Âu Dương từ trước đến nay cũng không phải một người sợ phiền phức, lúc này đối mặt với Đạm Thai Phong, đối mặt với toàn bộ Đạm Thai gia tộc, Âu Dương cũng không sợ đánh một trận.
- Muốn chết.
Đạm Thai Phong rốt cuộc tìm được cơ hội, toàn thân hắn phóng lên cao, lao về phía Âu Dương đang lơ lửng trên thiên không.
Thấy Đại Đế xuất thủ, mọi người đều nín thở, nhưng những người từng ngồi trên Xuyên Vân Thuyền đến đây lại biết, Âu Dương muốn bạo phát rồi, hôm nay tên gia hỏa đáng sợ tam tiễn kinh thiên muốn bạo phát rồi.
- Ầm. . .
Uy thế kinh khủng từ bầu trời truyền đến, Thứ Kiêu Cung chợt lóe rồi xuất hiện trong tay Âu Dương, còn toàn thân Âu Dương cũng đã từ huyết sắc yêu đan chuyển sang Đế đan.
Đại Đế chân thân thành hình phía sau Âu Dương, hư ảnh của Thứ Kiêu Cung hiện lên, uy thế của Đại Đế đỉnh phong hầu như quét ngang tất cả.
- Đại. . . Đại Đế chân thân.
Nhìn thấy màn bất ngờ này, tất cả những người không biết Âu Dương sở hữu Đế đan đều giống như phát điên, một người vừa rồi còn là nhị giai Thánh Thể, chỉ trong nháy mắt từ Thánh Thể nhị giai biến thành một Đại Đế đỉnh phong lửa giận ngút trời.
- Không tốt rồi.
Đạm Thai Phong xông lên, vốn muốn cấp tốc đánh gục Âu Dương, nhưng khi hắn vọt tới gần Âu Dương, Đại Đế chân thân xuất hiện, Đạm Thai Phong thoáng cái luống cuống.
Hắn nằm mơ cũng không ngờ mình lại chọc vào một Đại Đế còn trẻ như vậy?
- Ai nói Đại Đế không thể sát, hôm nay ta nhất định phải chém chết Đại Đế.
Âu Dương giận dữ, cũng không quản ngoại giới đồn đại Đại Đế không thể giết, đó là chỉ Đại Đế đỉnh phong, Đại Đế chân thân đã thành, nhưng Đạm Thai Phong là người vừa bước vào Đại Đế, cũng không khó giết như vậy.
Đạm Thai Phong phản ứng cực nhanh, công pháp dạ hành thuật của Đạm Thai gia phối hợp với huyễn thuật của bản thân, trong nháy mắt liền được Đạm Thai Phong sử xuất, những người ở dưới nhìn thấy toàn thân hắn biến thành vô số cái bóng chạy về bốn phương tám hướng.
Người mới bước vào Đại Đế đối kháng Đại Đế đỉnh phong, còn là một Đại Đế đỉnh phong lửa giận ngút trời, quỷ biết hạ tràng là cái gì.
Tốc độ của Đạm Thai Phong rất nhanh, dạ hành thuật cũng thần kỳ, nhưng hắn không biết hắn đang đối mặt với một người sở hữu chân thực chi nhãn và tiễn kỹ ở ngoài vạn dặm vẫn có thể nhất tiễn truy hồn.
Âu Dương không sợ nhất là cái gì? Đó chính là chạy trốn, bất luận kẻ nào muốn lấy tốc độ chạy trốn khỏi tay hắn hầu như đều là không có khả năng. Ngươi có thể chạy thoát khỏi mũi tên có thể xuyên vân vạn dặm được sao?
Đạm Thai Phong vài lần chớp động đã tới ngoài trăm dặm, hắn biết lửa giận của Âu Dương chỉ nhằm vào một mình hắn, chỉ cần hắn có thể trốn trở lại Đạm Thai gia, đương nhiên có thể nhờ gia chủ trục xuất Âu Dương.
- Ngươi có thể chạy trốn được sao.
Âu Dương hét lớn một tiếng, kéo động Thứ Kiêu Cung. Âu Dương kéo cung, hư ảnh Thứ Kiêu Cung lơ lửng phía trên Đại Đế chân thân phía sau hắn cũng bị kéo giật, một đạo dòng xoáy xuất hiện trên Đại Đế chân thân.
- Điên rồi, hắn thật sự điên rồi, hôm nay hắn thực sự muốn tru sát Đại Đế.
U Nguyệt Ảnh nhìn Âu Dương không tiếc thôi động Đại Đế chân thân xuất thủ, nàng biết Âu Dương đã nổi lòng tất sát. Nhưng nơi này chính là Bách Tôn Đảo, ở đây giết người của Đạm Thai gia, đừng nói Âu Dương chỉ có Đế đan một lần, ngay cả nàng là Đại Đế đỉnh phong cũng trốn không thoát.
Giương cung phá trời cao, Đại Đế chân thân bị giật lại trong nháy mắt, dòng xoáy thành tiễn, dòng xoáy mũi tên huyết sắc mang theo tất cả uy lực của Xuyên Vân Tiễn, lúc này Âu Dương toàn lực thi triển, muốn một kích tất sát Đạm Thai Phong
- Ầm. . .
Lực lượng cực lớn từ trên chân thân Đại Đế phát ra, một đạo mũi tên huyết sắc chợt lóe rồi biến mất, mũi tên huyết sắc xuyên thấu hư vô, từ trong bóng tối bay ra, Đạm Thai Phong thấy mũi tên huyết sắc đột nhiên xuất hiện sau lưng, toàn thân hắn bỗng nhiên phân hoá ra vô số cái bóng, toàn lực sử xuất huyễn thuật.
Đạm Thai Phong thân là một Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế, hắn tin tưởng huyễn thuật của mình nhất định có thể tránh thoát mũi tên này. Thế nhưng hắn đã đặc biệt sai lầm.
Nếu như hắn là tu luyện giả khác, mũi tên này nhiều nhất chỉ có thể làm hắn bị thương nặng, chắc chắn không có khả năng lấy tính mạng của hắn, nhưng không may hắn lại là Huyễn Thuật Sư.
Âu Dương biệt hiệu là gì? Đó là người kết thúc Huyễn Thuật Sư, ngay cả đồng giới Âu Dương đối mặt với Huyễn Thuật Sư đều hành hạ đến chết không hề lo lắng, lúc này lấy Đại Đế chân thân của Đại Đế đỉnh phong khai cung bắn ra mũi tên kinh thế này, người nhằm vào còn là một Huyễn Thuật Sư thấp hơn hắn, đây chính là một mũi tên tất sát.
- Vù. . .
Mũi tên hoàn toàn bỏ qua tất cả hư ảnh, trực tiếp bắn vào thực thân của Đạm Thai Phong, ngay cả hắn đã hư hóa thân thể cũng vô dụng, một tên này trực tiếp bắn thủng linh hồn của Đạm Thai Phong, trực tiếp loại bỏ linh hồn của hắn trên Mê Hồn Hải.
- Ầm. . .
Sau khi mũi tên xuyên qua Đạm Thai Phong, bay vào biển rộng sản sinh phong bạo điên cuồng, cuốn theo một đạo sóng biển ngút trời bên ngoài trăm dặm, cơn giận của Đại Đế, đây là cơn giận của Đại Đế.
- Ông. . .
Một mảnh ngọc phiến trên người Đạm Thai Minh bỗng nhiên tuôn ra quang mang lóa mắt, ngọc phiến trên người hai thị nữ phía sau Đạm Thai Minh đồng dạng tuôn ra quang mang.
Khi quang mang này xuất hiện, bất luận là Đạm Thai Minh hay mọi người ở đây đều phát mộng.
Quang mang này là ánh sáng tử vong của Đạm Thai gia, mỗi khi có người của Đạm Thai gia tử vong, sẽ phát sinh quang mang, mà hiện tại quang mang kim sắc phát ra đại diện một Đại Đế đã bỏ mạng.
- Thực. . . Thực sự là chém giết Đại Đế.
Nhìn Âu Dương cầm cung tức giận chỉ về phía xa, tất cả mọi người đều chấn kinh. Âu Dương thực sự đã làm như hắn nói, chém giết một Đại Đế, một Đại Đế chân chính.
Một mũi tên kết thúc một Đại Đế, cho dù là U Nguyệt Ảnh cũng không thể tin nổi. Nàng nghĩ không ra mũi tên kia rốt cuộc làm như thế nào. Bởi vì đều là Đại Đế đỉnh phong, nếu như nàng xuất thủ muốn chém giết Đạm Thai Phong, cũng cần rất nhiều thời gian, nhưng Âu Dương xuất thủ chỉ trong một mũi tên đã kết thúc tất cả.
- Hôm nay việc Âu Dương làm, một mình ta gánh chịu, tất cả trả thù của Đạm Thai gia cứ nhằm vào Âu Dương ta, chuyện hôm nay không liên quan đến Vạn Tiên Sơn.
Âu Dương đứng trên trời cao, nhìn Đạm Thai Minh ở dưới tiếp tục nói:
- Đạm Thai Minh, hôm nay tỷ thí không thấy thắng thua, nhưng năm mươi năm sau, bất luận như thế nào Âu Dương nhất định trở lại Bách Tôn Đảo cùng ngươi đánh một trận.
Âu Dương không đổ trách nhiệm lên người Đạm Thai Minh, tất cả đều là một mình Đạm Thai Phong gây ra, lúc này hắn đã phải trả giá bằng sinh mệnh của mình.
- Được, Âu Dương huynh.
Đây là lần đầu tiên Đạm Thai Minh cam tâm tình nguyện xưng huynh gọi đệ với người khác, bởi vì ngay cả ngạo khí như hắn cũng bị khí phách của Âu Dương chấn động, lúc này hắn bỗng nhiên phát hiện Âu Dương cũng giống như hắn, chỉ có điều Âu Dương không may mắn như hắn, nhưng có thể có một đối thủ khí phách như vậy, nhiệt huyết trong lòng Đạm Thai Minh vẫn bị thiêu đốt.
Nhưng người thứ ba tỉnh lại thì khiến Âu Dương có chút giật mình, người thứ ba dĩ nhiên là tiểu cô nương Đa Kiều Vi. Năm nay Đa Kiều Vi mười tám tuổi, kỳ thực Âu Dương chọn nàng đã có tính phiêu lưu rất lớn, có điều việc này không quan hệ, bởi vì Âu Dương còn dừng lại ở chỗ này một đoạn thời gian, hắn có thể theo dõi Đa Kiều Vi trưởng thành, nếu như Đa Kiều Vi thực sự không thể chịu đựng được, như vậy Âu Dương sẽ thu hồi lực lượng của Đa Kiều Vi, lại hủy đi một đoạn ký ức này trong linh hồn nàng, một lần nữa biến nàng trở lại thành một tiểu cô nương thiện lương kia.
- Ta cảm giác thân thể của chính mình rất nhẹ nhàng.
Kiều Vi tự nhìn mình nửa ngày, xác định trên người mình không có điểm gì không thích hợp, lúc này mới cười cười với Âu Dương.
- Biện Vũ, chỉ dẫn cho Kiều Vi nhiều hơn chút.
Âu Dương nhìn Biện Vũ ở một bên, 232 biết, loại một bước lên trời thế này kỳ thực không phải việc gì tốt trên đường tu luyện, nếu như không có tâm tính được tôi luyện mạnh mẽ, không có mấy người có thể chịu được một bước lên trời này.
Biện Vũ đi tới bên cạnh Kiều Vi, vỗ nhẹ nên vai nàng, nói:
- Từ hôm nay trở đi ngươi hãy chuyển thẳng tới nhà của ta ở đi, ta sẽ chỉ dẫn ngươi một vài điểm cần chú ý.
Kiều Vi nghe lời gật đầu, kỳ thực hiện tại Kiều vi chỉ biết chính mình rất mạnh, dù sao nàng cũng biết truyền thuyết về lục đại đỉnh phong của Đa La, thế nhưng Kiều Vi cũng không thể nghĩ tới được, chính mình có một ngày dĩ nhiên tiến vào lục đại đỉnh phong, hơn nữa còn là trong thời điểm Đa La tuyệt vọng nhất. Nếu như sáu người bọn họ có thể hoàn thành việc khôi phục Đa La, như vậy bọn họ sẽ là những công thần khai quốc, phong hưởng công huân, tên tuổi bọn họ sẽ được vĩnh viễn ghi chép lại trong sử sách, lưu truyền muôn đời sau.
Theo thời gian trôi qua, một giờ sau, tất cả mọi người đều đã thanh tỉnh trở lại, có điều ngoại trừ Kiều Vi, những người khác đều có nền tảng nhất định, thế nên không có ai khác xuất hiện tình cảnh mờ mịt không rõ như Kiều Vi.
- Lục đại đỉnh phong, lục đại đỉnh phong ngày trước đã thành dĩ vãng, hôm nay Đa La lại tái hiện lục đại đỉnh phong, ngày Đa La phục quốc đã không còn xa nữa.
Đa Minh nhìn mặt trời đang nhô dần lên cao, hắn nghĩ ngày hôm nay Đa La cũng giống như vầng mặt trời đang nhô lên kia, tuy rằng cần phải thêm một đoạn thời gian nữa mới có thể xua tan hắc ám, thế nhưng nó luôn luôn muốn trở thành một vầng mặt trời chói chang nhất.
Sáng sớm, người trong vương thành huy hàng đã sớm rời khỏi giường, những tiếng hô hào bắt đầu vang lên, những tân binh và một ít lão binh dẫn đội lại bắt đầu một ngày huấn luyện trên luyện trường.
Thời gian huấn luyện dài như vậy, những tân bình này đã sơ bộ nắm giữ được lực sát thương nhất định, hiện tại bọn họ còn khiếm khuyết chính là việc trải quan chiến tranh tẩy luyện.
Dù sao huấn luyện có tốt cỡ nào, ngã xuống trên chiến trường cũng là điều vô dụng. Binh sĩ không trải qua chiến trưởng tẩy luyện, tuyệt đối không thể trở thành binh sĩ chân chính.
Các hộ gia đình đều đang hỗ trợ nhau kiến tạo lại phòng ốc, một lần nữa từng bước cải tạo vương thành huy hoàng. Tuy rằng bọn họ không thể khôi phục lại sự huy hoàng ngày trước của vương thành chỉ trong thời gian ngắn ngủi, thế nhưng ít nhất cũng muốn cung cấp đầy đủ chỗ ăn ngủ cho những người từ phương xa đi tới.
Hiện tại toàn bộ vương thành chính là huấn luyện và kiến tạo, các tầng lớp dần dần hình thành, dần dần có được hình thái của một quốc gia.
Cửa thành từ thật lâu trước đó đã bị thiêu trụi thành tro tàn, lúc này tường thành vương thành đã không còn cửa thành, chỉ để lại một lối đi vào thật lớn.
Có điều ngay cả khi không có cửa thành, nhưng Đa La vẫn như trước, có một vài binh sĩ đứng thủ vệ tại chỗ này, khi bọn họ chuẩn bị tiến hành việc thay ca, từ phương xa liền thấy bảy thân ảnh đang đi về phía này.
Đám lính canh đưa mắt nhìn lại, nhưng vừa nhìn liền khiến bọn họ giật mình.
Bảy người đi tới này, có sáu người đi ở phía trước, thân hình bọn họ đều chói mắt như vầng mặt trời, trên người không ngừng ẩn hiện quang huy, loại cảm giác này khiến đội binh sĩ thủ thành thấy quen thuộc vô cùng.
- Quá… Này…
Một tân binh thủy chung không nhớ nổi đã thấy cảm giác này từ nơi nào, nhưng vào lúc này, vị đội trưởng đứng bên người hắn, cũng chính là một lão binh Đa La liền mở miệng.
- Lục đại đỉnh phong!
Nhìn một màn này, ký ức lão binh kia thoáng cái liền tỉnh lại. Lục đại đỉnh phong của Đa La, sáu vị cường giả đánh đâu tháng đó, không gì cản nôi, khi lục đại cường giả ngã xống, là lúc Đa La bước đến tận cuối cùng con đường.
Hiện tại sáu người vừa xuất hiện này, dĩ nhiên khiến vị lão binh một lần nữa cảm thụ được cảm giác về lục đại đỉnh phong đã từng chứng kiến trong quân doanh.
Lão binh không phải tu luyện giả, hắn không thể cảm thụ được lực lượng bừng bừng phấn chấn trên thân thể sáu người kia, thế nhưng cho dù bản thân chỉ là một người bình thường, hắn vẫn có thể cảm thụ được tồn tại một loại kính sợ, loại cảm giác này giống hệt như khi chứng kiến lục đại đỉnh phong ngày nào.
- Khí tức của cường giả đỉnh phong!
Trong thành, một yêu chiến sĩ từ phương xa đi tới, vẻ mặt giật mình nhìn về phương hướng cửa thành. Yêu chiến sĩ lục giai này tên là Vương Binh, hắn nguyên bản là một lục giai tiêu diêu tự tại, Đa La diệt vong khiến cho hắn rất uể oải, nhưng khi tin tức vương tử Thập Tam xuất hiện, một lần nữa dẫn lĩnh Đa La phục quốc, khiến hắn từ vạn dặm xa xôi hành trình đến nơi đây, mặc lên trên mình áo giáp tướng quân, sẵn sàng chiến đấu vì đế quốc Đa La.
Thời điểm đế quốc diệt vong, hắn biết chính mình không đứng ra thủ vệ, không đứng ra chiến đấu vì đế quốc Đa La đã là một sai lầm, nếu như tại thời điểm Đa La khó khăn nhất như hiện tại, nếu chính mình còn không đứng ra, như vậy chính mình sẽ không xứng đáng là một người Đa La nữa. Đây là một nét chân thực nhất trong nội tâm Vương Binh.
Vương Binh đến nơi này đã được một đoạn thời gian rồi, Vương Binh không ngừng truyền thụ những kinh nghiệm và hiểu biết của mình cho những người tu luyện thuật có thiên phú không tồi, có điều Vương Binh biết muốn trong thời gian ngắn tạo ra cường giả bá phong là chuyện hầy như không có khả năng, nhưng không có cường giả Đỉnh Phong trụ cột, Đa La làm sao có thể đi tranh hùng?
Thế nhưng ngay sáng sớm ngày hôm nay, khi mặt trời vừa mới nhô lên, Vương Binh một lần nữa cảm thụa được khí tức đỉnh phong cường đại, thế nhưng Vương Binh cũng không cho rằng đó là cường giả của Đa La, suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là những cường giả của hai đế quốc kia rồi.
Binh Vương ầm ầm lao về phía cửa thành như một mũi tên, có điều Binh Vương cũng phải chạy tới đó liều chết với những cường giả đi tới này, hắn muốn tới là để xem rốt cuộc có phải là cường giả ngoại lai hay không, nếu như là đúng, hắn sẽ lập tức tìm tới Đa Minh, dẫn Đa Minh rời đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đa Minh chính là hi vọng của Đa La, chỉ cần Đa Minh không chết, trừ phi Đa Minh bị giết, bằng không Đa La sẽ chiến đấu không ngừng, thế nên Vương Binh mới nghĩ tới, vô luận thế nào đi nữa, cũng phải bảo trụ tính mệnh của Đa Minh.
Thế nhưng khi Vương Binh đi tới cửa thành, lại nghe từ cửa thành truyền tới từng đợt những tiếng rống lên, những tiếng rống này cũng không phải như gầm rú phẫn nộ, nó càng là một loại hưng phấn, gầm rú lên vì hưng phấn, kích động.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Vương Binh không tùy tiện thò đầu ra, hắn trốn vào một chỗ, len lén nhìn ra phía ngoài. Nhưng khi vừa nhìn tới, toàn thân Vương Binh liền sững sờ.
Lục đại đỉnh phong, lục đại đỉnh phong của Đa La, lục đại đỉnh phong của Đa La đã trở lại! Đa La đã từng có lục đại đỉnh phong đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, thuận đường xuôi gió mọi bề.
Theo sự diệt vong của lục đại đỉnh phong, Đa La liền đi tới con đường vong quốc, Vương Binh nguyện ý cho rằng Đa La muốn khôi phục lại thời kỳ hưng thịn trước đó là chuyện khó khăn vô cùng.
Thế nhưng Vương Binh nằm mơ cũng không thể nghĩ tới được, lục đại đỉnh phong biến mất nay đã trở về. Tuy rằng đây không phải lục đại đỉnh phong ngày nào, thế nhưng Vương Binh lại biết, có lục đại đỉnh phong này, Đa La nắm chắc ngày phục quốc.
Vương Binh phù một tiếng, nhảy ra khỏi chỗ ẩn nấp, hắn cuồn cuộn lao về phía cửa thành. Khi Vương Binh đi tới cửa thành, thấy được lục đại đỉnh phong, cảm thụ được lực lượng ba động chói chang như vầng mặt trời trên người bọn họ, lúc này một yêu chiến sĩ lục giai như Vương Binh dĩ nhiên rơi lệ.
Đến tuổi đời này rồi, vốn hắn vẫn tưởng rằng cả đời mình sẽ không còn rơi lệ được nữa, thế nhưng khi nghe tới Đa Minh không chết, Đa La chưa có diệt vong, hắn đã rơi lệ. Nguyên bản Vương Binh cho rằng đó là một lần cuối cùng, thế nhưng khi lục đại đỉnh phong tái hiện, hắn vẫn không nhịn được rơi nước mắt.
- Lục đại đỉnh phong đã trở về! Lục đại đỉnh phong của Đa La đã trở về!
Vương Binh lập tức la lên như cự thú, hắn kích động, lúc này lại thấy được lục đại đỉnh phong, Vương Binh thậm chí còn kích động hơn cả khi thời điểm hắn đạt được lục giai.
- Lục đại đỉnh phong!
Thanh âm Vương Binh truyền đi rất xa, vô số người bỏ lại nhưng công việc trong tay, ào ào chạy về phía bên này. Ý nghĩa của lục đại đỉnh phong là gì, chỉ cần là người Đa La, ai ai cũng hiểu.
Đó là sáu vị cường giả cao nhất, đó là những cường giả dốc sức cho một đời truyền thừa của Đa La.
Lục đại đỉnh phong trước kia ngã xuống khiến nhân tâm Đa La đau nhức, bao nhiêu người còn nhớ rõ loại hào khí khi lục đại đỉnh phong tồi thành bạt trại, bao nhiêu người còn nhớ rõ loại khí phách khi lục đại đỉnh phong cuồng chiến thiên hạ.
Lục đại đỉnh phong ngã xuống từng khiến Đa La một lần rơi vào tuyệt vọng, cũng may vương giả của bọn họ đã trở về, moi người Đa La tin tưởng chỉ cần bọn họ đi lên từng bước, tất cả mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp lên.
Lúc này, đột nhiên có tiếng hô lục đại đỉnh phong đã trở về, trong lòng mọi người lại một lần nữa nổi lên nhiệt tâm, giống như được ngọn lửa hi vọng thiêu đốt.
Khi đám người Đa La chạy đến trước cửa thành, thấy từ trên sáu người kia phát ra khí tức hùng mạnh như cự thú, y hệt như lục đại đỉnh phong ngày nào, bọn họ cảm thụ được từ trên những người này có cảm giác của lục đại đỉnh phong ngày trước.
- Lục đại đỉnh phong thực sự đã trở về!
Cảm thụ được khí tức trên mình sáu người kia, người dân Đa La đều giơ cam song chưởng, đoạn thời gian gần đây, Đa La đã trải qua hồi tuyệt vọng, khi Đa Minh xuất hiện đã đưa tới cho bọn họ niềm hi vọng, hiện tại lục đại đỉnh phong tái hiện khiến trong lòng mỗi người dân Đa La lại một lần nữa dấy lên ngạo khí ngày nào.
- Các con dân! Xin thề với các ngươi, lục đại đỉnh phong ngày trước có thể chiến đấu hăng hái, đẫm máu vì Đa La, lục đại đỉnh phong hôm nay cũng sẽ không lùi bước như vậy!
Thanh âm Đa Minh đơn giản truyền ra khắp toàn bộ vương thành.
Hiện tại, thân hắn là cửu giai, việc khống chế thanh âm như vậy là rất dễ ràng. Đa Minh hiểu rõ, lúc này Đa La cần anh hùng, ban đầu khi hắn xuất hiện chỉ là cấp cho Đa La một niềm hi vọng, hiện tại lục đại đỉnh phong xuất hiện, đó chính là anh hùng.
Khi anh hùng và hi vọng đều xuất hiện, khi đó là ngày Đa La dũng cảm tiến lên, khôi phục lại vinh quang.
- Đa La muôn năm! Đa La muôn năm!
Mỗi một con dân Đa La đều hô to, bọn họ cảm thấy kiêu ngạo cho quốc gia của mình, bọn họ cảm thấy kiêu ngạo vì cường giả của quốc gia mình.
Đa Minh nhìn toàn thể dân chúng đang kích động, hắn nói với năm người đứng bên cạnh mình:
- Từ thời điểm năm người chúng ta trở thành lục đại đỉnh phong, số phận của chúng ta liền gắn chặt với số phận của Đa La, tiếp theo, chúng ta sẽ tuyên bố với cả thế giới rằng, Đa La đã trở về…
- Đa La đã trở về!
Năm người bên cạnh Đa Minh liền đồng loạt vung tay hô to, thanh âm cuồn cuộn, xông thẳng tới tận trời.
…
Tin tức lục đại đỉnh phong Đa La tái hiện phảng phất như một trận cuồng phong lan tỏa khắp toàn bộ thế giới nhỏ Thiên Hà, người Đa La tự nhiên là hân hoan nhảy múa, cả đám đều hô vang phục quốc báo thù. Vương giả của bọn họ đã trở về, đỉnh phong của bọn họ cũng đã trở về, ngày tái hiện lại huy hoàng không còn xa.
Thế nhưng khác với người dân Đa La chính là ba đế quốc còn lại, đế quốc Kha Gia không có tham dự kế hoạch xâm lược Đa La trước đó, thế nên đáng lẽ hiện tại đế quốc Kha Gia là bình tĩnh nhất.
Nhưng trên thực tế đế quốc Đa La lại tuyệt không hề bình tĩnh, bởi vì lúc này trong lòng Kha Truyện Hùng đang hối hận vô cùng. Kha Truyện hùng không thể ngờ được, Âu Dương kia khi trước dùng hoàng kim đập người ngay trong vương thành bọn họ, dĩ nhiên lại có được năng lực lớn như vậy.
Tạo ra lục đại đỉnh phong cho Đa La, đây là hạng hào khí gì, nó chính là bá đạo. Chỉ sau một đêm, Đa La liền xuất hiện lục đại đỉnh phong, đây chẳng khác nào cấp vốn cho Đa La tranh hùng thiên hạ.
Đa La có binh, Đa La đoàn kết một lòng, Đa La thiện chiến. Nguyên vốn Đa La không có lục đại đỉnh phong, tuy rằng là một lão hổ, nhưng chỉ là một lão hổ không có hàm răng, muốn cắn một người nào đó, nó cần phải đợi hàm răng của mình dài ra mới được, hơn nữa ai cũng đều biết, quá trình cho hàm răng mọc dài ra sẽ thong thả vô cùng, có thể là mười năm, hai mươi năm, hay thậm chí là một trăm năm.
- Đi nhầm một nước, chịu thua cả bàn…
Kha Truyện Hùng cúi đầu thở dài.
- Bệ hạ…
Kha Minh Quân nhìn Kha Truyện Hùng, hắn biết nếu như khi trước không phải vì Từ Mậu Đình kia, phỏng chừng đế quốc Kha Gia bọn họ thu được chỗ tốt còn vượt xa so với hiện giờ.
Kha Minh Quân biết, Kha Truyện Hùng cái gì cũng tốt, chỉ là có một chút không quá quả quyết, đặc biệt là với tử nữ của mình, chỉ cần có chỗ tốt cho tử nữ, Kha Truyện Hùng dù biết sai cũng sẽ đi làm, Kha Truyện Hùng đúng là thích hợp làm một phụ thân hơn là một người quân vương.
Đế quốc Kha Gia có sợ thì sợ, thế nhưng bọn hắn cũng không sợ hãi, bởi vì bọn họ không có làm chuyện đuối lý, Đa La không có khả năng bất chấp tất cả liều mạng với bọn họ.