- Hô...
Đại thủ che khuất cả bầu trời, đêm tối phảng phất như thực sự phủ xuống, trong khoảnh khắc gió bão như cuốn theo toàn bộ Vạn Tiên Sơn, vô số vân đoàn đáng sợ che khuất mặt trời chói chang.
Đại thủ nhẹ nhàng chụp xuống, tám cánh tay Tu La, Pháp Thân cự tượng gì đó đều trực tiếp bị một trảo này cắt thành mảnh nhỏ.
- Mạnh thật.
Lỗ Tu nhìn cự thủ đáng sợ, hắn chỉ có thể nghĩ đến một người, chính là Bạch Hủ Minh.
Sư huynh Bạch Hủ Minh lánh đời tám trăm năm, độc tọa Âm Vân Phong. Nhưng tám trăm năm sau hắn Chỉ Thủ Che Thiên, ngay cả bản tôn cũng không cần hiện ra, chỉ dựa vào đại thủ màu đen khổng lồ huyễn hóa là có thể hoàn thành Chỉ Thủ Che Thiên.
Pháp Thân cự tượng của trưởng lão Kim Minh tiếp cận Pháp Thân đỉnh phong của Hình Pháp Đường giống như một đứa trẻ trực tiếp bị nghiền nát, chân thân bị nắm trong đại thủ màu đen.
- Chờ một lát..
Khi đại thủ màu đen nắm lấy Kim Minh, Lỗ Tu có chút luống cuống, hắn là người hiểu tính cách của sư huynh Bạch Hủ Minh nhất, đây là một người hoàn toàn không dựa theo bất cứ đạo lý nào, nếu hắn muốn giết người, cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển tuyệt đối cũng khó thoát cái chết.
Đại thủ màu đen căn bản không để ý đến Lỗ Tu, bàn tay khổng lồ hung hăng chụp lấy tiếp cận Pháp Thân đỉnh phong Kim Minh, thậm chí ngay cả linh hồn của Kim Minh cũng bị bóp nát thành mảnh nhỏ.
- A...
Nhìn thấy màn này, Lỗ Tu như phát mộng, hắn không biết Kim Minh rốt cuộc đã làm chuyện gì chọc giận Bạch Hủ Minh, khiến sư huynh hoàn toàn không nể mặt tông phái, dùng một chiêu giết chết người này.
Sau khi đại thủ bóp chết Kim Minh vẫn không dừng lại, chỉ thấy đại thủ màu đen lần thứ hai mở ra, khua về phía Vân Vụ Phong.
- Đừng...
Toàn thân Lỗ Tu kiếm linh bỗng nhiên bạo khai, kiếm linh bảy màu giống như mặt trời chói lọi, từ khắp người Lỗ Tu phóng ra, trực tiếp cắt mảng lưới màu đen thành mảnh nhỏ.
Tru sát Kim Minh không quan hệ, mặc dù Kim Minh quyền cao chức trọng, nhưng Bạch Hủ Minh muốn giết người, không ai dám nói gì, cho dù là trưởng lão cũng không dám mở miệng.
Nhưng nhìn động tác hiện tại của Bạch Hủ Minh, hắn cũng không chỉ đơn giản sát nhân như vậy, hắn muốn loại bỏ toàn bộ Vân Vụ Phong và đệ tử Vân Vụ Phong.
- Trốn đi...
Tiếng sợ hãi vang lên xung quanh Vân Vụ Phong, lúc này toàn bộ những người trên sơn phong xung quanh Vân Vụ Phong đều bắt đầu bỏ chạy, bọn họ không rõ vì sao đại thủ màu đen này đã tru sát Kim Minh còn muốn hủy diệt sơn phong.
Tốc độ của Lỗ Tu đã đạt đến cực hạn, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trên Vân Vụ Phong, hai tay hắn lấy thế nâng trời áp xuống đại thủ màu đen đang bay lên.
- Ầm...
Cự hưởng truyền đến, Lỗ Tu phun máu tươi, nhưng hắn vẫn đỡ một kích sấm sét của Bạch Hủ Minh, bảo vệ Vân Vụ Phong và sơn phong xung quanh Vân Vụ Phong.
- Thần ngăn sát thần, phật ngăn sát phật.
Một sát âm phảng phất như đến từ trên chín tầng trời bay tới, cửu thiên sát âm này mang theo một luồng sát ý kinh thiên không thể nào ngăn cản.
- Nếu muốn giết, hãy giết ta trước đã.
Lỗ Tu không biết Bạch Hủ Minh rốt cuộc bị làm sao, nhưng một kích này đã khiến hắn nhận thức được chênh lệch giữa mình và Bạch Hủ Minh. Chẳng trách sư phụ nói sư huynh Bạch Hủ Minh là người có cơ hội bước vào Phi Tiên nhất, một kích vừa rồi đã dẫn động viễn cổ lực, cho dù chỉ hình thành cái bóng đại thủ tựa hồ cũng đã vượt qua cực hạn mà hắn có thể chịu đựng.
Lúc này Lỗ Tu bỗng nhiên có một suy nghĩ, sư huynh Bạch Hủ Minh đúng là đệ nhất thiên hạ, sự cường đại của hắn quả thật không thể nghi ngờ, cái tên đệ nhất thiên hạ sợ rằng không phải hư danh.
- Thần ngăn sát thần phật ngăn sát phật.
Lại thêm một tiếng sát âm từ trên trời giáng xuống, khi thanh âm này xuất hiện, cho dù là Lỗ Tu cũng triệt để điên cuồng.
Rốt cuộc làm sao vậy? Lẽ nào ngay cả mình sư huynh cũng không nhận ra ? Lỗ Tu hoài nghi nếu như hắn tiếp tục ở đây, có thể thật sự sẽ bị sư huynh tiêu diệt.
- Sư phụ từng nói, mỗi một ngọn sơn phong của Vạn Tiên Sơn đều là gốc rễ của chúng ta, lẽ nào ngươi muốn hủy diệt gốc rễ của Vạn Tiên Sơn hay sao? Sáu trăm năm trước Quý Thành Không đại náo Vạn Tiên Sơn, ngươi một tay đánh Đại Đế thành tàn phế, nhưng hôm nay lại muốn tự mình hủy diệt gốc rễ Vạn Tiên Sơn sao?
Lỗ Tu ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên, hiện tại theo hắn thấy, sư huynh có thể đã tẩu hỏa nhập ma, nếu không tại sao ngay cả hắn cũng không nhận ra?
- Thần ngăn sát thần phật ngăn sát phật.
Đạo sát âm thứ ba truyền đến, bao gồm cả Lỗ Tu, mọi người nghe thấy tiếng sát âm này đều minh bạch, chủ nhân của độc thủ đã có lòng tất sát, cho dù là Lỗ Tu chống đối, hắn cũng sẽ loại bỏ Lỗ Tu ngay tại chỗ.
- Tại sao...
Lỗ Tu nhìn đại thủ trên không trung một lần nữa vung tay, cuối cùng hắn lựa chọn rời khỏi. Hắn biết sư huynh Bạch Hủ Minh một khi sát âm tam hiện, cho dù phải đối địch với cả thế giới hắn cũng không dừng tay, hắn biết nếu như mình tiếp tục ở đây, cho dù không bị giết chết, tuyệt đối cũng bị đập thành tàn phế.
Hóa thành lưu quang trốn vào trên cao, Lỗ Tu nhìn bàn tay khổng lồ trên bầu trời. Chỉ thấy đại thủ màu đen lại huy động, Vân Vụ Phong vốn đã bị công kích của Kim Minh làm cho tổn hại, trong chốc lát liền bị đưa về hư vô, toàn bộ đệ tử xung quanh Vân Vụ Phong đều bị một chiêu này giết chết.
Nhưng đại thủ màu đen vẫn không dừng lại, Lạc Vũ Phong, Bát Tiên Phong, Mê Đồ Phong, thậm chí bên trong tòa sơn phong cao đẳng Thiên Lam Phong ở bên cạnh cũng bị đại thủ màu đen liệt vào danh sách phá hủy.
- Điên rồi, Bạch Hủ Minh nhất định điên rồi.
Trong nháy mắt trong đầu Lỗ Tu chỉ hiện lên ý niệm này, nhưng hắn làm sao biết được khổ tâm của Bạch Hủ Minh trên Âm Vân Phong?
Hôm nay Kim Minh nhất định chết, bởi vì hắn đã nhìn thấy thứ không nên nhìn. Những đệ tử xung quanh, Bạch Hủ Minh mặc kệ bọn họ có nhìn thấy hay không, lúc này đều phải giết chết toàn bộ, nếu không một khi tin tức bại lộ, sẽ không chỉ có mấy tòa sơn phong này, đến lúc đó toàn bộ Vạn Tiên Sơn đều sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
- Sư phụ tha thứ cho đệ tử, bí mật của tứ phương chiến kỳ không thể lan truyền, đệ tử nhìn thấy chiến kỳ đều phải gạt bỏ, sau này có một ngày khi Vạn Tiên Sơn xuất hiện một Phi Tiên, lúc đó tất cả mọi người đều sẽ biết tất cả mọi thứ đệ tử làm hôm nay đều đáng giá.
Chiến đế Bạch Hủ Minh đã sống lại, sức mạnh của hắn cũng đã sống lại.
Bí mật của tứ phương chiến kỳ tuyệt đối không thể bị người khác biết, cho dù là Lỗ Tu, hắn cũng chưa từng dự định nói cho, Lỗ Tu có thê có tử, ai biết Lỗ Tu có thể để lộ bí mật này hay không, chỉ có để bí mật này vĩnh viễn chôn dấu trong lòng mình.
Trừ phi có một ngày Âu Dương có thể bước vào Đại Đế, tứ phương chiến kỳ đều xuất hiện, bằng không người nào nhìn thấy tứ phương chiến kỳ đều phải chết
- Sáu tòa sơn phong, tròn sáu tòa sơn phong.
TrênThông Thiên Phong, các vị trưởng lão nhìn đại thủ màu đen hoàn toàn phong kín sáu tòa sơn phong, nhìn vô số đệ tử trong sáu tòa sơn phong kêu khóc sợ hãi, bọn họ đều triệt để kinh hãi.
Đã bao nhiêu năm? Bao nhiêu năm Bạch Hủ Minh không xuất thủ? Khi tất cả mọi người hầu như đã quên đi cường thế của Bạch Hủ Minh, hắn lại xuất hiện, biểu thị sự vô địch của hắn đối với toàn bộ Vạn Tiên Sơn.
- Ầm...
Độc thủ bay múa, tiên sơn dao động, ngoại trừ Vân Vụ Phong đã triệt để bị gạt bỏ, năm tòa sơn phong khác điên cuồng hoảng động bị nhổ tận gốc.
Lúc này bất luận đệ tử trên sơn phong kêu khóc như thế nào cũng đừng mơ tưởng khiến Bạch Hủ Minh dao động tâm tư.