyên, thế nhưng đối với mình mà nói nơi đó xác thực đủ thanh tĩnh, cho dù hàng ngày có một Tiểu Nhạc suốt ngày gây chuyện ầm ĩ, nhưng chí ít cũng tốt hơn làm hầu tử cho đám người trên Thông Thiên Phong vây xem rất nhiều.
Sau khi cáo từ mọi người, Âu Dương phi thân từ Thông Thiên Phong trở về Âm Vân Phong...
Trong sơn mạch Âm Vân Phong, Tiểu Nhạc đã được Bạch Hủ Minh thả ra, nhưng dáng vẻ của hắn vẫn tỏ ra không phục, hiện tại hắn rất muốn ấu đả Bạch Hủ Minh. Nhưng suy nghĩ đến chênh lệch thực tế của hai người, Tiểu Nhạc lựa chọn dùng nhãn thần và ngôn ngữ tiến hành công kích với Bạch Hủ Minh.
- Bạch Hủ Minh, ngươi nhìn ngươi xem, lúc này mới bao lâu mà ngươi đã già như sư phụ ngươi vậy.
Tiểu Nhạc bắt đầu công kích ngôn ngữ.
- Bạch Hủ Minh, ngươi có biết ngươi làm người đặc biệt thất bại. Từ nhỏ đến lớn ngoại trừ Lỗ Tu chơi với ngươi, những người khác đều bị ngươi đập chết, không ai để ý đến ngươi. Ta thực sự thấy bi ai thay cho ngươi.
- Bạch Hủ Minh, cho dù chúng ta đều đi trên lộ tuyến viễn cổ, nhưng ta cảm thấy sau này ngươi khẳng định kém hơn ra...
Tiểu Nhạc nói đến đây, đúng lúc Âu Dương độn địa tiến nhập vào trong sơn mạch, khi hắn vừa mới tiến vào nghe thấy các loại ngôn ngữ vũ nhục của Tiểu Nhạc. Nếu không phải biết thân phận đặc thù của Tiểu Nhạc, Âu Dương khẳng định sẽ bị chấn động.
Trước đó Tiểu Nhạc vừa liếc mắt đã nhìn ra bản thân Âu Dương sở hữu tứ phương chiến kỳ, vốn Âu Dương cho rằng Bạch Hủ Minh sẽ dùng một đập đập chết tiểu tử này, nhưng Bạch Hủ Minh không làm như vậy, ngược lại còn để Tiểu Nhạc tùy ý ở lại Âm Vân Phong.
Âu Dương cũng từng hỏi quá Bạch Hủ Minh, vì sao Tiểu Nhạc biết mình sở hữu tứ phương chiến kỳ lại không có việc gì.
Câu trả lời thuyết phục của Bạch Hủ Minh là:
- Bởi vì hắn yêu Vạn Tiên Sơn còn hơn ta, hắn biết sự đáng sợ của tứ phương chiến kỳ hơn bất cứ người nào khác, đồng dạng cũng biết nếu bại lộ tin tức về tứ phương chiến kỳ sẽ mang đến hậu quả như thế nào.
Giải thích này lúc đầu Âu Dương không thể minh bạch, thế nhưng sau khi liên tưởng tới thân phận của Tiểu Nhạc, hắn cũng bình thường trở lại.